Cưng Chiều Cô Vợ Nhỏ Tinh Nghịch
Chương 20: Mua Hải Sản
Khánh Linh
29/07/2024
Sáng hôm sau. 6 giờ mấy Nhã Tịch
đã thức dậy. Đương nhiên dậy sớm rồi, hôm nay Nhã Tịch phải đến lâu đài
của Hoắc Thời Khâm nấu đồ ăn sáng cho hắn mà. Nhã Tịch là người nói được làm được, cô đã đồng ý sẽ nấu đồ ăn sáng cho Hoắc Thời Khâm thì nhất
định sẽ nấu. Tuyệt đối sẽ không nuốt lời.
Nhã Tịch vào phòng tắm, sửa soạn một cách nhanh chóng rồi bước ra khỏi căn biệt thự. Cô phải nhanh chóng đến lâu đài của Hoắc Thời Khâm trổ tài nấu nướng của mình mà. Nhã Tịch chưa từng vào bếp, nhưng Nhã Tịch tự tin trên đời này không có chuyện gì Nhã Tịch không làm được. Nấu cháo thôi mà, quá đơn giản. Nhã Tịch nhất định sẽ nấu được.
Nhã Tịch bước lên chiếc xe Lamborghini màu xanh lam yêu thích của mình. Chiếc xe Lamborghini màu xanh lam này là quà sinh nhật năm 18 tuổi của Đông Phương Tẫn tặng cho Nhã Tịch. Đông Phương Tẫn biết rõ, từ nhỏ Nhã Tịch đã thích chiếc xe này rồi. Đông Phương Tẫn luôn chiều chuộng Nhã Tịch mà, Nhã Tịch thích gì mà Đông Phương Tẫn không đáp ứng chứ. Đông Phương Tẫn đã chuẩn bị chiếc xe Lamborghini màu xanh lam này cho Nhã Tịch từ rất rất lâu rồi. Đông Phương Tẫn luôn chờ, chờ đến khi Nhã Tịch đủ 18 tuổi thì tặng cho cô. Năm 18 tuổi, là Nhã Tịch đã đủ tuổi lái xe rồi, Đông Phương Tẫn tặng chiếc xe này cho Nhã Tịch, như vậy Nhã Tịch có thể đích thân lái chiếc xe bản thân yêu thích rồi.
Nhã Tịch đạp ga. Chiếc xe Lamborghini màu xanh lam nhanh chóng rời khỏi căn biệt thự.
...----------------...
Nhã Tịch đến lâu đài của Hoắc Thời Khâm sao? Không. Nhã Tịch lái xe đến một cửa hàng bán hải sản tươi sống lớn nhất Nam Dương.
Chiếc xe Lamborghini màu xanh lam dừng lại trước cửa cửa hàng hải sản lớn nhất Nam Dương. Cánh cửa xe được mở xe, Nhã Tịch bước xe.
" Mua thêm chút hải sản cho vào cháo. Nhất định sẽ ngon hơn ".
Nhã Tịch mỉm cười, gương mặt cô vẫn tràn đầy sự háo hức. Nhã Tịch đang rất háo hức, háo hức lần đầu trổ tài nấu nướng của cô. Nhã Tịch bước vào trong cửa hàng. Khắp mọi nơi trong cửa hàng, chứa đầy các bể kính lớn nhỏ khác nhau được sắp xếp gọn gàng. Bên trong bể đương nhiên là hải sản tươi sống rồi, nào là tôm, mực, bạch tuộc, các loại cá khác nhau...Đang bơi trong bể kính.
" Nhiều loại quá. Biết chọn loại nào đây? ". Nhã Tịch khó xử nói. Ánh mắt cô quan sát một lượt hết các bể kính trong cửa hàng. Nhã Tịch thực sự không biết chọn loại nào? " Mực với bạch tuộc sao? ". Nhã Tịch dừng bước trước bể kính mực và bạch tuộc. Nhã Tịch mỉm cười, phải, cô đã quyết định chọn mực và bạch tuộc.
Nhã Tịch mua 6 con bạch tuộc nhỏ, thêm 3 con mực ống. " Cháo mực và bạch tuộc mình nấu. Nhất định sẽ ngon ". Nhã Tịch nhìn túi hải sản vừa mua trên tay, vui vẻ nói. Nhã Tịch thực sự sẽ nấu được sao? Không biết nữa.
Nhã Tịch bước lên chiếc xe Lamborghini màu xanh lam của mình, chiếc xe lăn bánh rời khỏi cửa hàng hải sản. Nhã Tịch bây giờ đến lâu đài của Hoắc Thời Khâm sao? Đúng vậy.
...----------------...
Lâu đài của Hoắc Thời Khâm. Toà lâu đài rộng lớn, sang trọng. Nhã Tịch cầm túi hải sản, mở cửa bước xuống xe.
" Nhã Tịch Tiểu thư! Người đến rồi ". Giọng bói quen thuộc vang lên. Không sai, là Tần Viêm. "Hoắc Tổng! Rất mong chờ đồ ăn sáng mà người nấu đấy ạ ". Tần Viêm mỉm cười nói. Tần Viêm nói không sai, Hoắc Thời Khâm rất mong chờ đồ ăn sáng mà Nhã Tịch nấu. Hoắc Thời Khâm biết rõ, Nhã Tịch luôn được Đông Phương Tẫn chiều chuộng, chưa bao giờ phải động tay vào bất kỳ việc gì. Nấu ăn sao? Đương nhiên Nhã Tịch chưa bao giờ làm rồi. Nhưng vậy thì sao? Hoắc Thời Khâm muốn ăn đồ ăn Nhã Tịch nấu, dù thế nào hắn cũng phải đạt được mục đích.
" Cháu biết rồi. Tuy là lần đầu cháu vào bếp. Nhưng mà cháu nhất sẽ khiến chú ấy ăn một lần nhớ mãi ". Nhã Tịch tự tin nhìn Tần Viêm. Nhã Tịch tự tin vào bản thân, tự tin trên đời này không có chuyện gì Nhã Tịch không làm được. Nấu ăn thôi mà. Đối với Nhã Tịch quá là đơn giản rồi. " Chú Tần Viêm! Chú đưa cháu đến phòng bếp đi ". Nhã Tịch mỉm cười nhìn Tần Viêm. Tần Viêm tuy ít tuổi hơn Hoắc Thời Khâm, nhưng cũng chỉ ít hơn 3 tuổi mà thôi. Tần Viêm năm nay cũng 37 tuổi rồi, hơn Nhã Tịch 15 tuổi. Nhã Tịch gọi là chú cũng không có gì lạ.
" Được ". Tần Viêm gật đầu. Tần Viêm đứng ở đây cũng chính là để đưa Nhã Tịch vào phòng bếp mà. Đương nhiên, đây không phải là ý của Tần Viêm mà là lệnh của Hoắc Thời Khâm. Toà lâu đài của Hoắc Thời Khâm thực sự thực sự quá rộng lớn. Nếu không có người dẫn đường, chắc chắc sẽ bị lạc.
Bình thường, thì việc đơn giản này Tần Viêm đương nhiên không phải làm rồi. Trong lâu đài này, có đến hơn 200 người hầu, những việc này bình thường đều là họ làm. Nhưng Nhã Tịch sao có thể giống với những người bình thường khác đến đây chứ? Nhã Tịch rất đặc biệt, tương lai sẽ là nữ chủ nhân của toà lâu đài này. Đương nhiên phải là Tần Viêm đích thân đón tiếp rồi.
Nhã Tịch vào phòng tắm, sửa soạn một cách nhanh chóng rồi bước ra khỏi căn biệt thự. Cô phải nhanh chóng đến lâu đài của Hoắc Thời Khâm trổ tài nấu nướng của mình mà. Nhã Tịch chưa từng vào bếp, nhưng Nhã Tịch tự tin trên đời này không có chuyện gì Nhã Tịch không làm được. Nấu cháo thôi mà, quá đơn giản. Nhã Tịch nhất định sẽ nấu được.
Nhã Tịch bước lên chiếc xe Lamborghini màu xanh lam yêu thích của mình. Chiếc xe Lamborghini màu xanh lam này là quà sinh nhật năm 18 tuổi của Đông Phương Tẫn tặng cho Nhã Tịch. Đông Phương Tẫn biết rõ, từ nhỏ Nhã Tịch đã thích chiếc xe này rồi. Đông Phương Tẫn luôn chiều chuộng Nhã Tịch mà, Nhã Tịch thích gì mà Đông Phương Tẫn không đáp ứng chứ. Đông Phương Tẫn đã chuẩn bị chiếc xe Lamborghini màu xanh lam này cho Nhã Tịch từ rất rất lâu rồi. Đông Phương Tẫn luôn chờ, chờ đến khi Nhã Tịch đủ 18 tuổi thì tặng cho cô. Năm 18 tuổi, là Nhã Tịch đã đủ tuổi lái xe rồi, Đông Phương Tẫn tặng chiếc xe này cho Nhã Tịch, như vậy Nhã Tịch có thể đích thân lái chiếc xe bản thân yêu thích rồi.
Nhã Tịch đạp ga. Chiếc xe Lamborghini màu xanh lam nhanh chóng rời khỏi căn biệt thự.
...----------------...
Nhã Tịch đến lâu đài của Hoắc Thời Khâm sao? Không. Nhã Tịch lái xe đến một cửa hàng bán hải sản tươi sống lớn nhất Nam Dương.
Chiếc xe Lamborghini màu xanh lam dừng lại trước cửa cửa hàng hải sản lớn nhất Nam Dương. Cánh cửa xe được mở xe, Nhã Tịch bước xe.
" Mua thêm chút hải sản cho vào cháo. Nhất định sẽ ngon hơn ".
Nhã Tịch mỉm cười, gương mặt cô vẫn tràn đầy sự háo hức. Nhã Tịch đang rất háo hức, háo hức lần đầu trổ tài nấu nướng của cô. Nhã Tịch bước vào trong cửa hàng. Khắp mọi nơi trong cửa hàng, chứa đầy các bể kính lớn nhỏ khác nhau được sắp xếp gọn gàng. Bên trong bể đương nhiên là hải sản tươi sống rồi, nào là tôm, mực, bạch tuộc, các loại cá khác nhau...Đang bơi trong bể kính.
" Nhiều loại quá. Biết chọn loại nào đây? ". Nhã Tịch khó xử nói. Ánh mắt cô quan sát một lượt hết các bể kính trong cửa hàng. Nhã Tịch thực sự không biết chọn loại nào? " Mực với bạch tuộc sao? ". Nhã Tịch dừng bước trước bể kính mực và bạch tuộc. Nhã Tịch mỉm cười, phải, cô đã quyết định chọn mực và bạch tuộc.
Nhã Tịch mua 6 con bạch tuộc nhỏ, thêm 3 con mực ống. " Cháo mực và bạch tuộc mình nấu. Nhất định sẽ ngon ". Nhã Tịch nhìn túi hải sản vừa mua trên tay, vui vẻ nói. Nhã Tịch thực sự sẽ nấu được sao? Không biết nữa.
Nhã Tịch bước lên chiếc xe Lamborghini màu xanh lam của mình, chiếc xe lăn bánh rời khỏi cửa hàng hải sản. Nhã Tịch bây giờ đến lâu đài của Hoắc Thời Khâm sao? Đúng vậy.
...----------------...
Lâu đài của Hoắc Thời Khâm. Toà lâu đài rộng lớn, sang trọng. Nhã Tịch cầm túi hải sản, mở cửa bước xuống xe.
" Nhã Tịch Tiểu thư! Người đến rồi ". Giọng bói quen thuộc vang lên. Không sai, là Tần Viêm. "Hoắc Tổng! Rất mong chờ đồ ăn sáng mà người nấu đấy ạ ". Tần Viêm mỉm cười nói. Tần Viêm nói không sai, Hoắc Thời Khâm rất mong chờ đồ ăn sáng mà Nhã Tịch nấu. Hoắc Thời Khâm biết rõ, Nhã Tịch luôn được Đông Phương Tẫn chiều chuộng, chưa bao giờ phải động tay vào bất kỳ việc gì. Nấu ăn sao? Đương nhiên Nhã Tịch chưa bao giờ làm rồi. Nhưng vậy thì sao? Hoắc Thời Khâm muốn ăn đồ ăn Nhã Tịch nấu, dù thế nào hắn cũng phải đạt được mục đích.
" Cháu biết rồi. Tuy là lần đầu cháu vào bếp. Nhưng mà cháu nhất sẽ khiến chú ấy ăn một lần nhớ mãi ". Nhã Tịch tự tin nhìn Tần Viêm. Nhã Tịch tự tin vào bản thân, tự tin trên đời này không có chuyện gì Nhã Tịch không làm được. Nấu ăn thôi mà. Đối với Nhã Tịch quá là đơn giản rồi. " Chú Tần Viêm! Chú đưa cháu đến phòng bếp đi ". Nhã Tịch mỉm cười nhìn Tần Viêm. Tần Viêm tuy ít tuổi hơn Hoắc Thời Khâm, nhưng cũng chỉ ít hơn 3 tuổi mà thôi. Tần Viêm năm nay cũng 37 tuổi rồi, hơn Nhã Tịch 15 tuổi. Nhã Tịch gọi là chú cũng không có gì lạ.
" Được ". Tần Viêm gật đầu. Tần Viêm đứng ở đây cũng chính là để đưa Nhã Tịch vào phòng bếp mà. Đương nhiên, đây không phải là ý của Tần Viêm mà là lệnh của Hoắc Thời Khâm. Toà lâu đài của Hoắc Thời Khâm thực sự thực sự quá rộng lớn. Nếu không có người dẫn đường, chắc chắc sẽ bị lạc.
Bình thường, thì việc đơn giản này Tần Viêm đương nhiên không phải làm rồi. Trong lâu đài này, có đến hơn 200 người hầu, những việc này bình thường đều là họ làm. Nhưng Nhã Tịch sao có thể giống với những người bình thường khác đến đây chứ? Nhã Tịch rất đặc biệt, tương lai sẽ là nữ chủ nhân của toà lâu đài này. Đương nhiên phải là Tần Viêm đích thân đón tiếp rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.