Chương 1563
Lưu Ly Tuyết Tuyết
17/10/2021
Hôm nay Cố Dạ Cần vẫn là một thân tây trang hợp thể màu đen, chất vải thượng đẳng tôn lên dáng người cao ngất ấy, khuôn mặt anh tuấn mỹ, so với trước đó vài ngày càng thêm đạm mạc lạnh lùng chút.
Tiền Tư Tư nhanh chóng đi tới trước mặt Cố Dạ Cần, dẫn theo áo cưới xoay vài vòng, mắt đầy mến mộ cùng chờ mong: “Dạ Cần, đẹp không?”
Có Dạ Cần vươn tay ôm eo nhỏ của Tiền Tư Tư, ôn hòa gật đầu: “Đẹp.”
Tiễn Tư liền cười tươi như một đóa hoa.
Lúc này Có Dạ Cần ngước mắt, nhìn về phía Diệp Linh.
Diệp Linh câu môi, hào phóng gọi một tiếng: “Anh trai.”
Có Dạ Cần gật đầu, dáng vẻ hai người rất giống là anh em đơn thuần, chuyện đêm hôm đó như thể chưa từng xảy ra.
Lúc này Hạ Tịch Quán cười nói: “Cố tổng, Tiền tiểu thư, vậy tôi và Linh Linh sẽ không quấy rầy hai người thử áo cưới nữa, đi trước một bước, bye bye.”
Hạ Tịch Quán kéo tay Diệp Linh rời đi.
Hai cô bạn thân rời đi, Cố Dạ Cẩn nhìn bóng lưng Diệp Linh biến mắt trong tầm mắt của mình, theo hứng thú tàn đi, anh thu lại cánh tay đang ôm trên bờ eo Tiền Tư Tư.
Tiền Tư Tư cảm thấy vòng eo buông lỏng, cô ta cứng đờ, nhưng rất thông minh không vạch trần, bởi vì cô ta không muốn chuyện bị ném bỏ ở trên đường cao tốc lần trước lại tiếp diễn, càng làm mình khó chịu.
“Dạ Cần, em thay váy cưới, anh chờ em một lát nhé.” Tiền Tư Tư đi vào phòng thay đồ.
Mấy phút sau, Tiền Tư Tư đi ra, nhưng Cố Dạ Cần đã không thấy đâu, anh không biết đã đi nơi nào.
“Tiền tiểu thư, áo cưới ban nãy cô có hài lòng không? Áo.
cưới đó là Cố tổng sai người từ Milan may riêng cho cô, Tiền tiểu thư, Cố tổng thật sự cưng chiều cô, chúng tôi thực sự rất hâm mộ cô đó.”
Nghe mấy câu khen của nhân viên, lòng hư vinh của Tiền Tư Tư rất thỏa mãn: “Ừ, tôi rất hài lòng, Dạ Cẩn đặt may.
cho tôi nhất định là tốt nhất.”
“Đúng rồi Tiền tiểu thư, Cố tổng còn đặt thêm chiếc váy công chúa nữa đó.”
Cái gì?
Váy công chúa?
Tiền Tư Tư cũng không biết chuyện váy công chúa này, Cố Dạ Cẩn chưa nói với cô ta.
“Đúng vậy, Tiền tiểu thư, cô xem, đây là chiếc váy công chúa đó.” Nhân viên tự tay kéo rèm ra, chiếc váy công chúa màu hồng hung hăng xông vào tầm mắt Tiền Tư Tư.
Chiếc váy công chúa này được kết bằng chỉ vàng, vô cùng sang trọng, thiết kế của váy công chúa nhẹ nhàng, kiểu dáng rất nữ tính, đây có lẽ là chiếc váy công chúa mà cô gái nào cũng mơ ước có thể có một cái trong tủ đồ của mình.
“Tiền tiểu thư, Cố tổng đối với cô thực sự quá tốt, một chiếc váy cưới, một chiếc váy công chúa, đều có.”
Tiền Tư Tư lại nói không ra lời, bởi vì cô ta biết chiếc công chúa này không phải cho cô ta, nếu như đoán không sai, chiếc váy công chúa này là cho… Diệp Linh!
