Cưng Chiều Bảo Bối

Chương 7: Hay là mình đừng kết hôn nữa!

Na Đào

22/03/2018

Tôi chán nản lên phòng ngồi viết truyện tranh, cha mẹ thì đến công ty, con em thì bên phòng nó đang call với bạn. Tôi bỗng dưng lại đói bụng,

Lấy cái điện thoại ở đầu giường nhắn tin cho hai con tiểu quỷ kia, hẹn đi ăn cơm tối.

------7h tối------

Không một cuộc gọi, không một tin nhắn từ An Kỳ, chắc anh ấy chỉ xem tôi như người qua đường, tôi cũng chán đời mà mặc kệ.

Tôi và hai con tiểu kia đi đến nhà hàng, gọi món xong xuôi chúng nó nhìn tôi như vật thể lạ, tôi cau mầy khó hiểu,

Tiểu Linh mở miệng :

- Nghe nói mày sắp kết hôn à? 하 하 하

Tôi mở to mắt, cái quái gì thế? Sao chúng nó lại biết trong khi tôi chưa mở miệng nói?

Tôi cố gắng né tránh ánh mắt của chúng nó, cười gượng hỏi :

- Ai nói tụi mày biết thế?

Tiểu Nhiên đập bàn lên tiếng

- Không còn gì để chối phải không? Khi nãy mẹ mày mới phát thiệp cho tụi tao còn gì? Giả nai hả cô bé?

Tôi còn chưa kịp mở miệng thì tiểu Quỷ Linh lại xen vào

- Nói đi, là thằng nào đấy?

Tôi gãi đầu, rõ ràng là cha mẹ tôi đến công ty vì có việc đột xuất, cũng chẳng nói với tôi vụ thiệp gì cả, vậy thì ai phát thiệp?



Tôi bí đường giả bộ đau bụng, liền tức tốc ôm bụng chạy vào nhà vệ sinh gấp, tụi nó cũng biết tôi giả bộ mà thản nhiên cho vào.

Tôi liền lén chạy ra cửa sau nhà hàng rồi chạy đi kím cái gì đấy ăn tạm, đang đi trên đường thì có một cú điện thoại, là số lạ.

- Annhon?

- Hạ Khả Vi?

Tôi giật cả mình vì số lạ lại biết tên của tôi, tôi sợ người ẩn danh lại rất sợ cướp, ý định cúp máy ngang của tôi tan biến theo mây khói khi một giọng cất lên

- Em ăn gì chưa?

là Dương Tổng tài, tôi bất giác hạnh phúc khi nghe được giọng anh, giọng An Kì lúc này như đang quan tâm tôi vậy.

- Vẫn.... Ch..ưa...

- Sao lại chưa? Có muốn đi ăn với tôi không? Dù sao tôi cũng đang đói

- Được

Tôi cảm thấy thật ấm lòng khi được ai đó quan tâm, thì ra yêu một người là như vậy, tôi rất thích!

Đang ngồi trong xe của An Kỳ, tôi bắt gặp được ánh mắt của anh đang liếc tôi qua kính chiếu hậu, hình như Anh đang muốn đình công một thứ gì đó,

Anh lên tiếng :

- Cô đi đâu mà mặc váy ngắn vậy?

Tôi thẩn thờ trả lời :

- Hóng gió



An Kỳ lập tức cau mầy, nhìn qua tôi rồi cốc vào cái đầu bé bỏng của tôi một cú rõ đau

- Hạ Khả Vy, em đừng có mà gây chuyện nữa

Tôi ôm đầu, mặt nhăn nhó la hét đáp

- Gây chuyện cái gì chứ? Chẳng phải anh là người kiếm chuyện với tôi trước sao?

Tôi chẳng biết mình đã nói gì sai mà anh lập tức đạp thắng xe, đầu tôi chúi nhũi ra phía trước, mém tí thì bể đầu

Anh kề sát mặt vào mặt tôi, nở nụ cười hiện ra đôi má lúm sau đó xoa hai má tôi, tim tôi đập nhanh vô điều kiện

- Em muốn kiếm người đàn ông khác sao? Hạ Khả Vy a, em mơ đi!

-----------

Sau khi ăn tối với chiếc váy được anh dắt đi mua, nó dài đến cả gót chân của tôi, tôi thích anh như thế, trông cứ như bọn tôi đang yêu nhau thật vậy.

Tôi bảo anh chở tôi đến công ty của anh tham quan, anh cũng gật đầu ậm ừ đồng ý . Cùng anh vượt qua ngàn con đường thì cũng đến,

Thật to lớn! Đó là cảm nhận đầu tiên của tôi, nó muốn to hơn cả công ty nhà tôi, anh cho tôi đi tham quan, luôn đi phía sau quan sát tôi, tôi vào phòng Tổng giám đốc của anh.

Ngồi vào chiếc ghế Vinh danh ấy, tôi thở dài, một cảm xúc ngược trào đến,

Tôi ngước lên nhìn anh, anh thì đứng trước mặt tôi còn hai tay thì cho vào túi quần, cửa kính công ty anh đều trong suốt, có thể nhìn thấy thành phố ngoài kia đang rộn ràng đến nhường nào,

Tôi lấy hết tất cả can đảm để nói với anh

- Hay là mình đừng kết hôn nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cưng Chiều Bảo Bối

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook