Chương 2141
Lưu Ly Tuyết Tuyết
04/04/2022
Buông máy sấy, Tô Tiểu Đường vươn tay ôm con mèo nhỏ vào trong lòng: “Mèo nhỏ à, em kêu gì vậy?”
Meo meo meo.
Con mèo nhỏ lại kêu vài tiếng.
Tô Tiểu Đường run rẩy hàng mi dài, thanh tuyến mềm mại nói: “Em có phải đang hỏi… Tiêu Thành không, anh ấy lúc này chắc đang ở bên vị hôn thê của mình, không có thời giờ quan tâm đến chúng ta đâu.”
Meo meo meo.
“Không sai, anh ấy sắp kết hôn rồi, nhưng chúng ta không uống rượu mừng được, bởi vì anh ấy sẽ không mời chúng ta, anh ấy cũng chả thèm nói cho chúng ta biết.”
Meo meo meo.
Một người một mèo ở phòng tổng thống trò chuyện.
Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa phòng đột nhiên bị nhắn.
Có người đang gõ cửa.
Là ai?
Tô Tiểu Đường đứng lên, cô đi tới cạnh cửa, mở cửa phòng ra, ngoài cửa đứng nghiêm một thân thể cao ngắt, là Tiêu Thành.
Tiêu Thành tới!
Tô Tiểu Đường không nghĩ tới anh đã trễ thế này còn có thể qua đây, ngón tay hơi cong lại, đôi mắt hạnh trong suốt nhìn sang: “Sao anh lại tới đây?”
Ánh mắt Tiêu Thành rơi vào khuôn mặt nhỏ của cô, sau đó nhàn nhạt nhếch môi, hỏi ngược lại: “Tôi sao lại không thể tới?”
“Hiện tại khuya lắm rồi, anh qua đây tìm tôi không sợ cô dâu tương lai của anh ghen tuông quá độ à? Tôi thấy cô dâu tương lai của anh rất thích ăn giấm.”
“Ah,” Tiêu Thành khàn khàn cười một tiếng: “Em cho là… tôi đến tìm em sẽ làm những gì?”
Tô Tiểu Đường lúc này chau hàng mày thanh tú: “Khuya lắm rồi, tôi muốn ngủ, tạm biệt.”
Cô vươn tay toan đóng cửa. . Ngôn Tình Tổng Tài
Thế nhưng Tiêu Thành nâng đầu gối lên, trực tiếp chống vào ván cửa, anh toàn thân đều là khí lực, lực đạo nơi đầu gối quá mạnh mẽ, đã ung dung ngăn lại động tác đóng cửa của cô.
Tô Tiểu Đường ngắng đầu, có chút tức giận: “Tiêu Thành, anh làm cái gì? Anh hơn nửa đêm chạy đến nơi này chẳng những nói âm dương quái khí, còn muôn nôi điên?”
Tiêu Thành nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, chỉ mới 19 tuổi, khuôn mặt cô trắng trắng mềm mềm, tựa như lòng trắng trứng, mới vừa tắm nên trên người cô rất thơm, mái tóc dài nửa ẩm ướt nửa khô rũ xuống, vài sợi tóc quấn ở cổ trắng, nhìn thế nào đều có vài phần hoạt sắc sinh hương.
“Thằng nhóc trong hình là ai?” Anh cúi đầu hỏi một câu.
Thằng nhóc nào?
Tô Tiểu Đường lúc sau mới nhớ tới mấy tắm hình Tiêu lão gia tử tìm đến, cô và chàng trai trên hình một chút quan hệ cũng không có.
Trước đây trường học có một hoạt động thi đua, cô và cậu ấy đều được chọn, cùng đi trong sân trường tham thảo học tập, còn cùng ra bên ngoài tham gia thi đua, lúc đó tất cả giáo viên học sinh đều ở cùng một khách sạn.
Meo meo meo.
Con mèo nhỏ lại kêu vài tiếng.
Tô Tiểu Đường run rẩy hàng mi dài, thanh tuyến mềm mại nói: “Em có phải đang hỏi… Tiêu Thành không, anh ấy lúc này chắc đang ở bên vị hôn thê của mình, không có thời giờ quan tâm đến chúng ta đâu.”
Meo meo meo.
“Không sai, anh ấy sắp kết hôn rồi, nhưng chúng ta không uống rượu mừng được, bởi vì anh ấy sẽ không mời chúng ta, anh ấy cũng chả thèm nói cho chúng ta biết.”
Meo meo meo.
Một người một mèo ở phòng tổng thống trò chuyện.
Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa phòng đột nhiên bị nhắn.
Có người đang gõ cửa.
Là ai?
Tô Tiểu Đường đứng lên, cô đi tới cạnh cửa, mở cửa phòng ra, ngoài cửa đứng nghiêm một thân thể cao ngắt, là Tiêu Thành.
Tiêu Thành tới!
Tô Tiểu Đường không nghĩ tới anh đã trễ thế này còn có thể qua đây, ngón tay hơi cong lại, đôi mắt hạnh trong suốt nhìn sang: “Sao anh lại tới đây?”
Ánh mắt Tiêu Thành rơi vào khuôn mặt nhỏ của cô, sau đó nhàn nhạt nhếch môi, hỏi ngược lại: “Tôi sao lại không thể tới?”
“Hiện tại khuya lắm rồi, anh qua đây tìm tôi không sợ cô dâu tương lai của anh ghen tuông quá độ à? Tôi thấy cô dâu tương lai của anh rất thích ăn giấm.”
“Ah,” Tiêu Thành khàn khàn cười một tiếng: “Em cho là… tôi đến tìm em sẽ làm những gì?”
Tô Tiểu Đường lúc này chau hàng mày thanh tú: “Khuya lắm rồi, tôi muốn ngủ, tạm biệt.”
Cô vươn tay toan đóng cửa. . Ngôn Tình Tổng Tài
Thế nhưng Tiêu Thành nâng đầu gối lên, trực tiếp chống vào ván cửa, anh toàn thân đều là khí lực, lực đạo nơi đầu gối quá mạnh mẽ, đã ung dung ngăn lại động tác đóng cửa của cô.
Tô Tiểu Đường ngắng đầu, có chút tức giận: “Tiêu Thành, anh làm cái gì? Anh hơn nửa đêm chạy đến nơi này chẳng những nói âm dương quái khí, còn muôn nôi điên?”
Tiêu Thành nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, chỉ mới 19 tuổi, khuôn mặt cô trắng trắng mềm mềm, tựa như lòng trắng trứng, mới vừa tắm nên trên người cô rất thơm, mái tóc dài nửa ẩm ướt nửa khô rũ xuống, vài sợi tóc quấn ở cổ trắng, nhìn thế nào đều có vài phần hoạt sắc sinh hương.
“Thằng nhóc trong hình là ai?” Anh cúi đầu hỏi một câu.
Thằng nhóc nào?
Tô Tiểu Đường lúc sau mới nhớ tới mấy tắm hình Tiêu lão gia tử tìm đến, cô và chàng trai trên hình một chút quan hệ cũng không có.
Trước đây trường học có một hoạt động thi đua, cô và cậu ấy đều được chọn, cùng đi trong sân trường tham thảo học tập, còn cùng ra bên ngoài tham gia thi đua, lúc đó tất cả giáo viên học sinh đều ở cùng một khách sạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.