Chương 261: Thuộc hạ đầu tiên (2)
Người Qua Đường Ất
28/03/2018
Muốn làm bất cứ thứ gì cũng phải bỏ vốn, cũng phải bỏ công sức ra, đặc biệt là với những thứ xứng đáng để bỏ vốn.
Vô Song thực sự rất thích một thuộc hạ như Mai Siêu Phong, đầu tiên từ mặt mỹ quan mà nói Mai Siêu Phong rất đẹp, Vô Song cũng có thể coi là đại hành gia về vấn đề liên quan tới dung mạo, trên thang điểm mà nói Mai Siêu Phong hiện nay dung mạo chỉ đáng từ 5 – 6 điểm tuy nhiên dung mạo của nàng bây giờ không phải dung mạo vốn có của nàng.
Làn da của Mai Siêu Phong trắng như bạch tạng, đây không phải là yếu tố trời sinh mà là nàng đang dính độc tố, cơ thể nàng tụ tập quá nhiều âm khí mới dẫn tới làn da chuyển thành màu sắc này, dung mạo của Mai Siêu Phong bị cái làn da bạch tạng này ảnh hưởng khá nhiều dẫn tới việc dung mạo của nàng xuống sắc thấy rõ, đương nhiên đây không phải là yếu tố duy nhất.
Ngoại trừ làn da ra thì đôi mắt của Mai Siêu Phong thuần một màu đen bởi mắt của nàng đã bị hủy đi, mất đi đôi mắt lại kết hợp với làn da kia thì Mai Siêu Phong đơn giản liền trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Cuối cùng còn có một điểm nữa là dung mạo của nàng bị những sự vật bên ngoài ảnh hưởng, có thể là từ suy nghĩ lo lắng, có thể là sự khủng hoảng hoặc bị ảnh hưởng bởi chính con đường tàn độc mà nàng đã chọn, con đường vốn không có lối về, con đường mà chính bản thân Mai Siêu Phong nội tâm còn đang liên tục đấu tranh với chính mình.
Tiếp tục bỏ qua phần dung mạo thì còn có hai thứ làm Vô Song cảm thấy hắn cần Mai Siêu Phong đầu tiên là giá trị về tương lai và cuối cùng là giá trị về mặt con người.
Vô Song biết trong Cửu Âm Chân Kinh còn có một loại phương pháp học cấp tốc như cái cách mà Chu Chỉ Nhược đoạt được tuy nhiên cách này lại không ghi rõ trong Cửu Âm Chân Kinh mà phải để người am hiểu Cửu Âm Chân Kinh tự suy nghĩ và tạo riêng một bản, việc này đối với Vô Song mà nói tương đối mất thời gian.
Trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký thì thứ võ công Chu Chỉ Nhược học được bên trong Ỷ Thiên Kiếm là quá trình đúc kết lấy từ chính hiểu biết của hai vợ chồng Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung sang tạo ra dựa trên nguyên bản của Cửu Âm Chân Kinh, việc sang tạo ra một bản công pháp như vậy thực sự không dễ tuy nhiên nếu Vô Song nắm được Cửu Âm Chân Kinh lại dựa vào Cửu Âm Chân Kinh bản lỗi của Mai Siêu Phong thì thực sự có khả năng tạo ra Cửu Âm Chân Kinh phiên bản luyện siêu tốc, việc hắn cần làm chỉ là giảm thiểu tối đa tác dụng phụ mà Cửu Âm Chân Kinh phiên bản sai lầm liền có thể chân chính biến nó thành Cửu Âm Chân Kinh phiên bản cấp tốc.
Nắm giữ được Cửu Âm Chân Kinh phiên bản cấp tốc thì Vô Song sẽ có được thế lực võ lâm của riêng mình, đây chin là giá trị tương lai mà Mai Siêu Phong mang lại, đương nhiên ở đây tính cả chiến lực của nàng, Vô Song tin tưởng chiến lực của Mai Siêu Phong vẫn sẽ rất khả quan, chỉ cần thay đổi Cửu Âm của bản thân nàng thành Cửu Âm Chân Kinh chân chính liền có thể làm võ công Mai Siêu Phong bạo tang.
