Chương 2135
Lưu Ly Tuyết Tuyết
03/04/2022
Nơi đó không có ai.
Tô Tiểu Đường thu hồi ánh mắt, chuẩn bị rời đi.
Lúc này đột nhiên có hai hộ vệ áo đen đi tới, chặn lôi đi của Tô Tiêu Đường: “Tô tiểu thư phải không, cô không thể đi.”
Tài xế thấy tình huống không đúng, nhanh chóng nói: “Các anh làm càn, Tô tiểu thư là người của Thành gia, người của Thành gia các anh cũng dám đụng?”
Hai hộ vệ áo đen rõ ràng rất kiêng ky Tiêu Thành, nói rất khách khí: “Thật ngại quá, Tô tiểu thư phải theo chúng tôi đi một chuyến, bởi vì lão gia tử đã mời côi”
Tiêu lão gia tử mời cô!
Tài xế biến sắc, còn muốn nói thêm gì đó, lúc này Tô Tiểu Đường đã thấy Dương Kim Đậu sắp đi tới đây, chẳng mấy chốc sẽ thấy cô, Tô Tiểu Đường quyết định nhanh chóng lên tiếng: “Được, tôi đi cùng các anh.”
“Tô tiểu thư!”
“Không sao đâu, Tiêu lão gia tử sẽ không làm gì tôi đâu, không cần lo lắng.” Tô tiểu Đường đi theo hai hộ vệ áo đen đó.
Tài xế biết chuyện xấu, anh ta nhanh chóng lấy điện thoại ra, bắm số điện thoại của Tiêu Thành.
Lúc này Tiêu Thành đang ở trên một bến tàu, bởi vì vấn đề địa bàn, nơi đây và các bến tàu khác nổi lên xung đột, hai phe đang giằng co.
“Tiêu Thành, mày huênh hoang cái gì, mày cũng quá phách lối, trời đất bao la mày là lớn nhất đúng không, trong mắt của tao, mày cũng chỉ là một con chó Tiêu gia nuôi!”
“Mày nói cái gì, lập lại lần nữa xeml”
Hai bên văng lửa khắp nơi, mùi thuốc súng nồng nặc, sắp sửa đánh nhau.
Tiêu Thành duỗi tay ra, ngăn các anh em đang chuân bị xông lên phía sau, anh lười biếng nhếch môi: “Là thanh niên, tức lớn như vậy làm cái gì?”
“Thành gia, hắn chửi, các anh em liền không thể nhịn! Thủ hạ mặt đỏ tới mang tai.
“Được rồi, lui xuống đi.”
Thủ hạ không phục lui xuống.
Tiêu Thành nhìn lão đại đối phương, hai tay đút trong túi quần, sau đó nhắc đôi chân dài lấn đến gần bọn họ: “Vừa rồi chúng mày nói cái gì, là lỗ tai tao không tốt nữa, hay là chúng mày chưa ăn cơm, nói dõng dạc lần nữa đi nào.”
Thấy Tiêu Thành chèn ép đi qua, lão đại đối phương có chút thiếu tự tin, người trên đường đều biêt vải vóc trên người Tiêu Thành không kềm chế được cứng rắn bãn lĩnh từ trong xương anh, bằng không cũng không thể trong vòng mắy năm ngắn ngủi đã xưng bá.
Vị lão đại này vóc dáng đã rất cao, thế nhưng chiều cao 1m9 của Tiêu Thành đã vượt mặt gã, gã giống như là em trai anh vậy: “Tao… lẽ nào tao nói sai sao, mày chính là Tiêu gia nuôi… một con…!”
Chữ “chó” cuối cùng căn bản không phát ra ngoài, bởi vì Tiêu Thành đã xuất thủ, tốc độ nhanh đến độ người ta thấy không rõ, tên lão đại đó chỉ cảm thấy một lực đạo tựa bão táp cuốn qua đây, một giây kế tiếp gã đã bị hất tung trên mặt đắt rồi.
“Tiêu Thành, mày!” Tên lão đại đó giùng giăng muôn đứng lên.
Thế nhưng Tiêu Thành nhắc chân, đôi giày vừa dày vừa nặng trực tiếp đạp lên mặt của tên lão đại đó, hung hăng giẫm vào trong bùn đất, tay anh đút trong túi quần thờ ơ cười nói: “Mày chỉ biết là tao là một con chó Tiêu gia nuôi, nhưng mày không biết chó thích cắn người à, vậy đừng trách tao hiện tại cắn mày.”
