Cực Võ

Chương 501: Quyển 3 - Chương 39: 18 + (Suy nghĩ kỹ trước khi đọc)

Người Qua Đường Ất

12/10/2018

Chân thân của Vô Song lúc này trong lòng liền hướng về Hành Dương hơn nữa vẫn còn tương đối háo hức.

Sự kiện Chậu Vàng Rửa Tay có thể coi là sự kiện mở đầu cho Tiếu Ngạo Giang Hồ, là khởi đầu cho toàn bộ Tiếu Ngạo thế giới, sự kiện này không thể nói là nhỏ.

Vô Song tin tưởng người của Thiên Long Giáo hoàn toàn có khả năng tập trung ở đây, hắn có thể liên lạc với người Thiên Long Giáo ở ngay thành Hành Dương.

Vô Song hiện tại làm gì cũng có chút cản tay bởi hắn không có thuộc hạ của chính mình, nếu hắn có thể liên lạc được với thủ hạ trong Thiên Long Giáo, mọi việc đều trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Hành Dương hiện tại như một vòng xoáy khổng lồ đang hấp thu toàn bộ cái nhìn của thiên hạ vậy, cái vòng xoáy đang hút hết sự chú ý của cả thiên hạ về đây.

Lưu Chính Phong tại thế giới này không tính là nhân vật mạnh mẽ gì nhưng danh tiếng cực đại, sức ảnh hưởng cực lớn thậm chí còn có thể có quan hệ với triều đình, Lưu Chính Phong thực sự rất không tệ.

Vô Song thật ra có chút khó hiểu bởi Đông Phương Bạch đã nói với hắn sự kiện này quy tụ rất nhiều danh môn đại phái trong toàn thiên hạ, không thiếu cao thủ chính giáo tụ tập lại đây, loại tràng cảnh này vượt xa những gì Vô Song nhớ trong Tiếu Ngạo Giang Hồ.

Đành rằng Ngũ Nhạc Kiếm Phái đều phải cử người đến, đành rằng có một số môn phái không nằm trong Ngũ Nhạc sẽ đến nhưng mà vì cái gì cả Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, Cái Bang... đều cử người đến?, việc này tuyệt đối là quái sự thậm chí Hành Dương Thành hoàn toàn có thể là một hồi huyền cơ khác.

Vì cái suy nghĩ này Vô Song cũng không tiếp tục ở lại Ngũ Độc Giáo, hắn lập tức bắt đầu đi tới Hành Dương, hắn muốn tìm hiểu xem Hành Dương Thành ngoại trừ Lưu Chính Phong ra còn ẩn dấu quái sự nào không.

Đông Phương Bạch đương nhiên sẽ không ngăn cản Vô Song rời đi, tại Hành Dương thật ra đến sớm một chút mới tốt, sau này nếu cao thủ chính đạo tập trung đủ mà Vô Song mới đến, căn bản không biết được thực lực của đối phương thì vẫn tương đối phiền phức.

Dĩ nhiên Đông Phương Bạch chỉ là cảm thấy Vô Song sẽ gặp phiền phức mà thôi, hắn không hoài nghi thực lực của Vô Song, Vô Song là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể, việc này Đông Phương Bạch thật ra cũng sớm nhận thấy, muội muội của hắn cũng là loại thể chất này.

Vô Song hiện tại đã có 7 phần thực lực của hắn năm xưa, coi như gặp phải đế vị cao thủ vẫn đánh không được nhưng chạy chẳng nhẽ cũng không xong?.

Đông Phương Bạch có niềm tin tuyệt đối vào Quỳ Hoa Bảo Điển, cũng vì thế hắn tin tưởng Vô Song sẽ không gặp nguy hiểm thực sự nào.

_ _ _ _ _ __ _ _

Chân thân của Vô Song phải rời đi, vậy phân thân của hắn ra sao?.

Phân thân của Vô Song hiện tại đang rất khó xử, hắn đang cùng giường ngủ với Tương Vân.

