Chương 1736
Lưu Ly Tuyết Tuyết
12/12/2021
Cái hôn này của Lục Hàn Đình, hôn rất lâu, mục sư cũng không nhịn được nện búa nhỏ xuống một cái: “Chú rể, một vừa hai phải thôi! Thượng đế cũng nói ngài ăn no cầu lương rồi đấy.”
Phụt.
Ha ha ha.
Tân khách phía dưới lần nữa bật cười.
Hạ Tịch Quán cảm thấy trong lòng bàn tay Lục Hàn Đình chảy đầy mồ hô, cô cười ngọt ngào dựa vào trong lòng Lục Hàn Đình.
Gió nhẹ mơn man trên mái tóc, thật vừa vặn hạnh phúc đã đến.
Kế tiếp chính là phân đoạn cô dâu ném hoa, người nào cướp được hoa từ tay cô dâu, sẽ là người kế tiếp kết hôn.
Nam nữ chưa lập gia đình cũng bắt đầu rối loạn: “Mau tới đây, mau tới đây đoạt hoa của cô dâu!”
Hạ Tịch Quán đứng ở trên đài, cô lo lắng trừng mắt nhìn cô bạn thân Diệp Linh của mình, ý kia là – cậu mau đứng ở phía sau tranh đi, tớ ném cho cậu! . Truyện Dị Năng
Diệp Linh nhướng mày, bắt động, ý kia là – tớ không muốn, tớ là quý tộc độc thân mà.
Hạ Tịch Quán: “…”
Hạ Tịch Quán cũng không dám thiên vị quá rõ ràng, cho nên cô cong người, nhắm mắt lại, trực tiếp ném đóa hoa ra ngoài.
AI Phía sau một hồi thét chói tai.
Diệp Linh ngước mắt, chỉ thấy đóa hoa đập trúng vào một người, chính là… Cố Dạ Cần.
Cố Dạ Cần tuấn mỹ đứng lặng ở nơi đó, hai tay sao đút túi quần, cũng không có dự định bắt hoa, thế nhưng đóa hoa ném qua, trực tiếp đập trúng trong ngực anh.
Môi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liễu — Liễu Anh Lạc 17 tuổi.
Liễu Anh Lạc 17 tuổi, nghênh đón năm thứ hai của cô và Lục Tư Tước.
Sinh nhật tuổi 17, Lục Tư Tước dẫn cô đi xem một trận mưa hoa.
Lúc về khách sạn trên người hai người đều ướt đẫm, Lục Tư Tước nhìn Liễu Anh Lạc 17 tuổi, hai năm qua cô nhanh chóng nảy nở, ngũ quan vốn ngây thơ càng thêm khuynh thành, ngay cả dáng người cũng đang thay đổi, bây giờ váy vóc ướt nhẹp dán trên đường cong lồi lõm của thiếu nữ, vẫn chưa tính là quyên rũ dụ hoặc, nhưng lộ ra một cảm giác cắm ky.
Lục Tư Tước nhanh chóng dời mắt đi, đút tay vào trong túi quần.
Lúc này Liễu Anh Lạc chạy tới, ôm lấy hông của anh: “Lạnh quá, A Tước ôm em một cái nào.”
Các cô gái chưa lập gia đình đều thét chói tai: “Trời ạ, hoa của cô dâu rơi trúng trên người Có tổng kìal”
“Xem ra Cố tổng sắp có tin vui rồi, sắp kết hôn rồi!”
“Cũng không biết cô gái nào may mắn như thế, có thể gả vào Cố gia hào môn, trở thành Cố thái thái.”
Cố Dạ Cẩn không hề nhúc nhích, hoa nện trên lồng ngực to lớn của anh sau đó rơi trên mặt đất, anh nhướng mày kiếm, nhìn về phía Diệp Linh.
Diệp Linh nhàn nhạt nhìn anh một cái, xoay người rời đi.
Hôn lễ kết thúc mỹ mãn, Diệp Linh trở về, chuẩn bị thay quần áo.
