Chương 693: Tà vật (2)
Người Qua Đường Ất
05/04/2019
Vô Song có khả năng cảm nhận ma khí một cách siêu việt, lúc trước ở
ngoài Dược Vương Thôn khoảng cách quá xa nhưng hiện tại ở Dược Viên thì
lại khác, Vô Song có thể cảm nhận rõ ràng được vật kia tồn tại.
Vật kia đang nằm dưới lòng đất, nếu Vô Song đoán không lầm cũng chính nó là thứ hút hết toàn bộ mạch nước ngầm của Dược Vương Thôn hay thậm chí tất cả vùng lân cận xung quanh, thứ tà vật này kể cả không thể phóng ra ma khí nhưng tính riêng việc nó có thể làm nguồn nước khô kiệt đã đủ để Vô Song nhất định phải trừ khử.
Theo cảm giác của Vô Song, rốt cuộc Vô Song tìm thấy một hang động trên Dược Viên, một hang động dẫn sâu xuống lòng đất.
Sự tồn tại của hang động này âu cũng là hợp lý, nơi này vốn là Dược Viên vậy cũng không thiếu những loại thực vật đặc biệt yêu cầu môi trường ẩm ướt cùng tránh ánh sáng, hang động này ban đầu được tạo ra chắc hẳn cho mục đích kia.
Dị vật nằm dưới lòng đất đương nhiên chính là đi từ con đường này tiến xuống, theo Vô Song ban đầu chính là do Tử La Lan cùng Thạch Vạn San đi xuống đây mà đặt dị vật này vào, thứ này căn bản sẽ không tự biết độn thổ, Tử La Lan cùng Thạch Vạn San cũng không có thời gian đào một cái hang dẫn xuống đất để nhét tà vật nhập thổ.
Tiến xuống hang động, xung quanh rất tối, thỉnh thoảng chỉ có chút ánh sáng len lỏi chiếu qua các khe hẹp hướng xuống mặt đất bất quá cái hang động này dị thường khô ráo, điều này vừa không thích hợp lại vừa chuẩn xác với suy đoán của Vô Song.
Loại hang động này vốn không thể nào khô ráo nhưng nếu nằm sâu bên dưới là một thứ có khả năng hấp khô nguồn nước thì lại chẳng có gì là lạ.
Trong hang động này cũng không có sinh vật sống, không có vật cản đường, căn bản chẳng có gì ngoài đất cùng đá.
Bản thân Thạch Vạn San cùng Tử La Lan lo trách nhiệm thủ hộ bên ngoài, đến cả Giác Viễn còn không chạm được vào cửa Dược Vương Thôn thì lo gì có người tiến được tận vào thạch động này?, đương nhiên cũng không làm ra phòng vệ gì.
Không có gì ngă cản, cho dù Vô Song từ đầu đến cuối cẩn thận vạn phần đi trước ngó sau thì tốc độ cũng không chậm, chẳng mấy chốc nàng liền cảm nhận được một loại khí tức âm tà phả tới.
Vô Song hít sâu một hơi, cước bộ càng thêm vững tin về phía trước, rốt cuộc đi đến điểm tận cùng của hàng động ánh mắt liền không khỏi khẽ nhíu, ở vách tường vậy mà sinh sinh bị đào thủng một lỗ hướng xuống dưới.
Hang động này vốn để nuôi trồng dược thảo căn bản sẽ không thể quá sâu, vừa nhìn cũng biết đây là tác phẩm cửa Tử La Lan cùng Thạch Vạn San, dĩ nhiên không phải hai người đào mà là Tử La Lan ra lệnh cho đám Bất Tử Địa Thi bắt đầu đào bới dù sao vết tích trước mặt cho thấy phần bên dưới được đào rỗng chưa lâu.
Vô Song cũng không gặp trở ngại gì để xuống tiếp, Tử La Lan cùng Thạch Vạn San căn bản không có quá nhiều thời gian để đào đường hầm hướng xuống đất này, phần dưới đất chỉ sâu khoảng 5m, vừa vặn bằng một căn nhà 2 tầng của hậu thế.
