Chương 1092: Anh Làm Tôi Đau
Lưu Ly Tuyết Tuyết
01/07/2021
Khi bàn tay to của người đàn ông bóp trên vai Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao nhíu mày kêu một tiếng: “Đau… đau…
tiểu ca ca, nhẹ chút…”
Lệ Quân Mặc chưa từng xoa bóp cho người phụ nữ nào, không phải, là chưa từng xoa bóp cho bất luận kẻ nào, nên lực đạo hơi nặng, bây giờ nghe bà kêu đau, Lệ Quân Mặc liền thả nhẹ lực đạo.
Lần này Lâm Thủy Dao cũng cảm giác rất thoải mái: “Đúng, cứ như vậy, tốt… à, tiểu ca ca, đây là tiền boa cho cậu, cậu vui tôi vui, mọi người đêu vui.”
Tay Lâm Thủy Dao thò ra phía sau, kín đáo đưa một xấp tiền cho Lệ Quân Mặc.
Lệ Quân Mặc “được” cho tiền típ hạ mắt nhìn một chút, Lâm Thủy Dao chỉ còn rất rộng rãi.
Da thịt dưới tay trơn mịn như tơ lụa, ôn nhuyễn như ngọc, Lệ Quân Mặc tận lực dời lực chú ý đi, nhưng yết hầu nam tính vẫn khẽ di động.
*Cô chỉ cho tôi chút tiền nhỏ này?” Lệ Quân Mặc câu môi nói.
Hả?
Bên tai Lâm Thủy Dao đột nhiên liền vang lên tiếng nói như cười như không, giọng nói này như rượu vang Pháp đã ủ lâu, trầm thấp lại giàu từ tính, vô địch êm tai.
Lâm Thủy Dao thầm tắm tắc vài tiếng, Thanh Phong Nhã Uyễn này quả là danh bất hư truyền nha, giọng nói của nhân viên nam cũng hay như vậy, không cần thận là có thể khiến lỗ tai người ta mang thai.
Lâm Thủy Dao thích ý nhắm chặt hai mắt: “Tiền boa rất nhiều, nhưng cậu phải xuất ra bản lĩnh xuất chúng của cậu xoa bóp cho tôi.”
*Cô muốn tôi đấm bóp cho cô như thế nào, hửm?” Nói rồi bàn tay to của Lệ Quân Mặc chậm rãi dời xuống…
Lâm Thủy Dao lập tức mở mắt ra, thân thể của bà linh hoạt như rắn nước, nhanh chóng khéo léo tránh khỏi bàn tay to của ông, lăn đến giữa giường: “Tiểu ca ca, tôi cũng không gọi phục vụ này…”
Lâm Thủy Dao chớp đôi mắt đẹp nhìn về phía Lệ Quân Mặc, bởi vì hiện tại bà nằm ngang, nên khuôn mặt tuần tú của Lệ Quân Mặc trong nháy mắt liền mạnh mẽ xông vào tròng mắt bà.
Con ngươi bà đột nhiên co rụt lại: “Anh…”
Lệ Quân Mặc nhìn bộ dáng bà khiếp sợ, nghĩ chắc bà rốt cục đã nhận ra mình rồi.
Lúc này chợt nghe tiếng nói khiếp sợ của Lâm Thủy Dao: “Tôi, tôi rõ ràng gọi tiểu ca ca mà, tiểu ca ca sao đột nhiên trở thành… ông chú vậy? Này ông chú, anh là ai thế hả?”
Lệ Quân Mặc đột nhiên từ tiểu ca ca biến thành ông chú: Tốt lắm, bà căn bản không nhận ra mình, xem ra mới vừa rồi là ông tự mình đa tình!
Lệ Quân Mặc mím môi, đôi mắt phượng nguy hiểm sắc bén bắn vào trên mặt Lâm Thủy Dao, ông hừ lạnh một tiếng: “Lâm Thủy Dao, cô cảm thấy tôi là ai?”
Ôi, người này biết tên của bà, xem ra là một người quen.
