Chương 1596
Lưu Ly Tuyết Tuyết
28/10/2021
Hạ Tịch Quán nhìn Giao Nhân Tộc Công Chúa, chậm rãi nhếch đôi môi đỏ mọng: “Ta tại sao phải chạy trốn, hiện tại người nên trốn… là ngươi ấy chứt”
“Có ý gì?” Giao Nhân Tộc Công Chúa không hiểu.
Hạ Tịch Quán cười nhạt không nói gì, cô lui về phía sau hai bước, sau đó dùng lực hua hua tay: “Người đâu tới đây mau, Giao Nhân Tộc Công Chúa ở chỗ này!”
Giao Nhân Tộc Công Chúa ngắng đầu, chỉ thấy những thị vệ của Thượng Quan Đẳng “xoát” cái đều nhìn lại: “Giao Nhân Tộc Công Chúa ở đâu, Quận Chúa có lệnh, bắt ả, giết không tha!”
Cái gì?
Giao Nhân Tộc Công Chúa hoài nghi chính mình nghe lầm, lão già Thượng Quan Đằng đó tại sao muốn bắt chính mình, không phải đã hẹn nhau cùng bắt Hạ Tịch Quán sao?
“Hạ Tịch Quán, mày làm cái gì?”
Hạ Tịch Quán nhướng hàng mày lá liễu: “Ngươi vừa rồi làm cái gì ngươi không rõ sao, vừa rồi ngươi đã đâm Thượng Quan Đằng một dao mà.”
Con ngươi Giao Nhân Tộc Công Chúa co rụt lại, ả đâm Thượng Quan Đằng lúc nào chứ, ả căn bản cũng không thấy Thượng Quan Đằng, vẫn đang đuổi Hạ Tịch Quán mà.
Không tốt.
Giao Nhân Tộc Công Chúa ý thức được mình trúng kế: “Hạ Tịch Quán, là ngươi, đúng không? Là ngươi giả mạo tai”
Trong đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán tràn ra tia sáng lạnh lùng, cô giơ tay lên cởi bỏ áo choàng trên người, lại quấn mái tóc dài lên: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, hôm nay chẳng qua chỉ là đòi lại ít thứ trên người ngươi, trên tay ngươi dính máu, thù của Lan Lâu cùng Giao Nhân giữa ngươi và ta, ta tới ngày tát báo!”
Nói xong Hạ Tịch Quán vươn tay phất một cái, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc nhanh chóng biến thành một khuôn mặt nhỏ bình thường, rất nhiều thị vệ vọt tới, Hạ Tịch Quán trà trộn vào đoàn người, kinh hoàng nói: “Giao Nhân Tộc Công Chúa ở đó, ả ta ở đói”
Thân ảnh Hạ Tịch Quán nhanh chóng biên mắt trong đám đông.
Giao Nhân Tộc Công Chúa trơ mắt nhìn Hạ Tịch Quán chạy thoát, Hạ Tịch Quán am hiểu thuật dịch dung, ngụy trang thành dáng vẻ nha hoàn thừa dịp loạn chạy thoát.
“Các ngươi làm cái gì, các ngươi bắt ta làm cái gì? Thượng Quan Đằng đâu, bảo Thượng Quan Đẳng tới gặp ta, chúng ta trúng kế rồi!” Giao Nhân Tộc Công Chúa hét lón.
Lúc này Thượng Quan Đằng bị thương vội vã chạy tới, gã âm u nhìn Giao Nhân Tộc Công Chúa: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, ngươi chạy à, ta xem lần này ngươi chạy đến đâu?”
N Giao Nhân Tộc Công Chúa cạn lời, đêu nói không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, ả xem như đã cảm nhận sâu sắc câu nói này.
“Thượng Quan Quận Chúa, ngươi trúng kế rồi, vừa rồi đâm ngươi một đao không phải ta, mà là Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán dùng thuật dịch dung ngụy trang thành ta, ả muốn ly gián chúng ta, ngươi ngàn vạn lần đừng để bị mắc mưu!” Giao Nhân Tộc Công Chúa giải thích.
Thượng Quan Đẳng vung tay lên, bốc đồng biểu thị – ta không nghe, ta không nghe, ta cái gì cũng không muốn nghe: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, ngươi còn muốn gạt ta, ngươi nghĩ rằng ta ngu xuẩn như vậy sao?”
Giao Nhân Tộc Công (Chùa: Thượng Quan Đằng ngu hết thuốc chữa, không thể cùng bày mưu!
“Quận Chúa!” Lúc này có thị vệ vội vã chạy tới, báo cáo: “Quận Chúa, không xong, vừa rồi trước Huyền Võ Môn đột nhiên cháy, bởi vì có rất nhiều dân chúng vây xem, mọi người bị kinh sợ lập tức giải tán, khung cảnh cực kỳ hỗn loạn, trong lúc đó bà bà và tứ nương của Lan Lâu toàn bộ biến mắt rồi.”
“Cái gì?” Thượng Quan Đẳng tức giận.
Giao Nhân Tộc Công Chúa biến sắc, ả đã biết, đây là kế liên hoàn của Hạ Tịch Quán.