Vô Song tiến xuống bên dưới, toàn bộ khoảng không tối đen không có chút ánh sáng nhưng cũng chẳng ảnh hưởng để Vô Song nhìn thấy cái thứ trước mặt, cái thứ vô cùng kỳ dị.
Dưới mặt đất của Dược Viên khoảng 5m vậy mà lại có một cái tế đàn, cái tế đàn này khiến Vô Song lập tức nghĩ tới tế đàn tại Hắc Địa nhưng mà nhỏ hơn nhiều đồng thời cũng kì dị hơn nhiều.
Tế đàn ở Hắc Địa nhìn kiểu gì cũng có thể liên tưởng đến kiến trúc do nhân loại tạo ra còn cái tế đàn trước mặt Vô Song thì không, tế đàn này được tạo nên bởi nước.
Vô Song không có nói sai bởi trước mặt nàng thật sự là nước, tế đàn được tạo nên từ bốn cột nước lớn, ở khu vực trung tâm thì chính Vô Song cũng không biết gọi tên là gì, cứ như một bể nước huyền phù giữa trời vậy.
Tất nhiên mấy thứ nàng thấy cũng không phải là nước bình thường, tất cả đều thuần một màu đen hắc ám, nước ở mặt đất bị hút lên sau đó rõ ràng trải qua một quá trình nào đó dẫn tới chuyển thành thứ màu sắc này, tiếp theo lại theo tế đàn hướng thẳng lên mặt đất, mang ma khí hòa vào toàn bộ không khí của Dược Vương Thôn.
Thủ đoạn này rõ ràng không nên xuất hiện nơi đây cũng chẳng thuộc về thế giới này, điều Vô Song lo lắng là thứ này có còn tồn tại ở đâu nữa không?, Đế Thích Thiên còn có thể đưa ra bao nhiêu cái hắc ám tế đàn như vậy?.
Cái tế đàn này nhìn kiểu gì cũng thấy không thể so sánh với Hắc Địa, nhưng chính vì nó không sánh được với Hắc Địa chứng tỏ nó đơn giản hơn nhiều, đơn giản hơn cũng đại diện cho việc nó có thể chế tạo nhiều hơn, mang đến nhiều nơi hơn?.
Đế Thích Thiên đang định làm gì?, chẳng nhẽ là diệt thế?.
Vô Song nhìn chằm chằm vào hắc ám tế đàn rốt cuộc nhún người một cái, thân hình liền lướt về phía trước, đưa tay nhẹ chạm vào vật này.
Trên đời có lẽ cũng chỉ có một mình Vô Song dám đơn giản chạm vào thứ này như vậy, đến khi dùng chính xúc cảm của bàn tay cảm nhận nó thì Vô Song phát hiện thứ này cũng không phải là nước, có chút dính, có chút dẻo cũng có chút nhớp nháp.
Khi cánh tay của Vô Song đâm xuyên vào một trong bốn cột nước của hắc ám tế đàn thì thứ hắc thủy kì dị kia như cảm nhận được việc Vô Song là sinh mệnh sống, nó thậm chí tràn ra, bám vào cánh tay của Vô Song, nó như muốn nuốt chửng Vô Song, đồng hóa cơ thể nàng vào chính hắc ám vô tận.
Vô Song có thể cảm nhận rõ ràng, thứ hắc thủy kia vậy mà xuyên qua cơ thể Vô Song, từ các lỗ chân lông nhỏ nhất mà tiến vào cơ thể nàng.
Thứ hắc thủy này như có linh hồn vậy, quả thực quá mức đáng sợ bất quá khi hắc thủy tiến vào người Vô Song thì nó còn gặp phải thứ đáng sợ hơn.
Lần đầu tiên từ khi được tạo ra Cơ Vô Song mới có cảm giác này, cơ thể Vô Song phát sinh ra một loại lực lượng khác biệt, một thứ lực lượng tràn ra sau đó ngay lập tức thanh tẩy toàn bộ hắc thủy.
Hắc thủy cứ điên cuồng tiến vào thân thể Vô Song sau đó thứ lực lượng trong thê nội Vô Song lại tiếp tục thanh tẩy, cứ như một vòng tuần hoàn vậy.
Vô Song lúc này triệt để ngây ra, nàng đột nhiên nhớ tới một việc, thân thể nàng được tạo nên từ Tiên Thiên Liên Ngẫu.
Tiên Thiên Liễn Ngẫu là gì?, nói trắng ra thì là hóa sen, hoa sen thì sinh trưởng ở đâu?, đáp án chính là trong đầm sen, trong bùn.
Tiên Thiên Liễn Ngẫu bất kể thế nào cũng vẫn là một đóa hoa sen chỉ có điều nó đặc biệt vô cùng mà thôi, vậy để đóa hoa sen kia sinh trưởng thì môi trường là gì?, trong giờ phút này Vô Song đột nhiên nghĩ tới ma khí.
Tiên Thiên Liên Ngẫu, vật này vừa nghe đã thấy thánh khiết vô cùng, đến chính Vô Song còn nghĩ cơ thể mình đến từ tiên giới bất quá hiện tại lại khác, chẳng phải ngẫu nhiên mà Vô Song có thể đạt được Tiên Thiên Liên Ngẫu ở Phật Sơn, ở Sát Sinh Lộ, Tiên Thiên Linh Ngẫu có thể rơi vào hàng tiên vị nhưng nó không sinh trưởng ở thượng giới mà là ở âm giới, ở nơi tối tăm nhất của cõi tâm ti địa phủ.
Không phải cơ thể Vô Song miễn nhiễm với ma khí mà là khi Vô Song chạm vào ma khí, ma khí lập tức bị thanh tẩy chỉ có điều thứ ma khí ở ngoài Dược Vương Thôn quá ít ỏi cũng quá yếu khiến Vô Song không có bất cứ cảm giác gì liền nghĩ bản thân mình không phản ứng với ma khí.
Vô Song lúc này thậm chí cũng hoàn toàn đoán ra được đột tố tiến vào cơ thể mình sẽ làm sao, nó hoàn toàn bị thanh tẩy sạch bởi thứ lực lượng kia chỉ là quá trình này quá nhanh, nhanh tới mức Vô Song không có phản ứng.
Lúc này đối mặt với tà vật phô thiên cái địa truyền vào cơ thể đương nhiên rất khác, tà vật tiến vào quá nhiều thứ lực lượng kia cũng tràn ra, bắt đầu vì Vô Song thanh tẩy ma khí.
Điều đáng nói là ma khí sau khi thanh tẩy thì sẽ đi đâu?, chúng nhập vào thân thể Vô Song, khiến cho loại lực lượng kia càng mạnh hơn, càng thánh khiết hơn bất quá chưa hết, Vô Song đột nhiên cảm thấy thân thể này có gì đó thay đổi, có gì đó được sinh ra.
Vô Song có thể cảm nhận thân thể mình biến đổi, không phải là độ mạnh thân thể mà là một thứ gì đó rất khác, một loại cảm giác thanh dịu chạy dọc người Vô Song, một loại cảm giác thư sướng xuất hiện tiếp theo Vô Song liền cảm nhận được có gì đó chạy dọc cơ thể Vô Song, từ từ hướng lên trên, từ từ hướng ra ngoài, nó bao lấy da thịt Vô Song, nó lan ra toàn thân của nàng.
Làn da của Vô Song vốn rất đẹp, trắng nõn mà mềm mại nhưng lúc này thậm chí tỏa ra thứ ánh sáng nhè nhẹ như bạch ngọc, thánh khiết tựa đóa bạch liên.
