Chương 36: Tôi sẽ đứng trên đỉnh vinh quang
Lạc Yy
25/05/2023
" Hôm nay vui quá , Ninh Hạ Vũ tôi tin cô sẽ thành công " Đạo diễn gương
mặt lúc này đã đỏ chét vì say rượu bênh cạnh còn có một cậu thanh niên
trong đoàn đỡ lấy .
- " Cảm ơn ông , tôi sẽ không để mọi người thất vọng....ực " Ninh Hạ Vũ cười cười cả người không còn sức lực mà dựa hết vào Phong Liệt.
Hôm nay lẽ ra sẽ có Ánh Tuyết đi cùng nhưng vì cha chị ấy hôm nay xuất viện nên Ánh Tuyết vắng mặt .
- " Chị Ninh , nhà chị ở đâu tôi đưa chị về " Phong Liệt hỏi
- " ừm....không nói đâu hì hì , khẩu trang của tôi đâu . Phải che mặt lại , phải che lại nếu không sẽ bị chụp hình đấy " Ninh Hạ Vũ chính là đã say mèm rồi đây , cô quơ quào không chịu đứng yên mà cứ đẩy Phong Liệt ra . Tay thì lục lọi tìm kiếm khẩu trang , miệng thì lẩm bẩm liên tục .
- " Chị Ninh , chị đứng im ngoan nào tôi kiếm khẩu trang cho chị " Phong Liệt cũng bó tay đành phải nói to để cho Ninh Hạ Vũ nghe .
Hạ Vũ nghe xong cũng cười cười đứng im nhìn đông nhìn tây , nhân lúc đấy Phong Liệt cũng nhanh chóng lấy balo trên vai xuống rồi lục lọi tìm khẩu trang .
- " Ninh Hạ Vũ , em giỏi nhỉ ? Uống say mèm như thế này ? " Lục Tử Ngạn không biết từ đâu xuất hiện đỡ lấy Hạ Vũ và cũng không quên trách móc .
- " ửm.....Ngạn đầu heo , sao anh lại ở đây ? " Ninh Hạ Vũ mơ mơ màng màng mà nói .
Một câu thôi cũng khiến cho mọi người xung quanh phải đứng hình , Phong Liệt thì đơ tại chỗ . Đường đường lại một boss lớn cao cao tại thượng vậy mà lại bị gọi là đầu heo ?
- Tôi có đang nghe nhầm không ?
- Không đâu , cô ấy đã gọi Lục tổng kà đầu heo đấy .
- Thật đáng sợ
- Chết toi idol của tôi rồi
- " Ninh Hạ Vũ , em gan lắm dám gọi tôi là đầu heo " Lục Tử Ngạn khi nghe cái biệt danh quái đản mà Ninh Hạ Vũ đặc cho mình liền có chút mắc cười , không giận không bực mình mà chỉ cảm thấy đáng yêu .
Ừm thì vợ gọi vậy nên mới thích chứ thử người khác gọi vậy xem là đắp mộ cuộc tình liền ahihi .
- " Hứ , đầu heo to ghê " Mắt của cô nhìn cũng không còn rõ , chỉ còn thấy cái đầu heo và thân thể con người thôi .
Không suy nghĩ gì nhiều mà trực tiếp nhảy lên người Lục Tử Ngạn ôm lấy cổ anh , nhìn một cái rồi trực tiếp gặm luôn cái cổ . À không là cắn một cái sau khi thỏa mãn thì cũng gục ngủ trên người anh luôn .
- " Tôi đưa cô ấy về " Dứt câu Lục Tử Ngạn cũng bế Ninh Hạ Vũ đi mất .
Chung cư
- " Ưm.. không lộn nhà rồi , đây mới là nhà của tôi " Ninh Hạ Vũ nhất quyết không chịu vào mặc dù Lục Tử Ngạn đã tốn rất nhiều thời gian để khiến cô ấn tay vào cửa mở mật khẩu .
- " Đây mới là nhà của tôi....hức " Ninh Hạ Vũ vẫn nhoi như ban đầu chỉ vào nhà đối diện là nhà của Lục Tử Ngạn nhất quyết nói là nhà của mình .
- " Rồi rồi được được , nhà của em " Lục Tử Ngạn cũng bó tay chịu thua đành thuận theo ý cô .
- " Ể , sao sao không mở được " Ninh Hạ Vũ ngớ nga ngớ nhẫn lấy tay ấn vào nhưng cửa không mở .
Ừm thì đúng rồi đấy là nhà người ta mà sao vô được cơ chứ . Lục Tử Ngạn thấy vậy nhanh chóng để ngón tay vào rồi mở cửa ra và nói .
- " Cửa chạm mạch rồi nên mở lâu , mau vào thôi " anh nói xong cũng thấy mình bị khùng , lại chạm mạch luôn cơ đấy ?
Từ quán nhậu đến xe hơi , trên đường đi về đến việc lôi lên phòng . Mở cửa phòng cho lên giường tháo giày đắp chăn cũng là một quá trình gian nan cực khổ .
- " Cuối cùng cũng ngủ , sao con gái say lên là quậy ghê vậy ? Không được sau này không thể để cô ấy uống say như thế này , nguy hiểm quá nguy hiểm " Lục Tử Ngạn thở phào mà độc thoại .
Vừa định rời đi thì nghe tiếng nói mớ của cô .
- " Tôi sẽ làm được , tôi nhất định sẽ thành công . Không ai có thể ngăn cản tôi cả , ngay cả tên Lục đầu heo kia cũng thế "
- " Nói mớ cũng không quên cà khịa à ? Em có đang say thật không đấy hay chỉ giả vờ , nếu mà giả vờ say để chửi tôi như thế này tôi nhất định sẽ ăn thịt em " Lục Tử Ngạn cười cười bó tay đi đến ngồi cạnh mép giường đưa tay lên khẽ xoa nhẹ đầu mà nói nhỏ .
- " Sẽ không ai ngăn cản được em , em nhất định sẽ thành công . Nhất định sẽ đứng cao trên đỉnh vinh quang , tôi tin em ! "
________________
- " Ưm.....Mỏi quá đi , ể....ể....ể ? Đây là đâu ? " Ninh Hạ Vũ theo như giờ giấc thói quen mà ngồi dậy vương mình mở mắt nhìn xung quanh mới chợt giật mình .
Trong đầu thoáng chốc tua ngược lại thời gian vào đêm hôm qua , mọi thứ đều hiện hết trong đầu cô .
- " Toang rồi toang rồi , mình cưỡng hôn tên Lục đầu heo . Còn đá còn đấm hắn , chết mất phải mau chuồng thôi "
- " Cảm ơn ông , tôi sẽ không để mọi người thất vọng....ực " Ninh Hạ Vũ cười cười cả người không còn sức lực mà dựa hết vào Phong Liệt.
Hôm nay lẽ ra sẽ có Ánh Tuyết đi cùng nhưng vì cha chị ấy hôm nay xuất viện nên Ánh Tuyết vắng mặt .
- " Chị Ninh , nhà chị ở đâu tôi đưa chị về " Phong Liệt hỏi
- " ừm....không nói đâu hì hì , khẩu trang của tôi đâu . Phải che mặt lại , phải che lại nếu không sẽ bị chụp hình đấy " Ninh Hạ Vũ chính là đã say mèm rồi đây , cô quơ quào không chịu đứng yên mà cứ đẩy Phong Liệt ra . Tay thì lục lọi tìm kiếm khẩu trang , miệng thì lẩm bẩm liên tục .
- " Chị Ninh , chị đứng im ngoan nào tôi kiếm khẩu trang cho chị " Phong Liệt cũng bó tay đành phải nói to để cho Ninh Hạ Vũ nghe .
Hạ Vũ nghe xong cũng cười cười đứng im nhìn đông nhìn tây , nhân lúc đấy Phong Liệt cũng nhanh chóng lấy balo trên vai xuống rồi lục lọi tìm khẩu trang .
- " Ninh Hạ Vũ , em giỏi nhỉ ? Uống say mèm như thế này ? " Lục Tử Ngạn không biết từ đâu xuất hiện đỡ lấy Hạ Vũ và cũng không quên trách móc .
- " ửm.....Ngạn đầu heo , sao anh lại ở đây ? " Ninh Hạ Vũ mơ mơ màng màng mà nói .
Một câu thôi cũng khiến cho mọi người xung quanh phải đứng hình , Phong Liệt thì đơ tại chỗ . Đường đường lại một boss lớn cao cao tại thượng vậy mà lại bị gọi là đầu heo ?
- Tôi có đang nghe nhầm không ?
- Không đâu , cô ấy đã gọi Lục tổng kà đầu heo đấy .
- Thật đáng sợ
- Chết toi idol của tôi rồi
- " Ninh Hạ Vũ , em gan lắm dám gọi tôi là đầu heo " Lục Tử Ngạn khi nghe cái biệt danh quái đản mà Ninh Hạ Vũ đặc cho mình liền có chút mắc cười , không giận không bực mình mà chỉ cảm thấy đáng yêu .
Ừm thì vợ gọi vậy nên mới thích chứ thử người khác gọi vậy xem là đắp mộ cuộc tình liền ahihi .
- " Hứ , đầu heo to ghê " Mắt của cô nhìn cũng không còn rõ , chỉ còn thấy cái đầu heo và thân thể con người thôi .
Không suy nghĩ gì nhiều mà trực tiếp nhảy lên người Lục Tử Ngạn ôm lấy cổ anh , nhìn một cái rồi trực tiếp gặm luôn cái cổ . À không là cắn một cái sau khi thỏa mãn thì cũng gục ngủ trên người anh luôn .
- " Tôi đưa cô ấy về " Dứt câu Lục Tử Ngạn cũng bế Ninh Hạ Vũ đi mất .
Chung cư
- " Ưm.. không lộn nhà rồi , đây mới là nhà của tôi " Ninh Hạ Vũ nhất quyết không chịu vào mặc dù Lục Tử Ngạn đã tốn rất nhiều thời gian để khiến cô ấn tay vào cửa mở mật khẩu .
- " Đây mới là nhà của tôi....hức " Ninh Hạ Vũ vẫn nhoi như ban đầu chỉ vào nhà đối diện là nhà của Lục Tử Ngạn nhất quyết nói là nhà của mình .
- " Rồi rồi được được , nhà của em " Lục Tử Ngạn cũng bó tay chịu thua đành thuận theo ý cô .
- " Ể , sao sao không mở được " Ninh Hạ Vũ ngớ nga ngớ nhẫn lấy tay ấn vào nhưng cửa không mở .
Ừm thì đúng rồi đấy là nhà người ta mà sao vô được cơ chứ . Lục Tử Ngạn thấy vậy nhanh chóng để ngón tay vào rồi mở cửa ra và nói .
- " Cửa chạm mạch rồi nên mở lâu , mau vào thôi " anh nói xong cũng thấy mình bị khùng , lại chạm mạch luôn cơ đấy ?
Từ quán nhậu đến xe hơi , trên đường đi về đến việc lôi lên phòng . Mở cửa phòng cho lên giường tháo giày đắp chăn cũng là một quá trình gian nan cực khổ .
- " Cuối cùng cũng ngủ , sao con gái say lên là quậy ghê vậy ? Không được sau này không thể để cô ấy uống say như thế này , nguy hiểm quá nguy hiểm " Lục Tử Ngạn thở phào mà độc thoại .
Vừa định rời đi thì nghe tiếng nói mớ của cô .
- " Tôi sẽ làm được , tôi nhất định sẽ thành công . Không ai có thể ngăn cản tôi cả , ngay cả tên Lục đầu heo kia cũng thế "
- " Nói mớ cũng không quên cà khịa à ? Em có đang say thật không đấy hay chỉ giả vờ , nếu mà giả vờ say để chửi tôi như thế này tôi nhất định sẽ ăn thịt em " Lục Tử Ngạn cười cười bó tay đi đến ngồi cạnh mép giường đưa tay lên khẽ xoa nhẹ đầu mà nói nhỏ .
- " Sẽ không ai ngăn cản được em , em nhất định sẽ thành công . Nhất định sẽ đứng cao trên đỉnh vinh quang , tôi tin em ! "
________________
- " Ưm.....Mỏi quá đi , ể....ể....ể ? Đây là đâu ? " Ninh Hạ Vũ theo như giờ giấc thói quen mà ngồi dậy vương mình mở mắt nhìn xung quanh mới chợt giật mình .
Trong đầu thoáng chốc tua ngược lại thời gian vào đêm hôm qua , mọi thứ đều hiện hết trong đầu cô .
- " Toang rồi toang rồi , mình cưỡng hôn tên Lục đầu heo . Còn đá còn đấm hắn , chết mất phải mau chuồng thôi "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.