Thật ra hắn muốn ngủ dưới đất hoặc trực tiếp nhập định cho qua đêm tối có điều Tương Vân một mực không có cho phép, nàng một mực kéo Vô Song lên giường cùng mình, một mặt hứng thú.

Ngũ cùng mỹ nhân?, Vô Song thật ra cũng không xa lạ gì cái việc này hơn nữa hắn cũng không có ý định xấu xa gì với Tương Vân, cùng lắm ôm mỹ nhân ngủ qua một đêm mà thôi, Vô Song không phải chưa làm bao giờ cũng không cảm thấy khó khăn gì, đáng tiếc ông trời là không cho hắn ngủ được một đêm hẳn hoi.

Bên ngoài là giờ nào?, Vô Song cũng không biết, hắn chỉ biết hiện tại hắn không thể nào ngủ nổi.

Tương Vân lúc này trên người chỉ mặc một bộ quần áo làm bằng tơ tằm mỏng tan, bộ áo ngủ của nàng thật ra cũng không có cái gì, đây là tiêu chuẩn quần áo ngủ cực kỳ bình thường, là quần ngủ và áo ngủ gắn với nhau, không hề có gì đặc biệt nhưng trên người Tương Vân thì lại không giống.

Tương Vân trên người luôn có một loại hương khí tự nhiên, Thần Nông Dược Thể của nàng luôn khiến linh hồn người khác cảm thấy an tĩnh,cảm thấy thoải mái lại thêm thân hình có chút gầy gò tiêm tiêm yếu đuối của Tương Vân, kết hợp với quần áo ngủ màu trắng làm bằng tơ tằm cứ ngỡ che đi được cơ thể nàng nhưng lại cho Vô Song một loại cảm giác khác, một loại ý vị khác.

Vô Song ban đầu cũng không nghĩ gì nhiều, hắn thấy Tương Vân nhắm mắt, hơi thở đều đều liền đưa tay ra ôm nàng nhẹ vào lòng, đương nhiên đây chỉ là ôm mà thôi nào ngờ Tương Vân mở mắt.

Ánh mắt long lanh nhìn Vô Song, sau đó khuôn mặt nàng đầy vui vẻ cọ vào ngực hắn.



Xúc cảm từ ngực truyền đến... thực sự không biết dùng từ nào để diễn tả, đây là lần đầu tiên Vô Song ở trong thân thể nữ nhân hoàn chỉnh.

Tiếp theo Tương Vân cảm thấy dùng mặt cọ cọ không đủ, nàng liền đưa tay ra nhẹ ấn vào ngực Vô Song, một tay thậm chí luồn qua áo ngủ mà nhấn một cái.

Cơ Vô Song nào gặp tình cảnh này bao giờ?, vội lập tức sẵng giọng.

“Ngủ đi, nếu không ta liền đánh mông muội”.

Tương Vân cười hì hì nhìn Cơ Vô Song, một tay càng không yên phận di chuyển trên ngực Vô Song, một tay trực tiếp ôm lấy vòng eo của Vô Song.

“Thực sự không khoa học, vì cái gì... tỷ tỷ ngươi ngực lớn hơn ta nhiều như vậy?, còn cả mông nữa, thực sự không công bằng”.

Đây là cách xưng hô mới của Cơ Vô Song dùng Tương Vân, Cơ Vô Song gọi Tương Vân là muội, Tương Vân liền gọi Vô Song là tỷ tỷ, cánh xưng hô này thậm chí do chính Tương Vân đề ra, nàng cảm thấy cực kỳ thích thú.

Vô Song nào có thể trả lời được Tương Vân?, chỉ có thể đưa ngọc thủ ra đánh nhẹ vào tay nàng.

“Đừng nghịch, ngủ đi”.

Tương Vân căn bản không ngủ, môi thơm khẽ mở cắn nhẹ vào cằm nhọn của Vô Song, lần này Vô Song không khỏi run lên, cảm giác như điện giật vậy.

Tiếp theo tiểu sắc nữ còn quá đáng hơn, không hiểu nàng nghĩ cái gì lưỡi nhỏ đưa ra nhẹ liếm má Vô Song, thực sự táo bạo vô cùng.

Vô Song nào ngờ Tương Vân sẽ có hành động như vậy, bản thân ‘nàng’ còn không kịp phản ứng hơn nữa thân thể nữ nhân này quá mức xa lạ với chính Vô Song, những cảm xúc mà thân thể truyền lại... thực sự làm Vô Song không biết nói thế nào, chỉ biết dùng từ khác lạ để hình dung.

Vô Song theo bản năng muốn đẩy Tương Vân ra nhưng mà lại cảm thấy... sai sai.

Vô Song hiện tại có thể chia làm hai phiên bản, nam cùng nữ coi như một người nắm giữ hai thân thể song song tồn tại, trên lý thuyết hắn vẫn là hắn nhưng thực tế thì có thế không?, có trời mới biết được.

Trước kia những động tác này Vô Song đã làm không ít, hắn vốn xe nhẹ đường quen mới phải nhưng khi trong thân nữ nhân lại hoàn toàn không có biện pháp nào, căn bản chỉ như tiểu hài tử không thể so sánh cùng Tương Vân.

Vô Song muốn đẩy Tương Vân ra nhưng mà động tác cũng không có bao nhiêu sức, Tương Vân thấy thế ánh mắt càng vui vẻ, nàng đưa môi thơm ra, hàm răng ngà khẽ mở cắn nhẹ vào làn môi của Vô Song, sau đó bắt đầu chủ động chiếm lấy đôi môi chỉ thuộc về riêng nàng đêm nay kia.

_ _ _ _ _ _ _ _

Thú thật Tương Vân bản thân có chút khó chấp nhận việc này nhưng khi nàng chấp nhận thì lại thấy hứng thú vô cùng, một loại cảm giác khác.

Nàng bản thân không thể tin được lời Vô Song giải thích, giải thích rằng hắn chiếm được thần vật, linh hồn tách làm hai phần, một phần giữ trong thân thể một phần nhập vào thần vật sau đó thần vật liền hóa thành Cơ Vô Song hiện tại.

Vô Song thậm chí trực tiếp đổi lỗi cho Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong tuy nhiên cái này quá mức khoa trương, khoa trương đến Tương Vân không thể tin hơn nữa chỉ cần là người không bị thần kinh đại khái cũng không tin.

Đáng tiếc là Tương Vân hiện tại thực sự bị thần kinh, khi yêu vào con người liền không còn là chính mình, đến cả suy nghĩ cũng không thể trở nên bình thường, nàng không cách nào tin tưởng việc Vô Song nói nhưng mà nàng nguyện ý tiếp nhận đặc biệt là khi nghe tin... nàng là người đầu tiên biết Cơ Vô Song tồn tại.

Tương Vân nghĩ rất đơn giản, nếu trên đời đã có hai Vô Song tồn tại vậy nàng không cần phải tranh giành cùng Linh Tố tỷ tỷ, cũng không cần tranh giành cũng chúng nữ nhân, nàng chỉ cần một Vô Song là được.



Nàng thân là y sư, nàng thậm chí hiểu quá rõ thân thể nữ nhân cùng nam nhân cũng chính vì quá mức hiểu rõ Tương Vân... đối với thân thể người thậm chí đã có một loại miễn dịch, một loại thờ ơ.

Cái này thật ra Vô Song cũng mắc phải, thân là y sư bản thân nam hay nữ cũng không khác biệt gì cả, trong mắt y sư đây đều được gọi chung là ‘người’.

Trừ khi là người có tình cảm hoặc có nhận biết thì đối xử cùng cách nhìn nhận mới khác nhau, còn lại nếu chỉ là nam cùng nữ đơn thuần hầu hết đều quy về chung một hệ quy chiếu – con người, là kinh mạch, là huyệt đạo, là lục phủ ngũ tạng.

Tương Vân nàng cảm thấy nam nhân vốn không có cái gì đáng xem hơn nữa nam nữ hoan ái tuy nàng chưa trải qua nhưng mà nàng cũng có nhận biết nhất định, chỉ có nữ nư hoan ái mới làm nàng cảm thấy tò mò, dù sao không có sách nào ghi lại hoặc ít nhất nàng chưa từng đọc.