Còn cái gọi là giá trị về mặt con người thì liên quan mật thiết tới cách làm người của Mai Siêu Phong, Mai Siêu Phong đủ tàn nhẫn đủ độc ác để giúp Vô Song làm rất nhiều việc quan trọng hơn nữa bản thân Mai Siêu Phong cực kỳ trung tâm.
Mai Siêu Phong đúng là từng phản bội Hoàng Dược Sư nhưng dẫu sao cũng bắt đầu từ tình yêu, tình yêu làm cho lòng người mù quáng bất quá hiện nay với Mai Siêu Phong mà nói cái gọi là tình yêu đã không tồn tại, chính vì phu quân của mình chết mà Mai Siêu Phong lúc nào cũng muốn tạ tội với sư phụ, muốn một lần nữa được đặt chân lên Đào Hoa Đảo.
Mai Siêu Phong có thể coi là ma nữ, có thể coi là độc ác nhưng cho dù gặp phải ai hay gặp phải đối thủ nào nàng đều nhất mực bảo vệ con gái của sư phụ, cho dù chết nàng cũng phải bảo vệ an toàn cho Hoàng Dung, từ điểm này mà nói Mai Siêu Phong thực sự rất thích hợp trở thành người hộ vệ cho Hoàng Dung.
So với việc gây dựng một thế lực mới cho mình thì Vô Song càng quan tâm đến an nguy của Hoàng Dung hơn.
.........
“Thế nào gọi là làm ăn không vốn?, rất đơn giản ta có thể làm vài việc giúp ngươi, đầu tiên những sư huynh đệ bị hai vợ chồng ngươi hại thật thảm, ta có thể giúp ngươi tìm thấy họ, có thể giúp đỡ họ một hai, mấy sư huynh đệ của ngươi cuộc sống cũng không quá tốt”.
“Việc thứ hai ta có thể chữa khỏi con mắt của ngươi cho con mắt kia lại một lần nhìn thấy ánh sáng “
“Về phần việc thứ ba, chỉ cần có cơ hội ta có thể giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện của đời mình, có thể trở về Đào Hoa Đảo, gặp mặt ân sư, ngươi thấy vụ làm ăn này thế nào?”.
Mai Siêu Phong lúc này triệt để im lặng hơn nữa từ sắc mặt nàng mà xem bản thân Mai Siêu Phong rõ ràng không mấy tin tưởng lwofi Vô Song nói, cuộc đời nàng chưa từng êm đẹp chưa từng bình thản, bản thân nàng đã nhìn thấy quá nhiều quá nhiều mặt tối của thế gian, nàng biết làm sao tự nhiên lại có việc tốt như vậy rơi trên đầu mình?.
“Ngươi nói... con gái của ân sư là nữ nhân của ngươi... nàng gọi là gì?, nàng hiện nay thế nào?”.
Mấy câu nói của Vô Song lúc nãy bản thân Mai Siêu Phong căn bản không tin, nàng không tin vào những thứ hứa hẹn kia, hiện nay cái mà nàng quan tâm hơn là con gái của ân sư, nàng cũng không tin tưởng con gái ân sư là nữ nhân của Vô Song, vì cái gì mà nàng phải tin vào một kẻ vừa mới gặp không quen không biết?, vì cái gì nàng phải tin vào lời của kẻ đánh mình trọng thương?, tuy nhiên cho dù không tin thì nàng vẫn còn một chút hy vọng.
Mai Siêu Phong biết với tính cách của ân sư thì cho dù mình chết cũng không thể bù đắp hết tội lỗi mà mình gây ra, cho dù ân sư tha lỗi cho nàng thì nàng cũng không có mặt mũi nào đến gặp ân sư, việc tốt nhất mà nàng có thể làm có lẽ chỉ là thủ hộ con gái ân sư, để nàng tuyệt đối không gặp chút nguy hiểm nào.
Mai Siêu Phong cho dù biết có thể rất nhiều chuyện là Vô Song bịa ra, có thể nữ nhân kia cũng chẳng phải con gái ân sư nhưng nàng chẳng thà tin tưởng một lần, một lần nữa tìm được chút ánh sáng trong cái cuộc đời đầy đen tối của chính mình.
Vô Song nghe được câu hỏi của Mai Siêu Phong liền có chút cảm khái thật ra bản thân Vô Song cũng hiểu được phần nào suy nghĩ trong đầu của Mai Siêu Phong lúc này, bản thân cái chết của Mai Siêu Phong trong Anh Hùng Xạ Điêu cũng là một cái chết từng khiến Vô Song tiếc nuối không thôi.
Vô Song đột nhiên đưa tay ra nắm lấy tay trái của Mai Siêu Phong, động tác này làm Mai Siêu Phong giật thót, nàng liền đối với Vô Song khẽ gắt lên.
“Ngươi... ngươi làm gì?”.
“Yên lặng một chút, không muốn cánh tay này bị phế thì để im, cánh tay ngươi thế này thì lấy gì ra bảo vệ sư muội?”.
Quả nhiên câu nói này của Vô Song có tác dụng rất lớn đối với Mai Siêu Phong, nàng lần đầu tiên im lặng cho một nam nhân đụng vào tay của mình sau đó chỉ nghe ‘răc’ một tiếng, Mai Siêu Phong đau đến điếng người, nàng thực sự... không có giỏi chịu đau.
Nỗi đau bẻ tay một lần đã đáng sợ vậy mà nàng lại còn gặp phải hai lần hơn nữa lần thứ hai còn đau hơn lần thứ nhất, Mai Siêu Phong lúc này thân hình run lên, cánh tay vậy mà đánh về phía Vô Song.
“Ngươi muốn chết “.
Tất nhiên một cái vung tay này rất nhanh bị Vô Song nắm lấy, sau đó hắn thản nhiên nhìn nàng mà mỉm cười.
“Đau ngắn còn hơn đau dài, kiểm tra cánh tay xem thế nào?”.
Mai Siêu Phong nghe vậy liền nghi hoặc một chút sau đó nàng cẩn thận khẽ cử động cánh tay trái của bản thân, quả nhiên tay trái của nàng dĩ nhiên không làm sao cả, khuôn mặt Mai Siêu Phong cũng không dấu được vẻ kinh ngạc.
“Ngươi... ngươi là y sư?”.
Vô Song đương nhiên cũng sẽ không che dấu làm gì, hắn rốt cuộc chậm rãi đứng lên một tay đưa ra xoa lên mái tóc đen có chút rối bời của Mai Siêu Phong.
“Nói thừa, ta không những là y sư mà còn là một đời thần y, đương nhiên vì thế mới dám nói chữa mắt cho ngươi, bây giờ đi với ta được chưa, ta đưa ngươi đi gặp tiểu sư muội?”.
Mai Siêu Phong khi bị Vô Song xoa đầu liền lại muốn nổi khùng nhưng khi nghe thấy chuẩn bị đi gặp tiểu sư muội thì lại vô cùng yên tĩnh, sau đó khuôn mặt liền quay về phía Vô Song.
“Ngươi còn chưa trả lời ta... tiểu sư muội là người như thế nào?”.
Vô Song trầm ngâm một chút, hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt đầy vẻ mong chờ của Mai Siêu Phong, có lẽ Mai Siêu Phong đã đợi cơ hội chuộc lỗi này rất lâu rất lâu rồi.
“Nàng gọi là Hoàng Dung về phần nàng như thế nào?, ta cảm thấy nếu ngươi gặp nàng thì sẽ biết, ta từng gặp một vị tiền bối, vị tiền bối kia nói nàng... giống hệt mẫu thân của mình từ dung mạo đến tính cách đến cả trí tuệ, nếu ngươi gặp nàng cho dù đôi mắt kia không nhìn thấy gì nữa nhưng ta tin chắc ngươi vẫn sẽ nhận ra nàng”.
Nghe đến sư mẫu bản thân Mai Siêu Phong căn bản không thể bình tĩnh nổi nữa, trong lòng nàng lúc này có một ngọn lửa khát vọng mãnh liệt, nàng nhất định phải nhìn thấy tiểu sư muội, nhất định phải tận mắt nhìn thấy dung mạo của tiểu sư muội.
Nàng có lỗi với sư phụ, nàng có lỗi với sư mẫu, sư phụ thì nàng dùng cả đời cũng không trả được lỗi lầm này về phần sư mẫu... nàng ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ bởi sư mẫu... đã không còn nơi trần gian.