Thế nhưng phía sau đột nhiên vươn ra một bàn tay trực tiếp kéo lại cổ tay cô mảnh khảnh, sau đó nhẹ nhàng kéo, cô nhanh chóng ngã vào trong lồng ngực to lớn.
Phụt.
Ha ha ha.
Tân khách phía dưới lần nữa bật cười.
Hạ Tịch Quán cảm thấy trong lòng bàn tay Lục Hàn Đình chảy đầy mồ hô, cô cười ngọt ngào dựa vào trong lòng Lục Hàn Đình.
Gió nhẹ mơn man trên mái tóc, thật vừa vặn hạnh phúc đã đến.
Kế tiếp chính là phân đoạn cô dâu ném hoa, người nào cướp được hoa từ tay cô dâu, sẽ là người kế tiếp kết hôn.
Nam nữ chưa lập gia đình cũng bắt đầu rối loạn: “Mau tới đây, mau tới đây đoạt hoa của cô dâu!”
Hạ Tịch Quán đứng ở trên đài, cô lo lắng trừng mắt nhìn cô bạn thân Diệp Linh của mình, ý kia là – cậu mau đứng ở phía sau tranh đi, tớ ném cho cậu! . Truyện Dị Năng
Diệp Linh nhướng mày, bắt động, ý kia là – tớ không muốn, tớ là quý tộc độc thân mà.
Hạ Tịch Quán: “…”
Hạ Tịch Quán cũng không dám thiên vị quá rõ ràng, cho nên cô cong người, nhắm mắt lại, trực tiếp ném đóa hoa ra ngoài.
AI Phía sau một hồi thét chói tai.
Diệp Linh ngước mắt, chỉ thấy đóa hoa đập trúng vào một người, chính là… Cố Dạ Cần.
Cố Dạ Cần tuấn mỹ đứng lặng ở nơi đó, hai tay sao đút túi quần, cũng không có dự định bắt hoa, thế nhưng đóa hoa ném qua, trực tiếp đập trúng trong ngực anh.
Môi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liễu — Liễu Anh Lạc 17 tuổi.
Liễu Anh Lạc 17 tuổi, nghênh đón năm thứ hai của cô và Lục Tư Tước.
Sinh nhật tuổi 17, Lục Tư Tước dẫn cô đi xem một trận mưa hoa.
Lúc về khách sạn trên người hai người đều ướt đẫm, Lục Tư Tước nhìn Liễu Anh Lạc 17 tuổi, hai năm qua cô nhanh chóng nảy nở, ngũ quan vốn ngây thơ càng thêm khuynh thành, ngay cả dáng người cũng đang thay đổi, bây giờ váy vóc ướt nhẹp dán trên đường cong lồi lõm của thiếu nữ, vẫn chưa tính là quyên rũ dụ hoặc, nhưng lộ ra một cảm giác cắm ky.
Lục Tư Tước nhanh chóng dời mắt đi, đút tay vào trong túi quần.
Lúc này Liễu Anh Lạc chạy tới, ôm lấy hông của anh: “Lạnh quá, A Tước ôm em một cái nào.”
Các cô gái chưa lập gia đình đều thét chói tai: “Trời ạ, hoa của cô dâu rơi trúng trên người Có tổng kìal”
“Xem ra Cố tổng sắp có tin vui rồi, sắp kết hôn rồi!”
“Cũng không biết cô gái nào may mắn như thế, có thể gả vào Cố gia hào môn, trở thành Cố thái thái.”
Cố Dạ Cẩn không hề nhúc nhích, hoa nện trên lồng ngực to lớn của anh sau đó rơi trên mặt đất, anh nhướng mày kiếm, nhìn về phía Diệp Linh.
Diệp Linh nhàn nhạt nhìn anh một cái, xoay người rời đi.
Hôn lễ kết thúc mỹ mãn, Diệp Linh trở về, chuẩn bị thay quần áo.
Thế nhưng phía sau đột nhiên vươn ra một bàn tay trực tiếp kéo lại cổ tay cô mảnh khảnh, sau đó nhẹ nhàng kéo, cô nhanh chóng ngã vào trong lồng ngực to lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.