Lần này không phải là hắc thủy muốn xâm nhập Vô Song, muốn đồng hóa Vô Song, là Vô Song trách nhầm thứ hắc thủy kia, lần này... rõ ràng là cơ thể Vô Song muốn hấp thu hắc thủy.
Nếu lúc này có ai khác ở đây chắc chắn có thể phát hiện ra điểm thay đổi đặc biệt nhất của Vô Song là ở đâu, thật ra không phải ở trên làn da mà là ở đôi mắt.
Nếu Vô Song lúc này có gương, nàng đương nhiên cũng có thể nhìn ra đôi mắt của mình giống ai, thật ra cũng khó mà nói là giống chỉ là mang theo một loại ý vị giống hệt, một loại khả năng giống hệt, đây là đôi mắt mà Tây Thi từng sở hữu.
Tiên Thiên Dung Mạo Thiên Phú – Ý Loạn Tình Mê.
Tiên Thiên Liên Ngẫu là tiên vật, nó không thuộc về thế giới này nên Vô Song căn bản không biết được tính chất đặc biệt của nó, Tiên Thiên Liên Ngẫu ở âm giới thậm chí phỉa dùng từ "tà vật" để hình dung, nơi Tiên Thiên Linh Ngẫu tồn tại thì sẽ không có ma khí, sau khi thôn phệ hết toàn bộ ma khí xung quanh thì Tiên Thiên Linh Ngẫu sẽ thành hình, sẽ nở rộ.
Tiên Thiên Liên Ngẫu nở rộ có công hiệu gì?, dĩ nhiên là đúc hóa thân, là tiên vật để đúc ra thân thể trong khắp coi thiên địa, là thứ mà bất cứ đại năng nào cũng thèm muốn bất quá loại tiên vật này thật sự làm người khác vừa yêu vừa hận.
Tiên Thiên Liên Ngẫu là tiên vật, thánh khiết vô bì, càng hấp thụ ma khí thì càng thánh khiết, càng thêm đẹp đẽ mãi cho tới khi nó nở rộ mới thôi nhưng mà nó không thể xuất hiện ở tiên giới, không thể tồn tại ở tiên giới, nó là vật khắc chế rất rất mạnh với ma khí thậm chí là âm giới nhưng đại năng tiên giới lại chỉ có thể từ âm giới để đạt được vật này.
Ngược lại, vật này khi chưa thành hình, chưa hoàn toàn nở rộ thì nó sẽ là tai nạn, là tà vật cho toàn bộ một vùng thiên địa tại âm giới, toàn bộ ma khí sẽ vì nó mà bị thanh tẩy, đối với cõi âm thì khu vực xuất hiện Tiên Thiên Liễn Ngẫu chính là khu vực không có sự sống, theo một cách nào đó mà nói thì chẳng khác gì Dược Vương Thôn ở dương gian này cả, căn bản không có sự sống.
Đại năng của âm giới thực sự hận loại Tiên Thiên Liễn Ngẫu này vô cùng nhưng mà cũng sẽ không ai xuất thủ hủy diệt nó, Tiên Thiên Liên Ngẫu thành hình tất là tiên vật, tranh nhau vỡ đầu chảy máu còn không được chứ nói gì đến hủy diệt?.
Tà vật chung quy là tà vật, vẫn luôn khó hiểu như vậy, vẫn khiến người khác vừa yêu vừa hận.
Thế giới này Tây Thi chỉ là nhân vật trong truyền thuyết, nàng đã sớm chết cả ngàn năm nhưng tại Dược Vương Thôn, một Tây Thi khác lại đang chậm rãi sinh ra.
Thân thể Vô Song đang từ từ biến đổi, đầu tiên chính là thiên hạ đệ nhất mị hoặc thiên phú – Ý Loạn Tình Mê.
Thứ hai tuy chưa chạm đến nhưng theo việc thân thể Vô Song hấp thu ma khí càng ngày càng nhiều, toàn bộ thân thể của nàng như được thuế biến, như được tẩy lễ, loại Tiên Thiên Thiên Phú thứ hai liền sắp sinh ra.
Tiên Thiên Dung Mạo Thiên Phú – Thương Thiên Thủ Hộ.
Vật kia đang nằm dưới lòng đất, nếu Vô Song đoán không lầm cũng chính nó là thứ hút hết toàn bộ mạch nước ngầm của Dược Vương Thôn hay thậm chí tất cả vùng lân cận xung quanh, thứ tà vật này kể cả không thể phóng ra ma khí nhưng tính riêng việc nó có thể làm nguồn nước khô kiệt đã đủ để Vô Song nhất định phải trừ khử.
Theo cảm giác của Vô Song, rốt cuộc Vô Song tìm thấy một hang động trên Dược Viên, một hang động dẫn sâu xuống lòng đất.
Sự tồn tại của hang động này âu cũng là hợp lý, nơi này vốn là Dược Viên vậy cũng không thiếu những loại thực vật đặc biệt yêu cầu môi trường ẩm ướt cùng tránh ánh sáng, hang động này ban đầu được tạo ra chắc hẳn cho mục đích kia.
Dị vật nằm dưới lòng đất đương nhiên chính là đi từ con đường này tiến xuống, theo Vô Song ban đầu chính là do Tử La Lan cùng Thạch Vạn San đi xuống đây mà đặt dị vật này vào, thứ này căn bản sẽ không tự biết độn thổ, Tử La Lan cùng Thạch Vạn San cũng không có thời gian đào một cái hang dẫn xuống đất để nhét tà vật nhập thổ.
Tiến xuống hang động, xung quanh rất tối, thỉnh thoảng chỉ có chút ánh sáng len lỏi chiếu qua các khe hẹp hướng xuống mặt đất bất quá cái hang động này dị thường khô ráo, điều này vừa không thích hợp lại vừa chuẩn xác với suy đoán của Vô Song.
Loại hang động này vốn không thể nào khô ráo nhưng nếu nằm sâu bên dưới là một thứ có khả năng hấp khô nguồn nước thì lại chẳng có gì là lạ.
Trong hang động này cũng không có sinh vật sống, không có vật cản đường, căn bản chẳng có gì ngoài đất cùng đá.
Bản thân Thạch Vạn San cùng Tử La Lan lo trách nhiệm thủ hộ bên ngoài, đến cả Giác Viễn còn không chạm được vào cửa Dược Vương Thôn thì lo gì có người tiến được tận vào thạch động này?, đương nhiên cũng không làm ra phòng vệ gì.
Không có gì ngă cản, cho dù Vô Song từ đầu đến cuối cẩn thận vạn phần đi trước ngó sau thì tốc độ cũng không chậm, chẳng mấy chốc nàng liền cảm nhận được một loại khí tức âm tà phả tới.
Vô Song hít sâu một hơi, cước bộ càng thêm vững tin về phía trước, rốt cuộc đi đến điểm tận cùng của hàng động ánh mắt liền không khỏi khẽ nhíu, ở vách tường vậy mà sinh sinh bị đào thủng một lỗ hướng xuống dưới.
Hang động này vốn để nuôi trồng dược thảo căn bản sẽ không thể quá sâu, vừa nhìn cũng biết đây là tác phẩm cửa Tử La Lan cùng Thạch Vạn San, dĩ nhiên không phải hai người đào mà là Tử La Lan ra lệnh cho đám Bất Tử Địa Thi bắt đầu đào bới dù sao vết tích trước mặt cho thấy phần bên dưới được đào rỗng chưa lâu.
Vô Song cũng không gặp trở ngại gì để xuống tiếp, Tử La Lan cùng Thạch Vạn San căn bản không có quá nhiều thời gian để đào đường hầm hướng xuống đất này, phần dưới đất chỉ sâu khoảng 5m, vừa vặn bằng một căn nhà 2 tầng của hậu thế.
Vô Song tiến xuống bên dưới, toàn bộ khoảng không tối đen không có chút ánh sáng nhưng cũng chẳng ảnh hưởng để Vô Song nhìn thấy cái thứ trước mặt, cái thứ vô cùng kỳ dị.
Dưới mặt đất của Dược Viên khoảng 5m vậy mà lại có một cái tế đàn, cái tế đàn này khiến Vô Song lập tức nghĩ tới tế đàn tại Hắc Địa nhưng mà nhỏ hơn nhiều đồng thời cũng kì dị hơn nhiều.
Tế đàn ở Hắc Địa nhìn kiểu gì cũng có thể liên tưởng đến kiến trúc do nhân loại tạo ra còn cái tế đàn trước mặt Vô Song thì không, tế đàn này được tạo nên bởi nước.
Vô Song không có nói sai bởi trước mặt nàng thật sự là nước, tế đàn được tạo nên từ bốn cột nước lớn, ở khu vực trung tâm thì chính Vô Song cũng không biết gọi tên là gì, cứ như một bể nước huyền phù giữa trời vậy.
Tất nhiên mấy thứ nàng thấy cũng không phải là nước bình thường, tất cả đều thuần một màu đen hắc ám, nước ở mặt đất bị hút lên sau đó rõ ràng trải qua một quá trình nào đó dẫn tới chuyển thành thứ màu sắc này, tiếp theo lại theo tế đàn hướng thẳng lên mặt đất, mang ma khí hòa vào toàn bộ không khí của Dược Vương Thôn.
Thủ đoạn này rõ ràng không nên xuất hiện nơi đây cũng chẳng thuộc về thế giới này, điều Vô Song lo lắng là thứ này có còn tồn tại ở đâu nữa không?, Đế Thích Thiên còn có thể đưa ra bao nhiêu cái hắc ám tế đàn như vậy?.
Cái tế đàn này nhìn kiểu gì cũng thấy không thể so sánh với Hắc Địa, nhưng chính vì nó không sánh được với Hắc Địa chứng tỏ nó đơn giản hơn nhiều, đơn giản hơn cũng đại diện cho việc nó có thể chế tạo nhiều hơn, mang đến nhiều nơi hơn?.
Đế Thích Thiên đang định làm gì?, chẳng nhẽ là diệt thế?.
Vô Song nhìn chằm chằm vào hắc ám tế đàn rốt cuộc nhún người một cái, thân hình liền lướt về phía trước, đưa tay nhẹ chạm vào vật này.
Trên đời có lẽ cũng chỉ có một mình Vô Song dám đơn giản chạm vào thứ này như vậy, đến khi dùng chính xúc cảm của bàn tay cảm nhận nó thì Vô Song phát hiện thứ này cũng không phải là nước, có chút dính, có chút dẻo cũng có chút nhớp nháp.
Khi cánh tay của Vô Song đâm xuyên vào một trong bốn cột nước của hắc ám tế đàn thì thứ hắc thủy kì dị kia như cảm nhận được việc Vô Song là sinh mệnh sống, nó thậm chí tràn ra, bám vào cánh tay của Vô Song, nó như muốn nuốt chửng Vô Song, đồng hóa cơ thể nàng vào chính hắc ám vô tận.
Vô Song có thể cảm nhận rõ ràng, thứ hắc thủy kia vậy mà xuyên qua cơ thể Vô Song, từ các lỗ chân lông nhỏ nhất mà tiến vào cơ thể nàng.
Thứ hắc thủy này như có linh hồn vậy, quả thực quá mức đáng sợ bất quá khi hắc thủy tiến vào người Vô Song thì nó còn gặp phải thứ đáng sợ hơn.
Lần đầu tiên từ khi được tạo ra Cơ Vô Song mới có cảm giác này, cơ thể Vô Song phát sinh ra một loại lực lượng khác biệt, một thứ lực lượng tràn ra sau đó ngay lập tức thanh tẩy toàn bộ hắc thủy.
Hắc thủy cứ điên cuồng tiến vào thân thể Vô Song sau đó thứ lực lượng trong thê nội Vô Song lại tiếp tục thanh tẩy, cứ như một vòng tuần hoàn vậy.
Vô Song lúc này triệt để ngây ra, nàng đột nhiên nhớ tới một việc, thân thể nàng được tạo nên từ Tiên Thiên Liên Ngẫu.
Tiên Thiên Liễn Ngẫu là gì?, nói trắng ra thì là hóa sen, hoa sen thì sinh trưởng ở đâu?, đáp án chính là trong đầm sen, trong bùn.
Tiên Thiên Liễn Ngẫu bất kể thế nào cũng vẫn là một đóa hoa sen chỉ có điều nó đặc biệt vô cùng mà thôi, vậy để đóa hoa sen kia sinh trưởng thì môi trường là gì?, trong giờ phút này Vô Song đột nhiên nghĩ tới ma khí.
Tiên Thiên Liên Ngẫu, vật này vừa nghe đã thấy thánh khiết vô cùng, đến chính Vô Song còn nghĩ cơ thể mình đến từ tiên giới bất quá hiện tại lại khác, chẳng phải ngẫu nhiên mà Vô Song có thể đạt được Tiên Thiên Liên Ngẫu ở Phật Sơn, ở Sát Sinh Lộ, Tiên Thiên Linh Ngẫu có thể rơi vào hàng tiên vị nhưng nó không sinh trưởng ở thượng giới mà là ở âm giới, ở nơi tối tăm nhất của cõi tâm ti địa phủ.
Không phải cơ thể Vô Song miễn nhiễm với ma khí mà là khi Vô Song chạm vào ma khí, ma khí lập tức bị thanh tẩy chỉ có điều thứ ma khí ở ngoài Dược Vương Thôn quá ít ỏi cũng quá yếu khiến Vô Song không có bất cứ cảm giác gì liền nghĩ bản thân mình không phản ứng với ma khí.
Vô Song lúc này thậm chí cũng hoàn toàn đoán ra được đột tố tiến vào cơ thể mình sẽ làm sao, nó hoàn toàn bị thanh tẩy sạch bởi thứ lực lượng kia chỉ là quá trình này quá nhanh, nhanh tới mức Vô Song không có phản ứng.
Lúc này đối mặt với tà vật phô thiên cái địa truyền vào cơ thể đương nhiên rất khác, tà vật tiến vào quá nhiều thứ lực lượng kia cũng tràn ra, bắt đầu vì Vô Song thanh tẩy ma khí.
Điều đáng nói là ma khí sau khi thanh tẩy thì sẽ đi đâu?, chúng nhập vào thân thể Vô Song, khiến cho loại lực lượng kia càng mạnh hơn, càng thánh khiết hơn bất quá chưa hết, Vô Song đột nhiên cảm thấy thân thể này có gì đó thay đổi, có gì đó được sinh ra.
Vô Song có thể cảm nhận thân thể mình biến đổi, không phải là độ mạnh thân thể mà là một thứ gì đó rất khác, một loại cảm giác thanh dịu chạy dọc người Vô Song, một loại cảm giác thư sướng xuất hiện tiếp theo Vô Song liền cảm nhận được có gì đó chạy dọc cơ thể Vô Song, từ từ hướng lên trên, từ từ hướng ra ngoài, nó bao lấy da thịt Vô Song, nó lan ra toàn thân của nàng.
Làn da của Vô Song vốn rất đẹp, trắng nõn mà mềm mại nhưng lúc này thậm chí tỏa ra thứ ánh sáng nhè nhẹ như bạch ngọc, thánh khiết tựa đóa bạch liên.
Lần này không phải là hắc thủy muốn xâm nhập Vô Song, muốn đồng hóa Vô Song, là Vô Song trách nhầm thứ hắc thủy kia, lần này... rõ ràng là cơ thể Vô Song muốn hấp thu hắc thủy.
