Chương 18: Ghen
Yamate Aki
19/01/2024
- Trở lại tối ngày hôm qua -
Thiên Tử Phong lạnh lùng bước ra khỏi phòng. Trên gương mặt thoáng mang nét thất vọng.
“Ông Lý, dù cho bây giờ hợp đồng bị hủy nhưng tôi rất mong trong tương lai đôi bên vẫn có thể hợp tác với nhau.” Thiên Tử Phong chân thành nói với đối tác Lý đứng kế bên.
“Tôi cũng rất mong được hợp tác với cậu trong tương lai.” Ông Lý niềm nở đáp lời.
Bản hợp đồng lần này tuy khả năng thành công không lớn nhưng đây là một trong những bản hợp đồng lớn nhất từ trước đến nay anh từng nhận. Nhưng vì ông Lý có một số lý do nên bản hợp đồng này đành phải hủy bỏ.
Ông Lý và Thiên Tử Phong bắt tay nhau, sau đó ai về nhà nấy.
Trên đường lái xe về anh bỗng nhớ đến Thanh Khuê, nhìn vào đồng hồ cũng đã gần 11 giờ đêm. Anh lấy điện thoại ra điện cho cô.
Thanh Khuê bắt máy, nhẹ giọng nói: “Alo.”
Được nghe giọng cô bất giác bao mệt mỏi lúc ở công ty cũng được xoa dịu phần nào.
“Hôm nay, anh được về sớm, em ở nhà đợi anh, anh đang trên đường về đây.”
“Tử Phong, em xin lỗi anh, em đang chuẩn bị đi tới club. Bạn em chuẩn bị chuyển qua nước ngoài nên hôm nay muốn uống với em lần cuối...”
Thiên Tử Phong chợt nhớ ra người đàn ông mỗi tối trước đây hay đích thân lái xe chở cô về trong tình trạng say xỉn, chắc hẳn đó là “người bạn” cô vừa nhắc tới. Thiên Tử Phong trầm ngâm hồi lâu không trả lời. Trong suy nghĩ anh không muốn cô đi với hắn một chút nào nhưng không hiểu sao ngoài miệng anh vẫn chấp nhận để cô đi tới đó uống với hắn.
“Em cứ đi đi, anh sẽ ở nhà chờ em.”
Nói được một, hai câu rồi anh chủ động tắt máy để cô tranh thủ đi sớm rồi còn về sớm với anh. Sau khi tắt máy xong, vài giây sau anh liền thấy Thanh Khuê nhắn tin gửi qua cho anh địa chỉ club cô sẽ tới.
Anh về nhà ngồi chờ từ 11 giờ 35 đến gần nửa đêm. Lúc này, điện thoại trong tay anh đổ chuông, là Thanh Khuê gọi tới.
Anh bắt máy, khẽ cất giọng: “Em về chưa?”
Nhưng đáp lại lời anh chỉ có sự im lặng đáng sợ. Đáy lòng anh bỗng dấy lên cảm giác sợ hãi, chuẩn bị cất giọng thêm một lần nữa thì điện thoại lại vang lên những tiếng tút tút kéo dài.
Anh gấp gáp điện lại cho cô, điện thoại đổ chuông nhưng chẳng có ai bắt máy. Anh điên cuồng lao ra khỏi nhà, lái xe ra khỏi gara, chạy tới địa chỉ club mà cô đưa.
Tới nơi, Thiên Tử Phong vào trong lùng xục hết cả club lên nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô ở đâu. Thiên Tử Phong như mất kiểm soát chạy tới tìm quản lý. Anh vận dụng gia thế khủng của bản thân đề nghị với quản lý muốn kiểm tra qua camera từ lúc 11 giờ 15 đến giữa nửa đêm.
Đích thân anh kiểm tra qua từng đoạn camera bên trong club và ở bãi đỗ xe. Quả nhiên đã trông thấy bóng dáng của cô nhưng kinh ngạc hơn cô lại bị một tên lạ mặt kéo lên xe, rồi chở đi ra khỏi club. Dựa theo vóc dáng của tên đó anh liền nhận ra hắn là ai.
Thiên Tử Phong bật định vị xác định vị trí của Thanh Khuê rồi một mạch theo chỉ dẫn trên màn hình chạy tới chỗ cô. Theo điện thoại anh dừng bánh trước một khách sạn.
Trông thấy khách sạn mọi giác quan của anh dường như muốn phát nổ. Anh chạy vào trong khách sạn, hỏi thăm qua nhân viên ở quầy mới dễ dàng tìm tới số phòng mà hắn đem cô tới.
Thiên Tử Phong hùng hổ một mạch phá cửa lao vào bên trong phòng. Cũng là lúc trông thấy tên đê tiện đó sờ soạng cơ thể của cô một cách thèm khát.
Phẫn nộ đạt đến đỉnh điểm. Thiên Tử Phong như ác quỷ túm lấy đầu Nhật Thiên, dùng hết toàn bộ sức lực giáng mạnh vào gương mặt đẹp mã của hắn một cú đấm như trời giáng.
Nhật Thiên không kịp trở tay ăn trọn cú đấm như sấm sét, ngã nhào xuống mặt sàn lạnh lẽo. Anh không dễ dàng buông tha cho hắn trực tiếp “tặng” cho hắn thêm vài cú đấm nữa, cho đến khi hắn bất tỉnh nhân sự mới bế Thanh Khuê về nhà.
...
Thiên Tử Phong nhẹ nhàng đặt cô nằm ở trên giường. Bất chợt cô mơ màng tỉnh dậy, liền nhào tới hôn anh.
Diễn cảnh xảy ra quá mức đột ngột khiến cho anh đứng hình mất năm giây cho đến khi Thanh Khuê từ từ tách cánh môi anh ra, vụng về xâm chiếm khoang miệng thì anh mới bừng tỉnh. Ngọn lửa tức giận vẫn còn bùng dữ dội trong lòng nhưng anh lại nhớ đến giây phút trông thấy tên khốn đó quấy rối trên cơ thể cô thật sự anh không thể chịu đựng nỗi.
Anh phải tìm cách xoá bỏ mọi thứ của hắn trên người cô.
Thiên Tử Phong mạnh bạo từ thế bị động sang thế chủ động càn quét bờ môi mềm. Suốt một đêm cả hai triền miên không biết bao nhiêu lần, đến lúc Thanh Khuê không chịu đựng nổi nên ngủ thiếp đi lúc nào không hay, còn anh vẫn cứ điên cuồng ra vào cơ thể của cô một cách tàn bạo.
Thời gian trôi qua khá lâu đến độ cả cơ thể của Thanh Khuê đều chỉ toàn mang vết tích của anh thì anh mới chịu dừng lại.
Thiên Tử Phong lạnh lùng bước ra khỏi phòng. Trên gương mặt thoáng mang nét thất vọng.
“Ông Lý, dù cho bây giờ hợp đồng bị hủy nhưng tôi rất mong trong tương lai đôi bên vẫn có thể hợp tác với nhau.” Thiên Tử Phong chân thành nói với đối tác Lý đứng kế bên.
“Tôi cũng rất mong được hợp tác với cậu trong tương lai.” Ông Lý niềm nở đáp lời.
Bản hợp đồng lần này tuy khả năng thành công không lớn nhưng đây là một trong những bản hợp đồng lớn nhất từ trước đến nay anh từng nhận. Nhưng vì ông Lý có một số lý do nên bản hợp đồng này đành phải hủy bỏ.
Ông Lý và Thiên Tử Phong bắt tay nhau, sau đó ai về nhà nấy.
Trên đường lái xe về anh bỗng nhớ đến Thanh Khuê, nhìn vào đồng hồ cũng đã gần 11 giờ đêm. Anh lấy điện thoại ra điện cho cô.
Thanh Khuê bắt máy, nhẹ giọng nói: “Alo.”
Được nghe giọng cô bất giác bao mệt mỏi lúc ở công ty cũng được xoa dịu phần nào.
“Hôm nay, anh được về sớm, em ở nhà đợi anh, anh đang trên đường về đây.”
“Tử Phong, em xin lỗi anh, em đang chuẩn bị đi tới club. Bạn em chuẩn bị chuyển qua nước ngoài nên hôm nay muốn uống với em lần cuối...”
Thiên Tử Phong chợt nhớ ra người đàn ông mỗi tối trước đây hay đích thân lái xe chở cô về trong tình trạng say xỉn, chắc hẳn đó là “người bạn” cô vừa nhắc tới. Thiên Tử Phong trầm ngâm hồi lâu không trả lời. Trong suy nghĩ anh không muốn cô đi với hắn một chút nào nhưng không hiểu sao ngoài miệng anh vẫn chấp nhận để cô đi tới đó uống với hắn.
“Em cứ đi đi, anh sẽ ở nhà chờ em.”
Nói được một, hai câu rồi anh chủ động tắt máy để cô tranh thủ đi sớm rồi còn về sớm với anh. Sau khi tắt máy xong, vài giây sau anh liền thấy Thanh Khuê nhắn tin gửi qua cho anh địa chỉ club cô sẽ tới.
Anh về nhà ngồi chờ từ 11 giờ 35 đến gần nửa đêm. Lúc này, điện thoại trong tay anh đổ chuông, là Thanh Khuê gọi tới.
Anh bắt máy, khẽ cất giọng: “Em về chưa?”
Nhưng đáp lại lời anh chỉ có sự im lặng đáng sợ. Đáy lòng anh bỗng dấy lên cảm giác sợ hãi, chuẩn bị cất giọng thêm một lần nữa thì điện thoại lại vang lên những tiếng tút tút kéo dài.
Anh gấp gáp điện lại cho cô, điện thoại đổ chuông nhưng chẳng có ai bắt máy. Anh điên cuồng lao ra khỏi nhà, lái xe ra khỏi gara, chạy tới địa chỉ club mà cô đưa.
Tới nơi, Thiên Tử Phong vào trong lùng xục hết cả club lên nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô ở đâu. Thiên Tử Phong như mất kiểm soát chạy tới tìm quản lý. Anh vận dụng gia thế khủng của bản thân đề nghị với quản lý muốn kiểm tra qua camera từ lúc 11 giờ 15 đến giữa nửa đêm.
Đích thân anh kiểm tra qua từng đoạn camera bên trong club và ở bãi đỗ xe. Quả nhiên đã trông thấy bóng dáng của cô nhưng kinh ngạc hơn cô lại bị một tên lạ mặt kéo lên xe, rồi chở đi ra khỏi club. Dựa theo vóc dáng của tên đó anh liền nhận ra hắn là ai.
Thiên Tử Phong bật định vị xác định vị trí của Thanh Khuê rồi một mạch theo chỉ dẫn trên màn hình chạy tới chỗ cô. Theo điện thoại anh dừng bánh trước một khách sạn.
Trông thấy khách sạn mọi giác quan của anh dường như muốn phát nổ. Anh chạy vào trong khách sạn, hỏi thăm qua nhân viên ở quầy mới dễ dàng tìm tới số phòng mà hắn đem cô tới.
Thiên Tử Phong hùng hổ một mạch phá cửa lao vào bên trong phòng. Cũng là lúc trông thấy tên đê tiện đó sờ soạng cơ thể của cô một cách thèm khát.
Phẫn nộ đạt đến đỉnh điểm. Thiên Tử Phong như ác quỷ túm lấy đầu Nhật Thiên, dùng hết toàn bộ sức lực giáng mạnh vào gương mặt đẹp mã của hắn một cú đấm như trời giáng.
Nhật Thiên không kịp trở tay ăn trọn cú đấm như sấm sét, ngã nhào xuống mặt sàn lạnh lẽo. Anh không dễ dàng buông tha cho hắn trực tiếp “tặng” cho hắn thêm vài cú đấm nữa, cho đến khi hắn bất tỉnh nhân sự mới bế Thanh Khuê về nhà.
...
Thiên Tử Phong nhẹ nhàng đặt cô nằm ở trên giường. Bất chợt cô mơ màng tỉnh dậy, liền nhào tới hôn anh.
Diễn cảnh xảy ra quá mức đột ngột khiến cho anh đứng hình mất năm giây cho đến khi Thanh Khuê từ từ tách cánh môi anh ra, vụng về xâm chiếm khoang miệng thì anh mới bừng tỉnh. Ngọn lửa tức giận vẫn còn bùng dữ dội trong lòng nhưng anh lại nhớ đến giây phút trông thấy tên khốn đó quấy rối trên cơ thể cô thật sự anh không thể chịu đựng nỗi.
Anh phải tìm cách xoá bỏ mọi thứ của hắn trên người cô.
Thiên Tử Phong mạnh bạo từ thế bị động sang thế chủ động càn quét bờ môi mềm. Suốt một đêm cả hai triền miên không biết bao nhiêu lần, đến lúc Thanh Khuê không chịu đựng nổi nên ngủ thiếp đi lúc nào không hay, còn anh vẫn cứ điên cuồng ra vào cơ thể của cô một cách tàn bạo.
Thời gian trôi qua khá lâu đến độ cả cơ thể của Thanh Khuê đều chỉ toàn mang vết tích của anh thì anh mới chịu dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.