Cưng Chiều Bà Xã Siêu Sao: Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Cuồng Dã
Chương 14: Doãn Hạo
Ngôn Ái
19/11/2015
Vừa từ trong phòng
bước ra, Bạch Cẩm Vy đã nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ từ dưới phòng
khách truyền đến. Cô thầm chế giễu một tiếng, xem ra sự có mặt của cô sẽ phá hoại bầu không khí tốt đẹp đó đây. Aizz, thật tiếc a.
Bóng dáng Bạch Cẩm Vy vừa xuất hiện trên cầu thang, mọi âm thanh lập tức biến mất không thấy tăm hơi. Bạch Cẩm Du lộ ra thần sắc tràn ngập ghen ghét, còn Doãn Hạo thì hoàn toàn không thể dời mắt khỏi cô, biểu hiện vô cùng say đắm, hận không thể lập tức lao lên ôm nhuyễn ngọc ôn hương vào lòng. Bạch Cẩm Vy thấy thế liền cảm thấy cực kỳ ghê tởm. Cứ mỗi lần nghĩ đến kiếp trước cô bị hắn ta phản bội thế nào, hại chết thế nào, khắp người Bạch Cẩm Vy liền sôi sục hận thù. Nếu không phải vì nghĩ cho đại cục sau này, cô đã lao lên cho hắn vài cái bạt tai rồi. Còn nữa, lý do hắn ta sai người giết cô, cô cũng muốn biết. Bạch Cẩm Vy không phải kẻ ngốc, Doãn Hạo muốn lấy mạng cô chắc chắn không phải chỉ vì một Bạch Cẩm Du nhỏ bé. Kiếp này, cô nhất định phải tìm hiểu cho ra, tránh để bị hại thêm một lần nữa.
“Cẩm Vy.”
Doãn Hạo không hề biết những suy nghĩ của Bạch Cẩm Vy, nở một nụ cười ấm áp như gió xuân. Hắn ta vốn là người có bề ngoài anh tuấn sáng sủa, kết hợp với tính cách dịu dàng ôn hòa càng thêm mê hoặc phái nữ. Kiếp trước Bạch Cẩm Vy cũng chính là bị bộ dạng này lừa gạt, nay nhìn lại mới nhận ra nó dối trá biết bao nhiêu. Loại người có thể phản bội vợ mình, ngoại tình với em gái của cô ấy, chuyện này không phải người có nhân phẩm tốt có thể làm được đâu. Doãn Hạo ơi Doãn Hạo, rốt cục là anh máu lạnh đến mức nào mới có thể sai người giết chết người vợ chung chăn chung gối năm năm với anh như thế chứ, kiếp trước tôi đúng là có mắt như mù mà.
“Anh chờ lâu chưa?”
Mặc dù trong lòng đang ghê tởm đến muốn chết, Bạch Cẩm Vy vẫn cười tươi đáp lại, khiến cho nhan sắc của cô vốn đã xinh đẹp càng thêm chói mắt hơn.
Thấy Doãn Hạo nhìn đến ngây người, Bạch Cẩm Du ngồi bên cạnh liền vô cùng khó chịu. Cô ta cố gắng kiềm nén không nổi giận, sau đó lên tiếng chen vào:
“Chị còn hỏi nữa à, anh ấy đã uống hết ba tách trà rồi đó. Chậc chậc, đúng là kiên nhẫn a.”
Doãn Hạo và Bạch Cẩm Vy đều bị Bạch Cẩm Du chọc cười. Bạch Cẩm Vy áy náy nhìn Doãn Hạo một cái, nói:
“Xin lỗi anh, tại em mới ngủ dậy nên…”
Doãn Hạo nghe vậy liền khẽ lắc đầu, dịu giọng đáp lại:
“Không sao đâu, đang kỳ nghỉ hè mà, nghỉ ngơi nhiều mới tốt. Anh cũng vậy thôi, nếu không phải vì hôm nay có hẹn với em, anh cũng không dậy sớm như vậy đâu.”
