Chương 153: Anh Có Tìm Phụ Nữ Hay Không Liên Quan Gì Tới
Lưu Ly Tuyết Tuyết
11/01/2021
Có Dạ Cần ngắng đầu lên, Diệp Linh đang đứng ở chỗ
lan can khắc hoa cạnh bậc thang, cô vừa mới tắm
xong, mái tóc xoăn màu trà ướt sũng xõa bên vai, trên
người đang mặc chiếc áo sơ mi trắng của anh.
Chiếc áo sơ mi nam khoác lên người cô rất rộng,
nhưng vẫn lộ ra được những đường cong lồi lõm tinh
tế của thiếu nữ, vạt áo vừa vặn trùm qua mông, lộ ra
đôi chân dài thon thả, bộ dáng cô mặc sơ mi nam lên
người càng thêm dụ hoặc.
Mày kiếm của Cố Dạ Cần khẽ nhăn lại: “Mau thay áo
Sơ mi của anh ra rồi quay lại phòng đi, để anh gọi điện
bảo thư ký mang quần áo đến.”
Diệp Linh từ trên cao nhìn xuống anh: “Chỉ là một bộ
đồ ngủ thôi mà, anh cứ thích bắt bẻ, em không rảnh
chơi với anh.”
Có Dạ Cẩn mím môi lại, sau đó sải bước chân lên lầu,
túm lấy tay cô kéo vào trong phòng.
Chương 153: Anh Có Tìm Phụ Nữ Hay Không Liên Quan Gì Tới
Mở tủ quần áo, anh lấy ra một chiếc quần dài màu đen
vứt lên giường: “Không thay cũng được, nhưng mặc
quần vào.”
Diệp Linh không thể nói nổi nhìn anh: “Anh có bị điên
hay không anh bắt em mặc quần đàn ông, quần dài
như vậy làm sao mà mặc được, xấu lắm em không
mặc.
Trong đầu người đàn ông này nghĩ cái gì vậy, chỉ thấy
mặc áo sơ mi của nam chứ chưa thấy ai mặc quần dài
của nam cả.
Có Dạ Cần nhìn cô, bây giờ cô mới tròn 20, chính là
độ tuổi xinh đẹp tươi trẻ nhất, rất thích ăn diện, mặc
quần của anh vào trông sẽ rất xáu, cho nên cô mới có
vẻ mặt ghét bỏ như vậy.
Cố Dạ Cẩn bước đến giữ chặt hai cánh tay của cô,
sau đó đẩy ngã cô xuống giường lớn.
Diệp Linh hơi choáng váng, đây là căn phòng của anh,
Chương 153: Anh Có Tìm Phụ Nữ Hay Không Liên Quan Gì Tới
thời điểm ngã xuống cô liền ngửi được mùi hương lan
thoang thoảng trên người anh.
Giường của anh cô đã từng nằm một lần.
Giờ là lần thứ hai.
Lúc cô còn đang run sợ thì Cố Dạ Cẩn đã quỳ một gối
lên giường, với lấy chiếc quần dài đen kéo lên chân
cô.
Cô không thích mặc thì anh sẽ tự động thủ.
Diệp Linh liền giãy dụa: “Có Dạ Cần, anh làm gì đấy,
anh có bệnh à, mau thả em ra, em không muốn mặc
quần, không thích mặc.”
Cô gái trên giường không ngừng giãy, hai cái chân
nhỏ còn vung đạp vào người anh, Cố Dạ Cẩn bị cô
đạp trúng mấy phát hơi đau.
Lúc này Diệp Linh ngồi bật dậy, túm lấy cánh tay rắn
chắc của anh cắn mạnh một cái xuống.
Chương 153: Anh Có Tìm Phụ Nữ Hay Không Liên Quan Gì Tới
Cố Dạ Cần ăn đau, đôi mắt thanh lãnh lóe lên, giãy
dụa trên giường như thế này rất dễ kích thích bản
năng chỉnh phục của đàn ông, gân xanh trên trán anh
run lên, máu nóng trong người thức tỉnh kêu gào.
Có Dạ Cần chống tay xuống giường, thân thể cao lớn
đè xuống, ép cô vào trong ngực mình, giọng nói khàn
khàn phát ra: “Nhả ra, còn cắn nữa có tin anh dùng
biện pháp khác ngăn chặn miệng em hay không?”
Diệp Linh bèn nhả ra, đôi mắt ngập nước nhìn anh,
khiêu khích nói: “Anh cho rằng em sẽ mắc bẫy của
anh ư, em sẽ không kích thích anh đâu, để anh không
kiếm được cái cớ bắt em ngủ cùng nữa.”
Cố Dạ Cẩn túm chặt ga giường, sau đó chậm rãi
buông tay…
Diệp Linh thấy anh không nổi điên, bèn ngồi dậy, chỉ
thấy ánh mắt của anh đang rơi xuống đùi mình, vừa
nãy lúc giãy dụa, áo sơ mi trắng đã bị đẩy lên, quần
dài đen thì mới kéo lên được một nửa, bộ dáng xốc
xếch lúc này của Diệp Linh vô cùng cấm ky.
lan can khắc hoa cạnh bậc thang, cô vừa mới tắm
xong, mái tóc xoăn màu trà ướt sũng xõa bên vai, trên
người đang mặc chiếc áo sơ mi trắng của anh.
Chiếc áo sơ mi nam khoác lên người cô rất rộng,
nhưng vẫn lộ ra được những đường cong lồi lõm tinh
tế của thiếu nữ, vạt áo vừa vặn trùm qua mông, lộ ra
đôi chân dài thon thả, bộ dáng cô mặc sơ mi nam lên
người càng thêm dụ hoặc.
Mày kiếm của Cố Dạ Cần khẽ nhăn lại: “Mau thay áo
Sơ mi của anh ra rồi quay lại phòng đi, để anh gọi điện
bảo thư ký mang quần áo đến.”
Diệp Linh từ trên cao nhìn xuống anh: “Chỉ là một bộ
đồ ngủ thôi mà, anh cứ thích bắt bẻ, em không rảnh
chơi với anh.”
Có Dạ Cẩn mím môi lại, sau đó sải bước chân lên lầu,
túm lấy tay cô kéo vào trong phòng.
Chương 153: Anh Có Tìm Phụ Nữ Hay Không Liên Quan Gì Tới
Mở tủ quần áo, anh lấy ra một chiếc quần dài màu đen
vứt lên giường: “Không thay cũng được, nhưng mặc
quần vào.”
Diệp Linh không thể nói nổi nhìn anh: “Anh có bị điên
hay không anh bắt em mặc quần đàn ông, quần dài
như vậy làm sao mà mặc được, xấu lắm em không
mặc.
Trong đầu người đàn ông này nghĩ cái gì vậy, chỉ thấy
mặc áo sơ mi của nam chứ chưa thấy ai mặc quần dài
của nam cả.
Có Dạ Cần nhìn cô, bây giờ cô mới tròn 20, chính là
độ tuổi xinh đẹp tươi trẻ nhất, rất thích ăn diện, mặc
quần của anh vào trông sẽ rất xáu, cho nên cô mới có
vẻ mặt ghét bỏ như vậy.
Cố Dạ Cẩn bước đến giữ chặt hai cánh tay của cô,
sau đó đẩy ngã cô xuống giường lớn.
Diệp Linh hơi choáng váng, đây là căn phòng của anh,
Chương 153: Anh Có Tìm Phụ Nữ Hay Không Liên Quan Gì Tới
thời điểm ngã xuống cô liền ngửi được mùi hương lan
thoang thoảng trên người anh.
Giường của anh cô đã từng nằm một lần.
Giờ là lần thứ hai.
Lúc cô còn đang run sợ thì Cố Dạ Cẩn đã quỳ một gối
lên giường, với lấy chiếc quần dài đen kéo lên chân
cô.
Cô không thích mặc thì anh sẽ tự động thủ.
Diệp Linh liền giãy dụa: “Có Dạ Cần, anh làm gì đấy,
anh có bệnh à, mau thả em ra, em không muốn mặc
quần, không thích mặc.”
Cô gái trên giường không ngừng giãy, hai cái chân
nhỏ còn vung đạp vào người anh, Cố Dạ Cẩn bị cô
đạp trúng mấy phát hơi đau.
Lúc này Diệp Linh ngồi bật dậy, túm lấy cánh tay rắn
chắc của anh cắn mạnh một cái xuống.
Chương 153: Anh Có Tìm Phụ Nữ Hay Không Liên Quan Gì Tới
Cố Dạ Cần ăn đau, đôi mắt thanh lãnh lóe lên, giãy
dụa trên giường như thế này rất dễ kích thích bản
năng chỉnh phục của đàn ông, gân xanh trên trán anh
run lên, máu nóng trong người thức tỉnh kêu gào.
Có Dạ Cần chống tay xuống giường, thân thể cao lớn
đè xuống, ép cô vào trong ngực mình, giọng nói khàn
khàn phát ra: “Nhả ra, còn cắn nữa có tin anh dùng
biện pháp khác ngăn chặn miệng em hay không?”
Diệp Linh bèn nhả ra, đôi mắt ngập nước nhìn anh,
khiêu khích nói: “Anh cho rằng em sẽ mắc bẫy của
anh ư, em sẽ không kích thích anh đâu, để anh không
kiếm được cái cớ bắt em ngủ cùng nữa.”
Cố Dạ Cẩn túm chặt ga giường, sau đó chậm rãi
buông tay…
Diệp Linh thấy anh không nổi điên, bèn ngồi dậy, chỉ
thấy ánh mắt của anh đang rơi xuống đùi mình, vừa
nãy lúc giãy dụa, áo sơ mi trắng đã bị đẩy lên, quần
dài đen thì mới kéo lên được một nửa, bộ dáng xốc
xếch lúc này của Diệp Linh vô cùng cấm ky.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.