Cưng Chiều Bảo Bối Nhỏ

Chương 12: Công tác

ĐanLam

13/03/2024

“Sao lại ngẩn người”

“Nhớ ba mẹ thôi, trở về em đi thăm họ”

“Anh đi cùng em”

“Không cần đâu, hợp đồng kí xong anh phải bận rộn làm dự án này nữa, còn có thời gian sao?”

Anh nghịch tay cô thấy bàn tay cô lạnh thì vội xoa xoa, nhíu mày.

“Vào trong thôi”

Anh nhét cô vào trong chăn, bật điều hòa, sau đó cũng vén chăn ra chui vào ôm cô vào lòng.

Anh hít hà hương thơm trên người cô.

“Sao lúc trước lại về nước”

“Em dự định về học tập ba năm để tích lũy kinh nghiệm”

“Thế sao lại chọn Trình thị”

“Trước khi về nước ba nuôi đưa cho em xem một số công ty tương lai phát triển khả quan để em xem qua”

“Đến Trình thị đầu tiên, được nhận ngay nên em vẫn chưa đến công ty khác xem thế nào”

Cô nói rồi cười khúc khích chọc lên ngực anh.

“Hay em từ chức qua công ty khác nhé!”

“Em đừng có mơ”

Nói rồi anh hôn lên môi cô, tay anh không an phận luồn vào áo cô vuốt ve, môi lưỡi anh bá đạo chiếm đóng khoang miệng cô không cho cô cơ hội thở dốc.

Anh hôn cô cho tới khi cô mềm nhũn, động tình run rẩy anh mới buông tha cho môi cô.

Nụ hôn trượt xuống cổ, quét ngang dọc xương quay xanh rồi đi thẳng xuống ngực.

Môi lưỡi anh chơi đùa với bầu ngực ướt át.



Anh cắn nhẹ vành tai nói cũng như hỏi ý.

“Anh muốn, có được không?”

Thấy cô không phản đối tay anh luồn vào váy cô vén quần lót sang một bên đưa ngón tay vào thăm hoa huy*t.

“Nhiều nước quá”

Ngón tay anh luồng qua từng lớp nếp gấp, dâm thuỷ theo dọc ngón tay anh chảy ra ngoài.

Trên ngực anh cũng không tha, hết véo rồi nắn nụ hoa dựng đứng mê người.

Cô động tình rên rỉ

“Ưm.nhẹ nhẹ thôi..”

Tiếng rên của cô làm mắt anh đỏ ngầu, cởi váy xé quần lót đem vật nam tính đến trước cửa huyệt đưa đẩy, động tác này kích thích nhuỵ hoa khiến cô run rẩy dâm thuỷ tuôn ra xối xả. Anh thấy thế thì không nhịn được đâm mạnh vào, lỗ nhỏ hút chặt khiến anh cũng không nhịn được phải rên rỉ.

“Bảo bối, sướng chết anh”

“Chặt quá”

Càng lúc động tác anh càng nhanh động không ngừng cái nào cũng đâm sâu tận tử cung khiến cô sướng mờ mắt.

“A~ưm…mạnh quá”

“….chết mất, nhẹ thôi anh”

Cô rên rỉ như mèo kêu làm cho anh động tình dữ dội.

“Bảo bối”

“Ưm~A a…anh đâm sâu quá”

“Gọi tên anh”

Anh ôm cô ngồi lên người anh thúc sâu tận cùng.

“Thiên Vũ..A a a”

Tay anh day nhuỵ hoa vừa day vừa cấm vào rút ra khiến cô kêu rên không ngừng



Anh để cô nằm quỳ cả tay và chân xuống nệm chồm lên người cô, tay thì ôm lấy bầu ngực không ngừng xoa nắn.

“Ưm…sâu quá rồi, đừng…”

Cô đạt cao trào làm nước dâm phun ra, khiến anh cũng rùng mình phóng thích sướng tê tê sống lưng. Một lúc sau anh ôm cô vào phòng tắm tắm cho cô rồi bế cô về giường ôm cô ngủ.

Buổi sáng anh có cuộc họp, tối qua cô mệt ngủ thiếp đi. Thấy cô còn ngủ nên anh không nở đánh thức cô.

Bữa sáng anh gọi sẳn, cô ăn không có khẩu vị. Thấy anh chưa trở lại nên thay đồ đi dạo.

Cô dạo trung tâm thương mại mua cho tên ngốc Hàn Viễn một cái mắt kính, mua cho bản thân thêm một số Mỹ phẩm dưỡng da.

Lúc đi ngang qua cửa hàng đồ nam cô quyết định vào. Lúc ra khỏi cửa hàng thì trên tay đã có thêm vài túi đồ nam cao cấp.

Về đến khách sạn thì anh đã họp xong rồi. Cô đưa túi đồ cho anh.

“Em có mua đồ cho anh này, mặc thử xem”

“Được”

Sau đó là show thời trang của Trình tổng bắt đầu.

“Anh đứng đó, đứng đó, đúng rồi, xoay một vòng cho em xem”

“…”

“Xoay thêm một vòng, một vòng nữa…”

“…”

“Anh đội thêm mũ len vào, đúng rồi”

“Chống nạnh lên nào”

“Tay kia cầm mũ, tay còn lại che tiểu Vũ lại”

“Đẹp lắm”

“…” Tôi chịu đựng cực khổ nhưng tôi không nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cưng Chiều Bảo Bối Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook