Chương 3: Kết hôn
Yamate Aki
19/01/2024
Lời cũng đã nói ra hết rồi cô cũng không muốn nói gì thêm, quyết định còn lại ra sao nằm hoàn toàn trong tay người đàn ông trước mặt cô.
“Tôi sẽ cưới cô.” Anh ta bình thản nói.
“Hả?!”
Thanh Khuê mở to mắt, hét lớn vào mặt người ta. Có cho cô nghe đi nghe lại câu nói đó hàng trăm hàng nghìn lần cô vẫn không thể tin được là anh muốn cưới cô về làm vợ.
“Anh có biết điều mình vừa nói có ý nghĩa gì hay không?” Thanh Khuê kiên nhẫn hỏi vặn lại.
“Tôi đâu phải loại đàn ông chơi mà không biết chịu trách nhiệm.”
“Nhưng...nhưng anh không nghĩ tới trường hợp nó là con của người đàn ông khác sao?”
Anh ta hạ tầm mắt dường như ít nhiều anh ta cũng từng nghĩ qua trường hợp này. Ngón tay trỏ của anh ta gõ nhịp nhịp trên mặt bàn bỗng chốc làm cho bầu không khí giữa hai người đột nhiên trùng xuống.
“Đợi khi sinh ra, đem đứa bé đi xét nghiệm ADN là biết ngay có phải con của tôi không ấy mà.” Thanh âm phát ra từ anh ta cứ đều đều không chút cảm xúc.
Thanh Khuê nghĩ ngợi gì đó rồi gật đầu chấp thuận việc bản thân sẽ lấy anh ta làm chồng. Dù biết rằng 23 tuổi với cô là còn quá trẻ để lấy chồng nhưng đứa bé cần có cha, cô cần có chồng. Để tránh xã hội này bàn tán dị nghị gia đình cô là loại con gái không chồng mà có chữa. Nghĩ theo hướng tích cực một chút thì việc lấy chồng cũng không quá tệ như cô nghĩ. Biết bao người còn nhỏ hơn cô mà đã có chồng có con đuề huề thì nói gì tới việc trong mắt người ta cô lấy chồng xong rồi mới có con. . đam mỹ hài
Sau khi đồng ý, cỡ khoảng hai tuần liền cô đứng ngồi không yên chỉ chờ mỗi việc anh ta qua nhà cô hỏi cưới. Cuối cùng cũng qua hỏi cưới con gái nhà người ta đàng hoàng như lời đã hứa ở quán bar.
Chỉ khổ nỗi việc cô chuẩn bị đi lấy chồng lại bị lan truyền rộng rãi ra bên ngoài. Không tránh khỏi việc người ta cho rằng là gia đình cô chạy cưới trước khi chạy đẻ. Để bảo vệ gia đình khỏi bị dị nghị thế là Thanh Khuê đành chấp nhận mang tiếng xấu cắm sừng Nhật Thiên suốt hai năm trời.
Dẫu sao hắn mới là người cắm sừng cô, bây giờ cô bịa chuyện để hắn tưởng rằng bản thân bị cắm sừng cũng có cái vui của nó, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông. Cô không có gì phải cảm thấy áy náy, dù gì hắn cũng là người sai với cô trước.
Đám cưới được tổ chức rất hoành tráng, thậm chí còn có cả giới báo chí xuất hiện không ngừng giơ máy ảnh chụp hình. Cô mới biết được hoá ra người cô sắp lấy làm chồng là tân giám đốc tập đoàn Thiên Phúc - Thiên Tử Phong mới vừa được nhậm chức mấy bữa trước, bên cạnh anh ta có rất nhiều tiểu thư con nhà gia giáo, môn đăng hộ đối muốn được làm dâu nhà họ Thiên. Ngặc nỗi Thiên Tử Phong đòi sống đòi chết với gia đình cưới cô về làm vợ, vì nghe nói cô đã mang thai con của anh nên họ mới gật đầu chấp thuận cuộc hôn nhân này.
Xuyên suốt hôn lễ diễn ra rất thuận lợi, khách mời từ phía nhà trai còn nhiều gấp ba, bốn lần nhà gái, lại toàn những người chức cao quyền lớn nên cả hai phải đứng rồi lại đi, đi rồi lại đứng tiếp khách hết bàn này rồi tới bàn khác cho đến tối muộn mới xong.
...
Thanh Khuê khốn khổ xách chân váy cưới, mệt mỏi bước vào phòng tân hôn. Trên chiếc giường size king trải đầy những cánh hoa hồng màu đỏ thẫm, dưới sàn nhà được trang trí rất nhiều nến thơm nên khi vừa bước vào Thanh Khuê liền ngửi thấy thoang thoảng một mùi hương rất thơm trong không khí.
Đảo mắt nhìn căn phòng có diện tích lớn có hơi khiến cho cô cảm thấy bị choáng ngợp. Lúc này, cô mới nhận ra trong căn phòng lớn như thế này ngoại trừ bản thân cô ra chẳng có lấy một ai khác.
Từ nhỏ đến lớn cô cũng từng xem qua rất nhiều bộ phim truyền hình, đọc qua nhiều cuốn sách mà trong đó nữ chính cũng lâm vào tình cảnh như cô hiện tại. Trái ngược cô lại không quá bất ngờ khi không có chú rễ ở bên cạnh, ngược lại còn cảm thấy dễ chịu.
Vốn dĩ cuộc hôn nhân này ngay từ khi bắt đầu chỉ là một sự cố, không có tình yêu nên tất yếu đau lòng là việc quá dư thừa với cô.
Thanh Khuê mở cửa tủ quần áo lấy tạm một bộ đồ ít chói lọi nhất rồi bước vào phòng tắm. Lúc cô trở ra căn phòng cũng chẳng có lấy một bóng hình.
Cô mở cửa ban công đứng hít tí gió trời cho tâm trạng khuây khỏa rồi mới trở lại vào phòng. Đặt bàn tọa xuống chiếc giường size king êm ái tự nhiên cô thấy không có chú rễ cũng thật tốt, cả cái giường lớn này sẽ thuộc về một mình cô. Thổi tắt mấy lọ nến dưới sàn, bật đèn ngủ lên, Thanh Khuê hí hửng chui vào trong mớ chăn ấm, dần dần chìm vào giấc ngủ ngon.
Khuya đến cỡ 1 giờ kém, Thiên Tử Phong không biết vừa từ đâu trở về. Anh lặng lẽ bước vào phòng rồi cẩn thận leo lên giường nằm tránh làm kinh động đến cô gái đang ngủ thẳng cẳng kế bên cạnh.
“Tôi sẽ cưới cô.” Anh ta bình thản nói.
“Hả?!”
Thanh Khuê mở to mắt, hét lớn vào mặt người ta. Có cho cô nghe đi nghe lại câu nói đó hàng trăm hàng nghìn lần cô vẫn không thể tin được là anh muốn cưới cô về làm vợ.
“Anh có biết điều mình vừa nói có ý nghĩa gì hay không?” Thanh Khuê kiên nhẫn hỏi vặn lại.
“Tôi đâu phải loại đàn ông chơi mà không biết chịu trách nhiệm.”
“Nhưng...nhưng anh không nghĩ tới trường hợp nó là con của người đàn ông khác sao?”
Anh ta hạ tầm mắt dường như ít nhiều anh ta cũng từng nghĩ qua trường hợp này. Ngón tay trỏ của anh ta gõ nhịp nhịp trên mặt bàn bỗng chốc làm cho bầu không khí giữa hai người đột nhiên trùng xuống.
“Đợi khi sinh ra, đem đứa bé đi xét nghiệm ADN là biết ngay có phải con của tôi không ấy mà.” Thanh âm phát ra từ anh ta cứ đều đều không chút cảm xúc.
Thanh Khuê nghĩ ngợi gì đó rồi gật đầu chấp thuận việc bản thân sẽ lấy anh ta làm chồng. Dù biết rằng 23 tuổi với cô là còn quá trẻ để lấy chồng nhưng đứa bé cần có cha, cô cần có chồng. Để tránh xã hội này bàn tán dị nghị gia đình cô là loại con gái không chồng mà có chữa. Nghĩ theo hướng tích cực một chút thì việc lấy chồng cũng không quá tệ như cô nghĩ. Biết bao người còn nhỏ hơn cô mà đã có chồng có con đuề huề thì nói gì tới việc trong mắt người ta cô lấy chồng xong rồi mới có con. . đam mỹ hài
Sau khi đồng ý, cỡ khoảng hai tuần liền cô đứng ngồi không yên chỉ chờ mỗi việc anh ta qua nhà cô hỏi cưới. Cuối cùng cũng qua hỏi cưới con gái nhà người ta đàng hoàng như lời đã hứa ở quán bar.
