Chương 1914
Lưu Ly Tuyết Tuyết
05/02/2022
Bàn tay to của Cố Dạ Cần còn duỗi ở giữa không trung, anh nhìn cô, hơi nhíu lên mày kiếm: “Linh Linh, qua đây, đừng để anh nói lần thứ hai.”
Đôi tròng mắt của Diệp Linh dừng lại trên khuôn mặt tuần mỹ của anh trong giây lát, sau đó xoay người, nhìn về phía ống kính trên tay ký giả truyền thông, tiêng nói cô ngân vang như chuông, leng keng mạnh mẽ: “Mọi người đều biết, tôi từng mang thai rồi sảy thai năm18 tuổi, đưa con kia thật sự là của Cố Dạ Cần, song, tôi là bị anh ta dụ dỗ cưỡng hiếp.”
Lời này vừa dứt, toàn trường hít vào, Diệp Linh đang nói cái gì?
Chuyện cô mang thai rồi sảy thai bị tuôn ra rồi sau đó Cố Dạ Cần đã lên tiếng thanh minh, thế nhưng Diệp Linh không có, đây là lần đầu tiên cô đứng ra công khai lên tiếng, cô lại nói mình bị Cố Dạ Cần cho dụ dỗ… cưỡng hiếp?
Cuộc hôn lễ ngày hôm nay này thực sự là kịch hay liên tục, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Diệp Linh nhìn ông kính, không có bât kỳ lảng tránh: “Tôi đã ủy thác luật sư chính thức khởi tố Cố Dạ Cần, anh ta chẳng những năm 18 tuổi cưỡng hiếp tôi, mấy năm này càng dây dưa không ngớt với tôi, tôi và anh ta rất sớm đã ở cùng một chỗ, tôi là tình nhân không thấy được ánh sáng của anh ta, trong tay tôi có ghi chép bằng chứng tôi đến khách sạn thuê phòng, còn có nơi ở của chúng tôi!”
Diệp Linh nói xong, một luật sư mặc Âu phục liền lên sân, đi tới trước mặt Cố Dạ Cần: “Cố tổng, tôi là luật sư ủy thác bây giờ của Diệp Linh Diệp tiểu thư, đây là hàm khởi tố của chúng tôi, ngoại trừ những điểm trên, nghe nói Cố tổng có sở thích biến thái trên chuyện nam nữ, thích hành hạ người, người ủy thác của tôi đã chụp ảnh hêt tât cả tôn thương lớn rồi, những thứ này sẽ cùng nhau nộp lên.”
Cố Dạ Cần vươn tay, nhận lấy hồ sơ trên tay luật sư, anh mở hồ sơ ra, đem chứng cứ bên trong ra.
Những chứng cớ này khá đầy đủ, từ chứng cứ Diệp Linh năm 18 sảy thai ở bệnh viện, đến chứng cứ của bệnh viện lần trước anh từ trong cục cảnh sát trở về cưỡng ép cô, bên trong thậm chí còn có kết quả tinh dịch của anh, thực sự không thiếu cái nào.
Anh hạ thủ rất nặng, mỗi lần chạm qua cô đều không khống chế được lực đạo, hơn nữa da thịt cô mềm, rất dễ dàng đã làm cô sưng tím khắp nơi, Diệp Linh đều chụp ảnh, từ bên hông đến đùi, thật đúng nhìn mà giật mình.
Cố Dạ Cần tùy ý lật một chút, đầu lưỡi đỉnh hàm phải một cái, anh từ trong cổ họng bật ra khỏi tiếng cười khàn khàn mà nguy hiểm – Ha.
Thì ra, cô đã sớm bắt đầu chuẩn bị.
Mỗi một lần nằm bên người anh, mỗi một lần tiếp xúc thân mật với anh, cô đều có mục đích.
Cố Dạ Cần ngắng đầu, tròng mắt đen hẹp dài đã nhiễm vài phần máu tươi: “Linh Linh, đây chính là quà cưới mà em chuẩn bị cho anh sao, anh thực sự rất… kinh hỉ.”
Nói xong, Cố Dạ Cần nhắc chân dài, đi tới hướng Diệp Linh.
Thê nhưng luật sư chặn đường: “Thật ngại quá Cố tổng, xét thấy ham mê biến thái của anh, người ủy thác của tôi đã xin pháp viện thân lệnh bảo vệ, trong khoảng mười bước chân, anh không được tiếp cận người ủy thác của tôi.”
Về sau mỗi một lần thấy cô, anh đều phải lui đến khoảng cách mười bước trở đi…
Khuôn mặt tuần tú kia của Cố Dạ Cần vẫn nhàn nhạt, nhưng bây giờ rõ ràng sắc mặt anh đã biến, anh câu môi cười, lúc cười lộ ra một hàm răng trắng, giống như răng nanh của dã thú lạnh lùng.
Anh ngừng lại, còn tỏ ra không sao giơ giơ hai tay: “Được, tôi không đi lên trước, như được chưa?”
Nói rồi ánh mắt của anh lướt qua luật sư rơi trên khuôn mặt nhỏ của Diệp Linh, đuôi lông mày anh khí đã nhướng lên, anh cười nói: “Linh Linh, em tưởng lệnh bảo vệ này có thê cản anh? Vậy em thật sự không hiểu anh rồi.”
Bộ dáng anh bây giờ lười biếng lại tà tính, vô cùng nguy hiểm, có đôi khi Diệp Linh cũng cảm thấy anh là trời sinh phản cốt, rất âm u tà tính.
