Chương 76
Viên Diệp Tư
31/05/2024
Sau buổi cầu hôn, ai đều về nhà nấy, trừ có Cố Cố được Tần Tử Huyên mang về nhà. Cậu nhóc cứ sơ hở là bị đôi nhà Giang Thiếu Tuân và Tần Tử Huyên bắt về nhà mình chơi, rồi tới khi nào phụ huynh đến đón mới chịu trả về.
Nhiều lúc Viên Nguyệt cũng phải hỏi sao hai người thích trẻ con như vậy sao không tự sinh, nhưng họ đều lắc đầu nói lúc này chưa thích hợp để có con.
Như vậy cũng được, càng tạo không gian riêng tư cho vợ chồng Viên Nguyệt. Về lên đến căn hộ của mình, Viên Nguyệt vào phòng nghỉ trước, còn Đàm Khưu đi tắm rửa. Bận rộn cả một ngày bên ngoài để lo cho buổi lễ cầu hôn này rồi, đến lúc anh ta cũng cần được thư giãn.
Lúc Đàm Khưu tắm xong đi vào phòng ngủ, cẩn thận đóng lại cửa. Nhìn vợ mình đã ngủ ngon từ lúc nào, anh ta liền từ từ lật chăn lên mà chui vào trong.
Viên Nguyệt đnag ngủ có người lục đục bên cạnh liền cựa người, miệng còn nói mớ " Ừm... mau ngủ đi"
Kéo Viên Nguyệt nằm gọn vào trong lòng mình. Đàm Khưu bắt đầu làm loạn, anh ta hôn lên bờ vai trần của vợ mình rồi từ từ trơn mớn trên từng tấc da mịn màng, mùi hương cơ thể nhè nhẹ của Viên Nguyệt cứ quanh quẩn trước mũi anh ta, đâu thể cưỡng lại được.
Cảm nhận được Đàm Khưu đang náo loạn sau lưng mình, Viên Nguyệt liền bị rùng mình một cái, cô vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn mà cựa quậy nhằm né tránh "Nào, đừng có náo nữa"
Trời, giờ này có nói gì thì các lão cũng sẽ ném ra sau đầu hết thôi. Bình thường nghe lời vợ lắm nhưng lúc trên giường thì bị điếc ngang.
Lật vai Viên Nguyệt để cô nằm quay về phía anh ta. Lợi dụng lúc vợ nhỏ của mình còn chưa tỉnh ngủ, anh ta liền trượt quai áo mỏng manh của cô xuống, để lộ ra hai bầu ngực căng tròn.
Cẩn thận lật người mình lên phía trên anh ta cúi đầu xuống chớm mút từ trên cái cần cổ thon gọn kia trước, rồi xuống tới khung xương quai xanh của Viên Nguyệt. Cứ như bị bỏ đói lâu ngày mà cắn mút. Tay hắn cũng đâu có ở im đang lần mò lên bên bầu ngực căng tròn mà nhẹ nhàng xoa nắn.
Bị làm tới vậy rồi Viên Nguyệt cũng đã nhận ra tên chồng mình đang muốn làm gì. Cô chống một chân lên, đặt chạm vào hông anh ta. Tay nhỏ trượt trên bắp tay rắn chắc của anh ta, không biết bằng cách nào mà cô cởi phăng được cái áo ngủ trên người Đàm Khưu xuống, vứt nó xuống sàn.
Người còn cong lên hưởng ứng theo từng động tác của Đàm Khưu, hơi thở của cô dần trở nên gấp gáp hơn khi bầu ngực mình đang bị bàn tay lớn kia trêu đùa. Từng hơi thở ấm nóng của cô lúc này đều trực tiếp phả lên người
Đàm Khưu, tay nhỏ còn đang chạy loạn trên người lão chồng mình.
Thấy vợ mình hưởng ứng như vậy, Đàm Khưu làm sao mà để cô thất vọng được. Kê gối của cô nửa dựa lên thành giường để tránh đụng đầu. Hôn di từ trên xương quai xanh xuống trước bầu ngực tròn mẩy ấy. Bàn tay lớn đang nhẹ nhàng chợt bóp mạnh một cái làm Viên Nguyệt phải kêu bật thành tiếng.
Đã vậy sau đó như vừa đánh vừa xoa, anh ta lại hôn lên chính bầu ngực ấy. Còn không nhịn được đưa lưỡi ra trơn mớn lấy đầu nhũ hoa, làm đầu hoa nhỏ đỏ hồng dần đứng thẳng lên.
Viên Nguyệt không nhịn được rên lên vài tiếng như mèo kêu vậy, cô hơi nhướng người. Tiến thẳng vành tai Đàm Khưu mà phả hơi nóng " Còn con đấy"
Những động tác của Đàm Khưu vẫn tiếp tục, không có ý định dừng lại. Anh cẩn thận chỉnh lại tư thế thuận lời nhất, ghé vào tai cô rót mật " Không sao, anh sẽ cẩn thận"
Đương nhiên lúc này cô không nên tin, nhưng mà ai có thể từ chối được lời dỗ ngon ngọt ấy của Đàm Khưu được chứ. Mắt Viên Nguyệt lúc này đã mơ màng, đầu óc trở nên trống rỗng. Cơ thể như tê dại đi, để mặc cho người đàn ông bên trên tuỳ ý hành sự.
Trong mấy tiếng đồng hồ, thân xác hai người như hòà làm một với nhau. Không gian căn phòng ngủ lúc này đều đầu mùi ân ái xác thịt, từng tiếng va chạm nghe tới đỏ cả mặt. Bóng đèn mờ ảo lại làm tăng cả không gian mờ ám, lại càng tạo phấn khích cho hai cơ thể đang lao vào nhau.
Tới sáng hôm sau, đôi trẻ sau một đêm nồng nhiệt vẫn còn đang ôm nhau ngủ. Tiếng chuông điện thoại của Viên Nguyệt kêu inh ỏi vì có cuộc gọi đến. Cô vừa ngái ngủ vừa đưa tay tìm loạn điện thoại.
Cuối cùng cũng thấy, bất giác gạt nghe cũng không thèm nhìn xem bên kia là ai, dùng cái giọng khàn khàn vì tối qua tập thể dục đêm khuya mà đáp "Alo, ai vậy?"
Mẹ Viên Nguyệt, bà Giang Hạ đang ngồi trên xe từ sân bay trở về căn nhà ở ngoại ô cùng chồng mình. Hai ông bà nghe nói Đàm Khưu đã cầu hôn Viên Nguyệt rồi nên trở về luôn để còn xem tụi nhỏ tính đám cưới ra sao.
Nghe giọng con gái qua điện thoại đoán chắc giờ này còn ở trên giường "Tổ tông của tôi ơi, con còn không lưu cả số của mẹ à? Hay còn chưa tỉnh giấc vậy?"
Lúc này mới nhận ra đầu dây bên kia là mẹ mình, Viên Nguyệt vẫn chưa có ý muốn dậy nên chỉ chỉnh lại giọng rồi mới đáp " Đâu có, con đang làm việc nên không chú ý thôi"
Làm việc cũng nhàn quá ha chị gái, làm việc kiểu nằm trên giường được chồng ôm ngủ.
Bà Giang Hạ biết thừa tính con gái mình, giờ này và với giọng nói ấy thì chỉ có thể là vẫn đang chui trong chăn để ngủ " Ba mẹ về Giang Thành rồi, đang từ sân bay về nhà"
Tới đây, Viên Nguyệt mới bật dậy, làm cho Đàm Khưu nằm bên cạnh cô suýt thì bị hất bay " Hả? Hai người về Giang Thành rồi? Sao không nói con biết để con ra đón"
Bên kia loa ngoài đang bật, ông Viên Quân mới nói xen vào "Người trẻ các con đang hạnh phúc, hai ông bà già này phiến tới làm gì chứ. Bố mẹ cũng sắp tới căn nhà ở ngoại ô rồi, không cần lo"
Đàm Khưu còn đang lồm cồm bò dậy, thấy sắc mặt vợ mình đang căng như dây đàn liền tiến đến nghe ké.
Những lúc căng thẳng Viên Nguyệt hay có thói quen cắn móng tay, lúc này cũng vậy " Vậy lát nữa con sẽ đưa Cố Cố qua đó cùng chơi với hai người"
"Được, được. Thôi nhé, ba mẹ cúp máy đây" Rứt câu, bà Giang Hạ đã ngắt máy luôn rồi, không cả để con gái yêu quý nói câu chào.
Đàm Khưu thấy vợ mình ngồi thẫn thờ liền hỏi " Sao vậy? Ba mẹ em về nước à"
Lúc này mới load được vấn đề Viên Nguyệt mới quay qua phía chồng mình "Đúng vậy, chúng ta chuẩn bị một chút qua nhà Tần Tử Huyên đón Cố Cố rồi về ngoại ô thôi"
Còn không để Đàm Khưu đáp lại, cô đã phóng xuống giường, đeo vội đôi dép rồi đi vệ sinh cá nhân. Đàm Khưu vẫn không hiểu sao vợ mình lại vội như vậy, nhưng anh ta biết lúc này hỏi nhiều chắc chắn bị vợ cạp đầu nên thôi, ngoan ngoãn đi vệ sinh cá nhân rồi chuẩn bị bữa sáng.
