Chương 5
LuuNhii16
09/07/2018
Khi cô mời mẹ cô vào thì thấy bên trong cũng ổn chả có gì đáng nghi cả,
cô nhìn mẹ rồi nhìn xung quanh như đang nghi ngờ gì đó. Thì cô nói với
mẹ
"Mẹ nhìn gì xung quanh vậy"
"À không có gì con, chỉ là mẹ xem bên trong có ổn không thôi!"
"À dạ vậy mẹ có vô không?"
Cô đứng trước cửa, chán nản nhìn mẹ cô
"Rồi mẹ vô"
Mẹ cô bước vào ngồi trên ghế sofa trước cái tivi, quắt cô lại bảo
"Lại đây ngồi nè con gái, rồi chúng ta ngủ chung luôn, chắc sẽ không bị giật mình mà la nhỉ"
"HẢ!?"
Du Mẫn giật mình hét lên khi nghe mẹ nói vậy. Cái gì chứ! Mẹ cô ngủ đây sao, thế còn anh thì sao, Thiên Ngạo đang trong bồn tắm chịu những cái giá lạnh vậy mà không được ra ngoài. Chắc mai anh cảm luôn quá. Khổ thân anh mình!
"Sao phải hét lên vậy. Không muốn mẹ ngủ chung sao, hết thương mẹ rồi sao?"
Mẹ cô ngước lên hỏi cô với ánh mắt đáng thương
Cô lắc đầu, than thở "không không mẹ à! Chỉ tại mẹ qua ngủ với con thì ba ngủ mình thì làm sao? Ba sẽ nhớ mẹ mất"
Mẹ quay lại xem tivi vừa nói "không sao! Ba con đâu phải trẻ con đâu, ngủ 1 mk thì có làm sao. Mẹ nhớ con nên hôm nay muốn ngủ với con 1 đêm. Chịu không con gái yêu của mẹ!"
Thôi rồi! Tiêu thật rồi! Số phận của Thiên Ngạo sẽ phải ngủ 1 đêm trong bồn tắm, sẽ chẳng có mền ấm, giường ấm để anh nằm, anh đắp, anh ngủ. Tội cho anh quá đi!
"Dạ...dạ...đ...được ạ" cô thở dài nói với mẹ rồi nhìn qua nhà vệ sinh_ chắc bây giờ anh đang như một con cún, cong người lại để ôm vì lạnh.
"À mẹ xem phim đi, con đi vệ sinh tý" nói rồi cô bước nhanh tới nhà vệ sinh đi thẳng tới bồn tắm đang chứa đựng anh
"Thiên Ngạo" cô kêu nhỏ nhẹ, lắc người anh dậy. Chẳng nhẽ anh ngủ rồi sao? Ngủ trong bồn tắm thế mà vẫn ngủ ngon lành đến như vậy.
Kêu mãi không dậy nên đành để anh ngủ rồi đi vệ sinh. Nhưng cô lại không cảnh giác gì cả, tuy anh ngủ nhưng chỉ là giả vờ. Chứ ngủ trong đây thì Thiên Ngạo đây chỉ có chết cóng mà thôi!
Cô không cảnh giác phía sau đang có người tỉnh dậy, rình mò cô đi vệ sinh. Anh nhìn vào cửa kính trong suốt thấy cô đang cởi quần ngoài và quần trong để đi đại tiện. Cô bắt đầu "ra" nước vàng thì anh bay lại ôm cô vào lòng. Du Mẫn giật nảy người, quay lại thấy anh đang ôm mình thì nói
"Anh vẫn chưa ngủ sao?"
"Chưa, đang định ngủ thì thấy em vô đây để đi đại tiện nên anh giả vờ ngủ rồi bắt em lại để làm "thịt" tiếp" anh liếm vành tai cô nói
"Um...đừng mà anh...mẹ em đang bên ngoài đó, trong này lâu quá mẹ sẽ nghi đó" cô đỏ mặt vì hành động anh đang làm. Cô đang ngồi xuống mà đi thì phía dưới bên trong quần anh con"hung thần" kia đang chà sát mông cô. Khiến mông cô ngứa ngấy không ngừng, cô như muốn thứ đó lắp vào bên trong vậy.
