Chương 589: Tiềm Long Đại Hội – Phượng Minh Cửu Thiên 2
Người Qua Đường Ất
26/11/2018
Hoàng Dung theo Sử Hỏa Long trở về, đương nhiên là nàng một mực đi theo sau Sử Hỏa Long bộ dạng có chút cung kính, nàng cũng không muốn lộ ra mình có gì bất thường.
Nàng biết nàng đang cho rất nhiều người cảm giác nàng rất giống vị Quách phu nhân kia nhưng mà chung quy cảm giác thì còn cách rất xa so với khẳng định, nàng thực sự không muốn người khác khẳng định mình với Quách phu nhân, khi đó liền phiền phức.
Hoàng Dung một trận chiến trước có thể nói là làm chấn động không ít người, lần này khi nàng trở về cũng có vài người nhìn thấy nàng nhưng lại thấy nàng đi cùng Sử Hỏa Long lại một mực lấy Sử Hỏa Long làm chủ một đường đi sau thì cũng chỉ lưu ánh mắt lại vài giây mà thôi, lúc này lại chuyển mắt nhìn trận chiến trên đài.
Trên đài lúc này là cuộc chiến giữa Toàn Chân Giáo – Doãn Chí Bình cùng Đại Đao Môn – Phong Nhất Trận.
Hai trận trước đều là bắc phương thắng nam phương, trận chiến này bản thân nam phương liền muốn lấy lại mặt mũi.
Đương nhiên lần này nam phương có thể dù sao Phong Nhất Trận cũng cực mạnh, hiện tại còn đang một mực đè Doãn Chí Bình ra đánh, chỉ cần là người có mắt nhìn một chút sẽ biết Doãn Chí Bình cách trận thua không xa.
Hoàng Dung cũng chỉ nhìn trên đài một chút liền thu mắt về, cùng với Sử Hỏa Long trở về chỗ ngồi đám Cái Bang.
Sử Hỏa Long mang Hoàng Dung về đến nơi lập tức gọi Tô Xán ra một chỗ gặp riêng.
Tô Xán thấy sư phụ gọi mình thì sợ lắm, một mặt cúi đầu bất quá Sử Hỏa Long vậy mà lại không mắng mỏ hắn trái lại giọng nói còn ôn hòa vô cùng.
Nếu là người khác thì Sử Hỏa Long đương nhiên không thể để Tô Xán làm vậy, dám tự quyết định khi không nói gì với Sử Hỏa Long, việc này không cho qua nhanh như vậy được tuy nhiên người này lại là Hoàng Dung.
Tô Xán theo lệnh Hoàng Dung làm việc vậy đương nhiên là đúng, Sử Hỏa Long căn bản sẽ không muốn nói gì lại càng không dám nói gì.
Tô Xán đang chờ đợi một đợt mắng mỏ của sư phụ nào ngờ sư phụ vỗ vai hắn một cái cười ha hả.
“Ngươi lần này làm tốt lắm, rất tốt “.
“Hoàng... Hoàng thiếu hiệp là người của tổng đà gửi tới, thân phận của Hoàng thiếu hiệp vi sư đã xác minh, Tiềm Long Đại Hội lần này ngươi cứ y lệnh Hoàng thiếu hiệp mà làm hiểu không? “.
Tô Xán nghe sư phụ khen trong lòng liền thở ra một hơi lại nghe sư phụ nói vậy đương nhiên không dám nghĩ gì lập tức gật đầu.
“Vâng sư phụ,ta nhất định nghe Hoàng huynh đệ sắp đặt “.
Thấy Tô Xán nghe lời Sử Hỏa Long vui vẻ gật đầu, lại vỗ vai hắn thêm một cái nữa.
Sử Hỏa Long từng cảm thấy tên đệ tử này cái gì cũng tốt trừ việc thiên phú có chút kém đồng thời quá mức ‘đần ‘ bất quá nếu có thể được Hoàng Dung tự mình chỉ điểm liền sẽ có ích lợi thật lớn.
Sử Hỏa Long đã qua thời đỉnh cao, có học cũng chẳng học được gì mấy, ông ta thật sự hy vọng đứa đệ tử này có thể đạt được niềm vui của Hoàng Dung sau đó biết đâu lại được Hoàng bang chủ dạy cho vài chiêu?.
