Chương 1690
Lưu Ly Tuyết Tuyết
28/11/2021
Lúc này thư ký riêng vội vã chạy tới: “Không xong rồi chủ tịch, Lục tổng đã xảy ra chuyện!”
Cái gì?
Có Dạ Cần biến sắc.
Hạ Tịch Quán múa xong, kế tiếp liền giao cho Lâm Thủy Dao.
Hạ Tịch Quán rời khỏi sân khấu, lúc đầu muốn đi tìm Diệp Linh, nhưng lúc này Tình Nhi đã đi tới: “Nữ Quân, tiểu công chúa Họa Họa đâu ạ?”
Tiểu Lục Họa?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng vào phòng Tiểu Lục Họa, nhìn quanh căn phòng ớn, vừa rồi Tiểu Lục Họa còn ngủ ở đây, sao đột nhiên lại biến mắt?
Hạ Tịch Quán giật mình, nhanh chóng chạy ra ngoài: “Tiểu Lục Họa! Tiểu Lục Họa, con đang ở đâu, mau trả lời mẹ một tiếng, mẹ tìm con sốt ruột lắm!”
Lúc này phía trước vang lên một giọng nói non nót: “Mẹ ơi con ở chỗ này.”
Là Tiểu Lục Họa.
Hạ Tịch Quán chạy tới, chỉ thấy Tiểu Lục Họa đứng trên ban công lầu hai chơi, phía trước sân là lan can khắc hoa.
` “Tiêu Lục Họa, không thê chơi ở trên ban công, nguy hiểm lắm con mau lại chỗ mẹ, mẹ ôm một cái nào.” Hạ Tịch Quán mở rộng cánh tay mình.
“Mẹ, con tới đây, mẹ đón con nhé.”
Tiểu Lục Họa mở rộng cánh tay nhỏ chạy đến hướng mẹ, nhưng không biết dưới chân cô bé giãm vào cái gì: “a”, Tiểu Lục Họa kêu một tiếng, cô bé trực quăng ngã vào lan can.
Lúc này “két” một tiếng, lan can lại bị nứt ra.
Tiểu Lục Họa rơi xuống từ trên ban công lầu hai.
Trời ạt “Họa họa Tiểu Công Chúa!” Tình Nhi thét chói tai.
Một màn này phát sinh quá đột ngột, con ngươi Hạ Tịch Quán đột nhiên co rút, nơi đây ít nhất cũng phải cao 3-4m, Tiểu Lục Họa ngã xuống từ lầu hai hậu quả khó mà lường được.
“Họa họal”
Hạ Tịch Quán vọt tới như tên bắn, trong tình thế cấp bách cô kéo lại bàn tay Tiểu Lục Họa, hai người cùng nhau té xuống.
Tốc độ rơi xuống rất nhanh, Hạ Tịch Quán bảo vệ Tiểu Lục Họa thật chặt trong ngực mình: “Họa Họa đừng sợ, mẹ sẽ che chở con, nhất định phải ôm chặt mẹt”
Ba đứa con này đều là mệnh của cô, làm mẹ, cô không thể cho phép Tiểu Lục Họa ở trước mặt cô chịu một chút tổn thương nào.
May mà cô kéo lại Tiểu Lục Họa, may mài Tiểu Lục Họa đã đã nhận ra nguy hiểm, cô bé rất nghe lời, nhanh chóng chôn đầu nhỏ thật chặt trong lòng mẹ.
Hạ Tịch Quán ôm thật chặt Tiểu Lục Họa hai mắt nhắm lại, đợi cảm giác đau đớn khi rơi xuống đất.
Độ cao 3-4m sẽ không ngã chết, nhưng 3 không cân thận là có thê gãy chân gãy tay.
Cô chờ đợi cơ thể mình ngã vào đất mẹ.
Thế nhưng cảm giác đau đớn trong tưởng tượng cũng không truyền đến, khi cô sắp ngã tại trên mặt đất, có một bàn tay to đột nhiên duỗi tới, đỡ lấy cô và Tiểu Lục Họa.
