Chương 550: Chặn xe anh lại
Lưu Ly Tuyết Tuyết
15/03/2021
Người Đại học T rũ sạch tội mình, nói ngược Đại học A tự mình gây họa.
Ngay lúc hai phe tranh cãi gay gắt, bỗng vang lên giọng nói thanh lệ: “Ở đây có camera theo dõi chứ?”
Đại học A nhường ra một con đường, dáng người nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán tiến lên, đôi mắt trong vắt ấy nhàn nhạt nhìn sang Đại học T.
Đại học T nhanh chóng yên tĩnh lại, trong mắt Hạ Tịch Quán lóe ra ánh sáng lạnh, hết sức khiếp người, dường như mang theo uy hiếp rất lớn, những người đón được ánh mắt của cô đều thầm chột dạ.
Lúc này Hạ Tịch Quán đưa mắt đến Triệu Vĩ: “Anh Triệu, khắp quảng trường đều có cameras giám sát, cho dù trong toilet nam không có, nhưng trên hành lang sẽ có, chỉ cần chúng tôi trích xuất camera là biết ai xuống tay, anh nói xem đúng không?”
Lúc Triệu Vĩ thấy Hạ Tịch Quán nhảy đã bị cô hấp dẫn, hiện tại ánh mắt cô sáng ngời mà bức bách nhìn anh ta, như là bảo kiếm sắc bén tháo chuôi, tia sáng kia làm kinh sợ lòng người.
“Tôi…” Triệu vĩ lập tức hoảng hồn.
Lúc này Lệ Yên Nhiên tới: “Cameras ở đây không phải thì trích xuất, toàn bộ quảng trường này là địa bàn tập đoàn Lục thị, trừ phi, có sự tán thành của anh Hàn Đình.”
Lệ Yên Nhiên tới, Đại học T như bắt được cọng cỏ cứu mạng.
Hạ Tịch Quán và Lệ Yên Nhiên đứng đối mặt, đây là lần đầu tiên các cô ngay mặt đọ sức, mùi thuốc súng giữa các cô gái không khác gì chiến hỏa của đám đàn ông.
Hạ Tịch Quán cong môi: “Được, tôi sẽ đi tìm Lục tổng ngay bây giờ, tôi tin anh ấy sẽ đồng ý cho trích xuất cameras theo dõi.”
“Hạ Tịch Quán, vậy cô phải nhanh chân lên đó, nửa hiệp sau chẳng máy chốc sẽ bắt đầu rồi.” Lệ Yên Nhiên thiện ý nhắc nhở.
Vương Thông bị thương nhanh chóng nói: “Bây giờ tôi bị thương, Đại học T rất có hiềm nghi, chuyện ở đây vẫn chưa tra rõ, nửa trận sau phải trì hoãn lại!”
Lệ Yên Nhiên nhìn về trọng tài sau lưng: “Chuyện này là do trọng tài định đoạt, trọng tài, thầy thấy thế nào, thầy có muốn vì một cá thể mà phá hủy toàn bộ quy tắc trong trận đấu?”
Trọng tài nhíu mày, thái độ rất xấu nhìn về phía Đại học A bên này: “Năm nào cũng tổ chức trận đấu bóng này, nhưng đến chỗ Đại học A các cô các cậu lại xảy ra chuyện, các cô các cậu tự kiểm điểm lại mình đi, nửa hiệp sau đúng giò bắt đầu.”
“Ông!
Hạ Tịch Quán nhanh chóng kéo lại bọn Vương Thông, cô khế lắc đầu, chất giọng thanh lệ như gõ vào tim mỗi người Đại học A: “Đó là thành kiến mọi người đối với Đại học A chúng ta, băng đóng ba tắc, không phải một ngày sẽ rả, thà than phiền oán trách, chỉ bằng bắt đầu thay đổi từ bây giờ, các anh đợi ở đây, em sẽ lập tức đi tìm Lục tổng, nhất định tớ sẽ trích xuất bằng được camera, ai động thủ, một kẻ cũng đừng hòng thoát!”
Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Đám Vương Thông Phạm Điềm sững người tại chỗ, đây là lần đầu tiên bọn họ trần trụi cảm nhận được người khác kỳ thị bắt công với Đại học A, nhưng cái này không trách được người ta, là do tự thân bọn họ không có chí tiến thủ, không cầu tiến, cho người khác cơ hội.
Bọn họ bắt đầu hồi hận rồi.
Hạ Tịch Quán đi tìm Lục Hàn Đình, đúng lúc thấy được chiếc Limo Rolls-Royce, có người cung kính kéo ra cửa sau, Lục Hàn Đình lên xe.
