Chương 1036: Các Người Kết Hôn Rồi Hay Chơi Băng(*)?
Lưu Ly Tuyết Tuyết
20/06/2021
() Mối quan hệ xuất hiện rạn nứt.
“Lẽ nào cô không phải là phụ nữ khác sao?” Lục Hàn Đình hỏi ngược một câu.
Hạ Tịch Quán cảm thấy trái tim đau nhức, đúng vậy, bây giờ đang ở trong mắt của anh cô và mấy người phụ nữ khác căn bản cũng không khác gì.
*Ò không đúng rồi, Hạ Tịch Quán, tôi nói sai, bây giờ cô ngay cả đám phụ nữ kia cũng không bằng, những phụ nữ kia là bạn gái tôi, là tân sủng của tôi, tôi sẽ cùng các cô ta đi dạo phó, ăn tối, cho các cô ta chút danh phận, mà cô lại khác, cô chỉ là công cụ phát tiết của tôi, đợi một ngày nào đó tôi muốn rồi, cô phải ngoan ngoãn hầu hạ tôi, hiểu chưa?”
Nghe những lời bạc tình vừa hạ nhục mình này, sắc mặt Hạ Tịch Quán trắng như một trang giấy, thì ra anh định nghĩa mình như vậy.
“Tôi không muốn.” Hạ Tịch Quán từ chối.
Trong hốc mắt đỏ thắm của Lục Hàn Đình nhanh chóng lộ ra ngoan ý: “Vì sao, vì thằng nào thủ thân như ngọc thế hả, Tô Hi? Lần này cô về tại sao hắn không trở về cùng?
Ba năm nay các người kết hôn rồi, hay vẫn chơi băng?”
Hạ Tịch Quán thấy được sát ý trong mắt anh đối với Tô Hi, cô rũ xuống hàng mi nhỏ dài: “Chuyện của tôi với Tô Hi không cần anh quan tâm, Lục Hàn Đình, anh biết dáng vẻ mình bây giờ ra sao không? Anh thật giống như đặc biệt chờ mong tôi đã chơi băng với Tô Hi, rồi anh đến thay chỗ anh ấy.”
Cái gì?
Cặp mắt Lục Hàn Đình nhất thời giống như vết mực phẩy.
lên, đậm đặc không thấy đáy, dưới tay anh không khỏi dùng sức, hung hăng bóp cô.
Hạ Tịch Quán rất đau, cô bát đầu dùng sức giãy giụa.
Lúc này Lục Hàn Đình kéo lại bàn tay nhỏ bé của cô, đè tay nhỏ bé ở trên thắt lưng bên vòng hông rắn chắc của mình.
Hạ Tịch Quán không chịu, nắm quyền muốn rút về.
Lúc này “đông” một tiếng, trong phòng ngủ đột nhiên phát ra từng tiếng vang, hình như là Tiểu Dịch Dịch tỉnh.
Dù sao cũng là con trai của mình, hiện tại Lục Hàn Đình tuy là mắt nhuốm ham muốn, nhưng vẫn rất kiêng ky, nghe được tiếng động, tay của anh liền buông lỏng.
Hạ Tịch Quán nhân cơ hội rời khỏi anh, xoay người chạy.
Lục Hàn Đình ngã người về ghế sa lon, anh nâng cổ tay mang đồng hồ lần nữa đè trên đuôi mắt đỏ thắm của mình, yết hâu nhô ra lăn trên lăn dưới, giỗng như lăn qua than lửa.
Từ sáng sớm Hạ Tịch Quán đã không thấy Lục Hàn Đình, nói vậy anh đã rời đi trước đó rồi.
Hạ Tịch Quán cũng không biểu lộ ra cái gì, tâm tư Tiểu Dịch Dịch mẫn cảm, cô sợ Tiểu Dịch Dịch nhìn ra gì đó, hiện tại tình huống Tiểu Dịch Dịch đang chuyển biến tốt đẹp, các bài huấn luyện cơ bắp vùng miệng, hơn nữa còn có cô châm cứu, néu không có gì bất ngờ xảy ra, một tuần sau Tiểu Dịch Dịch có thể nói rõ rành được.
Thế nhưng, có một chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra, Tiểu Dịch Dịch không đến trường học.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng tìm được cô giáo Trần: “Cô giáo Trần, Dịch Dịch hôm nay vì sao không đến học?”
“Cô giáo Hạ, là như vậy, sáng sớm hôm nay Lục tổng bố của Dịch Dịch gọi điện thoại tới, nói Dịch Dịch hôm nay không đến học nữa.”
Cái gì?
Hạ Tịch Quán biến sắc: “Vậy Lục tổng có nói Dịch Dịch làm sao không? Rồi khi nào đi học lại?”
Cô giáo Trần cũng kỳ quái gật đầu: “Lục tổng cũng không nói gì, cô giáo Hạ, cô nói xem Lục tổng có phải chuyển trường cho Dịch Dịch không?”
Trong lòng Hạ Tịch Quán có dự cảm rất xấu, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm số Lục Hàn Đình, thế nhưng rất nhanh đã truyền đến một giọng nữ máy móc “Xin lỗi, số điện thoại quý khách tạm thời không liên lạc được, mong quý khách vui lòng gọi lại sau.”