Sư phụ là người mang nàng về Đào Hoa Đảo, là người dạy võ công cho nàng nhưng sư mẫu mới là người chăm sóc nàng, cho nàng một chút ôn nhu, cái ôn nhu mà suốt thời thơ ấu nàng không được nhận, chỉ có ở bên sư mẫu nàng mới là Mai Nhược Hoa, khi không có sư mẫu ở bên nàng chính là Mai Siêu Phong.
Sư phụ có đại ân với nàng... còn sư mẫu là người nàng yêu thương nhất, nàng coi sư phụ như cha, sư mẫu như mẹ vậy đáng tiếc người mẹ này... nàng hiện nay không dám nhận, cho dù đi xuống hoàng tuyền nàng cũng không có mặt mũi nào nhìn sư mẫu.
Nếu sư muội thực sự giống sư mẫu như vậy... nàng nhất định phải gặp, nhất định phải nhìn thấy nàng.
“Ngươi nói... sư muội rất giống sư mẫu?”.
....
“Phí lời, hai người là mẹ con đương nhiên giống nhau “.
.....
“Ngươi nói ngươi có thể làm đôi mắt ta khôi phục?”.
....
“Không làm được thì bản công tử nói làm gì?, ngươi cảm thấy ngươi có cái gì để ta lừa gạt?”.
....
Mai Siêu Phong khẽ cắn chặt hàm răng rồi rốt cuộc cũng ngước lên nhìn Vô Song.
“Ta hiện nay còn chưa biết tên ngươi bất quá cũng không quan trọng, chỉ cần... ngươi có thể cho ta gặp sư muội, có thể chữa khỏi đôi mắt này cho ta thì ta không cần biết ngươi có âm mưu gì, Mai Siêu Phong ta nợ ngươi một mạng, tính mạng này từ nay về sau tùy ngươi quyết định”.
Nhìn thấy Mai Siêu Phong nghiêm túc chưa từng có Vô Song lại chỉ đơn giản đưa tay gõ nhẹ vào trán nàng.
“Cái gì mà tính mạng?, cũng không cần nghiêm túc như vậy dù sao nếu ta mất công đến tận đây, tốn bao nhiêu nước bọt dài dòng với ngươi như vậy liền sẽ không để ngươi chết, không cần phải lấy tính mạng ra mà đặt cược, còn nữa sau này ngươi đi theo ta thì Mai Siêu Phong đã chết rồi, từ nay ngươi là Mai Nhược Hoa”.
Vô Song thực sự rất thích một thuộc hạ như Mai Siêu Phong, đầu tiên từ mặt mỹ quan mà nói Mai Siêu Phong rất đẹp, Vô Song cũng có thể coi là đại hành gia về vấn đề liên quan tới dung mạo, trên thang điểm mà nói Mai Siêu Phong hiện nay dung mạo chỉ đáng từ 5 – 6 điểm tuy nhiên dung mạo của nàng bây giờ không phải dung mạo vốn có của nàng.
Làn da của Mai Siêu Phong trắng như bạch tạng, đây không phải là yếu tố trời sinh mà là nàng đang dính độc tố, cơ thể nàng tụ tập quá nhiều âm khí mới dẫn tới làn da chuyển thành màu sắc này, dung mạo của Mai Siêu Phong bị cái làn da bạch tạng này ảnh hưởng khá nhiều dẫn tới việc dung mạo của nàng xuống sắc thấy rõ, đương nhiên đây không phải là yếu tố duy nhất.
Ngoại trừ làn da ra thì đôi mắt của Mai Siêu Phong thuần một màu đen bởi mắt của nàng đã bị hủy đi, mất đi đôi mắt lại kết hợp với làn da kia thì Mai Siêu Phong đơn giản liền trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Cuối cùng còn có một điểm nữa là dung mạo của nàng bị những sự vật bên ngoài ảnh hưởng, có thể là từ suy nghĩ lo lắng, có thể là sự khủng hoảng hoặc bị ảnh hưởng bởi chính con đường tàn độc mà nàng đã chọn, con đường vốn không có lối về, con đường mà chính bản thân Mai Siêu Phong nội tâm còn đang liên tục đấu tranh với chính mình.
Tiếp tục bỏ qua phần dung mạo thì còn có hai thứ làm Vô Song cảm thấy hắn cần Mai Siêu Phong đầu tiên là giá trị về tương lai và cuối cùng là giá trị về mặt con người.