Nghĩ đến đây tâm tình Sử Hỏa Long thật tốt, lại về chỗ ngồi.
_ _ _ __ _ _
Sử Hỏa Long vừa đi thì Tô Xán trở về, nhìn hắn lúc này cũng không còn chút áp lực nào, một mặt tỏa sáng vừa nhìn cũng biết đang thật vui vẻ bất quá niềm vui cũng không bao lâu hắn không khỏi cau mày lại.
Ở phương xa Viên Tử Y vậy mà tiến tới trận doanh Cái Bang.
Thấy một điểm này Tô Xán liền khó hiểu nhưng mà cũng đứng lên muốn ngăn cản Viên Tử Y.
“Tử Y cô nương, ngươi đây là? “.
Đối với Tô Xán cản đường, Viên Tử Y ánh mắt một nhíu nhưng cũng không tỏ ra quá mức khó chịu, nàng chỉ mở miệng nói với hắn.
“Ta muốn gặp vị thiên tài Hoàng Dung của Cái Bang các ngươi một chút “.
Tô Xán nghe vậy sống lưng liền thẳng lên, ai không biết Viên Tử Y tựa hồ rất ghét nam nhân, nàng lần này lại chủ động đi tìm Hoàng Dung ‘thiếu hiệp’ căn bản sẽ không có việc tốt chỉ sợ hai bên còn nháo sự.
Tô Xán đương nhiên tin tưởng Hoàng Dung mạnh mẽ nhưng mà Viên Tử Y cũng cực mạnh mẽ, hai người quyết đấu phần thắng thực sự quá khó mà nói, dù sao chỉ có thiên tài bắc phương mới hiểu Viên Tử Y khủng bố ra sao.
Tô Xán muốn mở miệng ngăn cản nhưng khi còn chưa mở miệng đã thấy Hoàng Dung lên tiếng.
“Để nàng vào đi, nàng với ta là người quen “.
Tô Xán nghe vậy nào dám cản đường Viên Tử Y vội tránh ra một đường, ánh mắt sau đó mang theo vài phần quái lạ.
“Bà chằn tinh này mà cũng có nam bằng hữu?, Hoàng huynh đệ tài năng quả thật thông thiên “.
Tô Xán trong lòng rốt cuộc không khỏi thầm bái phục Hoàng Dung thêm một lần nữa.
Nàng biết nàng đang cho rất nhiều người cảm giác nàng rất giống vị Quách phu nhân kia nhưng mà chung quy cảm giác thì còn cách rất xa so với khẳng định, nàng thực sự không muốn người khác khẳng định mình với Quách phu nhân, khi đó liền phiền phức.
Hoàng Dung một trận chiến trước có thể nói là làm chấn động không ít người, lần này khi nàng trở về cũng có vài người nhìn thấy nàng nhưng lại thấy nàng đi cùng Sử Hỏa Long lại một mực lấy Sử Hỏa Long làm chủ một đường đi sau thì cũng chỉ lưu ánh mắt lại vài giây mà thôi, lúc này lại chuyển mắt nhìn trận chiến trên đài.
Trên đài lúc này là cuộc chiến giữa Toàn Chân Giáo – Doãn Chí Bình cùng Đại Đao Môn – Phong Nhất Trận.
Hai trận trước đều là bắc phương thắng nam phương, trận chiến này bản thân nam phương liền muốn lấy lại mặt mũi.
Đương nhiên lần này nam phương có thể dù sao Phong Nhất Trận cũng cực mạnh, hiện tại còn đang một mực đè Doãn Chí Bình ra đánh, chỉ cần là người có mắt nhìn một chút sẽ biết Doãn Chí Bình cách trận thua không xa.
Hoàng Dung cũng chỉ nhìn trên đài một chút liền thu mắt về, cùng với Sử Hỏa Long trở về chỗ ngồi đám Cái Bang.
Sử Hỏa Long mang Hoàng Dung về đến nơi lập tức gọi Tô Xán ra một chỗ gặp riêng.
Tô Xán thấy sư phụ gọi mình thì sợ lắm, một mặt cúi đầu bất quá Sử Hỏa Long vậy mà lại không mắng mỏ hắn trái lại giọng nói còn ôn hòa vô cùng.
