Chương 12
LuuNhii16
09/07/2018
Anh gầm lên trong sung sướng khi được cô tận tình chăm sóc đại nhục bổng của mình
"Đúng rồi!! Um....aa!!"
Còn cô vẫn tiếp tục mút nó khiến anh đạt đến đỉnh điểm mà phun trào trong miệng cô
"Nuốt vào!" Thấy anh rút ra khỏi miệng cô thấy Du Mẫn có hiện tượng muốn nhả ra thì anh bịt miệng kêu nuốt vô lại
"Um...umm!!" Du Mẫn đành nuốt tất cả vào trong miệng mình, anh thấy vậy thoả mãn mới lấy tay ra. Tiếp tục anh đưa thứ nóng hổi đó gần sát vào giữa đùi cô, chà sát lên xuống, làm Du Mẫn hốt hoảng lên tiếng chặn lại
"A...anh làm gì vậy? Anh nói là không làm em nữa mà!"
"Ủa anh nói là anh không làm trong miệng em nữa chứ anh đâu kêu không làm cái khác đâu!" Anh cười tà nói rồi nhét trực tiếp thứ nóng hổi đó vào trong khe huyệt kia
"Aaa....ân...á....đau....!" Cô chưa kịp phản khán thì đại nhục bổng đã nằm bên trong cô, anh vừa nhấp nháy vừa đưa tay mình lên trên xoa bóp bộ ngực đang căng hồng kia. Một bên anh xoa nắn còn bên kia ánh cắn mút không tha,khiến cô đạt đến cao trào mà rên lên hơn. Dục vọng che mờ đi lí trí Du Mẫn khiến cô càng muốn thêm nữa
"Aaaa....á...nhanh....aaa... nhanh...anh...ơi!!" Cô mở miệng quyến rũ anh làm Tổng Thiên Ngạo kích thích mà nhúng thật mạnh, khiến cho hai bên nước đục đã chảy khắp ga giường lẫn bên trong anh và cô
"Em dâm quá! Tiểu dâm đãng à!" Anh chồm tới hôn lên miệng cô nhưng thân dưới vẫn luận động mạnh
"Umm....á....nhẹ....chậm...anh..." Cô bất giác ôm lấy cổ anh, phía dưới cặp mông rung chuyển thật mạnh theo đại nhục bổng đang vùi sâu trong Cô. Cả hai đạt tới đỉnh cao trào phun một tràn khắp nơi trên trong cơ thể của nhau, hai người họ mệt đừ nằm bệt xuống giường, thở không ra hơi. Sự trừng phạt này của anh cũng coi như giúp cô rút ra đuợc một phần cho việc dám trả treo với anh
Nhưng anh Tổng Thiên Ngạo đây không dể tha cho cô như vậy, anh tiếp tục bắt cô "trừng phạt" đỡ cô dậy đưa sát lại gần cạnh giường Du Mẫn hai tay chóng vào thành giường, đẩy mông cô lên cao và tiếp tục đưa đại nhục bổng đã căng cứng kia vào trong cô một lần nữa. Cả hai làm đến khi không còn sức nữa thì Thiên mới chịu tha cho cô. Tha thì tha nhưng đại nhục bổng đã ướt át kia vẫn nằm trong người cô mà phun chất dịch vào bên trong,khiến cô đã mệt vừa đau mà còn giật mình khi bị anh chơi như vậy.
Và có lẽ ngay ngày mai, Lệ Du Mẫn cô chính thức nằm liệt trên giường vì bị anh "trừng phạt" một cách "dã man" như vậy!!!!!:))
[......]
Quay trở lại với sự hiện diện của Trương Lệ Quyên, trong lúc Du Mẫn và Tổng Thiên Ngạo đang ân ái với nhau thì sự xuất hiện của cô ta đã chứng kiến hết tất cả. Tuy anh phá chốt cửa nhưng cô ta vẫn có thể phá cửa bằng một cách gì đó và Lệ Quyên mở được cửa ra và chứng kiến tận mắt cảnh trước mặt Lệ Du Mẫn và Tổng Thiên Ngạo đang đang....ân ái thân mật với nhau như họ không phải là anh em vậy! Thật ra khi gặp Du Mẫn cô ta đã không tin rằng hai người họ sống chúng như vậy sẽ không có tình cảm với nhau nhưng điều Trương Lệ Quyên nghĩ vô cùng là đúng. Họ không như một anh em binh thường mà còn điều gì đó đang dấu diếm nhau. Và bây giờ cô ta đã thấy hết tất cả, tuy Lệ quyên cô ta không thích bắt gian nhưng Trương Lệ Quyên đây đã muốn thứ gì nhất định phải có cho bằng được, sẽ bằng mọi giá bằng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt Anh Thiên Ngạo ra khỏi tay Lệ Du Mẫn
Cô ta cười với nụ cười chứa đầy âm mưu trong đó nhìn vào hai người họ mà nói thầm trong miệng
"Lệ Du Mẫn cô hãy chờ xem! Trương Lệ Quyên tôi đây sẽ chính thức dành lại Anh Thiên Ngạo của cô để thuộc về tôi"
"Đúng rồi!! Um....aa!!"