Vô Song biết trong Cửu Âm Chân Kinh còn có một loại phương pháp học cấp tốc như cái cách mà Chu Chỉ Nhược đoạt được tuy nhiên cách này lại không ghi rõ trong Cửu Âm Chân Kinh mà phải để người am hiểu Cửu Âm Chân Kinh tự suy nghĩ và tạo riêng một bản, việc này đối với Vô Song mà nói tương đối mất thời gian.
Trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký thì thứ võ công Chu Chỉ Nhược học được bên trong Ỷ Thiên Kiếm là quá trình đúc kết lấy từ chính hiểu biết của hai vợ chồng Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung sang tạo ra dựa trên nguyên bản của Cửu Âm Chân Kinh, việc sang tạo ra một bản công pháp như vậy thực sự không dễ tuy nhiên nếu Vô Song nắm được Cửu Âm Chân Kinh lại dựa vào Cửu Âm Chân Kinh bản lỗi của Mai Siêu Phong thì thực sự có khả năng tạo ra Cửu Âm Chân Kinh phiên bản luyện siêu tốc, việc hắn cần làm chỉ là giảm thiểu tối đa tác dụng phụ mà Cửu Âm Chân Kinh phiên bản sai lầm liền có thể chân chính biến nó thành Cửu Âm Chân Kinh phiên bản cấp tốc.
Nắm giữ được Cửu Âm Chân Kinh phiên bản cấp tốc thì Vô Song sẽ có được thế lực võ lâm của riêng mình, đây chin là giá trị tương lai mà Mai Siêu Phong mang lại, đương nhiên ở đây tính cả chiến lực của nàng, Vô Song tin tưởng chiến lực của Mai Siêu Phong vẫn sẽ rất khả quan, chỉ cần thay đổi Cửu Âm của bản thân nàng thành Cửu Âm Chân Kinh chân chính liền có thể làm võ công Mai Siêu Phong bạo tang.
Còn cái gọi là giá trị về mặt con người thì liên quan mật thiết tới cách làm người của Mai Siêu Phong, Mai Siêu Phong đủ tàn nhẫn đủ độc ác để giúp Vô Song làm rất nhiều việc quan trọng hơn nữa bản thân Mai Siêu Phong cực kỳ trung tâm.
Mai Siêu Phong đúng là từng phản bội Hoàng Dược Sư nhưng dẫu sao cũng bắt đầu từ tình yêu, tình yêu làm cho lòng người mù quáng bất quá hiện nay với Mai Siêu Phong mà nói cái gọi là tình yêu đã không tồn tại, chính vì phu quân của mình chết mà Mai Siêu Phong lúc nào cũng muốn tạ tội với sư phụ, muốn một lần nữa được đặt chân lên Đào Hoa Đảo.
Mai Siêu Phong có thể coi là ma nữ, có thể coi là độc ác nhưng cho dù gặp phải ai hay gặp phải đối thủ nào nàng đều nhất mực bảo vệ con gái của sư phụ, cho dù chết nàng cũng phải bảo vệ an toàn cho Hoàng Dung, từ điểm này mà nói Mai Siêu Phong thực sự rất thích hợp trở thành người hộ vệ cho Hoàng Dung.
So với việc gây dựng một thế lực mới cho mình thì Vô Song càng quan tâm đến an nguy của Hoàng Dung hơn.
.........
“Thế nào gọi là làm ăn không vốn?, rất đơn giản ta có thể làm vài việc giúp ngươi, đầu tiên những sư huynh đệ bị hai vợ chồng ngươi hại thật thảm, ta có thể giúp ngươi tìm thấy họ, có thể giúp đỡ họ một hai, mấy sư huynh đệ của ngươi cuộc sống cũng không quá tốt”.
“Việc thứ hai ta có thể chữa khỏi con mắt của ngươi cho con mắt kia lại một lần nhìn thấy ánh sáng “
“Về phần việc thứ ba, chỉ cần có cơ hội ta có thể giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện của đời mình, có thể trở về Đào Hoa Đảo, gặp mặt ân sư, ngươi thấy vụ làm ăn này thế nào?”.
Mai Siêu Phong lúc này triệt để im lặng hơn nữa từ sắc mặt nàng mà xem bản thân Mai Siêu Phong rõ ràng không mấy tin tưởng lwofi Vô Song nói, cuộc đời nàng chưa từng êm đẹp chưa từng bình thản, bản thân nàng đã nhìn thấy quá nhiều quá nhiều mặt tối của thế gian, nàng biết làm sao tự nhiên lại có việc tốt như vậy rơi trên đầu mình?.