Cặp mắt đẹp kia của Lâm Thủy Dao quan sát Lệ Quân Mặc trên dưới vài lần, khắp người Lệ Quân Mặc món nào cũng tinh xảo, vừa nhìn chính là đàn ông tôn quý lại nội liễm giới thượng lưu, Lâm Thủy Dao hai mắt sáng ngòi: *A, tôi nhớ ra rồi, anh chính là người kia…”
“Tôi là ai?”
“Chính là người vừa mới bị tôi bắt gặp ôm áp với nữ nhân viên nữ kia á, anh yên tâm, mọi người đều là đi tìm thú vui mà, tôi chắc chắn sẽ không nói chuyện của anh ra đâu.”
Lâm Thủy Dao vô cùng chính nghĩa hùng hồn bảo đảm nói.
*..” Lệ Quân Mặc cảm giác mình bị tức đến ngắt, thứ ông tự hào nhất là tự chủ ở trước mặt người phụ nữ Lâm Thủy.
Dao này nhanh chóng vỡ vụn, sắc mặt ông âm trầm muốn đổ giông, ông cắn răng nghiền lợi kêu lên tên của bà: “Lâm, Thủy, Dao!”
Lâm Thủy Dao nhìn ông, chậm rãi nói: “Không lẽ anh là…
bố của Quán Quán, Lệ Quân Mặc đấy chứ?”
Sắc mặt Lệ Quân Mặc âm u: “Cô rốt cuộc cũng nhớ rồi đầy à?”
Thì ra là thật à?
Lâm Thủy Dao ngồi dậy, trên người bà chỉ quấn chiếc khăn tắm lớn, mái tóc dài màu nâu uốn gợn sóng như tơ: lụa xõa tung, cặp mắt đẹp kia nhanh như chớp chuyển vòng trên người Lệ Quân Mặc, lộ ra mười phần nguyên khí thiếu nữ, bà và Hạ Tịch Quán cùng đi cạnh nhau, sẽ không ai nghĩ tới hai người là mẹ con, đều sẽ cho là là chị em.
“Bố Quán Quán, thật là đúng dịp ha, anh tới nơi này… tìm tôi ư?”
Lệ Quân Mặc: “Cô nói xem?”
“Bố Quán Quán, anh tìm tôi làm cái gì, không phải tôi đã nói rồi sao, chúng ta chính là bạn pháo một lần duy nhát, hợp tác xong không phải nên hoàn toàn biến mất trong cuộc đời sao?” Lâm Thủy Dao rất nghiêm túc hỏi.
Lệ Quân Mặc bị chặn á khẩu không trả lời được, đúng vậy, ông tìm đến bà làm cái gì, ông là điên rồi mới đến tìm người phụ nữ không tim không phỏi này!
“Tôi hỏi cô, năm đó Dạ Huỳnh giả mạo cô, vác cái bụng bầu đến tìm tôi, sau đó tôi cưới cô ta vì chuyện này, cô có biết hay không?”
Lâm Thủy Dao suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu: “Năm đó Dạ Xung là đại đệ tử của tôi, chuyện của con gái ông ta tôi có nghe nói qua một ít.”
Dạ Xung chính là Dạ lão.
Mi tâm anh tuần của Lệ Quân Mặc dâng lên một tầng sương lạnh, ông vươn bàn tay to kéo lại cánh tay mềm nhỏ của Lâm Thủy Dao, lôi bà đến trước mặt mình, lửa giận hừng hực: “Tôi cưới người phụ nữ giả mạo cô, cô lại chẳng để ý?”
Lâm Thủy Dao nhanh chóng chau mày: “Bố Quán Quán, anh làm tôi đau.”
Lệ Quân Mặc cụp mắt nhìn, vừa rồi ông chưa thu lực đạo, năm ngón tay thon dài khóa trên cánh tay mềm yếu của bà, da thịt bà mềm, lập tức bị ông bóp ra dấu hồng hồng.
Lệ Quân Mặc càng tức giận hơn, một người phụ nữ hơn 40 tuổi, còn mềm mại như vậy, thực sự là mắng không được phạt không xong, ngay cả chạm cũng không được.
Lệ Quân Mặc nhanh chóng buông lỏng bà ra.