Câu nói đùa của Doãn Hạo làm cho bầu không khí trở nên tốt đẹp hơn nhiều, đương nhiên chỉ là ngoài mặt mà thôi. Bạch Cẩm Du chán ghét chứng kiến cảnh Doãn Hạo và Bạch Cẩm Vy cười đùa với nhau, Bạch Cẩm Vy lại chán ghét Doãn Hạo và Bạch Cẩm Du, nhưng không một ai không trưng nụ cười trên mặt, khỏi phải nói là dối trá đến mức nào. Qua hơn mười phút, cuối cùng Bạch Cẩm Vy cũng không chịu đựng được nữa. Bây giờ, cô còn chuyện phải làm. Kế hoạch báo thù của cô, tuyệt đối không thể kéo dài quá lâu.
Thấy Bạch Cẩm Vy đột ngột đứng lên, Doãn Hạo tưởng rằng cô muốn đi hẹn hò với mình, liền nhổm dậy theo. Tuy nhiên, Bạch Cẩm Vy lại lập tức dội cho hắn một gáo nước lạnh.
“A, đúng rồi Doãn Hạo, hôm nay em không thể cùng đi với anh được rồi. Ban nãy bà nội vừa gọi điện cho em, muốn em đến thăm bà. Cũng đã lâu em không gặp ông bà ngoại nên rất nhớ họ, cuộc hẹn của chúng ta có thể dời sang ngày khác được không?”
Doãn Hạo nghe vậy nụ cười trên mặt liền bị đông cứng. Tuy nhiên, vì hắn đang theo đuổi Bạch Cẩm Vy nên không dám biểu hiện sự bất mãn nào, ôn hòa đáp:
“Không sao đâu, chỉ là một cuộc hẹn thôi mà, không phải còn rất nhiều thời gian sao, đi thăm ông bà mới là việc quan trọng. Anh cũng đang rảnh, hay là để anh chở em đi nhé.”
Bạch Cẩm Vy đương nhiên không đồng ý đề nghị này. Đùa gì chứ, cô còn hận không thể lập tức làm hắn biến khỏi mắt mình, làm gì có chuyện lại để hắn bám đuôi mình thêm mấy tiếng đồng hồ nữa chứ. Hơn nữa, cô cũng không muốn để Doãn Hạo tiếp xúc với ông bà ngoại, bởi vì kiếp này cô đã quyết định muốn làm người xa lạ với hắn ta rồi, quan hệ nhiều để làm gì, chỉ càng phiền phức thêm thôi.
“Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng em muốn ở lại nhà ông bà một thời gian, vẫn là nên tự lái xe đi thôi.”
Doãn Hạo không khỏi hơi thất vọng một chút, sau đó hắn ta liền nhận ra Bạch Cẩm Vy có điểm kỳ quái. Hắn ta quen biết Bạch Cẩm Vy cũng được một thời gian rồi, gần đây thì bắt đầu chính thức theo đuổi, tuy Bạch Cẩm Vy vẫn chưa chấp nhận nhưng thái độ bình thường cũng khá gần gũi, nhưng hôm nay mỗi lời cô nói đều ẩn chứa cái gì đó rất xa cách. Doãn Hạo không khỏi lo lắng một chút, chẳng lẽ đây là biểu hiện của việc Bạch Cẩm Vy muốn từ chối hắn sao? Không được, chuyện này tuyệt đối không được. Vị đại tiểu thư Bạch gia này, hắn nhất định không thể để vuột mất.
“Vậy khi đến nơi nhớ gọi điện cho anh.”
Doãn Hạo quyết định đổi cách thức theo đuổi. Hắn ta sợ nếu tiếp tục quấn lấy thì Bạch Cẩm Vy sẽ chán nên đành không tình nguyện buông tha cho việc gặp mặt ông bà chủ tịch Bạch Thị. Dù sao thời gian cũng còn rất dài, chỉ cần bắt được tâm của Bạch Cẩm Vy, hắn còn lo không có cơ hội lần sau sao?
Bạch Cẩm Vy không đáp, chỉ mỉm cười mặc nhận. Sau ngày hôm nay, số điện thoại của Doãn Hạo nhất định sẽ nằm trong danh sách đen của cô.
“Tiểu Du, em tiễn anh Doãn ra cổng đi, chị phải đi thu xếp hành lý đây.”