Anh đang muốn về.
“Lục tổng, xin dừng bước!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng chạy lên trước.
Ngay lúc hai phe tranh cãi gay gắt, bỗng vang lên giọng nói thanh lệ: “Ở đây có camera theo dõi chứ?”
Đại học A nhường ra một con đường, dáng người nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán tiến lên, đôi mắt trong vắt ấy nhàn nhạt nhìn sang Đại học T.
Đại học T nhanh chóng yên tĩnh lại, trong mắt Hạ Tịch Quán lóe ra ánh sáng lạnh, hết sức khiếp người, dường như mang theo uy hiếp rất lớn, những người đón được ánh mắt của cô đều thầm chột dạ.
Lúc này Hạ Tịch Quán đưa mắt đến Triệu Vĩ: “Anh Triệu, khắp quảng trường đều có cameras giám sát, cho dù trong toilet nam không có, nhưng trên hành lang sẽ có, chỉ cần chúng tôi trích xuất camera là biết ai xuống tay, anh nói xem đúng không?”
Lúc Triệu Vĩ thấy Hạ Tịch Quán nhảy đã bị cô hấp dẫn, hiện tại ánh mắt cô sáng ngời mà bức bách nhìn anh ta, như là bảo kiếm sắc bén tháo chuôi, tia sáng kia làm kinh sợ lòng người.
“Tôi…” Triệu vĩ lập tức hoảng hồn.
Lúc này Lệ Yên Nhiên tới: “Cameras ở đây không phải thì trích xuất, toàn bộ quảng trường này là địa bàn tập đoàn Lục thị, trừ phi, có sự tán thành của anh Hàn Đình.”
Lệ Yên Nhiên tới, Đại học T như bắt được cọng cỏ cứu mạng.
Hạ Tịch Quán và Lệ Yên Nhiên đứng đối mặt, đây là lần đầu tiên các cô ngay mặt đọ sức, mùi thuốc súng giữa các cô gái không khác gì chiến hỏa của đám đàn ông.
Hạ Tịch Quán cong môi: “Được, tôi sẽ đi tìm Lục tổng ngay bây giờ, tôi tin anh ấy sẽ đồng ý cho trích xuất cameras theo dõi.”
“Hạ Tịch Quán, vậy cô phải nhanh chân lên đó, nửa hiệp sau chẳng máy chốc sẽ bắt đầu rồi.” Lệ Yên Nhiên thiện ý nhắc nhở.
Vương Thông bị thương nhanh chóng nói: “Bây giờ tôi bị thương, Đại học T rất có hiềm nghi, chuyện ở đây vẫn chưa tra rõ, nửa trận sau phải trì hoãn lại!”
Lệ Yên Nhiên nhìn về trọng tài sau lưng: “Chuyện này là do trọng tài định đoạt, trọng tài, thầy thấy thế nào, thầy có muốn vì một cá thể mà phá hủy toàn bộ quy tắc trong trận đấu?”
Trọng tài nhíu mày, thái độ rất xấu nhìn về phía Đại học A bên này: “Năm nào cũng tổ chức trận đấu bóng này, nhưng đến chỗ Đại học A các cô các cậu lại xảy ra chuyện, các cô các cậu tự kiểm điểm lại mình đi, nửa hiệp sau đúng giò bắt đầu.”
“Ông!
Hạ Tịch Quán nhanh chóng kéo lại bọn Vương Thông, cô khế lắc đầu, chất giọng thanh lệ như gõ vào tim mỗi người Đại học A: “Đó là thành kiến mọi người đối với Đại học A chúng ta, băng đóng ba tắc, không phải một ngày sẽ rả, thà than phiền oán trách, chỉ bằng bắt đầu thay đổi từ bây giờ, các anh đợi ở đây, em sẽ lập tức đi tìm Lục tổng, nhất định tớ sẽ trích xuất bằng được camera, ai động thủ, một kẻ cũng đừng hòng thoát!”
Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Đám Vương Thông Phạm Điềm sững người tại chỗ, đây là lần đầu tiên bọn họ trần trụi cảm nhận được người khác kỳ thị bắt công với Đại học A, nhưng cái này không trách được người ta, là do tự thân bọn họ không có chí tiến thủ, không cầu tiến, cho người khác cơ hội.
Bọn họ bắt đầu hồi hận rồi.
Hạ Tịch Quán đi tìm Lục Hàn Đình, đúng lúc thấy được chiếc Limo Rolls-Royce, có người cung kính kéo ra cửa sau, Lục Hàn Đình lên xe.
Anh đang muốn về.
“Lục tổng, xin dừng bước!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng chạy lên trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.