Lâm Thủy Dao giơ tay lên, vén lọn tóc ra sau tai, tràn ra vài phần phong tình quyến rũ, bà nhìn Lệ Quân Mặc, chậm rãi nâng chân mày lá liễu tinh xảo lên: “Tôi nói này bố Quán Quán, anh sẽ không phải là do tính sinh tình, thích tôi đầy chứ? Anh tìm tôi là muốn ôn chuyện cũ với tôi, lại muốn cùng nhau “vui vẻ” à?”
Sắc mặt Lệ Quân Mặc càng khó coi, ông từ nhỏ đã thừa kế giáo dục quyền quý, trong xương không gì sánh được thuần túy chính phái, tiếp xúc bên người cũng đều là đại gia thiên kim, danh môn thục viện, ông nào tiếp xúc qua người phụ nữ như Lâm Thủy Dao treo mấy chữ “vui vẻ”
bên miệng chứ?
Năm đó ông lần đầu tiên nghe cái từ “bạn pháo một lần”
này, còn lên mạng đi tra để biết nghĩa đó!
Lệ Quân Mặc nhìn Lâm Thủy Dao, trầm giọng khiển trách: *Nói năng đứng đắn vào!”
Lâm Thủy Dao tắm tắc hai tiếng, không nghĩ tới vị Lệ tiên sinh này chính nhân quân tử như thế, không đúng, nói đúng hơn là cổ lỗ sĩ nhữ thé.
Lâm Thủy Dao nhớ tới năm đó vị con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc này sinh ra đã là tên không gần nữ sắc, dường như trời sinh đối với chuyện nam nữ không có hứng thú, đêm hôm đó ông vẫn một… tiểu xử nam!
Lâm Thủy Dao cảm thấy người này thật thú vị, trong đôi mắt đẹp tràn ra vài phần giảo hoạt mị ý, bà chậm rãi đưa chân ngọc mình ra, đạp lên quần tây ông: “Chẳng lẽ là tôi hiểu sai ý rồi, khuôn mặt anh xụ lại như thế xông vào, như: thể tới bắt gian vậy, máy năm nay anh có phải nhớ tôi mãi không quên hay không?”
Lệ Quân Mặc cảm thấy chân ngọc của bà đạp lên quần tây ông một đường bò lên trên, to gan lại thẳng thừng, người phụ nữ có ý với ông vô số kể, nhưng bà là người đầu tiên câu dân ông như thề.
tiểu ca ca, nhẹ chút…”
Lệ Quân Mặc chưa từng xoa bóp cho người phụ nữ nào, không phải, là chưa từng xoa bóp cho bất luận kẻ nào, nên lực đạo hơi nặng, bây giờ nghe bà kêu đau, Lệ Quân Mặc liền thả nhẹ lực đạo.
Lần này Lâm Thủy Dao cũng cảm giác rất thoải mái: “Đúng, cứ như vậy, tốt… à, tiểu ca ca, đây là tiền boa cho cậu, cậu vui tôi vui, mọi người đêu vui.”
Tay Lâm Thủy Dao thò ra phía sau, kín đáo đưa một xấp tiền cho Lệ Quân Mặc.
Lệ Quân Mặc “được” cho tiền típ hạ mắt nhìn một chút, Lâm Thủy Dao chỉ còn rất rộng rãi.
Da thịt dưới tay trơn mịn như tơ lụa, ôn nhuyễn như ngọc, Lệ Quân Mặc tận lực dời lực chú ý đi, nhưng yết hầu nam tính vẫn khẽ di động.
*Cô chỉ cho tôi chút tiền nhỏ này?” Lệ Quân Mặc câu môi nói.
Hả?
Bên tai Lâm Thủy Dao đột nhiên liền vang lên tiếng nói như cười như không, giọng nói này như rượu vang Pháp đã ủ lâu, trầm thấp lại giàu từ tính, vô địch êm tai.
Lâm Thủy Dao thầm tắm tắc vài tiếng, Thanh Phong Nhã Uyễn này quả là danh bất hư truyền nha, giọng nói của nhân viên nam cũng hay như vậy, không cần thận là có thể khiến lỗ tai người ta mang thai.
Lâm Thủy Dao thích ý nhắm chặt hai mắt: “Tiền boa rất nhiều, nhưng cậu phải xuất ra bản lĩnh xuất chúng của cậu xoa bóp cho tôi.”