“Ngươi nói... con gái của ân sư là nữ nhân của ngươi... nàng gọi là gì?, nàng hiện nay thế nào?”.
Mấy câu nói của Vô Song lúc nãy bản thân Mai Siêu Phong căn bản không tin, nàng không tin vào những thứ hứa hẹn kia, hiện nay cái mà nàng quan tâm hơn là con gái của ân sư, nàng cũng không tin tưởng con gái ân sư là nữ nhân của Vô Song, vì cái gì mà nàng phải tin vào một kẻ vừa mới gặp không quen không biết?, vì cái gì nàng phải tin vào lời của kẻ đánh mình trọng thương?, tuy nhiên cho dù không tin thì nàng vẫn còn một chút hy vọng.
Mai Siêu Phong biết với tính cách của ân sư thì cho dù mình chết cũng không thể bù đắp hết tội lỗi mà mình gây ra, cho dù ân sư tha lỗi cho nàng thì nàng cũng không có mặt mũi nào đến gặp ân sư, việc tốt nhất mà nàng có thể làm có lẽ chỉ là thủ hộ con gái ân sư, để nàng tuyệt đối không gặp chút nguy hiểm nào.
Mai Siêu Phong cho dù biết có thể rất nhiều chuyện là Vô Song bịa ra, có thể nữ nhân kia cũng chẳng phải con gái ân sư nhưng nàng chẳng thà tin tưởng một lần, một lần nữa tìm được chút ánh sáng trong cái cuộc đời đầy đen tối của chính mình.
Vô Song nghe được câu hỏi của Mai Siêu Phong liền có chút cảm khái thật ra bản thân Vô Song cũng hiểu được phần nào suy nghĩ trong đầu của Mai Siêu Phong lúc này, bản thân cái chết của Mai Siêu Phong trong Anh Hùng Xạ Điêu cũng là một cái chết từng khiến Vô Song tiếc nuối không thôi.
Vô Song đột nhiên đưa tay ra nắm lấy tay trái của Mai Siêu Phong, động tác này làm Mai Siêu Phong giật thót, nàng liền đối với Vô Song khẽ gắt lên.
“Ngươi... ngươi làm gì?”.
“Yên lặng một chút, không muốn cánh tay này bị phế thì để im, cánh tay ngươi thế này thì lấy gì ra bảo vệ sư muội?”.
Quả nhiên câu nói này của Vô Song có tác dụng rất lớn đối với Mai Siêu Phong, nàng lần đầu tiên im lặng cho một nam nhân đụng vào tay của mình sau đó chỉ nghe ‘răc’ một tiếng, Mai Siêu Phong đau đến điếng người, nàng thực sự... không có giỏi chịu đau.
Nỗi đau bẻ tay một lần đã đáng sợ vậy mà nàng lại còn gặp phải hai lần hơn nữa lần thứ hai còn đau hơn lần thứ nhất, Mai Siêu Phong lúc này thân hình run lên, cánh tay vậy mà đánh về phía Vô Song.
“Ngươi muốn chết “.
Tất nhiên một cái vung tay này rất nhanh bị Vô Song nắm lấy, sau đó hắn thản nhiên nhìn nàng mà mỉm cười.
“Đau ngắn còn hơn đau dài, kiểm tra cánh tay xem thế nào?”.
Mai Siêu Phong nghe vậy liền nghi hoặc một chút sau đó nàng cẩn thận khẽ cử động cánh tay trái của bản thân, quả nhiên tay trái của nàng dĩ nhiên không làm sao cả, khuôn mặt Mai Siêu Phong cũng không dấu được vẻ kinh ngạc.
“Ngươi... ngươi là y sư?”.
Vô Song đương nhiên cũng sẽ không che dấu làm gì, hắn rốt cuộc chậm rãi đứng lên một tay đưa ra xoa lên mái tóc đen có chút rối bời của Mai Siêu Phong.
“Nói thừa, ta không những là y sư mà còn là một đời thần y, đương nhiên vì thế mới dám nói chữa mắt cho ngươi, bây giờ đi với ta được chưa, ta đưa ngươi đi gặp tiểu sư muội?”.