Vì tò mò... đêm nay Tương Vân thực sự muốn thử bất quá đây cũng là một loại thả lỏng tâm linh của chính nàng.

Bốn năm qua Tương Vân không thay đổi chỉ là nàng dấu tính cách của mình vào nơi sâu nhất trong trái tim, nàng sống như một Tương Vân khác, chỉ có như thế nàng mới chịu được nỗi đau kia, nàng mới phong ấn lại hình ảnh chiếm trọn trái tim mình.

Bốn năm qua, một Tương Vân hoạt bát, một Tương Vân thông minh, dễ thương nhưng cũng đầy bướng bỉnh hoàn toàn biến mất thay vào đó là một Tương Vân điềm tĩnh đến lạnh lùng, lạnh với tất cả mọi vật xung quanh, thản nhiên mà điềm đạm.

Bốn năm qua đi, mãi đến hôm nay Tương Vân như mới được giải thoát.

Hai làn môi chạm nhau, Tương Vân đưa hai tay lên nhẹ vuốt ve khuôn mặt hoàn mỹ kia, khuôn mặt còn xinh đẹp hơn cả nàng.

Xung quanh chỉ là đêm tối, nàng không thể nhìn xuyên bóng tối, nàng chỉ có thể dùng tay cảm nhận, nàng cảm nhận từng đường cong cơ thể của người bên cạnh, xúc cảm truyền lại làm từng ngón tay của Tương Vân run lên.

Vô Song... thật sự bị Tương Vân dọa sợ, ngay cả khi ở Nga My Sơn, dùng thân phận nữ nhi ở cùng Tử Y hai người cũng chưa từng... đi xa đến mức này hơn nữa ngày đó Vô Song là thân nam nhân, hiện tại trong thân nữ nhân, dưới sự công kích của Tương Vân... nàng thậm chí có cảm giác như bước vào một cái thế giới khác vậy.

Vô Song hiện tại thực sự là phải cố chịu đựng, hai hàm răng cắn chặt vào nhau, môi có chút run lên, toàn bộ cơ thể đều nổi da gà.

Đây cũng không phải vì sợ mà là vì xúc cảm quá mức rõ ràng.

Cơ Vô Song thậm chí phải tự động ngăn cản nhận thức của bản thể với phân thân nếu không nàng thực sự sợ bản thể cũng không chịu được.

Một bản thể cùng một phân thân có thể chia sẻ nhận thức, có thể chia sẻ cái nhìn thậm chí là cảm xúc nhưng mà cái gọi là ‘cảm xúc’ đương nhiên có thể đơn phương đóng lại.

Hai người ở hai vị trí khác nhau, ví dụ đơn giản nhất một người uống rượu, một người lại ăn cơm, nếu có thể cảm nhận y hệt nhau thì sẽ ra cái gì?, đấy là chưa nói đến sinh hoạt bình thường.

Lại nói đến Cơ Vô Song lúc này, nàng rốt cuộc vẫn cứ là Vô Song.

Một tay ôm lấy hông Tương Vân, lật ngược người Tương Vân lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

“Muội có biết muội đang đùa với lửa không? “.

Tương Vân bị Vô Song đè xuống, nụ cười càng thêm vài phần tinh nghịch.

“Lần đầu của nam cùng nữ nhất định rất đau, Tương Vân mới không thích chịu đau nhưng mà tỷ tỷ cũng như Tương Vân nha, đều là nữ nhân, Tương Vân không sợ dù sao lửa cũng không lan được đến chỗ muội”.

Vô Song rốt cuộc triệt để bất lực với cô nàng này, trong phòng ngủ liền vang lên những âm thanh... người thường không thể nghĩ ra nổi.

Biệt viện này cách âm rất tốt bất quá chỉ khổ cho Thư Lan cùng Thư Kỳ, hai tỷ muội cũng là cừng giường, nguyên một đêm cũng không thể ngủ, mặt đỏ tới mang tai.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Võ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook