Chương 26: Kèo dưới chắc rồi
Kim Duyên
29/07/2024
Buổi sáng phải lằng nhằng với Phó Bắc Đình một buổi thì cả hai mới đi ra khỏi nhà. Nhạc Phó Chi đi theo ba nhỏ đến nhà hàng còn chú thì đến tập đoàn.
Cậu mặc một cái áo sơ mi trắng phối cùng quần và áo vest màu ghi xám bước vào trong nhà hàng. Chàng trai đang đứng ở sảnh chỗ lễ tân để bàn việc thì có khách hàng đi vào.
Đó là một gái trẻ quyến rũ mặc trên người một cái váy màu đỏ cắt xẻ táo bạo đi cùng một người đàn ông hơn năm mươi tuổi bụng to, tóc ít còn hơi hói. Vô cùng giống một cặp kiều nữ và đại gia, hai người họ thân mật cười nói vô cùng gần gũi.
Hai con người ấy đi ngang qua chỗ lễ tân của Nhạc Ninh và con trai, cô gái lại bất ngờ nháy mắt với cậu và còn khẽ cắn môi rồi đi lướt qua. Con trai nheo mắt một cách khó hiểu nhìn người con gái ấy:
- Cô đó bị tật ở mắt hả ba?
Chàng trai vốn dĩ còn đang sởn da gà thì bị câu nói của Bánh Bao làm cho bật cười. Hai cô tiếp tân nghe thế mà cũng cười theo, không khí ở nhà hàng dễ chịu hơn rất nhiều.
Được một lúc, Nhạc Ninh cùng con trai đi khảo sát xung quanh, đi dọc trên dãy hành lang được bày trí sang trọng và lộng lẩy. Chưa được lâu thì đã gặp lại cô gái vừa rồi, cô cười đon đả bước lại gần cậu:
- Anh đẹp trai ơi... em khó chịu quá, có thể cho em dựa chút được không?
Cái gì mà anh em nghe như đúng rồi vậy! Cô gái này nhìn có vẻ lớn hơn cậu cỡ bảy tuổi, thế mà xưng em một cách thuận miệng thế á. Cậu liền chỉ có thể theo phản xạ mà tránh sang một bên:
Để tôi gọi người giúp quý kháchƠ... lạnh lùng với người ta thế... - Cô muốn chạm vào cậuXin lỗi tôi là người có gia đình rồiCô gái nghe thể mà còn có vẻ thích thú hơn, sự chú ý bây giờ lại đặt vào Bánh Bao đang ở cạnh cậu:
Con trai của anh đây sao? - Cô tiến lại gần Bánh Bao - Mẹ con đâu rồi?Con không có mẹ...Vậy cô làm mẹ con nha! (()Người phụ nữ ấy rạng rỡ tươi cười với con trai, Bánh Bao khó hiểu nhìn người phụ nữ mặt dày đấy. Còn cậu thể hiện rõ vẻ khó chịu ở khuôn mặt:
- Xin lỗi! Con tôi không cần loại mẹ như vậy đâu
Nghe cái chất giọng và thái độ của Nhạc Ninh đã làm cho cô gái ấy thay đổi thái độ ngay lập tức. Khuôn mặt vốn dĩ đang cười giờ đã lạnh tanh thêm phần chế giễu:
Chỉ là cha đơn thân lên mặt cho ai xem chứ! Không biết cậu mới là loại người gì, chắc cũng là thứ thấp kém vào đây để tìm đại giaLoại người có thể đuổi cô ra khỏi nhà hàng này ngay đấyLúc này điện thoại Nhạc Ninh lại reo, cậu chỉ cười trừ với cô một cái rồi cùng con làm lơ. Ánh mắt chàng trai ra hiệu cho bảo vệ, cô đã thật sự bị kéo ra ngay sau đó.
Chàng trai không chút muốn để ý đến cô mà bắt điện thoại của Phó Bắc Đình. Bên kia liền dội đến một chất giọng nũng nịu và thân quen:
Nhớ chồng nhỏ quá đi thôi! Em có nhớ chồng không thế!Chỉ mới vừa tách nhau ra, nhớ gì chứ!Miệng thì cứng thế nhưng chăng biết sao lại mỉm cười một cách vô thức, cậu cứ đi đi lại lại trên hành lang ấy. Anh bên kia ngồi trên ghế nhìn ra cửa kính, ngắm nhìn bầu trời trong xanh kia:
Giờ mà được hôn em một cái thì hạnh phúc chết mất... (D)Chú tập trung làm việc đi, nói mà không biết ngại gì hết...Tiểu Ninh sang xem nguyên liệu này với anh này - Giọng Dịch Hàm vang lênChú làm việc điNhạc Ninh liền tắt máy ngang với chút lời nói qua loa ấy. Người đàn ông không khỏi khó chịu mà siết chặt điện thoại trong tay:
- Lại là tên Dịch Hàm đáng ghét đó
Dữ Hinh ở cách đó không xa mà chẳng dám ngó nhìn vì ám khí xung quanh anh cũng đủ để cậu trợ lý này cúi đầu. Mình còn phải chịu cái cảnh này đến bao giờ đây? Vừa rồi còn rôm rả giờ lại đáng sợ quá! 2
Nhạc Ninh đi vào khu vực nguyên liệu gần đó, hai người bàn việc cùng với nhau và vài nhân viên khác đến giữa trưa khi nào cũng chẳng hay.