Cuộc hôn lễ ngày hôm nay này đã ném đi mặt mũi, nếu như không phải nhân cơ hội ép vỡ anh, không biết sau này anh sẽ điên cuồng phản công cô thế nào.
Đôi tròng mắt của Diệp Linh dừng lại trên khuôn mặt tuần mỹ của anh trong giây lát, sau đó xoay người, nhìn về phía ống kính trên tay ký giả truyền thông, tiêng nói cô ngân vang như chuông, leng keng mạnh mẽ: “Mọi người đều biết, tôi từng mang thai rồi sảy thai năm18 tuổi, đưa con kia thật sự là của Cố Dạ Cần, song, tôi là bị anh ta dụ dỗ cưỡng hiếp.”
Lời này vừa dứt, toàn trường hít vào, Diệp Linh đang nói cái gì?
Chuyện cô mang thai rồi sảy thai bị tuôn ra rồi sau đó Cố Dạ Cần đã lên tiếng thanh minh, thế nhưng Diệp Linh không có, đây là lần đầu tiên cô đứng ra công khai lên tiếng, cô lại nói mình bị Cố Dạ Cần cho dụ dỗ… cưỡng hiếp?
Cuộc hôn lễ ngày hôm nay này thực sự là kịch hay liên tục, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Diệp Linh nhìn ông kính, không có bât kỳ lảng tránh: “Tôi đã ủy thác luật sư chính thức khởi tố Cố Dạ Cần, anh ta chẳng những năm 18 tuổi cưỡng hiếp tôi, mấy năm này càng dây dưa không ngớt với tôi, tôi và anh ta rất sớm đã ở cùng một chỗ, tôi là tình nhân không thấy được ánh sáng của anh ta, trong tay tôi có ghi chép bằng chứng tôi đến khách sạn thuê phòng, còn có nơi ở của chúng tôi!”
Diệp Linh nói xong, một luật sư mặc Âu phục liền lên sân, đi tới trước mặt Cố Dạ Cần: “Cố tổng, tôi là luật sư ủy thác bây giờ của Diệp Linh Diệp tiểu thư, đây là hàm khởi tố của chúng tôi, ngoại trừ những điểm trên, nghe nói Cố tổng có sở thích biến thái trên chuyện nam nữ, thích hành hạ người, người ủy thác của tôi đã chụp ảnh hêt tât cả tôn thương lớn rồi, những thứ này sẽ cùng nhau nộp lên.”
Cố Dạ Cần vươn tay, nhận lấy hồ sơ trên tay luật sư, anh mở hồ sơ ra, đem chứng cứ bên trong ra.
Những chứng cớ này khá đầy đủ, từ chứng cứ Diệp Linh năm 18 sảy thai ở bệnh viện, đến chứng cứ của bệnh viện lần trước anh từ trong cục cảnh sát trở về cưỡng ép cô, bên trong thậm chí còn có kết quả tinh dịch của anh, thực sự không thiếu cái nào.
Anh hạ thủ rất nặng, mỗi lần chạm qua cô đều không khống chế được lực đạo, hơn nữa da thịt cô mềm, rất dễ dàng đã làm cô sưng tím khắp nơi, Diệp Linh đều chụp ảnh, từ bên hông đến đùi, thật đúng nhìn mà giật mình.
Cố Dạ Cần tùy ý lật một chút, đầu lưỡi đỉnh hàm phải một cái, anh từ trong cổ họng bật ra khỏi tiếng cười khàn khàn mà nguy hiểm – Ha.
Thì ra, cô đã sớm bắt đầu chuẩn bị.
Mỗi một lần nằm bên người anh, mỗi một lần tiếp xúc thân mật với anh, cô đều có mục đích.
Cố Dạ Cần ngắng đầu, tròng mắt đen hẹp dài đã nhiễm vài phần máu tươi: “Linh Linh, đây chính là quà cưới mà em chuẩn bị cho anh sao, anh thực sự rất… kinh hỉ.”
Nói xong, Cố Dạ Cần nhắc chân dài, đi tới hướng Diệp Linh.
Thê nhưng luật sư chặn đường: “Thật ngại quá Cố tổng, xét thấy ham mê biến thái của anh, người ủy thác của tôi đã xin pháp viện thân lệnh bảo vệ, trong khoảng mười bước chân, anh không được tiếp cận người ủy thác của tôi.”
Về sau mỗi một lần thấy cô, anh đều phải lui đến khoảng cách mười bước trở đi…
Khuôn mặt tuần tú kia của Cố Dạ Cần vẫn nhàn nhạt, nhưng bây giờ rõ ràng sắc mặt anh đã biến, anh câu môi cười, lúc cười lộ ra một hàm răng trắng, giống như răng nanh của dã thú lạnh lùng.
Anh ngừng lại, còn tỏ ra không sao giơ giơ hai tay: “Được, tôi không đi lên trước, như được chưa?”
Nói rồi ánh mắt của anh lướt qua luật sư rơi trên khuôn mặt nhỏ của Diệp Linh, đuôi lông mày anh khí đã nhướng lên, anh cười nói: “Linh Linh, em tưởng lệnh bảo vệ này có thê cản anh? Vậy em thật sự không hiểu anh rồi.”
Bộ dáng anh bây giờ lười biếng lại tà tính, vô cùng nguy hiểm, có đôi khi Diệp Linh cũng cảm thấy anh là trời sinh phản cốt, rất âm u tà tính.
Cuộc hôn lễ ngày hôm nay này đã ném đi mặt mũi, nếu như không phải nhân cơ hội ép vỡ anh, không biết sau này anh sẽ điên cuồng phản công cô thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.