Chương 1770
Lưu Ly Tuyết Tuyết
22/12/2021
Trong phòng khách, Lệ lão thái quân và Hạ Tịch Quán đang ngồi ở trên ghế sa lon nói chuyện phiếm, lúc này điện thoại liền vang lên, bác Phúc thấp giọng nói: “Lão thái quân, chỗ thiếu gia gọi điện thoại tới.”
Kỳ thực tâm Lệ lão thái quân như gương sáng, lần trước Lệ Quân Mặc mang theo Lâm Thủy Dao trở về, hai người ở trước mặt bà diễn tiết mục ân ái tình lữ, bà đã sớm biết, nhưng cũng không nói ra.
Hiện tại Lệ Quân Mặc mang Lâm Thủy Dao về biệt thự tư nhân của mình, những thứ này bà biết.
Lệ lão thái quân liếc bác Phúc mắt: “Một cuộc gọi mà thôi, vội cái gì?”
Bác Phúc: “… Lão thái quân, nghe thiếu gia cãi nhau với Lâm tiểu thư…”
“Cãi nhau?” Lệ lão thái quân lặp lại hai chữ này, ngược lại nở nụ cười: “Thế thì càng tốt, để cho bọn nó ầm ï, cãi nhau càng lớn hơn đi.”
Bác Phúc không hiểu gì cả.
Lúc này Hạ Tịch Quán cười cười mở miệng nói rồi: “Bác Phúc không cần lo đâu ạ, bô mẹ con tuy đã già rôi nhưng cũng là lần đầu tiên yêu đương, trong tình yêu chỉ số IQ đều sẽ tự động mắt điện, tựa như hai đứa trẻ đang cãi nhau, không sao đâu ạ, lần này con trở về Đề Đô chính là vì bố mẹ mà đến, hết thảy đều đang nắm trong tay, không cần lo lắng.”
Ánh mắt bác Phúc rơi trên người Hạ Tịch Quán, chỉ thấy trong đôi mắt trong trẻo kia của Hạ Tịch Quán lóe ra tia sáng thông tuệ ung dung, sáng sủa y như dĩ vãng, lại thêm vài phần phong phạm của năm tháng lắng đọng người làm chủ mẫu, làm cho không có kẻ nào không tín phục, an lòng.
Bác Phúc đột nhiên không sốt ruột nữa, có gì phải lo, có lão thái quân và Hạ Tịch Quán hai đời đương gia chủ mẫu ngôi ở chô này điêu khiên từ xa tât cả, xem ra, chuyện tốt của Lệ gia sắp đến rồi.
Trong phòng ngủ chính biệt thự, Lệ Quân Mặc đi vào, ném Lâm Thủy Dao vào trong giường lớn mềm mại của mình.
Lâm Thủy Dao đứng lên muốn bỏ chạy, thế nhưng không còn kịp rồi, thân thể anh tuấn của Lệ Quân Mặc đã đè ép xuống, vây bà ở dưới thân thể của mình.
“Lệ Quân Mặc, anh muốn làm cái gì, buông!”
Lệ Quân Mặc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ linh động của bà: “Cô nói xem tôi muốn làm cái gì, làm người làm nữ của người khác mà không có chút tính tự giác, buỏi tối làm ấm giường bồi ngủ, còn muốn tôi phải dạy cho anh?”
Ông nói cái gì?
Làm ấm giường… bồi ngủ?
Lâm Thủy Dao khiếp sợ nhìn ông, trong khoảng thời gian này ông sao lại trở nên hư hỏng như vậy rồi, rốt cuộc người nào đã làm hư ông?
“Tôi không muốn! Lâm Thủy Dao nhanh chóng cự tuyệt: “Lệ Quân Mặc, người làm nữ của anh còn nhiều mà, anh tùy tiện đi chọn một cô làm ấm giường bồi ngủ đi!!”
Trong biệt thự tư nhân của ông có nhiều người làm nữ hầu hạ ông như vậy, có rất nhiều lựa chọn, căn bản cũng không thiếu bài!
Lệ Quân Mặc cũng biêt bà không đề bụng đến ông, vừa rồi còn ném phụ nữ vào phòng của ông, hiện tại lại không kịp chờ đợi ném tiếp một người phụ nữ khác trên giường ông!
“Tôi không muốn bọn họ, tôi chỉ muốn cô, dù sao… cô là người đắt tiền nhất trong bọn họ, kiểu phụ nữ năm tỷ gì không dễ gì có được, Lâm Thủy Dao, cô phải phát huy tác dụng của mình, ở chỗ này của tôi phát huy giá trị lớn nhất của côi”
“…” Lâm Thủy Dao không còn gì để nói rồi: “Tôi không muốn! Tôi cũng không cần! Lệ Quân Mặc, tôi ghét anh!”