Tên lão đại kia chật vật tột cùng, trong miệng đã hộc máu.
Tô Tiểu Đường thu hồi ánh mắt, chuẩn bị rời đi.
Lúc này đột nhiên có hai hộ vệ áo đen đi tới, chặn lôi đi của Tô Tiêu Đường: “Tô tiểu thư phải không, cô không thể đi.”
Tài xế thấy tình huống không đúng, nhanh chóng nói: “Các anh làm càn, Tô tiểu thư là người của Thành gia, người của Thành gia các anh cũng dám đụng?”
Hai hộ vệ áo đen rõ ràng rất kiêng ky Tiêu Thành, nói rất khách khí: “Thật ngại quá, Tô tiểu thư phải theo chúng tôi đi một chuyến, bởi vì lão gia tử đã mời côi”
Tiêu lão gia tử mời cô!
Tài xế biến sắc, còn muốn nói thêm gì đó, lúc này Tô Tiểu Đường đã thấy Dương Kim Đậu sắp đi tới đây, chẳng mấy chốc sẽ thấy cô, Tô Tiểu Đường quyết định nhanh chóng lên tiếng: “Được, tôi đi cùng các anh.”
“Tô tiểu thư!”
“Không sao đâu, Tiêu lão gia tử sẽ không làm gì tôi đâu, không cần lo lắng.” Tô tiểu Đường đi theo hai hộ vệ áo đen đó.
Tài xế biết chuyện xấu, anh ta nhanh chóng lấy điện thoại ra, bắm số điện thoại của Tiêu Thành.
Lúc này Tiêu Thành đang ở trên một bến tàu, bởi vì vấn đề địa bàn, nơi đây và các bến tàu khác nổi lên xung đột, hai phe đang giằng co.
“Tiêu Thành, mày huênh hoang cái gì, mày cũng quá phách lối, trời đất bao la mày là lớn nhất đúng không, trong mắt của tao, mày cũng chỉ là một con chó Tiêu gia nuôi!”
“Mày nói cái gì, lập lại lần nữa xeml”
Hai bên văng lửa khắp nơi, mùi thuốc súng nồng nặc, sắp sửa đánh nhau.
Tiêu Thành duỗi tay ra, ngăn các anh em đang chuân bị xông lên phía sau, anh lười biếng nhếch môi: “Là thanh niên, tức lớn như vậy làm cái gì?”
“Thành gia, hắn chửi, các anh em liền không thể nhịn! Thủ hạ mặt đỏ tới mang tai.
“Được rồi, lui xuống đi.”
Thủ hạ không phục lui xuống.
Tiêu Thành nhìn lão đại đối phương, hai tay đút trong túi quần, sau đó nhắc đôi chân dài lấn đến gần bọn họ: “Vừa rồi chúng mày nói cái gì, là lỗ tai tao không tốt nữa, hay là chúng mày chưa ăn cơm, nói dõng dạc lần nữa đi nào.”
Thấy Tiêu Thành chèn ép đi qua, lão đại đối phương có chút thiếu tự tin, người trên đường đều biêt vải vóc trên người Tiêu Thành không kềm chế được cứng rắn bãn lĩnh từ trong xương anh, bằng không cũng không thể trong vòng mắy năm ngắn ngủi đã xưng bá.
Vị lão đại này vóc dáng đã rất cao, thế nhưng chiều cao 1m9 của Tiêu Thành đã vượt mặt gã, gã giống như là em trai anh vậy: “Tao… lẽ nào tao nói sai sao, mày chính là Tiêu gia nuôi… một con…!”
Chữ “chó” cuối cùng căn bản không phát ra ngoài, bởi vì Tiêu Thành đã xuất thủ, tốc độ nhanh đến độ người ta thấy không rõ, tên lão đại đó chỉ cảm thấy một lực đạo tựa bão táp cuốn qua đây, một giây kế tiếp gã đã bị hất tung trên mặt đắt rồi.
“Tiêu Thành, mày!” Tên lão đại đó giùng giăng muôn đứng lên.
Thế nhưng Tiêu Thành nhắc chân, đôi giày vừa dày vừa nặng trực tiếp đạp lên mặt của tên lão đại đó, hung hăng giẫm vào trong bùn đất, tay anh đút trong túi quần thờ ơ cười nói: “Mày chỉ biết là tao là một con chó Tiêu gia nuôi, nhưng mày không biết chó thích cắn người à, vậy đừng trách tao hiện tại cắn mày.”
Tên lão đại kia chật vật tột cùng, trong miệng đã hộc máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.