Có Dạ Cần lại vì Diệp Linh đặt may riêng chiếc váy công chúa!
Tiền Tư Tư nhanh chóng đi tới trước mặt Cố Dạ Cần, dẫn theo áo cưới xoay vài vòng, mắt đầy mến mộ cùng chờ mong: “Dạ Cần, đẹp không?”
Có Dạ Cần vươn tay ôm eo nhỏ của Tiền Tư Tư, ôn hòa gật đầu: “Đẹp.”
Tiễn Tư liền cười tươi như một đóa hoa.
Lúc này Có Dạ Cần ngước mắt, nhìn về phía Diệp Linh.
Diệp Linh câu môi, hào phóng gọi một tiếng: “Anh trai.”
Có Dạ Cần gật đầu, dáng vẻ hai người rất giống là anh em đơn thuần, chuyện đêm hôm đó như thể chưa từng xảy ra.
Lúc này Hạ Tịch Quán cười nói: “Cố tổng, Tiền tiểu thư, vậy tôi và Linh Linh sẽ không quấy rầy hai người thử áo cưới nữa, đi trước một bước, bye bye.”
Hạ Tịch Quán kéo tay Diệp Linh rời đi.
Hai cô bạn thân rời đi, Cố Dạ Cẩn nhìn bóng lưng Diệp Linh biến mắt trong tầm mắt của mình, theo hứng thú tàn đi, anh thu lại cánh tay đang ôm trên bờ eo Tiền Tư Tư.
Tiền Tư Tư cảm thấy vòng eo buông lỏng, cô ta cứng đờ, nhưng rất thông minh không vạch trần, bởi vì cô ta không muốn chuyện bị ném bỏ ở trên đường cao tốc lần trước lại tiếp diễn, càng làm mình khó chịu.
“Dạ Cần, em thay váy cưới, anh chờ em một lát nhé.” Tiền Tư Tư đi vào phòng thay đồ.
Mấy phút sau, Tiền Tư Tư đi ra, nhưng Cố Dạ Cần đã không thấy đâu, anh không biết đã đi nơi nào.
“Tiền tiểu thư, áo cưới ban nãy cô có hài lòng không? Áo.
cưới đó là Cố tổng sai người từ Milan may riêng cho cô, Tiền tiểu thư, Cố tổng thật sự cưng chiều cô, chúng tôi thực sự rất hâm mộ cô đó.”
Nghe mấy câu khen của nhân viên, lòng hư vinh của Tiền Tư Tư rất thỏa mãn: “Ừ, tôi rất hài lòng, Dạ Cẩn đặt may.
cho tôi nhất định là tốt nhất.”
“Đúng rồi Tiền tiểu thư, Cố tổng còn đặt thêm chiếc váy công chúa nữa đó.”
Cái gì?
Váy công chúa?
Tiền Tư Tư cũng không biết chuyện váy công chúa này, Cố Dạ Cẩn chưa nói với cô ta.
“Đúng vậy, Tiền tiểu thư, cô xem, đây là chiếc váy công chúa đó.” Nhân viên tự tay kéo rèm ra, chiếc váy công chúa màu hồng hung hăng xông vào tầm mắt Tiền Tư Tư.
Chiếc váy công chúa này được kết bằng chỉ vàng, vô cùng sang trọng, thiết kế của váy công chúa nhẹ nhàng, kiểu dáng rất nữ tính, đây có lẽ là chiếc váy công chúa mà cô gái nào cũng mơ ước có thể có một cái trong tủ đồ của mình.
“Tiền tiểu thư, Cố tổng đối với cô thực sự quá tốt, một chiếc váy cưới, một chiếc váy công chúa, đều có.”
Tiền Tư Tư lại nói không ra lời, bởi vì cô ta biết chiếc công chúa này không phải cho cô ta, nếu như đoán không sai, chiếc váy công chúa này là cho… Diệp Linh!
Có Dạ Cần lại vì Diệp Linh đặt may riêng chiếc váy công chúa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.