*Cô muốn tôi đấm bóp cho cô như thế nào, hửm?” Nói rồi bàn tay to của Lệ Quân Mặc chậm rãi dời xuống…
Lâm Thủy Dao lập tức mở mắt ra, thân thể của bà linh hoạt như rắn nước, nhanh chóng khéo léo tránh khỏi bàn tay to của ông, lăn đến giữa giường: “Tiểu ca ca, tôi cũng không gọi phục vụ này…”
Lâm Thủy Dao chớp đôi mắt đẹp nhìn về phía Lệ Quân Mặc, bởi vì hiện tại bà nằm ngang, nên khuôn mặt tuần tú của Lệ Quân Mặc trong nháy mắt liền mạnh mẽ xông vào tròng mắt bà.
Con ngươi bà đột nhiên co rụt lại: “Anh…”
Lệ Quân Mặc nhìn bộ dáng bà khiếp sợ, nghĩ chắc bà rốt cục đã nhận ra mình rồi.
Lúc này chợt nghe tiếng nói khiếp sợ của Lâm Thủy Dao: “Tôi, tôi rõ ràng gọi tiểu ca ca mà, tiểu ca ca sao đột nhiên trở thành… ông chú vậy? Này ông chú, anh là ai thế hả?”
Lệ Quân Mặc đột nhiên từ tiểu ca ca biến thành ông chú: Tốt lắm, bà căn bản không nhận ra mình, xem ra mới vừa rồi là ông tự mình đa tình!
Lệ Quân Mặc mím môi, đôi mắt phượng nguy hiểm sắc bén bắn vào trên mặt Lâm Thủy Dao, ông hừ lạnh một tiếng: “Lâm Thủy Dao, cô cảm thấy tôi là ai?”
Ôi, người này biết tên của bà, xem ra là một người quen.
Cặp mắt đẹp kia của Lâm Thủy Dao quan sát Lệ Quân Mặc trên dưới vài lần, khắp người Lệ Quân Mặc món nào cũng tinh xảo, vừa nhìn chính là đàn ông tôn quý lại nội liễm giới thượng lưu, Lâm Thủy Dao hai mắt sáng ngòi: *A, tôi nhớ ra rồi, anh chính là người kia…”
“Tôi là ai?”
“Chính là người vừa mới bị tôi bắt gặp ôm áp với nữ nhân viên nữ kia á, anh yên tâm, mọi người đều là đi tìm thú vui mà, tôi chắc chắn sẽ không nói chuyện của anh ra đâu.”
Lâm Thủy Dao vô cùng chính nghĩa hùng hồn bảo đảm nói.
*..” Lệ Quân Mặc cảm giác mình bị tức đến ngắt, thứ ông tự hào nhất là tự chủ ở trước mặt người phụ nữ Lâm Thủy.
Dao này nhanh chóng vỡ vụn, sắc mặt ông âm trầm muốn đổ giông, ông cắn răng nghiền lợi kêu lên tên của bà: “Lâm, Thủy, Dao!”
Lâm Thủy Dao nhìn ông, chậm rãi nói: “Không lẽ anh là…
bố của Quán Quán, Lệ Quân Mặc đấy chứ?”
Sắc mặt Lệ Quân Mặc âm u: “Cô rốt cuộc cũng nhớ rồi đầy à?”
Thì ra là thật à?
Lâm Thủy Dao ngồi dậy, trên người bà chỉ quấn chiếc khăn tắm lớn, mái tóc dài màu nâu uốn gợn sóng như tơ: lụa xõa tung, cặp mắt đẹp kia nhanh như chớp chuyển vòng trên người Lệ Quân Mặc, lộ ra mười phần nguyên khí thiếu nữ, bà và Hạ Tịch Quán cùng đi cạnh nhau, sẽ không ai nghĩ tới hai người là mẹ con, đều sẽ cho là là chị em.
“Bố Quán Quán, thật là đúng dịp ha, anh tới nơi này… tìm tôi ư?”
Lệ Quân Mặc: “Cô nói xem?”
“Bố Quán Quán, anh tìm tôi làm cái gì, không phải tôi đã nói rồi sao, chúng ta chính là bạn pháo một lần duy nhát, hợp tác xong không phải nên hoàn toàn biến mất trong cuộc đời sao?” Lâm Thủy Dao rất nghiêm túc hỏi.