Phó Bắc Đình đã đến nhà hàng tìm chồng nhỏ của mình nhưng đi khắp nơi cũng không thấy người đâu. Vẫn còn đang đưa mắt nhìn xung quanh thì Nhạc Ninh đã xuất hiện cùng với nụ cười tươi đi bên cạnh Dịch Hàm.
Chàng trai nhìn thấy người đàn ông ấy đang có sắc mặt không được tốt kia thì cũng rõ là có chuyện gì. Cậu liền chạy đến trước mặt của anh:
Chủ tịch NUT đến đây ủng hộ nhà hàng nhỏ của em à?Đến ăn là lí do phụ, gặp em là mới là mục đích chínhVị chủ tịch ấy dịu dàng xoa mái tóc đấy, cậu ngoan ngoãn như bé mèo con để anh xoa đầu. Nhạc Ninh cũng quay lại nhìn con trai và đưa tay ra:
- Đi ăn cùng ba lớn thôi con trai và... anh Dịch Hàm nữa ăn cùng bọn em nha...
Nhóc con thì liền chạy tới nắm lấy bàn tay cậu còn Dịch Hàm chỉ cười lại rồi lịch sự đáp lời:
- Em ăn trước đi, anh còn vài việc nữa
Gia đình ba người ấy cũng ngồi vào bàn ăn, anh và con trai ngồi cạnh nhau còn cậu thì ngồi đối diện. Người đàn ông lại vẫn như thói quen gấp đồ ăn cho cậu:
- Em làm chủ như thế mệt lắm đúng không? Về làm chủ gia đình của chúng ta đi, bảo đảm việc nhẹ lương cao
Cậu gấp miếng thịt đút vào miệng con người ấy. Buông đũa xuống, hai tay chống ở cằm nhìn anh bằng một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc:
- Định bao nuôi em? Hay bắt em ở nhà để dễ có nhân tình bên ngoài?
Nụ cười trên miệng vị chủ tịch ấy bỗng tắt ngang, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của chàng trai thì anh vội vàng minh oan cho bản thân:
- Chú không có ai bên ngoài đâu mà. Chú chỉ là không muốn em phải chịu cực thôi! Tin chú nha, nha...
Nhóc con đang ngồi cạnh anh lại đột nhiên bật cười làm cho Nhạc Ninh không kiềm chế được mà cũng cười theo.
Cậu hơi nhướng người lên để xoa má của anh:
Em đùa chút thôi! Chú khẩn trương quá rồi!Ba lớn kiểu này là kèo dưới chắc rồiNgười đàn ông bị hay ba con này chọc ghẹo cũng chỉ có thể cam chịu mà cười cùng họ. Một góc nhà hàng lúc này chỉ tràn ngập sự hạnh phúc và ngọt ngào của gia đình ba người.
Ở đó không xa nhiều nhân viên cũng chú ý đến ông chủ của mình đang ngồi ăn còn cười nói thân thiết với người đàn ông khác thì lại không khỏi bàn tán:
Tôi cứ nghĩ ông chủ Dịch và ông chủ Nhạc là một cặp không à!Hay là họ là kiểu mối quan hệ ba người?Đúng, đúng cũng có thể! Tôi thấy đứa nhỏ kêu ba người họ đều là ba hết đóÔng chủ Nhạc nhìn vậy chứ không phải vậy ha!Một vài tiếng ho vang lên, những nhân viên bắt đầu túm tụm lại rồi cúi đầu. Dịch Hàm nhìn những con người đó bằng ánh mắt sắc, đầy uy nghiêm:
- Nếu còn muốn làm việc đừng lấy chủ ra bàn tán. Tôi và Nhạc Ninh cũng chỉ là bạn bè, đừng có đặt đều, đồn đoán những thứ không phải về em ấy
Bọn người đó cũng gật đầu dạ vâng rồi chạy đi làm việc của bản thân. Dịch Hàm đứng yên ở vị trí đó mà đưa ánh nhìn sang Nhạc Ninh, gương mặt cũng trở nên trùng xuống và mang nhiều tâm sự hơn.
