Chương 1: Xuất Thân
Trầm Mặc
04/10/2021
Vân phượng quốc
Tuyên truyền khắp ngũ quốc , Hoàng đế An Lạc của Vân Phượng Quốc, khắp chốn hậu cung tử cấm thành chỉ có hai vị công chúa. Một người là tam công chúa do An Khánh Hoàng Hậu sinh. Người còn lại là Lục công chúa do Lưu Tần sinh hạ.
Tam công chúa cao ngạo, lãnh đạm. Hoàng đế vô cùng sủng ái vị công chúa duy nhất do cố hoàng hậu sinh ra này. Về phần lục công chúa, khắp chốn hậu cung ai cũng biết rằng ngay cả con kiến lục công chúa cũng thương tiếc, luôn dịu dàng hòa nhã ngay cả với chúng hạ nhân,nô tì.
Lục công chúa vang danh hiền hậu nhân từ, cầm kì thi hoạ vẹn toàn. Chỉ tiếc công chúa này do Lưu Tần sinh ra, vị phi tần này có xuất thân là nô tì của cung Thái Hậu. Xuất thân thấp kém, nhi tử sinh ra, cũng không được xem trọng như những vị công chúa hoàng tử khác.
Tại hoa viên trong hoàng cung có hai nữ tử đang ở đó. Một người đẹp sắc xảo;một người mĩ lệ thanh tú. Đó không phải là tam công chúa và lục công chúa hay sao.
Khắp hoàng cung này mọi người đều biết đến tam công chúa An Lạc Tuyết có thái độ kinh thường căm ghét rất rõ ràng với Lục công chúa An Lạc Dung .
-" Tỉ tỉ , muội và huynh ấy thật lòng yêu nhau. cầu mong tỉ tác thành cho muội ".
-An Lạc Tuyết khinh bỉ liếc nhìn An Lạc Dung bộ dạng thướt tha hiền dịu, không thương tiếc tát cho cô ta một bạt tai lên má, nụ cười nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sự ghét bỏ
-" Thứ nhất, ta không phải tỉ tỉ của ngươi, ta với ngươi không cùng một địa vị, tốt nhất nên hành lễ một câu Tam công chúa. Lần sau còn như thế này, ta sẽ không tha cho ngươi. " Nói rồi dơ tay lên , nô tì bên cạnh tự giác dâng khăn lụa cho nàng lau tay.
"Thứ hai, ngươi biết không, bộ dạng của ngươi, khiến người khác kinh tởm giống mẫu thân của ngươi vây."
Lục công chúa không thể phản kháng chỉ có thể hành lễ với Tam công chúa, mắt ngấn lệ đáng thương, nô tì hạ nhân xung quanh cũng xót xa thay:
-" Tam công chúa dậy dỗ chí phải, Lạc Dung ghi nhớ sẽ không quên"
Nàng nhìn dáng vẻ đó, thật thấy giống với Lưu Tần, đúng là giỏi diễn kịch. Nếu không phải sáng nay tận mắt nàng nhìn thấy An Lạc Dung cùng với Dư Thiếu Hoà ôm lấy nhau, lại còn ánh mắt của chàng ấy nữa; sao mà lại nhìn An Lạc Dung một cách ôn nhu như vậy. Ánh măt đó chưa tầng nhìn nàng như vậy. Nàng sai rồi. Chàng không yêu ta chứ gì, vậy thì mấy người đừng hòng được ở bên nhau. Ta muốn xem xem, chàng có gan cưới cô ta làm vương phi hay không.
Nàng lạnh lùng nhìn An Lạc Dung
-"Đích thứ khác biệt, ta là trưởng công chúa, thân mẫu ta là An Khách Hoàng Hậu. Còn ngươi...". Nàng nhếch mép nhìn nàng ta, khinh thường mỉa mai
-"Thứ được hạ tiện sinh ra, cũng chỉ là hạ tiện thôi"
Nói rồi nàng quay người bước đi. Bộ dạng quí phái kiêu ngạo mạnh mẽ, khác hoàn toàn An Lạc Dung. Cô ta dù tức đến mấy, vẫn không thể làm gì ngoài việc đáng thương lùi bước. Cô ta biết, bản thân không có chỗ dựa phía sau, phụ hoàng cũng đối xử lạnh nhạt với cô ta, không có lấy một điểm tựa, chỉ có thể lấy danh lương hiền thục đức tô bản thân lên.
Sau khi nàng đi thì có một nha hoàn chạy đến bên An Lạc Dung cung kính:
-"Công chúa, có vẻ như tam công chúa sẽ không bỏ qua một cách dễ dang".
An Lạc Dung cười nhẹ
-"Không cần lo, người Tấn Dương vương yêu là ta chứ không phải ả. Tấn Dương vương đã quay về vũ hỏa quốc, chàng nhất định đã xin hoàng đế liên hôn cưới ta, ả ta thì có thể làm gì chứ, ta sẽ không bỏ qua cơ hội này, cướp được thứ mà An Lạc Dung yêu thích, khiến ả ta đau khổ, như vậy, mẫu thân ta dưới cửu tuyền cũng sẽ được an ủi phần nào".
Sau khi gặp An Lạc Dung xong, nàng qua Hàn An cung gặp kế hậu : Hoàng hậu Khả Thị.
Dược cô cô thấy nàng đến, thầm toát mồ hôi lạnh, bà cố nội này đến gặp Hoàng hậu làm gì không biết nữa, chỉ sợ gây chuyện gì chẳng lành:" Nô tì thỉnh an Tam công chúa điện hạ"
Lạc Tuyết nhẹ nhàng vuốt tóc không để ý đến Dược cô cô, vẫn bước tiếp vào Hàn An cung. Dược cô cô chạy tới ngăn cản: " Bẩm tam công chúa, sau khi dùng thiện(bữa) , Hoàng Hậu đã nghỉ ngơi , căn dặn nô tì không được phép cho ai làm phiền, Tam công chúa để khi khác đến thỉnh an được không ạ"
Nàng cười khẩy:" Đến thỉnh an gì chứ, không phải chiều rồi hay sao. Chỉ là ta đây muốn tìm hoàng hậu hàn huyên ít chuyện thôi, cô cô vào bẩm báo giúp ta một câu".
Dù vậy nói xong nàng lại bước tiếp vào trong. Không một ai dám đứng ra ngăn cản. Chỉ sợ chọc giận vị công chúa này, mạng không còn mà sống.
Dược cô cô chỉ có thể chạy nhanh hơn một bước vào bẩm báo với Hoàng hậu:
-" Hoàng hậu nương nương, Tam công chúa đến tìm người nói chuyện ạ"
Khả Thị nghe vậy ngồi không vững nổi. Ai muốn tiếp chuyện Tam công chúa này chứ. Vừa khó hiểu lại vừa sợ hãi. Chưa kịp phân phó Dược cô cô từ chối thì tam công chúa đã bước đến cửa, giọng nói lạnh lùng đã vang lên :
-" An Lạc Tuyết bái kiến Hoàng Hậu "
Tuyên truyền khắp ngũ quốc , Hoàng đế An Lạc của Vân Phượng Quốc, khắp chốn hậu cung tử cấm thành chỉ có hai vị công chúa. Một người là tam công chúa do An Khánh Hoàng Hậu sinh. Người còn lại là Lục công chúa do Lưu Tần sinh hạ.
Tam công chúa cao ngạo, lãnh đạm. Hoàng đế vô cùng sủng ái vị công chúa duy nhất do cố hoàng hậu sinh ra này. Về phần lục công chúa, khắp chốn hậu cung ai cũng biết rằng ngay cả con kiến lục công chúa cũng thương tiếc, luôn dịu dàng hòa nhã ngay cả với chúng hạ nhân,nô tì.
Lục công chúa vang danh hiền hậu nhân từ, cầm kì thi hoạ vẹn toàn. Chỉ tiếc công chúa này do Lưu Tần sinh ra, vị phi tần này có xuất thân là nô tì của cung Thái Hậu. Xuất thân thấp kém, nhi tử sinh ra, cũng không được xem trọng như những vị công chúa hoàng tử khác.
Tại hoa viên trong hoàng cung có hai nữ tử đang ở đó. Một người đẹp sắc xảo;một người mĩ lệ thanh tú. Đó không phải là tam công chúa và lục công chúa hay sao.
Khắp hoàng cung này mọi người đều biết đến tam công chúa An Lạc Tuyết có thái độ kinh thường căm ghét rất rõ ràng với Lục công chúa An Lạc Dung .
-" Tỉ tỉ , muội và huynh ấy thật lòng yêu nhau. cầu mong tỉ tác thành cho muội ".
-An Lạc Tuyết khinh bỉ liếc nhìn An Lạc Dung bộ dạng thướt tha hiền dịu, không thương tiếc tát cho cô ta một bạt tai lên má, nụ cười nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sự ghét bỏ
-" Thứ nhất, ta không phải tỉ tỉ của ngươi, ta với ngươi không cùng một địa vị, tốt nhất nên hành lễ một câu Tam công chúa. Lần sau còn như thế này, ta sẽ không tha cho ngươi. " Nói rồi dơ tay lên , nô tì bên cạnh tự giác dâng khăn lụa cho nàng lau tay.