Lệ Quân Mặc hiện tại không muốn nghe bà nói, bàn tay bưng lây khuôn mặt nhỏ của bà, ông hạ mắt liền hôn một cái.
Con ngươi Lâm Thủy Dao co rụt lại, ra Sức giãy dụa.
Kỳ thực tâm Lệ lão thái quân như gương sáng, lần trước Lệ Quân Mặc mang theo Lâm Thủy Dao trở về, hai người ở trước mặt bà diễn tiết mục ân ái tình lữ, bà đã sớm biết, nhưng cũng không nói ra.
Hiện tại Lệ Quân Mặc mang Lâm Thủy Dao về biệt thự tư nhân của mình, những thứ này bà biết.
Lệ lão thái quân liếc bác Phúc mắt: “Một cuộc gọi mà thôi, vội cái gì?”
Bác Phúc: “… Lão thái quân, nghe thiếu gia cãi nhau với Lâm tiểu thư…”
“Cãi nhau?” Lệ lão thái quân lặp lại hai chữ này, ngược lại nở nụ cười: “Thế thì càng tốt, để cho bọn nó ầm ï, cãi nhau càng lớn hơn đi.”
Bác Phúc không hiểu gì cả.
Lúc này Hạ Tịch Quán cười cười mở miệng nói rồi: “Bác Phúc không cần lo đâu ạ, bô mẹ con tuy đã già rôi nhưng cũng là lần đầu tiên yêu đương, trong tình yêu chỉ số IQ đều sẽ tự động mắt điện, tựa như hai đứa trẻ đang cãi nhau, không sao đâu ạ, lần này con trở về Đề Đô chính là vì bố mẹ mà đến, hết thảy đều đang nắm trong tay, không cần lo lắng.”
Ánh mắt bác Phúc rơi trên người Hạ Tịch Quán, chỉ thấy trong đôi mắt trong trẻo kia của Hạ Tịch Quán lóe ra tia sáng thông tuệ ung dung, sáng sủa y như dĩ vãng, lại thêm vài phần phong phạm của năm tháng lắng đọng người làm chủ mẫu, làm cho không có kẻ nào không tín phục, an lòng.
Bác Phúc đột nhiên không sốt ruột nữa, có gì phải lo, có lão thái quân và Hạ Tịch Quán hai đời đương gia chủ mẫu ngôi ở chô này điêu khiên từ xa tât cả, xem ra, chuyện tốt của Lệ gia sắp đến rồi.
Trong phòng ngủ chính biệt thự, Lệ Quân Mặc đi vào, ném Lâm Thủy Dao vào trong giường lớn mềm mại của mình.
Lâm Thủy Dao đứng lên muốn bỏ chạy, thế nhưng không còn kịp rồi, thân thể anh tuấn của Lệ Quân Mặc đã đè ép xuống, vây bà ở dưới thân thể của mình.
“Lệ Quân Mặc, anh muốn làm cái gì, buông!”
Lệ Quân Mặc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ linh động của bà: “Cô nói xem tôi muốn làm cái gì, làm người làm nữ của người khác mà không có chút tính tự giác, buỏi tối làm ấm giường bồi ngủ, còn muốn tôi phải dạy cho anh?”
Ông nói cái gì?
Làm ấm giường… bồi ngủ?
Lâm Thủy Dao khiếp sợ nhìn ông, trong khoảng thời gian này ông sao lại trở nên hư hỏng như vậy rồi, rốt cuộc người nào đã làm hư ông?
“Tôi không muốn! Lâm Thủy Dao nhanh chóng cự tuyệt: “Lệ Quân Mặc, người làm nữ của anh còn nhiều mà, anh tùy tiện đi chọn một cô làm ấm giường bồi ngủ đi!!”
Trong biệt thự tư nhân của ông có nhiều người làm nữ hầu hạ ông như vậy, có rất nhiều lựa chọn, căn bản cũng không thiếu bài!
Lệ Quân Mặc cũng biêt bà không đề bụng đến ông, vừa rồi còn ném phụ nữ vào phòng của ông, hiện tại lại không kịp chờ đợi ném tiếp một người phụ nữ khác trên giường ông!
“Tôi không muốn bọn họ, tôi chỉ muốn cô, dù sao… cô là người đắt tiền nhất trong bọn họ, kiểu phụ nữ năm tỷ gì không dễ gì có được, Lâm Thủy Dao, cô phải phát huy tác dụng của mình, ở chỗ này của tôi phát huy giá trị lớn nhất của côi”
“…” Lâm Thủy Dao không còn gì để nói rồi: “Tôi không muốn! Tôi cũng không cần! Lệ Quân Mặc, tôi ghét anh!”
Lệ Quân Mặc hiện tại không muốn nghe bà nói, bàn tay bưng lây khuôn mặt nhỏ của bà, ông hạ mắt liền hôn một cái.
Con ngươi Lâm Thủy Dao co rụt lại, ra Sức giãy dụa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.