Nhiều lúc Viên Nguyệt cũng phải hỏi sao hai người thích trẻ con như vậy sao không tự sinh, nhưng họ đều lắc đầu nói lúc này chưa thích hợp để có con.
Như vậy cũng được, càng tạo không gian riêng tư cho vợ chồng Viên Nguyệt. Về lên đến căn hộ của mình, Viên Nguyệt vào phòng nghỉ trước, còn Đàm Khưu đi tắm rửa. Bận rộn cả một ngày bên ngoài để lo cho buổi lễ cầu hôn này rồi, đến lúc anh ta cũng cần được thư giãn.
Lúc Đàm Khưu tắm xong đi vào phòng ngủ, cẩn thận đóng lại cửa. Nhìn vợ mình đã ngủ ngon từ lúc nào, anh ta liền từ từ lật chăn lên mà chui vào trong.
Viên Nguyệt đnag ngủ có người lục đục bên cạnh liền cựa người, miệng còn nói mớ " Ừm... mau ngủ đi"
Kéo Viên Nguyệt nằm gọn vào trong lòng mình. Đàm Khưu bắt đầu làm loạn, anh ta hôn lên bờ vai trần của vợ mình rồi từ từ trơn mớn trên từng tấc da mịn màng, mùi hương cơ thể nhè nhẹ của Viên Nguyệt cứ quanh quẩn trước mũi anh ta, đâu thể cưỡng lại được.
Cảm nhận được Đàm Khưu đang náo loạn sau lưng mình, Viên Nguyệt liền bị rùng mình một cái, cô vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn mà cựa quậy nhằm né tránh "Nào, đừng có náo nữa"
Trời, giờ này có nói gì thì các lão cũng sẽ ném ra sau đầu hết thôi. Bình thường nghe lời vợ lắm nhưng lúc trên giường thì bị điếc ngang.
Lật vai Viên Nguyệt để cô nằm quay về phía anh ta. Lợi dụng lúc vợ nhỏ của mình còn chưa tỉnh ngủ, anh ta liền trượt quai áo mỏng manh của cô xuống, để lộ ra hai bầu ngực căng tròn.
Cẩn thận lật người mình lên phía trên anh ta cúi đầu xuống chớm mút từ trên cái cần cổ thon gọn kia trước, rồi xuống tới khung xương quai xanh của Viên Nguyệt. Cứ như bị bỏ đói lâu ngày mà cắn mút. Tay hắn cũng đâu có ở im đang lần mò lên bên bầu ngực căng tròn mà nhẹ nhàng xoa nắn.
Bị làm tới vậy rồi Viên Nguyệt cũng đã nhận ra tên chồng mình đang muốn làm gì. Cô chống một chân lên, đặt chạm vào hông anh ta. Tay nhỏ trượt trên bắp tay rắn chắc của anh ta, không biết bằng cách nào mà cô cởi phăng được cái áo ngủ trên người Đàm Khưu xuống, vứt nó xuống sàn.
Người còn cong lên hưởng ứng theo từng động tác của Đàm Khưu, hơi thở của cô dần trở nên gấp gáp hơn khi bầu ngực mình đang bị bàn tay lớn kia trêu đùa. Từng hơi thở ấm nóng của cô lúc này đều trực tiếp phả lên người
Đàm Khưu, tay nhỏ còn đang chạy loạn trên người lão chồng mình.
Thấy vợ mình hưởng ứng như vậy, Đàm Khưu làm sao mà để cô thất vọng được. Kê gối của cô nửa dựa lên thành giường để tránh đụng đầu. Hôn di từ trên xương quai xanh xuống trước bầu ngực tròn mẩy ấy. Bàn tay lớn đang nhẹ nhàng chợt bóp mạnh một cái làm Viên Nguyệt phải kêu bật thành tiếng.
Đã vậy sau đó như vừa đánh vừa xoa, anh ta lại hôn lên chính bầu ngực ấy. Còn không nhịn được đưa lưỡi ra trơn mớn lấy đầu nhũ hoa, làm đầu hoa nhỏ đỏ hồng dần đứng thẳng lên.
Viên Nguyệt không nhịn được rên lên vài tiếng như mèo kêu vậy, cô hơi nhướng người. Tiến thẳng vành tai Đàm Khưu mà phả hơi nóng " Còn con đấy"
Những động tác của Đàm Khưu vẫn tiếp tục, không có ý định dừng lại. Anh cẩn thận chỉnh lại tư thế thuận lời nhất, ghé vào tai cô rót mật " Không sao, anh sẽ cẩn thận"
Đương nhiên lúc này cô không nên tin, nhưng mà ai có thể từ chối được lời dỗ ngon ngọt ấy của Đàm Khưu được chứ. Mắt Viên Nguyệt lúc này đã mơ màng, đầu óc trở nên trống rỗng. Cơ thể như tê dại đi, để mặc cho người đàn ông bên trên tuỳ ý hành sự.
Trong mấy tiếng đồng hồ, thân xác hai người như hòà làm một với nhau. Không gian căn phòng ngủ lúc này đều đầu mùi ân ái xác thịt, từng tiếng va chạm nghe tới đỏ cả mặt. Bóng đèn mờ ảo lại làm tăng cả không gian mờ ám, lại càng tạo phấn khích cho hai cơ thể đang lao vào nhau.
Tới sáng hôm sau, đôi trẻ sau một đêm nồng nhiệt vẫn còn đang ôm nhau ngủ. Tiếng chuông điện thoại của Viên Nguyệt kêu inh ỏi vì có cuộc gọi đến. Cô vừa ngái ngủ vừa đưa tay tìm loạn điện thoại.
Cuối cùng cũng thấy, bất giác gạt nghe cũng không thèm nhìn xem bên kia là ai, dùng cái giọng khàn khàn vì tối qua tập thể dục đêm khuya mà đáp "Alo, ai vậy?"
Mẹ Viên Nguyệt, bà Giang Hạ đang ngồi trên xe từ sân bay trở về căn nhà ở ngoại ô cùng chồng mình. Hai ông bà nghe nói Đàm Khưu đã cầu hôn Viên Nguyệt rồi nên trở về luôn để còn xem tụi nhỏ tính đám cưới ra sao.
Nghe giọng con gái qua điện thoại đoán chắc giờ này còn ở trên giường "Tổ tông của tôi ơi, con còn không lưu cả số của mẹ à? Hay còn chưa tỉnh giấc vậy?"
Lúc này mới nhận ra đầu dây bên kia là mẹ mình, Viên Nguyệt vẫn chưa có ý muốn dậy nên chỉ chỉnh lại giọng rồi mới đáp " Đâu có, con đang làm việc nên không chú ý thôi"
Làm việc cũng nhàn quá ha chị gái, làm việc kiểu nằm trên giường được chồng ôm ngủ.
Bà Giang Hạ biết thừa tính con gái mình, giờ này và với giọng nói ấy thì chỉ có thể là vẫn đang chui trong chăn để ngủ " Ba mẹ về Giang Thành rồi, đang từ sân bay về nhà"
Tới đây, Viên Nguyệt mới bật dậy, làm cho Đàm Khưu nằm bên cạnh cô suýt thì bị hất bay " Hả? Hai người về Giang Thành rồi? Sao không nói con biết để con ra đón"
Bên kia loa ngoài đang bật, ông Viên Quân mới nói xen vào "Người trẻ các con đang hạnh phúc, hai ông bà già này phiến tới làm gì chứ. Bố mẹ cũng sắp tới căn nhà ở ngoại ô rồi, không cần lo"
Đàm Khưu còn đang lồm cồm bò dậy, thấy sắc mặt vợ mình đang căng như dây đàn liền tiến đến nghe ké.
Những lúc căng thẳng Viên Nguyệt hay có thói quen cắn móng tay, lúc này cũng vậy " Vậy lát nữa con sẽ đưa Cố Cố qua đó cùng chơi với hai người"
"Được, được. Thôi nhé, ba mẹ cúp máy đây" Rứt câu, bà Giang Hạ đã ngắt máy luôn rồi, không cả để con gái yêu quý nói câu chào.
Đàm Khưu thấy vợ mình ngồi thẫn thờ liền hỏi " Sao vậy? Ba mẹ em về nước à"
Lúc này mới load được vấn đề Viên Nguyệt mới quay qua phía chồng mình "Đúng vậy, chúng ta chuẩn bị một chút qua nhà Tần Tử Huyên đón Cố Cố rồi về ngoại ô thôi"
Còn không để Đàm Khưu đáp lại, cô đã phóng xuống giường, đeo vội đôi dép rồi đi vệ sinh cá nhân. Đàm Khưu vẫn không hiểu sao vợ mình lại vội như vậy, nhưng anh ta biết lúc này hỏi nhiều chắc chắn bị vợ cạp đầu nên thôi, ngoan ngoãn đi vệ sinh cá nhân rồi chuẩn bị bữa sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.