Chương 64
Viên Diệp Tư
19/10/2023
Trong phòng họp, ai nấy đều đang sốt ruột không biết Đàm Khưu ở phương trời
nào mà vẫn chưa thấy xuất hiện. Đến Tống Kinh cũng không liên lạc được.
Anh ta gọi từ lão đại của mình đến bà vợ quyền lực của lão đại cũng
không ai hồi âm, thiếu điều muốn gọi cả cho đứa con còn chưa biết nói
của họ.
Cánh cửa phòng họp mở ra, ai nấy đều phải thốt lên ơn trời trong lòng. Người xuất hiện sau cánh cửa chính là Đàm Khưu. Vẫn là cái thái độ bất cần đời ấy, anh ta ngồi vào ghế chủ trì của mình, ra hiệu bắt đầu cuộc họp.
Cuộc họp lần này là mở lại vấn đề của Hoa Ảnh, vốn hai bên đã thoả thuận hợp tác xong từ khá lâu rồi, nhưng khi Viên Nguyệt đi làm lại đã chỉ cho Đàm Khưu vài vấn đề còn lẩn khuất, đây là cái thóp để có thể đưa Hoa Ảnh về KH nhanh hơn.
Bắt đầu được một lúc thì Viên Nguyệt cũng đã tới, chắc là cô đã sắp xếp xong phía tiểu Cố Cố rồi. Đặt tệp tài liệu mình đã cất công thu thập tới trước mặt Đàm Khưu, cô nói nhỏ cho anh ta “ Đây là tài liệu em tìm hiểu được, anh xem qua đi”
Nói rồi cô đứng dịch ra phía sau, cẩn thận theo dõi bản kế hoạch đang được thuyết trình. Ở GM cô là trùm bằng thật, luôn ngồi ở vị trí chủ trì, nhưng về KH cô cũng chỉ là một trợ lý nhỏ của Đàm Khưu mà thôi, vẫn là phải đứng ra sau để có gì còn tiện đi lấy được.
Đàm Khưu một tay lật dở tài liệu Viên Nguyệt vừa đưa, tay còn lại vươn qua kéo chiếc ghế trống bên cạnh của mình, làm động tác ra hiệu cho Viên Nguyệt ngồi xuống, anh đâu thể để vợ mình phải đứng như vậy được chứ.
Viên Nguyệt đương nhiên là hiểu ý rồi, nhưng trong cuộc họp như vậy cô ngồi xuống có lộ liễu quá không đây. Mũi giày cao gót của cô đưa ra đẩy nhẹ chiếc ghế vào trong tỏ ý mình sẽ không ngồi xuống.
Thấy chiếc ghế bị đẩy lại chạm vào tay mình, Đàm Khưu vẫn không rời mắt khỏi tay liệu trực tiếp kéo Viên Nguyệt ngồi xuống ghế trước bao nhiêu ánh nhìn đổ dồn vào phía hai người họ.
Viên Nguyệt thật muốn kiếm lỗ chui xuống, cô dùng đầu gối mình huých vào đầu gối của Đàm Khưu. Anh ta chỉ khẽ liếc mắt qua cô rồi vẫy vẫy tay “ Cứ tiếp tục đi”
Lúc này cuộc họp lại tiếp tục, người kia tiếp tục thuyết trình tiếp về vấn đề của mình, đột nhiên tệp tài liệu trên tay Đàm Khưu đập mạnh xuống bàn “ Cái anh nói đều là những số liệu cũ được đảo lại. Tới phòng nhân sự nhận tháng lương cuối đi”
Người nhân viên kia nghe đến đây liền túa hết cả mồ hôi trán, vốn định làm qua loa để qua mắt cấp trên thôi, ai ngờ còn mất cả việc như thế này “ Đàm tổng, hãy cho tôi một cơ hội nữa, lần này nhất định tôi sẽ làm tốt”
Đàm Khưu vẫn không có tý lay động nào, vẫn là cái khí tức bức người ấy “ Ở KH không chứa nhân viên làm việc chống đối”
Người kia đành phải ôm theo văn kiện của mình rời đi. Đàm Khưu trước nay dùng người đều như vậy, ai có năng lực thì giữ còn không thì liền thanh lọc, cho nên bộ máy làm việc của KH lúc nào cũng ổn định. Xem xét lại những tài liệu liên quan một lượt rồi phân công lại phần việc cho những người còn lại “ Đồng Ái, cô chịu trách nhiệm dịch những tài liệu liên quan từ tiếng Anh. Yến Trung và Khâu Từ sẽ tới Hoa Ảnh điều tra thông tin nhân viên, hồ sơ bất thường đều phải lưu lại. Còn Viên Nguyệt, tới phòng tư liệu lấy những bản hợp đồng trước kia của Hoa Ảnh và KH tới văn phòng của tôi. Được rồi, kết thúc đi”
Người đầu tiên rời đương nhiên là Đàm Khưu rồi, anh ta vừa rời đi ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Kể cả Viên Nguyệt cũng vậy, đù ở nhà cô có thể thoải mái leo lên đầu lão Khưu nhà cô ngồi, nhưng mà khi tới công ty thì có cho tiền tỷ cô cũng không dám. Tranh thủ chưa ai rời khỏi Viên Nguyệt liền vui vẻ nói “ Đúng rồi, tối nay tôi mời mọi người đi ăn nhé, địa chỉ tôi đã gửi rồi đó”
Ai nấy đều mở điện thoại ra xem, Đồng Ái liền chạy lại nịnh nọt “ Vậy tối nay chúng tôi sẽ không nương tay đâu đó, nhất định phải để cô hết tiền một bữa”
Viên Nguyệt cũng vui vẻ cười phụ hoạ theo, cũng không phải tiêu tiền của cô, chầu này quẹt thẻ của lão Khưu thôi “ Được, tuỳ mọi người nhé”
Cùng nói chuyện một lúc rồi giải tán, ai làm việc nấy. Còn lúc này trong phòng Đàm Khưu, lọ thuốc bổ đã nằm trong tay anh rồi. Tối nay anh sẽ canh lúc Viên Nguyệt ngủ say mà đổi thuốc. Đâu có chuyện gì qua mặt được Đàm Khưu anh chứ, chỉ trách Viên Nguyệt vẫn còn quá ngây thơ rồi.
Chuyện đám cưới của hai người, Đàm Khưu vẫn đang muốn tới khi Viên Nguyệt sinh thêm một đứa con nữa rồi sẽ tổ chức một buổi tiệc hoành tráng. Ý định muốn đám cưới có đủ một nhà bốn người. Hai vợ chồng anh và một đứa con trai, một đứa con gái, để sau này chúng nó đỡ phải hỏi sao đám cưới ba mẹ lại không mời tụi nó. Nhưng điều quan trọng bây giờ đó là phải để vợ anh có thai, xong mới tính tiếp bước sau.
Cánh cửa phòng họp mở ra, ai nấy đều phải thốt lên ơn trời trong lòng. Người xuất hiện sau cánh cửa chính là Đàm Khưu. Vẫn là cái thái độ bất cần đời ấy, anh ta ngồi vào ghế chủ trì của mình, ra hiệu bắt đầu cuộc họp.
Cuộc họp lần này là mở lại vấn đề của Hoa Ảnh, vốn hai bên đã thoả thuận hợp tác xong từ khá lâu rồi, nhưng khi Viên Nguyệt đi làm lại đã chỉ cho Đàm Khưu vài vấn đề còn lẩn khuất, đây là cái thóp để có thể đưa Hoa Ảnh về KH nhanh hơn.
Bắt đầu được một lúc thì Viên Nguyệt cũng đã tới, chắc là cô đã sắp xếp xong phía tiểu Cố Cố rồi. Đặt tệp tài liệu mình đã cất công thu thập tới trước mặt Đàm Khưu, cô nói nhỏ cho anh ta “ Đây là tài liệu em tìm hiểu được, anh xem qua đi”
Nói rồi cô đứng dịch ra phía sau, cẩn thận theo dõi bản kế hoạch đang được thuyết trình. Ở GM cô là trùm bằng thật, luôn ngồi ở vị trí chủ trì, nhưng về KH cô cũng chỉ là một trợ lý nhỏ của Đàm Khưu mà thôi, vẫn là phải đứng ra sau để có gì còn tiện đi lấy được.
Đàm Khưu một tay lật dở tài liệu Viên Nguyệt vừa đưa, tay còn lại vươn qua kéo chiếc ghế trống bên cạnh của mình, làm động tác ra hiệu cho Viên Nguyệt ngồi xuống, anh đâu thể để vợ mình phải đứng như vậy được chứ.
Viên Nguyệt đương nhiên là hiểu ý rồi, nhưng trong cuộc họp như vậy cô ngồi xuống có lộ liễu quá không đây. Mũi giày cao gót của cô đưa ra đẩy nhẹ chiếc ghế vào trong tỏ ý mình sẽ không ngồi xuống.
Thấy chiếc ghế bị đẩy lại chạm vào tay mình, Đàm Khưu vẫn không rời mắt khỏi tay liệu trực tiếp kéo Viên Nguyệt ngồi xuống ghế trước bao nhiêu ánh nhìn đổ dồn vào phía hai người họ.
Viên Nguyệt thật muốn kiếm lỗ chui xuống, cô dùng đầu gối mình huých vào đầu gối của Đàm Khưu. Anh ta chỉ khẽ liếc mắt qua cô rồi vẫy vẫy tay “ Cứ tiếp tục đi”
Lúc này cuộc họp lại tiếp tục, người kia tiếp tục thuyết trình tiếp về vấn đề của mình, đột nhiên tệp tài liệu trên tay Đàm Khưu đập mạnh xuống bàn “ Cái anh nói đều là những số liệu cũ được đảo lại. Tới phòng nhân sự nhận tháng lương cuối đi”
Người nhân viên kia nghe đến đây liền túa hết cả mồ hôi trán, vốn định làm qua loa để qua mắt cấp trên thôi, ai ngờ còn mất cả việc như thế này “ Đàm tổng, hãy cho tôi một cơ hội nữa, lần này nhất định tôi sẽ làm tốt”
Đàm Khưu vẫn không có tý lay động nào, vẫn là cái khí tức bức người ấy “ Ở KH không chứa nhân viên làm việc chống đối”
Người kia đành phải ôm theo văn kiện của mình rời đi. Đàm Khưu trước nay dùng người đều như vậy, ai có năng lực thì giữ còn không thì liền thanh lọc, cho nên bộ máy làm việc của KH lúc nào cũng ổn định. Xem xét lại những tài liệu liên quan một lượt rồi phân công lại phần việc cho những người còn lại “ Đồng Ái, cô chịu trách nhiệm dịch những tài liệu liên quan từ tiếng Anh. Yến Trung và Khâu Từ sẽ tới Hoa Ảnh điều tra thông tin nhân viên, hồ sơ bất thường đều phải lưu lại. Còn Viên Nguyệt, tới phòng tư liệu lấy những bản hợp đồng trước kia của Hoa Ảnh và KH tới văn phòng của tôi. Được rồi, kết thúc đi”
Người đầu tiên rời đương nhiên là Đàm Khưu rồi, anh ta vừa rời đi ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Kể cả Viên Nguyệt cũng vậy, đù ở nhà cô có thể thoải mái leo lên đầu lão Khưu nhà cô ngồi, nhưng mà khi tới công ty thì có cho tiền tỷ cô cũng không dám. Tranh thủ chưa ai rời khỏi Viên Nguyệt liền vui vẻ nói “ Đúng rồi, tối nay tôi mời mọi người đi ăn nhé, địa chỉ tôi đã gửi rồi đó”
Ai nấy đều mở điện thoại ra xem, Đồng Ái liền chạy lại nịnh nọt “ Vậy tối nay chúng tôi sẽ không nương tay đâu đó, nhất định phải để cô hết tiền một bữa”
Viên Nguyệt cũng vui vẻ cười phụ hoạ theo, cũng không phải tiêu tiền của cô, chầu này quẹt thẻ của lão Khưu thôi “ Được, tuỳ mọi người nhé”
Cùng nói chuyện một lúc rồi giải tán, ai làm việc nấy. Còn lúc này trong phòng Đàm Khưu, lọ thuốc bổ đã nằm trong tay anh rồi. Tối nay anh sẽ canh lúc Viên Nguyệt ngủ say mà đổi thuốc. Đâu có chuyện gì qua mặt được Đàm Khưu anh chứ, chỉ trách Viên Nguyệt vẫn còn quá ngây thơ rồi.
Chuyện đám cưới của hai người, Đàm Khưu vẫn đang muốn tới khi Viên Nguyệt sinh thêm một đứa con nữa rồi sẽ tổ chức một buổi tiệc hoành tráng. Ý định muốn đám cưới có đủ một nhà bốn người. Hai vợ chồng anh và một đứa con trai, một đứa con gái, để sau này chúng nó đỡ phải hỏi sao đám cưới ba mẹ lại không mời tụi nó. Nhưng điều quan trọng bây giờ đó là phải để vợ anh có thai, xong mới tính tiếp bước sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.