Chỉ cần em hạnh phúc là được rồi!
Cậu mặc một cái áo sơ mi trắng phối cùng quần và áo vest màu ghi xám bước vào trong nhà hàng. Chàng trai đang đứng ở sảnh chỗ lễ tân để bàn việc thì có khách hàng đi vào.
Đó là một gái trẻ quyến rũ mặc trên người một cái váy màu đỏ cắt xẻ táo bạo đi cùng một người đàn ông hơn năm mươi tuổi bụng to, tóc ít còn hơi hói. Vô cùng giống một cặp kiều nữ và đại gia, hai người họ thân mật cười nói vô cùng gần gũi.
Hai con người ấy đi ngang qua chỗ lễ tân của Nhạc Ninh và con trai, cô gái lại bất ngờ nháy mắt với cậu và còn khẽ cắn môi rồi đi lướt qua. Con trai nheo mắt một cách khó hiểu nhìn người con gái ấy:
- Cô đó bị tật ở mắt hả ba?
Chàng trai vốn dĩ còn đang sởn da gà thì bị câu nói của Bánh Bao làm cho bật cười. Hai cô tiếp tân nghe thế mà cũng cười theo, không khí ở nhà hàng dễ chịu hơn rất nhiều.
Được một lúc, Nhạc Ninh cùng con trai đi khảo sát xung quanh, đi dọc trên dãy hành lang được bày trí sang trọng và lộng lẩy. Chưa được lâu thì đã gặp lại cô gái vừa rồi, cô cười đon đả bước lại gần cậu:
- Anh đẹp trai ơi... em khó chịu quá, có thể cho em dựa chút được không?
Cái gì mà anh em nghe như đúng rồi vậy! Cô gái này nhìn có vẻ lớn hơn cậu cỡ bảy tuổi, thế mà xưng em một cách thuận miệng thế á. Cậu liền chỉ có thể theo phản xạ mà tránh sang một bên:
Để tôi gọi người giúp quý kháchƠ... lạnh lùng với người ta thế... - Cô muốn chạm vào cậuXin lỗi tôi là người có gia đình rồiCô gái nghe thể mà còn có vẻ thích thú hơn, sự chú ý bây giờ lại đặt vào Bánh Bao đang ở cạnh cậu:
Con trai của anh đây sao? - Cô tiến lại gần Bánh Bao - Mẹ con đâu rồi?Con không có mẹ...Vậy cô làm mẹ con nha! (()Người phụ nữ ấy rạng rỡ tươi cười với con trai, Bánh Bao khó hiểu nhìn người phụ nữ mặt dày đấy. Còn cậu thể hiện rõ vẻ khó chịu ở khuôn mặt:
- Xin lỗi! Con tôi không cần loại mẹ như vậy đâu
Nghe cái chất giọng và thái độ của Nhạc Ninh đã làm cho cô gái ấy thay đổi thái độ ngay lập tức. Khuôn mặt vốn dĩ đang cười giờ đã lạnh tanh thêm phần chế giễu:
Chỉ là cha đơn thân lên mặt cho ai xem chứ! Không biết cậu mới là loại người gì, chắc cũng là thứ thấp kém vào đây để tìm đại giaLoại người có thể đuổi cô ra khỏi nhà hàng này ngay đấyLúc này điện thoại Nhạc Ninh lại reo, cậu chỉ cười trừ với cô một cái rồi cùng con làm lơ. Ánh mắt chàng trai ra hiệu cho bảo vệ, cô đã thật sự bị kéo ra ngay sau đó.
Chàng trai không chút muốn để ý đến cô mà bắt điện thoại của Phó Bắc Đình. Bên kia liền dội đến một chất giọng nũng nịu và thân quen:
Nhớ chồng nhỏ quá đi thôi! Em có nhớ chồng không thế!Chỉ mới vừa tách nhau ra, nhớ gì chứ!Miệng thì cứng thế nhưng chăng biết sao lại mỉm cười một cách vô thức, cậu cứ đi đi lại lại trên hành lang ấy. Anh bên kia ngồi trên ghế nhìn ra cửa kính, ngắm nhìn bầu trời trong xanh kia:
Giờ mà được hôn em một cái thì hạnh phúc chết mất... (D)Chú tập trung làm việc đi, nói mà không biết ngại gì hết...Tiểu Ninh sang xem nguyên liệu này với anh này - Giọng Dịch Hàm vang lênChú làm việc điNhạc Ninh liền tắt máy ngang với chút lời nói qua loa ấy. Người đàn ông không khỏi khó chịu mà siết chặt điện thoại trong tay:
- Lại là tên Dịch Hàm đáng ghét đó
Dữ Hinh ở cách đó không xa mà chẳng dám ngó nhìn vì ám khí xung quanh anh cũng đủ để cậu trợ lý này cúi đầu. Mình còn phải chịu cái cảnh này đến bao giờ đây? Vừa rồi còn rôm rả giờ lại đáng sợ quá! 2
Nhạc Ninh đi vào khu vực nguyên liệu gần đó, hai người bàn việc cùng với nhau và vài nhân viên khác đến giữa trưa khi nào cũng chẳng hay.