Còn cô vẫn tiếp tục mút nó khiến anh đạt đến đỉnh điểm mà phun trào trong miệng cô
"Nuốt vào!" Thấy anh rút ra khỏi miệng cô thấy Du Mẫn có hiện tượng muốn nhả ra thì anh bịt miệng kêu nuốt vô lại
"Um...umm!!" Du Mẫn đành nuốt tất cả vào trong miệng mình, anh thấy vậy thoả mãn mới lấy tay ra. Tiếp tục anh đưa thứ nóng hổi đó gần sát vào giữa đùi cô, chà sát lên xuống, làm Du Mẫn hốt hoảng lên tiếng chặn lại
"A...anh làm gì vậy? Anh nói là không làm em nữa mà!"
"Ủa anh nói là anh không làm trong miệng em nữa chứ anh đâu kêu không làm cái khác đâu!" Anh cười tà nói rồi nhét trực tiếp thứ nóng hổi đó vào trong khe huyệt kia
"Aaa....ân...á....đau....!" Cô chưa kịp phản khán thì đại nhục bổng đã nằm bên trong cô, anh vừa nhấp nháy vừa đưa tay mình lên trên xoa bóp bộ ngực đang căng hồng kia. Một bên anh xoa nắn còn bên kia ánh cắn mút không tha,khiến cô đạt đến cao trào mà rên lên hơn. Dục vọng che mờ đi lí trí Du Mẫn khiến cô càng muốn thêm nữa
"Aaaa....á...nhanh....aaa... nhanh...anh...ơi!!" Cô mở miệng quyến rũ anh làm Tổng Thiên Ngạo kích thích mà nhúng thật mạnh, khiến cho hai bên nước đục đã chảy khắp ga giường lẫn bên trong anh và cô
"Em dâm quá! Tiểu dâm đãng à!" Anh chồm tới hôn lên miệng cô nhưng thân dưới vẫn luận động mạnh
"Umm....á....nhẹ....chậm...anh..." Cô bất giác ôm lấy cổ anh, phía dưới cặp mông rung chuyển thật mạnh theo đại nhục bổng đang vùi sâu trong Cô. Cả hai đạt tới đỉnh cao trào phun một tràn khắp nơi trên trong cơ thể của nhau, hai người họ mệt đừ nằm bệt xuống giường, thở không ra hơi. Sự trừng phạt này của anh cũng coi như giúp cô rút ra đuợc một phần cho việc dám trả treo với anh
Nhưng anh Tổng Thiên Ngạo đây không dể tha cho cô như vậy, anh tiếp tục bắt cô "trừng phạt" đỡ cô dậy đưa sát lại gần cạnh giường Du Mẫn hai tay chóng vào thành giường, đẩy mông cô lên cao và tiếp tục đưa đại nhục bổng đã căng cứng kia vào trong cô một lần nữa. Cả hai làm đến khi không còn sức nữa thì Thiên mới chịu tha cho cô. Tha thì tha nhưng đại nhục bổng đã ướt át kia vẫn nằm trong người cô mà phun chất dịch vào bên trong,khiến cô đã mệt vừa đau mà còn giật mình khi bị anh chơi như vậy.
Và có lẽ ngay ngày mai, Lệ Du Mẫn cô chính thức nằm liệt trên giường vì bị anh "trừng phạt" một cách "dã man" như vậy!!!!!:))
[......]
Quay trở lại với sự hiện diện của Trương Lệ Quyên, trong lúc Du Mẫn và Tổng Thiên Ngạo đang ân ái với nhau thì sự xuất hiện của cô ta đã chứng kiến hết tất cả. Tuy anh phá chốt cửa nhưng cô ta vẫn có thể phá cửa bằng một cách gì đó và Lệ Quyên mở được cửa ra và chứng kiến tận mắt cảnh trước mặt Lệ Du Mẫn và Tổng Thiên Ngạo đang đang....ân ái thân mật với nhau như họ không phải là anh em vậy! Thật ra khi gặp Du Mẫn cô ta đã không tin rằng hai người họ sống chúng như vậy sẽ không có tình cảm với nhau nhưng điều Trương Lệ Quyên nghĩ vô cùng là đúng. Họ không như một anh em binh thường mà còn điều gì đó đang dấu diếm nhau. Và bây giờ cô ta đã thấy hết tất cả, tuy Lệ quyên cô ta không thích bắt gian nhưng Trương Lệ Quyên đây đã muốn thứ gì nhất định phải có cho bằng được, sẽ bằng mọi giá bằng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt Anh Thiên Ngạo ra khỏi tay Lệ Du Mẫn
Cô ta cười với nụ cười chứa đầy âm mưu trong đó nhìn vào hai người họ mà nói thầm trong miệng
"Lệ Du Mẫn cô hãy chờ xem! Trương Lệ Quyên tôi đây sẽ chính thức dành lại Anh Thiên Ngạo của cô để thuộc về tôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.