Mai Siêu Phong khi bị Vô Song xoa đầu liền lại muốn nổi khùng nhưng khi nghe thấy chuẩn bị đi gặp tiểu sư muội thì lại vô cùng yên tĩnh, sau đó khuôn mặt liền quay về phía Vô Song.
“Ngươi còn chưa trả lời ta... tiểu sư muội là người như thế nào?”.
Vô Song trầm ngâm một chút, hắn có thể nhìn thấy khuôn mặt đầy vẻ mong chờ của Mai Siêu Phong, có lẽ Mai Siêu Phong đã đợi cơ hội chuộc lỗi này rất lâu rất lâu rồi.
“Nàng gọi là Hoàng Dung về phần nàng như thế nào?, ta cảm thấy nếu ngươi gặp nàng thì sẽ biết, ta từng gặp một vị tiền bối, vị tiền bối kia nói nàng... giống hệt mẫu thân của mình từ dung mạo đến tính cách đến cả trí tuệ, nếu ngươi gặp nàng cho dù đôi mắt kia không nhìn thấy gì nữa nhưng ta tin chắc ngươi vẫn sẽ nhận ra nàng”.
Nghe đến sư mẫu bản thân Mai Siêu Phong căn bản không thể bình tĩnh nổi nữa, trong lòng nàng lúc này có một ngọn lửa khát vọng mãnh liệt, nàng nhất định phải nhìn thấy tiểu sư muội, nhất định phải tận mắt nhìn thấy dung mạo của tiểu sư muội.
Nàng có lỗi với sư phụ, nàng có lỗi với sư mẫu, sư phụ thì nàng dùng cả đời cũng không trả được lỗi lầm này về phần sư mẫu... nàng ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ bởi sư mẫu... đã không còn nơi trần gian.
Sư phụ là người mang nàng về Đào Hoa Đảo, là người dạy võ công cho nàng nhưng sư mẫu mới là người chăm sóc nàng, cho nàng một chút ôn nhu, cái ôn nhu mà suốt thời thơ ấu nàng không được nhận, chỉ có ở bên sư mẫu nàng mới là Mai Nhược Hoa, khi không có sư mẫu ở bên nàng chính là Mai Siêu Phong.
Sư phụ có đại ân với nàng... còn sư mẫu là người nàng yêu thương nhất, nàng coi sư phụ như cha, sư mẫu như mẹ vậy đáng tiếc người mẹ này... nàng hiện nay không dám nhận, cho dù đi xuống hoàng tuyền nàng cũng không có mặt mũi nào nhìn sư mẫu.
Nếu sư muội thực sự giống sư mẫu như vậy... nàng nhất định phải gặp, nhất định phải nhìn thấy nàng.
“Ngươi nói... sư muội rất giống sư mẫu?”.
....
“Phí lời, hai người là mẹ con đương nhiên giống nhau “.
.....
“Ngươi nói ngươi có thể làm đôi mắt ta khôi phục?”.
....
“Không làm được thì bản công tử nói làm gì?, ngươi cảm thấy ngươi có cái gì để ta lừa gạt?”.
....
Mai Siêu Phong khẽ cắn chặt hàm răng rồi rốt cuộc cũng ngước lên nhìn Vô Song.
“Ta hiện nay còn chưa biết tên ngươi bất quá cũng không quan trọng, chỉ cần... ngươi có thể cho ta gặp sư muội, có thể chữa khỏi đôi mắt này cho ta thì ta không cần biết ngươi có âm mưu gì, Mai Siêu Phong ta nợ ngươi một mạng, tính mạng này từ nay về sau tùy ngươi quyết định”.
Nhìn thấy Mai Siêu Phong nghiêm túc chưa từng có Vô Song lại chỉ đơn giản đưa tay gõ nhẹ vào trán nàng.
“Cái gì mà tính mạng?, cũng không cần nghiêm túc như vậy dù sao nếu ta mất công đến tận đây, tốn bao nhiêu nước bọt dài dòng với ngươi như vậy liền sẽ không để ngươi chết, không cần phải lấy tính mạng ra mà đặt cược, còn nữa sau này ngươi đi theo ta thì Mai Siêu Phong đã chết rồi, từ nay ngươi là Mai Nhược Hoa”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.