Cái gì?
Có Dạ Cần biến sắc.
Hạ Tịch Quán múa xong, kế tiếp liền giao cho Lâm Thủy Dao.
Hạ Tịch Quán rời khỏi sân khấu, lúc đầu muốn đi tìm Diệp Linh, nhưng lúc này Tình Nhi đã đi tới: “Nữ Quân, tiểu công chúa Họa Họa đâu ạ?”
Tiểu Lục Họa?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng vào phòng Tiểu Lục Họa, nhìn quanh căn phòng ớn, vừa rồi Tiểu Lục Họa còn ngủ ở đây, sao đột nhiên lại biến mắt?
Hạ Tịch Quán giật mình, nhanh chóng chạy ra ngoài: “Tiểu Lục Họa! Tiểu Lục Họa, con đang ở đâu, mau trả lời mẹ một tiếng, mẹ tìm con sốt ruột lắm!”
Lúc này phía trước vang lên một giọng nói non nót: “Mẹ ơi con ở chỗ này.”
Là Tiểu Lục Họa.
Hạ Tịch Quán chạy tới, chỉ thấy Tiểu Lục Họa đứng trên ban công lầu hai chơi, phía trước sân là lan can khắc hoa.
` “Tiêu Lục Họa, không thê chơi ở trên ban công, nguy hiểm lắm con mau lại chỗ mẹ, mẹ ôm một cái nào.” Hạ Tịch Quán mở rộng cánh tay mình.
“Mẹ, con tới đây, mẹ đón con nhé.”
Tiểu Lục Họa mở rộng cánh tay nhỏ chạy đến hướng mẹ, nhưng không biết dưới chân cô bé giãm vào cái gì: “a”, Tiểu Lục Họa kêu một tiếng, cô bé trực quăng ngã vào lan can.
Lúc này “két” một tiếng, lan can lại bị nứt ra.
Tiểu Lục Họa rơi xuống từ trên ban công lầu hai.
Trời ạt “Họa họa Tiểu Công Chúa!” Tình Nhi thét chói tai.
Một màn này phát sinh quá đột ngột, con ngươi Hạ Tịch Quán đột nhiên co rút, nơi đây ít nhất cũng phải cao 3-4m, Tiểu Lục Họa ngã xuống từ lầu hai hậu quả khó mà lường được.
“Họa họal”
Hạ Tịch Quán vọt tới như tên bắn, trong tình thế cấp bách cô kéo lại bàn tay Tiểu Lục Họa, hai người cùng nhau té xuống.
Tốc độ rơi xuống rất nhanh, Hạ Tịch Quán bảo vệ Tiểu Lục Họa thật chặt trong ngực mình: “Họa Họa đừng sợ, mẹ sẽ che chở con, nhất định phải ôm chặt mẹt”
Ba đứa con này đều là mệnh của cô, làm mẹ, cô không thể cho phép Tiểu Lục Họa ở trước mặt cô chịu một chút tổn thương nào.
May mà cô kéo lại Tiểu Lục Họa, may mài Tiểu Lục Họa đã đã nhận ra nguy hiểm, cô bé rất nghe lời, nhanh chóng chôn đầu nhỏ thật chặt trong lòng mẹ.
Hạ Tịch Quán ôm thật chặt Tiểu Lục Họa hai mắt nhắm lại, đợi cảm giác đau đớn khi rơi xuống đất.
Độ cao 3-4m sẽ không ngã chết, nhưng 3 không cân thận là có thê gãy chân gãy tay.
Cô chờ đợi cơ thể mình ngã vào đất mẹ.
Thế nhưng cảm giác đau đớn trong tưởng tượng cũng không truyền đến, khi cô sắp ngã tại trên mặt đất, có một bàn tay to đột nhiên duỗi tới, đỡ lấy cô và Tiểu Lục Họa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.