Nếu lúc này có ai khác ở đây chắc chắn có thể phát hiện ra điểm thay đổi đặc biệt nhất của Vô Song là ở đâu, thật ra không phải ở trên làn da mà là ở đôi mắt.
Nếu Vô Song lúc này có gương, nàng đương nhiên cũng có thể nhìn ra đôi mắt của mình giống ai, thật ra cũng khó mà nói là giống chỉ là mang theo một loại ý vị giống hệt, một loại khả năng giống hệt, đây là đôi mắt mà Tây Thi từng sở hữu.
Tiên Thiên Dung Mạo Thiên Phú – Ý Loạn Tình Mê.
Tiên Thiên Liên Ngẫu là tiên vật, nó không thuộc về thế giới này nên Vô Song căn bản không biết được tính chất đặc biệt của nó, Tiên Thiên Liên Ngẫu ở âm giới thậm chí phỉa dùng từ "tà vật" để hình dung, nơi Tiên Thiên Linh Ngẫu tồn tại thì sẽ không có ma khí, sau khi thôn phệ hết toàn bộ ma khí xung quanh thì Tiên Thiên Linh Ngẫu sẽ thành hình, sẽ nở rộ.
Tiên Thiên Liên Ngẫu nở rộ có công hiệu gì?, dĩ nhiên là đúc hóa thân, là tiên vật để đúc ra thân thể trong khắp coi thiên địa, là thứ mà bất cứ đại năng nào cũng thèm muốn bất quá loại tiên vật này thật sự làm người khác vừa yêu vừa hận.
Tiên Thiên Liên Ngẫu là tiên vật, thánh khiết vô bì, càng hấp thụ ma khí thì càng thánh khiết, càng thêm đẹp đẽ mãi cho tới khi nó nở rộ mới thôi nhưng mà nó không thể xuất hiện ở tiên giới, không thể tồn tại ở tiên giới, nó là vật khắc chế rất rất mạnh với ma khí thậm chí là âm giới nhưng đại năng tiên giới lại chỉ có thể từ âm giới để đạt được vật này.
Ngược lại, vật này khi chưa thành hình, chưa hoàn toàn nở rộ thì nó sẽ là tai nạn, là tà vật cho toàn bộ một vùng thiên địa tại âm giới, toàn bộ ma khí sẽ vì nó mà bị thanh tẩy, đối với cõi âm thì khu vực xuất hiện Tiên Thiên Liễn Ngẫu chính là khu vực không có sự sống, theo một cách nào đó mà nói thì chẳng khác gì Dược Vương Thôn ở dương gian này cả, căn bản không có sự sống.
Đại năng của âm giới thực sự hận loại Tiên Thiên Liễn Ngẫu này vô cùng nhưng mà cũng sẽ không ai xuất thủ hủy diệt nó, Tiên Thiên Liên Ngẫu thành hình tất là tiên vật, tranh nhau vỡ đầu chảy máu còn không được chứ nói gì đến hủy diệt?.
Tà vật chung quy là tà vật, vẫn luôn khó hiểu như vậy, vẫn khiến người khác vừa yêu vừa hận.
Thế giới này Tây Thi chỉ là nhân vật trong truyền thuyết, nàng đã sớm chết cả ngàn năm nhưng tại Dược Vương Thôn, một Tây Thi khác lại đang chậm rãi sinh ra.
Thân thể Vô Song đang từ từ biến đổi, đầu tiên chính là thiên hạ đệ nhất mị hoặc thiên phú – Ý Loạn Tình Mê.
Thứ hai tuy chưa chạm đến nhưng theo việc thân thể Vô Song hấp thu ma khí càng ngày càng nhiều, toàn bộ thân thể của nàng như được thuế biến, như được tẩy lễ, loại Tiên Thiên Thiên Phú thứ hai liền sắp sinh ra.
Tiên Thiên Dung Mạo Thiên Phú – Thương Thiên Thủ Hộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.