Lệ Quân Mặc bị chặn á khẩu không trả lời được, đúng vậy, ông tìm đến bà làm cái gì, ông là điên rồi mới đến tìm người phụ nữ không tim không phỏi này!
“Tôi hỏi cô, năm đó Dạ Huỳnh giả mạo cô, vác cái bụng bầu đến tìm tôi, sau đó tôi cưới cô ta vì chuyện này, cô có biết hay không?”
Lâm Thủy Dao suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu: “Năm đó Dạ Xung là đại đệ tử của tôi, chuyện của con gái ông ta tôi có nghe nói qua một ít.”
Dạ Xung chính là Dạ lão.
Mi tâm anh tuần của Lệ Quân Mặc dâng lên một tầng sương lạnh, ông vươn bàn tay to kéo lại cánh tay mềm nhỏ của Lâm Thủy Dao, lôi bà đến trước mặt mình, lửa giận hừng hực: “Tôi cưới người phụ nữ giả mạo cô, cô lại chẳng để ý?”
Lâm Thủy Dao nhanh chóng chau mày: “Bố Quán Quán, anh làm tôi đau.”
Lệ Quân Mặc cụp mắt nhìn, vừa rồi ông chưa thu lực đạo, năm ngón tay thon dài khóa trên cánh tay mềm yếu của bà, da thịt bà mềm, lập tức bị ông bóp ra dấu hồng hồng.
Lệ Quân Mặc càng tức giận hơn, một người phụ nữ hơn 40 tuổi, còn mềm mại như vậy, thực sự là mắng không được phạt không xong, ngay cả chạm cũng không được.
Lệ Quân Mặc nhanh chóng buông lỏng bà ra.
Lâm Thủy Dao giơ tay lên, vén lọn tóc ra sau tai, tràn ra vài phần phong tình quyến rũ, bà nhìn Lệ Quân Mặc, chậm rãi nâng chân mày lá liễu tinh xảo lên: “Tôi nói này bố Quán Quán, anh sẽ không phải là do tính sinh tình, thích tôi đầy chứ? Anh tìm tôi là muốn ôn chuyện cũ với tôi, lại muốn cùng nhau “vui vẻ” à?”
Sắc mặt Lệ Quân Mặc càng khó coi, ông từ nhỏ đã thừa kế giáo dục quyền quý, trong xương không gì sánh được thuần túy chính phái, tiếp xúc bên người cũng đều là đại gia thiên kim, danh môn thục viện, ông nào tiếp xúc qua người phụ nữ như Lâm Thủy Dao treo mấy chữ “vui vẻ”
bên miệng chứ?
Năm đó ông lần đầu tiên nghe cái từ “bạn pháo một lần”
này, còn lên mạng đi tra để biết nghĩa đó!
Lệ Quân Mặc nhìn Lâm Thủy Dao, trầm giọng khiển trách: *Nói năng đứng đắn vào!”
Lâm Thủy Dao tắm tắc hai tiếng, không nghĩ tới vị Lệ tiên sinh này chính nhân quân tử như thế, không đúng, nói đúng hơn là cổ lỗ sĩ nhữ thé.
Lâm Thủy Dao nhớ tới năm đó vị con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc này sinh ra đã là tên không gần nữ sắc, dường như trời sinh đối với chuyện nam nữ không có hứng thú, đêm hôm đó ông vẫn một… tiểu xử nam!
Lâm Thủy Dao cảm thấy người này thật thú vị, trong đôi mắt đẹp tràn ra vài phần giảo hoạt mị ý, bà chậm rãi đưa chân ngọc mình ra, đạp lên quần tây ông: “Chẳng lẽ là tôi hiểu sai ý rồi, khuôn mặt anh xụ lại như thế xông vào, như: thể tới bắt gian vậy, máy năm nay anh có phải nhớ tôi mãi không quên hay không?”
Lệ Quân Mặc cảm thấy chân ngọc của bà đạp lên quần tây ông một đường bò lên trên, to gan lại thẳng thừng, người phụ nữ có ý với ông vô số kể, nhưng bà là người đầu tiên câu dân ông như thề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.