"Thứ hai, ngươi biết không, bộ dạng của ngươi, khiến người khác kinh tởm giống mẫu thân của ngươi vây."
Lục công chúa không thể phản kháng chỉ có thể hành lễ với Tam công chúa, mắt ngấn lệ đáng thương, nô tì hạ nhân xung quanh cũng xót xa thay:
-" Tam công chúa dậy dỗ chí phải, Lạc Dung ghi nhớ sẽ không quên"
Nàng nhìn dáng vẻ đó, thật thấy giống với Lưu Tần, đúng là giỏi diễn kịch. Nếu không phải sáng nay tận mắt nàng nhìn thấy An Lạc Dung cùng với Dư Thiếu Hoà ôm lấy nhau, lại còn ánh mắt của chàng ấy nữa; sao mà lại nhìn An Lạc Dung một cách ôn nhu như vậy. Ánh măt đó chưa tầng nhìn nàng như vậy. Nàng sai rồi. Chàng không yêu ta chứ gì, vậy thì mấy người đừng hòng được ở bên nhau. Ta muốn xem xem, chàng có gan cưới cô ta làm vương phi hay không.
Nàng lạnh lùng nhìn An Lạc Dung
-"Đích thứ khác biệt, ta là trưởng công chúa, thân mẫu ta là An Khách Hoàng Hậu. Còn ngươi...". Nàng nhếch mép nhìn nàng ta, khinh thường mỉa mai
-"Thứ được hạ tiện sinh ra, cũng chỉ là hạ tiện thôi"
Nói rồi nàng quay người bước đi. Bộ dạng quí phái kiêu ngạo mạnh mẽ, khác hoàn toàn An Lạc Dung. Cô ta dù tức đến mấy, vẫn không thể làm gì ngoài việc đáng thương lùi bước. Cô ta biết, bản thân không có chỗ dựa phía sau, phụ hoàng cũng đối xử lạnh nhạt với cô ta, không có lấy một điểm tựa, chỉ có thể lấy danh lương hiền thục đức tô bản thân lên.
Sau khi nàng đi thì có một nha hoàn chạy đến bên An Lạc Dung cung kính:
-"Công chúa, có vẻ như tam công chúa sẽ không bỏ qua một cách dễ dang".
An Lạc Dung cười nhẹ
-"Không cần lo, người Tấn Dương vương yêu là ta chứ không phải ả. Tấn Dương vương đã quay về vũ hỏa quốc, chàng nhất định đã xin hoàng đế liên hôn cưới ta, ả ta thì có thể làm gì chứ, ta sẽ không bỏ qua cơ hội này, cướp được thứ mà An Lạc Dung yêu thích, khiến ả ta đau khổ, như vậy, mẫu thân ta dưới cửu tuyền cũng sẽ được an ủi phần nào".
Sau khi gặp An Lạc Dung xong, nàng qua Hàn An cung gặp kế hậu : Hoàng hậu Khả Thị.
Dược cô cô thấy nàng đến, thầm toát mồ hôi lạnh, bà cố nội này đến gặp Hoàng hậu làm gì không biết nữa, chỉ sợ gây chuyện gì chẳng lành:" Nô tì thỉnh an Tam công chúa điện hạ"
Lạc Tuyết nhẹ nhàng vuốt tóc không để ý đến Dược cô cô, vẫn bước tiếp vào Hàn An cung. Dược cô cô chạy tới ngăn cản: " Bẩm tam công chúa, sau khi dùng thiện(bữa) , Hoàng Hậu đã nghỉ ngơi , căn dặn nô tì không được phép cho ai làm phiền, Tam công chúa để khi khác đến thỉnh an được không ạ"
Nàng cười khẩy:" Đến thỉnh an gì chứ, không phải chiều rồi hay sao. Chỉ là ta đây muốn tìm hoàng hậu hàn huyên ít chuyện thôi, cô cô vào bẩm báo giúp ta một câu".
Dù vậy nói xong nàng lại bước tiếp vào trong. Không một ai dám đứng ra ngăn cản. Chỉ sợ chọc giận vị công chúa này, mạng không còn mà sống.
Dược cô cô chỉ có thể chạy nhanh hơn một bước vào bẩm báo với Hoàng hậu:
-" Hoàng hậu nương nương, Tam công chúa đến tìm người nói chuyện ạ"
Khả Thị nghe vậy ngồi không vững nổi. Ai muốn tiếp chuyện Tam công chúa này chứ. Vừa khó hiểu lại vừa sợ hãi. Chưa kịp phân phó Dược cô cô từ chối thì tam công chúa đã bước đến cửa, giọng nói lạnh lùng đã vang lên :
-" An Lạc Tuyết bái kiến Hoàng Hậu "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.