Bạch Cẩm Vy nói xong liền trở về phòng, để lại Bạch Cẩm Du vẻ mặt vui vẻ cùng Doãn Hạo đầy bồn chồn trong lòng.
“Anh Hạo, đi thôi, để em tiễn anh.”
Bóng dáng Bạch Cẩm Vy vừa xuất hiện trên cầu thang, mọi âm thanh lập tức biến mất không thấy tăm hơi. Bạch Cẩm Du lộ ra thần sắc tràn ngập ghen ghét, còn Doãn Hạo thì hoàn toàn không thể dời mắt khỏi cô, biểu hiện vô cùng say đắm, hận không thể lập tức lao lên ôm nhuyễn ngọc ôn hương vào lòng. Bạch Cẩm Vy thấy thế liền cảm thấy cực kỳ ghê tởm. Cứ mỗi lần nghĩ đến kiếp trước cô bị hắn ta phản bội thế nào, hại chết thế nào, khắp người Bạch Cẩm Vy liền sôi sục hận thù. Nếu không phải vì nghĩ cho đại cục sau này, cô đã lao lên cho hắn vài cái bạt tai rồi. Còn nữa, lý do hắn ta sai người giết cô, cô cũng muốn biết. Bạch Cẩm Vy không phải kẻ ngốc, Doãn Hạo muốn lấy mạng cô chắc chắn không phải chỉ vì một Bạch Cẩm Du nhỏ bé. Kiếp này, cô nhất định phải tìm hiểu cho ra, tránh để bị hại thêm một lần nữa.
“Cẩm Vy.”
Doãn Hạo không hề biết những suy nghĩ của Bạch Cẩm Vy, nở một nụ cười ấm áp như gió xuân. Hắn ta vốn là người có bề ngoài anh tuấn sáng sủa, kết hợp với tính cách dịu dàng ôn hòa càng thêm mê hoặc phái nữ. Kiếp trước Bạch Cẩm Vy cũng chính là bị bộ dạng này lừa gạt, nay nhìn lại mới nhận ra nó dối trá biết bao nhiêu. Loại người có thể phản bội vợ mình, ngoại tình với em gái của cô ấy, chuyện này không phải người có nhân phẩm tốt có thể làm được đâu. Doãn Hạo ơi Doãn Hạo, rốt cục là anh máu lạnh đến mức nào mới có thể sai người giết chết người vợ chung chăn chung gối năm năm với anh như thế chứ, kiếp trước tôi đúng là có mắt như mù mà.
“Anh chờ lâu chưa?”
Mặc dù trong lòng đang ghê tởm đến muốn chết, Bạch Cẩm Vy vẫn cười tươi đáp lại, khiến cho nhan sắc của cô vốn đã xinh đẹp càng thêm chói mắt hơn.
Thấy Doãn Hạo nhìn đến ngây người, Bạch Cẩm Du ngồi bên cạnh liền vô cùng khó chịu. Cô ta cố gắng kiềm nén không nổi giận, sau đó lên tiếng chen vào:
“Chị còn hỏi nữa à, anh ấy đã uống hết ba tách trà rồi đó. Chậc chậc, đúng là kiên nhẫn a.”
Doãn Hạo và Bạch Cẩm Vy đều bị Bạch Cẩm Du chọc cười. Bạch Cẩm Vy áy náy nhìn Doãn Hạo một cái, nói:
“Xin lỗi anh, tại em mới ngủ dậy nên…”
Doãn Hạo nghe vậy liền khẽ lắc đầu, dịu giọng đáp lại:
“Không sao đâu, đang kỳ nghỉ hè mà, nghỉ ngơi nhiều mới tốt. Anh cũng vậy thôi, nếu không phải vì hôm nay có hẹn với em, anh cũng không dậy sớm như vậy đâu.”
Câu nói đùa của Doãn Hạo làm cho bầu không khí trở nên tốt đẹp hơn nhiều, đương nhiên chỉ là ngoài mặt mà thôi. Bạch Cẩm Du chán ghét chứng kiến cảnh Doãn Hạo và Bạch Cẩm Vy cười đùa với nhau, Bạch Cẩm Vy lại chán ghét Doãn Hạo và Bạch Cẩm Du, nhưng không một ai không trưng nụ cười trên mặt, khỏi phải nói là dối trá đến mức nào. Qua hơn mười phút, cuối cùng Bạch Cẩm Vy cũng không chịu đựng được nữa. Bây giờ, cô còn chuyện phải làm. Kế hoạch báo thù của cô, tuyệt đối không thể kéo dài quá lâu.
Thấy Bạch Cẩm Vy đột ngột đứng lên, Doãn Hạo tưởng rằng cô muốn đi hẹn hò với mình, liền nhổm dậy theo. Tuy nhiên, Bạch Cẩm Vy lại lập tức dội cho hắn một gáo nước lạnh.
“A, đúng rồi Doãn Hạo, hôm nay em không thể cùng đi với anh được rồi. Ban nãy bà nội vừa gọi điện cho em, muốn em đến thăm bà. Cũng đã lâu em không gặp ông bà ngoại nên rất nhớ họ, cuộc hẹn của chúng ta có thể dời sang ngày khác được không?”
Doãn Hạo nghe vậy nụ cười trên mặt liền bị đông cứng. Tuy nhiên, vì hắn đang theo đuổi Bạch Cẩm Vy nên không dám biểu hiện sự bất mãn nào, ôn hòa đáp:
“Không sao đâu, chỉ là một cuộc hẹn thôi mà, không phải còn rất nhiều thời gian sao, đi thăm ông bà mới là việc quan trọng. Anh cũng đang rảnh, hay là để anh chở em đi nhé.”
Bạch Cẩm Vy đương nhiên không đồng ý đề nghị này. Đùa gì chứ, cô còn hận không thể lập tức làm hắn biến khỏi mắt mình, làm gì có chuyện lại để hắn bám đuôi mình thêm mấy tiếng đồng hồ nữa chứ. Hơn nữa, cô cũng không muốn để Doãn Hạo tiếp xúc với ông bà ngoại, bởi vì kiếp này cô đã quyết định muốn làm người xa lạ với hắn ta rồi, quan hệ nhiều để làm gì, chỉ càng phiền phức thêm thôi.
“Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng em muốn ở lại nhà ông bà một thời gian, vẫn là nên tự lái xe đi thôi.”
Doãn Hạo không khỏi hơi thất vọng một chút, sau đó hắn ta liền nhận ra Bạch Cẩm Vy có điểm kỳ quái. Hắn ta quen biết Bạch Cẩm Vy cũng được một thời gian rồi, gần đây thì bắt đầu chính thức theo đuổi, tuy Bạch Cẩm Vy vẫn chưa chấp nhận nhưng thái độ bình thường cũng khá gần gũi, nhưng hôm nay mỗi lời cô nói đều ẩn chứa cái gì đó rất xa cách. Doãn Hạo không khỏi lo lắng một chút, chẳng lẽ đây là biểu hiện của việc Bạch Cẩm Vy muốn từ chối hắn sao? Không được, chuyện này tuyệt đối không được. Vị đại tiểu thư Bạch gia này, hắn nhất định không thể để vuột mất.
“Vậy khi đến nơi nhớ gọi điện cho anh.”
Doãn Hạo quyết định đổi cách thức theo đuổi. Hắn ta sợ nếu tiếp tục quấn lấy thì Bạch Cẩm Vy sẽ chán nên đành không tình nguyện buông tha cho việc gặp mặt ông bà chủ tịch Bạch Thị. Dù sao thời gian cũng còn rất dài, chỉ cần bắt được tâm của Bạch Cẩm Vy, hắn còn lo không có cơ hội lần sau sao?
Bạch Cẩm Vy không đáp, chỉ mỉm cười mặc nhận. Sau ngày hôm nay, số điện thoại của Doãn Hạo nhất định sẽ nằm trong danh sách đen của cô.
“Tiểu Du, em tiễn anh Doãn ra cổng đi, chị phải đi thu xếp hành lý đây.”
Bạch Cẩm Vy nói xong liền trở về phòng, để lại Bạch Cẩm Du vẻ mặt vui vẻ cùng Doãn Hạo đầy bồn chồn trong lòng.
“Anh Hạo, đi thôi, để em tiễn anh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.