Phó Bắc Đình đã đến nhà hàng tìm chồng nhỏ của mình nhưng đi khắp nơi cũng không thấy người đâu. Vẫn còn đang đưa mắt nhìn xung quanh thì Nhạc Ninh đã xuất hiện cùng với nụ cười tươi đi bên cạnh Dịch Hàm.
Chàng trai nhìn thấy người đàn ông ấy đang có sắc mặt không được tốt kia thì cũng rõ là có chuyện gì. Cậu liền chạy đến trước mặt của anh:
Chủ tịch NUT đến đây ủng hộ nhà hàng nhỏ của em à?Đến ăn là lí do phụ, gặp em là mới là mục đích chínhVị chủ tịch ấy dịu dàng xoa mái tóc đấy, cậu ngoan ngoãn như bé mèo con để anh xoa đầu. Nhạc Ninh cũng quay lại nhìn con trai và đưa tay ra:
- Đi ăn cùng ba lớn thôi con trai và... anh Dịch Hàm nữa ăn cùng bọn em nha...
Nhóc con thì liền chạy tới nắm lấy bàn tay cậu còn Dịch Hàm chỉ cười lại rồi lịch sự đáp lời:
- Em ăn trước đi, anh còn vài việc nữa
Gia đình ba người ấy cũng ngồi vào bàn ăn, anh và con trai ngồi cạnh nhau còn cậu thì ngồi đối diện. Người đàn ông lại vẫn như thói quen gấp đồ ăn cho cậu:
- Em làm chủ như thế mệt lắm đúng không? Về làm chủ gia đình của chúng ta đi, bảo đảm việc nhẹ lương cao
Cậu gấp miếng thịt đút vào miệng con người ấy. Buông đũa xuống, hai tay chống ở cằm nhìn anh bằng một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc:
- Định bao nuôi em? Hay bắt em ở nhà để dễ có nhân tình bên ngoài?
Nụ cười trên miệng vị chủ tịch ấy bỗng tắt ngang, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của chàng trai thì anh vội vàng minh oan cho bản thân:
- Chú không có ai bên ngoài đâu mà. Chú chỉ là không muốn em phải chịu cực thôi! Tin chú nha, nha...
Nhóc con đang ngồi cạnh anh lại đột nhiên bật cười làm cho Nhạc Ninh không kiềm chế được mà cũng cười theo.
Cậu hơi nhướng người lên để xoa má của anh:
Em đùa chút thôi! Chú khẩn trương quá rồi!Ba lớn kiểu này là kèo dưới chắc rồiNgười đàn ông bị hay ba con này chọc ghẹo cũng chỉ có thể cam chịu mà cười cùng họ. Một góc nhà hàng lúc này chỉ tràn ngập sự hạnh phúc và ngọt ngào của gia đình ba người.
Ở đó không xa nhiều nhân viên cũng chú ý đến ông chủ của mình đang ngồi ăn còn cười nói thân thiết với người đàn ông khác thì lại không khỏi bàn tán:
Tôi cứ nghĩ ông chủ Dịch và ông chủ Nhạc là một cặp không à!Hay là họ là kiểu mối quan hệ ba người?Đúng, đúng cũng có thể! Tôi thấy đứa nhỏ kêu ba người họ đều là ba hết đóÔng chủ Nhạc nhìn vậy chứ không phải vậy ha!Một vài tiếng ho vang lên, những nhân viên bắt đầu túm tụm lại rồi cúi đầu. Dịch Hàm nhìn những con người đó bằng ánh mắt sắc, đầy uy nghiêm:
- Nếu còn muốn làm việc đừng lấy chủ ra bàn tán. Tôi và Nhạc Ninh cũng chỉ là bạn bè, đừng có đặt đều, đồn đoán những thứ không phải về em ấy
Bọn người đó cũng gật đầu dạ vâng rồi chạy đi làm việc của bản thân. Dịch Hàm đứng yên ở vị trí đó mà đưa ánh nhìn sang Nhạc Ninh, gương mặt cũng trở nên trùng xuống và mang nhiều tâm sự hơn.
Chỉ cần em hạnh phúc là được rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.