"Đ...đừng mà anh ơi....đừng mà...!"
Du Mẫn kêu mãi mà anh chả nghe trả lời thì nghỉ rằng sắp có chuyện chẳng lành thì bất ngờ tiểu huyệt ướt át mới dính đầy nước"vàng" kia bị chứa lại bởi đại nhục bổng hung thần kia.
"Aaa....um..." Đại nhục bổng bất ngờ tấn công cô khiến cô la lên vì đau vì sướng. Phía dưới khe huyệt chặt chọi bị đại nhục bổng hung hăng tiến vào sâu bên trong, làm cho cả hai rên lên trong khoái cảm lửa dục.
Bị dục vọng che mờ, mà làm đến không ngừng nghỉ. Du Mẫn mệt đừ nằm xuống nền trắng đầy nước thì lại bị anh ẩm lên mà tiếp tục chuyển động thân dưới, anh trườn lên kéo áo cô xuống ngậm lấy bầu ngực cô cắn mút, làm hình đủ kiểu, chán nhừ bộ ngực anh tiến lên hôn môi cô, họ quấn lấy nhau không ngừng, đến khi hết hơi thở họ mới thả nhau ra. Khoảng tiếng sau cả hai Du Mẫn và Thiên Ngạo mới kiệt sức mà nằm trên đất ở nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh bây giờ như chiến trường mới xảy ra vậy. Từng nơi trong đó toàn là những dấu vết của họ, những dấu vết cào xé hoặc chất dịch lỏng trắng bắn lên.
Du Mẫn mệt nhừ cố đứng dậy đi, bị anh nắm tay lại
"Em đi đâu vậy?"
"Em đi ngủ chứ sao giờ là trễ rồi đó. Anh cũng ngủ đi"
"Ừm, vậy em ngủ đi. Pp bảo bối Mẫn Mẫn ngủ ngon!"
"Uk bye anh ngủ ngon"
Cả hai chỉnh sửa áo xong, cô mới bước ra ngoài thì lại bị anh kêu
"Em lại đây! hôn anh cái nào! rồi ngủ nè" anh chỉ vào má và môi, cười đểu
"Hôn hả?" Cô cười nửa miệng rồi quay lại đi tới phía anh đang đứng. Nhìn anh một hồi rồi.........
"bốp"
Ối! Cô bị anh tát sắp mắt liền luôn. Nhìn anh ngờ người mà cười cười
"Hôn nè! Cho hôn đó! Nãy giờ bắt nạt người ta đã rồi giờ kêu hôn muốn ăn đánh nè!" Cô lại giơ nấm đấm trước mặt anh lần nữa
"Thôi thôi! Xin em! Em đi ngủ đi! Khỏi hôn cũng được" anh toát mồ hôi hột nhìn bàn tay đang để trước mặt anh mà sợ sệt
"Vậy mới được! Ngoan! Thưởng cái nè!" Cô chu môi ra, hôn lên má anh 1 cái rồi bước ra ngoài
Thấy cô đã ra ngoài, Thiên Ngạo mới thở dài nhưng trên trán anh vẫn đồ mồ hôi hột
Anh suy nghĩ rằng"Con gái thật đáng sợ lúc làm thấy hiền, bình thường lắm mà tự nhiên mới kêu có hôn thôi mà bốp vô mặt đẹp trai của mình 1 cái" anh đưa tay sờ lên má mình vẫn in dấu tay cô
"Được lắm! Mẫn Mẫn bảo bối để xem em còn bạo gan mà đánh anh không nha. Anh sẽ không tha cho em đâu!"
[........]
May cho cô và anh là lúc cả hai đang làm thì mẹ cô đã ngủ mất nên hong kiệp phát hiện (^_^)
Và tối đó, cô ôm mẹ cô ngủ còn anh thì cong người ôm lại mà ngủ trong bồn tắm lạnh lẽo kia. Và quên chạy ra ngoài khi mẹ ngủ nên ngủ quên tới sáng luôn
"Mẹ nhìn gì xung quanh vậy"
"À không có gì con, chỉ là mẹ xem bên trong có ổn không thôi!"
"À dạ vậy mẹ có vô không?"
Cô đứng trước cửa, chán nản nhìn mẹ cô
"Rồi mẹ vô"
Mẹ cô bước vào ngồi trên ghế sofa trước cái tivi, quắt cô lại bảo
"Lại đây ngồi nè con gái, rồi chúng ta ngủ chung luôn, chắc sẽ không bị giật mình mà la nhỉ"
"HẢ!?"
Du Mẫn giật mình hét lên khi nghe mẹ nói vậy. Cái gì chứ! Mẹ cô ngủ đây sao, thế còn anh thì sao, Thiên Ngạo đang trong bồn tắm chịu những cái giá lạnh vậy mà không được ra ngoài. Chắc mai anh cảm luôn quá. Khổ thân anh mình!
"Sao phải hét lên vậy. Không muốn mẹ ngủ chung sao, hết thương mẹ rồi sao?"
Mẹ cô ngước lên hỏi cô với ánh mắt đáng thương
Cô lắc đầu, than thở "không không mẹ à! Chỉ tại mẹ qua ngủ với con thì ba ngủ mình thì làm sao? Ba sẽ nhớ mẹ mất"
Mẹ quay lại xem tivi vừa nói "không sao! Ba con đâu phải trẻ con đâu, ngủ 1 mk thì có làm sao. Mẹ nhớ con nên hôm nay muốn ngủ với con 1 đêm. Chịu không con gái yêu của mẹ!"
Thôi rồi! Tiêu thật rồi! Số phận của Thiên Ngạo sẽ phải ngủ 1 đêm trong bồn tắm, sẽ chẳng có mền ấm, giường ấm để anh nằm, anh đắp, anh ngủ. Tội cho anh quá đi!
"Dạ...dạ...đ...được ạ" cô thở dài nói với mẹ rồi nhìn qua nhà vệ sinh_ chắc bây giờ anh đang như một con cún, cong người lại để ôm vì lạnh.
"À mẹ xem phim đi, con đi vệ sinh tý" nói rồi cô bước nhanh tới nhà vệ sinh đi thẳng tới bồn tắm đang chứa đựng anh
"Thiên Ngạo" cô kêu nhỏ nhẹ, lắc người anh dậy. Chẳng nhẽ anh ngủ rồi sao? Ngủ trong bồn tắm thế mà vẫn ngủ ngon lành đến như vậy.
Kêu mãi không dậy nên đành để anh ngủ rồi đi vệ sinh. Nhưng cô lại không cảnh giác gì cả, tuy anh ngủ nhưng chỉ là giả vờ. Chứ ngủ trong đây thì Thiên Ngạo đây chỉ có chết cóng mà thôi!
Cô không cảnh giác phía sau đang có người tỉnh dậy, rình mò cô đi vệ sinh. Anh nhìn vào cửa kính trong suốt thấy cô đang cởi quần ngoài và quần trong để đi đại tiện. Cô bắt đầu "ra" nước vàng thì anh bay lại ôm cô vào lòng. Du Mẫn giật nảy người, quay lại thấy anh đang ôm mình thì nói
"Anh vẫn chưa ngủ sao?"
"Chưa, đang định ngủ thì thấy em vô đây để đi đại tiện nên anh giả vờ ngủ rồi bắt em lại để làm "thịt" tiếp" anh liếm vành tai cô nói
"Um...đừng mà anh...mẹ em đang bên ngoài đó, trong này lâu quá mẹ sẽ nghi đó" cô đỏ mặt vì hành động anh đang làm. Cô đang ngồi xuống mà đi thì phía dưới bên trong quần anh con"hung thần" kia đang chà sát mông cô. Khiến mông cô ngứa ngấy không ngừng, cô như muốn thứ đó lắp vào bên trong vậy.
"Đ...đừng mà anh ơi....đừng mà...!"
Du Mẫn kêu mãi mà anh chả nghe trả lời thì nghỉ rằng sắp có chuyện chẳng lành thì bất ngờ tiểu huyệt ướt át mới dính đầy nước"vàng" kia bị chứa lại bởi đại nhục bổng hung thần kia.
"Aaa....um..." Đại nhục bổng bất ngờ tấn công cô khiến cô la lên vì đau vì sướng. Phía dưới khe huyệt chặt chọi bị đại nhục bổng hung hăng tiến vào sâu bên trong, làm cho cả hai rên lên trong khoái cảm lửa dục.
Bị dục vọng che mờ, mà làm đến không ngừng nghỉ. Du Mẫn mệt đừ nằm xuống nền trắng đầy nước thì lại bị anh ẩm lên mà tiếp tục chuyển động thân dưới, anh trườn lên kéo áo cô xuống ngậm lấy bầu ngực cô cắn mút, làm hình đủ kiểu, chán nhừ bộ ngực anh tiến lên hôn môi cô, họ quấn lấy nhau không ngừng, đến khi hết hơi thở họ mới thả nhau ra. Khoảng tiếng sau cả hai Du Mẫn và Thiên Ngạo mới kiệt sức mà nằm trên đất ở nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh bây giờ như chiến trường mới xảy ra vậy. Từng nơi trong đó toàn là những dấu vết của họ, những dấu vết cào xé hoặc chất dịch lỏng trắng bắn lên.
Du Mẫn mệt nhừ cố đứng dậy đi, bị anh nắm tay lại
"Em đi đâu vậy?"
"Em đi ngủ chứ sao giờ là trễ rồi đó. Anh cũng ngủ đi"
"Ừm, vậy em ngủ đi. Pp bảo bối Mẫn Mẫn ngủ ngon!"
"Uk bye anh ngủ ngon"
Cả hai chỉnh sửa áo xong, cô mới bước ra ngoài thì lại bị anh kêu
"Em lại đây! hôn anh cái nào! rồi ngủ nè" anh chỉ vào má và môi, cười đểu
"Hôn hả?" Cô cười nửa miệng rồi quay lại đi tới phía anh đang đứng. Nhìn anh một hồi rồi.........
"bốp"
Ối! Cô bị anh tát sắp mắt liền luôn. Nhìn anh ngờ người mà cười cười
"Hôn nè! Cho hôn đó! Nãy giờ bắt nạt người ta đã rồi giờ kêu hôn muốn ăn đánh nè!" Cô lại giơ nấm đấm trước mặt anh lần nữa
"Thôi thôi! Xin em! Em đi ngủ đi! Khỏi hôn cũng được" anh toát mồ hôi hột nhìn bàn tay đang để trước mặt anh mà sợ sệt
"Vậy mới được! Ngoan! Thưởng cái nè!" Cô chu môi ra, hôn lên má anh 1 cái rồi bước ra ngoài
Thấy cô đã ra ngoài, Thiên Ngạo mới thở dài nhưng trên trán anh vẫn đồ mồ hôi hột
Anh suy nghĩ rằng"Con gái thật đáng sợ lúc làm thấy hiền, bình thường lắm mà tự nhiên mới kêu có hôn thôi mà bốp vô mặt đẹp trai của mình 1 cái" anh đưa tay sờ lên má mình vẫn in dấu tay cô
"Được lắm! Mẫn Mẫn bảo bối để xem em còn bạo gan mà đánh anh không nha. Anh sẽ không tha cho em đâu!"
[........]
May cho cô và anh là lúc cả hai đang làm thì mẹ cô đã ngủ mất nên hong kiệp phát hiện (^_^)
Và tối đó, cô ôm mẹ cô ngủ còn anh thì cong người ôm lại mà ngủ trong bồn tắm lạnh lẽo kia. Và quên chạy ra ngoài khi mẹ ngủ nên ngủ quên tới sáng luôn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.