Ngày hôm nay Hạ Tịch Quán lẻ loi một mình xông vào Huyền Võ Môn, đập nồi dìm thuyền, bày mưu nghĩ kế, quay ả và Thượng Quan Đằng Vòng vòng.
“Có ý gì?” Giao Nhân Tộc Công Chúa không hiểu.
Hạ Tịch Quán cười nhạt không nói gì, cô lui về phía sau hai bước, sau đó dùng lực hua hua tay: “Người đâu tới đây mau, Giao Nhân Tộc Công Chúa ở chỗ này!”
Giao Nhân Tộc Công Chúa ngắng đầu, chỉ thấy những thị vệ của Thượng Quan Đẳng “xoát” cái đều nhìn lại: “Giao Nhân Tộc Công Chúa ở đâu, Quận Chúa có lệnh, bắt ả, giết không tha!”
Cái gì?
Giao Nhân Tộc Công Chúa hoài nghi chính mình nghe lầm, lão già Thượng Quan Đằng đó tại sao muốn bắt chính mình, không phải đã hẹn nhau cùng bắt Hạ Tịch Quán sao?
“Hạ Tịch Quán, mày làm cái gì?”
Hạ Tịch Quán nhướng hàng mày lá liễu: “Ngươi vừa rồi làm cái gì ngươi không rõ sao, vừa rồi ngươi đã đâm Thượng Quan Đằng một dao mà.”
Con ngươi Giao Nhân Tộc Công Chúa co rụt lại, ả đâm Thượng Quan Đằng lúc nào chứ, ả căn bản cũng không thấy Thượng Quan Đằng, vẫn đang đuổi Hạ Tịch Quán mà.
Không tốt.
Giao Nhân Tộc Công Chúa ý thức được mình trúng kế: “Hạ Tịch Quán, là ngươi, đúng không? Là ngươi giả mạo tai”
Trong đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán tràn ra tia sáng lạnh lùng, cô giơ tay lên cởi bỏ áo choàng trên người, lại quấn mái tóc dài lên: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, hôm nay chẳng qua chỉ là đòi lại ít thứ trên người ngươi, trên tay ngươi dính máu, thù của Lan Lâu cùng Giao Nhân giữa ngươi và ta, ta tới ngày tát báo!”
Nói xong Hạ Tịch Quán vươn tay phất một cái, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc nhanh chóng biến thành một khuôn mặt nhỏ bình thường, rất nhiều thị vệ vọt tới, Hạ Tịch Quán trà trộn vào đoàn người, kinh hoàng nói: “Giao Nhân Tộc Công Chúa ở đó, ả ta ở đói”
Thân ảnh Hạ Tịch Quán nhanh chóng biên mắt trong đám đông.
Giao Nhân Tộc Công Chúa trơ mắt nhìn Hạ Tịch Quán chạy thoát, Hạ Tịch Quán am hiểu thuật dịch dung, ngụy trang thành dáng vẻ nha hoàn thừa dịp loạn chạy thoát.
“Các ngươi làm cái gì, các ngươi bắt ta làm cái gì? Thượng Quan Đằng đâu, bảo Thượng Quan Đẳng tới gặp ta, chúng ta trúng kế rồi!” Giao Nhân Tộc Công Chúa hét lón.
Lúc này Thượng Quan Đằng bị thương vội vã chạy tới, gã âm u nhìn Giao Nhân Tộc Công Chúa: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, ngươi chạy à, ta xem lần này ngươi chạy đến đâu?”
N Giao Nhân Tộc Công Chúa cạn lời, đêu nói không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, ả xem như đã cảm nhận sâu sắc câu nói này.
“Thượng Quan Quận Chúa, ngươi trúng kế rồi, vừa rồi đâm ngươi một đao không phải ta, mà là Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán dùng thuật dịch dung ngụy trang thành ta, ả muốn ly gián chúng ta, ngươi ngàn vạn lần đừng để bị mắc mưu!” Giao Nhân Tộc Công Chúa giải thích.
Thượng Quan Đẳng vung tay lên, bốc đồng biểu thị – ta không nghe, ta không nghe, ta cái gì cũng không muốn nghe: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, ngươi còn muốn gạt ta, ngươi nghĩ rằng ta ngu xuẩn như vậy sao?”
Giao Nhân Tộc Công (Chùa: Thượng Quan Đằng ngu hết thuốc chữa, không thể cùng bày mưu!
“Quận Chúa!” Lúc này có thị vệ vội vã chạy tới, báo cáo: “Quận Chúa, không xong, vừa rồi trước Huyền Võ Môn đột nhiên cháy, bởi vì có rất nhiều dân chúng vây xem, mọi người bị kinh sợ lập tức giải tán, khung cảnh cực kỳ hỗn loạn, trong lúc đó bà bà và tứ nương của Lan Lâu toàn bộ biến mắt rồi.”
“Cái gì?” Thượng Quan Đẳng tức giận.
Giao Nhân Tộc Công Chúa biến sắc, ả đã biết, đây là kế liên hoàn của Hạ Tịch Quán.
Ngày hôm nay Hạ Tịch Quán lẻ loi một mình xông vào Huyền Võ Môn, đập nồi dìm thuyền, bày mưu nghĩ kế, quay ả và Thượng Quan Đằng Vòng vòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.