“Lẽ nào cô không phải là phụ nữ khác sao?” Lục Hàn Đình hỏi ngược một câu.
Hạ Tịch Quán cảm thấy trái tim đau nhức, đúng vậy, bây giờ đang ở trong mắt của anh cô và mấy người phụ nữ khác căn bản cũng không khác gì.
*Ò không đúng rồi, Hạ Tịch Quán, tôi nói sai, bây giờ cô ngay cả đám phụ nữ kia cũng không bằng, những phụ nữ kia là bạn gái tôi, là tân sủng của tôi, tôi sẽ cùng các cô ta đi dạo phó, ăn tối, cho các cô ta chút danh phận, mà cô lại khác, cô chỉ là công cụ phát tiết của tôi, đợi một ngày nào đó tôi muốn rồi, cô phải ngoan ngoãn hầu hạ tôi, hiểu chưa?”
Nghe những lời bạc tình vừa hạ nhục mình này, sắc mặt Hạ Tịch Quán trắng như một trang giấy, thì ra anh định nghĩa mình như vậy.
“Tôi không muốn.” Hạ Tịch Quán từ chối.
Trong hốc mắt đỏ thắm của Lục Hàn Đình nhanh chóng lộ ra ngoan ý: “Vì sao, vì thằng nào thủ thân như ngọc thế hả, Tô Hi? Lần này cô về tại sao hắn không trở về cùng?
Ba năm nay các người kết hôn rồi, hay vẫn chơi băng?”
Hạ Tịch Quán thấy được sát ý trong mắt anh đối với Tô Hi, cô rũ xuống hàng mi nhỏ dài: “Chuyện của tôi với Tô Hi không cần anh quan tâm, Lục Hàn Đình, anh biết dáng vẻ mình bây giờ ra sao không? Anh thật giống như đặc biệt chờ mong tôi đã chơi băng với Tô Hi, rồi anh đến thay chỗ anh ấy.”
Cái gì?
Cặp mắt Lục Hàn Đình nhất thời giống như vết mực phẩy.
lên, đậm đặc không thấy đáy, dưới tay anh không khỏi dùng sức, hung hăng bóp cô.
Hạ Tịch Quán rất đau, cô bát đầu dùng sức giãy giụa.
Lúc này Lục Hàn Đình kéo lại bàn tay nhỏ bé của cô, đè tay nhỏ bé ở trên thắt lưng bên vòng hông rắn chắc của mình.
Hạ Tịch Quán không chịu, nắm quyền muốn rút về.
Lúc này “đông” một tiếng, trong phòng ngủ đột nhiên phát ra từng tiếng vang, hình như là Tiểu Dịch Dịch tỉnh.
Dù sao cũng là con trai của mình, hiện tại Lục Hàn Đình tuy là mắt nhuốm ham muốn, nhưng vẫn rất kiêng ky, nghe được tiếng động, tay của anh liền buông lỏng.
Hạ Tịch Quán nhân cơ hội rời khỏi anh, xoay người chạy.
Lục Hàn Đình ngã người về ghế sa lon, anh nâng cổ tay mang đồng hồ lần nữa đè trên đuôi mắt đỏ thắm của mình, yết hâu nhô ra lăn trên lăn dưới, giỗng như lăn qua than lửa.
Từ sáng sớm Hạ Tịch Quán đã không thấy Lục Hàn Đình, nói vậy anh đã rời đi trước đó rồi.
Hạ Tịch Quán cũng không biểu lộ ra cái gì, tâm tư Tiểu Dịch Dịch mẫn cảm, cô sợ Tiểu Dịch Dịch nhìn ra gì đó, hiện tại tình huống Tiểu Dịch Dịch đang chuyển biến tốt đẹp, các bài huấn luyện cơ bắp vùng miệng, hơn nữa còn có cô châm cứu, néu không có gì bất ngờ xảy ra, một tuần sau Tiểu Dịch Dịch có thể nói rõ rành được.
Thế nhưng, có một chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xảy ra, Tiểu Dịch Dịch không đến trường học.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng tìm được cô giáo Trần: “Cô giáo Trần, Dịch Dịch hôm nay vì sao không đến học?”
“Cô giáo Hạ, là như vậy, sáng sớm hôm nay Lục tổng bố của Dịch Dịch gọi điện thoại tới, nói Dịch Dịch hôm nay không đến học nữa.”
Cái gì?
Hạ Tịch Quán biến sắc: “Vậy Lục tổng có nói Dịch Dịch làm sao không? Rồi khi nào đi học lại?”
Cô giáo Trần cũng kỳ quái gật đầu: “Lục tổng cũng không nói gì, cô giáo Hạ, cô nói xem Lục tổng có phải chuyển trường cho Dịch Dịch không?”
Trong lòng Hạ Tịch Quán có dự cảm rất xấu, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm số Lục Hàn Đình, thế nhưng rất nhanh đã truyền đến một giọng nữ máy móc “Xin lỗi, số điện thoại quý khách tạm thời không liên lạc được, mong quý khách vui lòng gọi lại sau.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.