Chỉ khổ nỗi việc cô chuẩn bị đi lấy chồng lại bị lan truyền rộng rãi ra bên ngoài. Không tránh khỏi việc người ta cho rằng là gia đình cô chạy cưới trước khi chạy đẻ. Để bảo vệ gia đình khỏi bị dị nghị thế là Thanh Khuê đành chấp nhận mang tiếng xấu cắm sừng Nhật Thiên suốt hai năm trời.
Dẫu sao hắn mới là người cắm sừng cô, bây giờ cô bịa chuyện để hắn tưởng rằng bản thân bị cắm sừng cũng có cái vui của nó, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông. Cô không có gì phải cảm thấy áy náy, dù gì hắn cũng là người sai với cô trước.
Đám cưới được tổ chức rất hoành tráng, thậm chí còn có cả giới báo chí xuất hiện không ngừng giơ máy ảnh chụp hình. Cô mới biết được hoá ra người cô sắp lấy làm chồng là tân giám đốc tập đoàn Thiên Phúc - Thiên Tử Phong mới vừa được nhậm chức mấy bữa trước, bên cạnh anh ta có rất nhiều tiểu thư con nhà gia giáo, môn đăng hộ đối muốn được làm dâu nhà họ Thiên. Ngặc nỗi Thiên Tử Phong đòi sống đòi chết với gia đình cưới cô về làm vợ, vì nghe nói cô đã mang thai con của anh nên họ mới gật đầu chấp thuận cuộc hôn nhân này.
Xuyên suốt hôn lễ diễn ra rất thuận lợi, khách mời từ phía nhà trai còn nhiều gấp ba, bốn lần nhà gái, lại toàn những người chức cao quyền lớn nên cả hai phải đứng rồi lại đi, đi rồi lại đứng tiếp khách hết bàn này rồi tới bàn khác cho đến tối muộn mới xong.
...
Thanh Khuê khốn khổ xách chân váy cưới, mệt mỏi bước vào phòng tân hôn. Trên chiếc giường size king trải đầy những cánh hoa hồng màu đỏ thẫm, dưới sàn nhà được trang trí rất nhiều nến thơm nên khi vừa bước vào Thanh Khuê liền ngửi thấy thoang thoảng một mùi hương rất thơm trong không khí.
Đảo mắt nhìn căn phòng có diện tích lớn có hơi khiến cho cô cảm thấy bị choáng ngợp. Lúc này, cô mới nhận ra trong căn phòng lớn như thế này ngoại trừ bản thân cô ra chẳng có lấy một ai khác.
Từ nhỏ đến lớn cô cũng từng xem qua rất nhiều bộ phim truyền hình, đọc qua nhiều cuốn sách mà trong đó nữ chính cũng lâm vào tình cảnh như cô hiện tại. Trái ngược cô lại không quá bất ngờ khi không có chú rễ ở bên cạnh, ngược lại còn cảm thấy dễ chịu.
Vốn dĩ cuộc hôn nhân này ngay từ khi bắt đầu chỉ là một sự cố, không có tình yêu nên tất yếu đau lòng là việc quá dư thừa với cô.
Thanh Khuê mở cửa tủ quần áo lấy tạm một bộ đồ ít chói lọi nhất rồi bước vào phòng tắm. Lúc cô trở ra căn phòng cũng chẳng có lấy một bóng hình.
Cô mở cửa ban công đứng hít tí gió trời cho tâm trạng khuây khỏa rồi mới trở lại vào phòng. Đặt bàn tọa xuống chiếc giường size king êm ái tự nhiên cô thấy không có chú rễ cũng thật tốt, cả cái giường lớn này sẽ thuộc về một mình cô. Thổi tắt mấy lọ nến dưới sàn, bật đèn ngủ lên, Thanh Khuê hí hửng chui vào trong mớ chăn ấm, dần dần chìm vào giấc ngủ ngon.
Khuya đến cỡ 1 giờ kém, Thiên Tử Phong không biết vừa từ đâu trở về. Anh lặng lẽ bước vào phòng rồi cẩn thận leo lên giường nằm tránh làm kinh động đến cô gái đang ngủ thẳng cẳng kế bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.