Nếu là người khác thì Sử Hỏa Long đương nhiên không thể để Tô Xán làm vậy, dám tự quyết định khi không nói gì với Sử Hỏa Long, việc này không cho qua nhanh như vậy được tuy nhiên người này lại là Hoàng Dung.
Tô Xán theo lệnh Hoàng Dung làm việc vậy đương nhiên là đúng, Sử Hỏa Long căn bản sẽ không muốn nói gì lại càng không dám nói gì.
Tô Xán đang chờ đợi một đợt mắng mỏ của sư phụ nào ngờ sư phụ vỗ vai hắn một cái cười ha hả.
“Ngươi lần này làm tốt lắm, rất tốt “.
“Hoàng... Hoàng thiếu hiệp là người của tổng đà gửi tới, thân phận của Hoàng thiếu hiệp vi sư đã xác minh, Tiềm Long Đại Hội lần này ngươi cứ y lệnh Hoàng thiếu hiệp mà làm hiểu không? “.
Tô Xán nghe sư phụ khen trong lòng liền thở ra một hơi lại nghe sư phụ nói vậy đương nhiên không dám nghĩ gì lập tức gật đầu.
“Vâng sư phụ,ta nhất định nghe Hoàng huynh đệ sắp đặt “.
Thấy Tô Xán nghe lời Sử Hỏa Long vui vẻ gật đầu, lại vỗ vai hắn thêm một cái nữa.
Sử Hỏa Long từng cảm thấy tên đệ tử này cái gì cũng tốt trừ việc thiên phú có chút kém đồng thời quá mức ‘đần ‘ bất quá nếu có thể được Hoàng Dung tự mình chỉ điểm liền sẽ có ích lợi thật lớn.
Sử Hỏa Long đã qua thời đỉnh cao, có học cũng chẳng học được gì mấy, ông ta thật sự hy vọng đứa đệ tử này có thể đạt được niềm vui của Hoàng Dung sau đó biết đâu lại được Hoàng bang chủ dạy cho vài chiêu?.
Nghĩ đến đây tâm tình Sử Hỏa Long thật tốt, lại về chỗ ngồi.
_ _ _ __ _ _
Sử Hỏa Long vừa đi thì Tô Xán trở về, nhìn hắn lúc này cũng không còn chút áp lực nào, một mặt tỏa sáng vừa nhìn cũng biết đang thật vui vẻ bất quá niềm vui cũng không bao lâu hắn không khỏi cau mày lại.
Ở phương xa Viên Tử Y vậy mà tiến tới trận doanh Cái Bang.
Thấy một điểm này Tô Xán liền khó hiểu nhưng mà cũng đứng lên muốn ngăn cản Viên Tử Y.
“Tử Y cô nương, ngươi đây là? “.
Đối với Tô Xán cản đường, Viên Tử Y ánh mắt một nhíu nhưng cũng không tỏ ra quá mức khó chịu, nàng chỉ mở miệng nói với hắn.
“Ta muốn gặp vị thiên tài Hoàng Dung của Cái Bang các ngươi một chút “.
Tô Xán nghe vậy sống lưng liền thẳng lên, ai không biết Viên Tử Y tựa hồ rất ghét nam nhân, nàng lần này lại chủ động đi tìm Hoàng Dung ‘thiếu hiệp’ căn bản sẽ không có việc tốt chỉ sợ hai bên còn nháo sự.
Tô Xán đương nhiên tin tưởng Hoàng Dung mạnh mẽ nhưng mà Viên Tử Y cũng cực mạnh mẽ, hai người quyết đấu phần thắng thực sự quá khó mà nói, dù sao chỉ có thiên tài bắc phương mới hiểu Viên Tử Y khủng bố ra sao.
Tô Xán muốn mở miệng ngăn cản nhưng khi còn chưa mở miệng đã thấy Hoàng Dung lên tiếng.
“Để nàng vào đi, nàng với ta là người quen “.
Tô Xán nghe vậy nào dám cản đường Viên Tử Y vội tránh ra một đường, ánh mắt sau đó mang theo vài phần quái lạ.
“Bà chằn tinh này mà cũng có nam bằng hữu?, Hoàng huynh đệ tài năng quả thật thông thiên “.
Tô Xán trong lòng rốt cuộc không khỏi thầm bái phục Hoàng Dung thêm một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.