Chương 2146
Lưu Ly Tuyết Tuyết
05/04/2022
“Thành gia, Tô tiểu thư vẫn còn ở trong phòng, anh có vào hay không?” Lúc này thủ hạ thấp giọng hỏi.
Tiêu Thành nhìn cánh cửa phòng đóng chặt trước mắt, anh vươn tay, đặt trên chốt cửa, muốn mở rộng cửa.
Thế nhưng một giây kế tiếp, động tác mở cửa ấy cứng lại rồi.
Chậm rãi, anh thu tay mình lại, xoay người đi.
Tiêu Thành đi tới hành lang mờ tối, đốt một điều thuốc, làn khói mịt mù mơ hồ gương mặt anh tuần kia.
Rất nhanh, một chuỗi chuông điện thoại di động vang lên, điện thoại tới.
Là Tiêu lão gia tử gọi.
Tiêu Thành ấn phím nhận nghe, giọng nói Tiêu lão gia tử nhanh chóng truyền tới: “A Thành, con bây giờ ở đâu, thân thể Đình Đình khó chịu, vào bệnh viện rồi, con có thể tới thăm Đình Đình một chút không?”
Tiêu Thành đưa nửa đoạn điều thuốc lá tới bên môi hít sâu một hơi, trong ngọn lửa màu đỏ tươi đang nhảy múa, anh gật đầu: “Được, con lập tức đi qua.”
Dương Kim Đậu và Tô Tiêu Đường ngồi chung một chỗ ăn cơm tối, Dương Kim Đậu nhìn con gái mình nói: “Băng Băng, mẹ thấy con đã nghỉ ngơi khỏe rồi, chúng ta chuẩn bị rời khỏi nơi này đi! Cùng mẹ về nhà, quên đi tất cả trước ki, cũng quên cái tên Tô Tiểu Đường này, về sau con chính là thiên kim Dương thị, thượng lưu danh viện, mẹ sẽ sắp xếp để con ra nước ngoài học bổ túc, cuộc sống tươi đẹp của con vừa mới bắt đầu.”
Tô Tiểu Đường cúi đầu ăn, hàng mi dài an tĩnh rủ xuống, cũng không có trả lời.
Mấy ngày này cô vẫn rất an tĩnh, không mở miệng nói chuyện.
Lúc này “cạch” một tiếng, cổng lớn biệt thự đột nhiên mở ra.
Tô Tiểu Đường khựng lại, nhanh chóng ngắng đầu nhìn qua.
Đi vào là thư ký riêng của Dương Kim Đậu.
Trong chốc lát đó ánh sáng trong mắt Tô Tiểu Đường nhanh chóng tắt đi, cô để chén đũa xuống: “Con ăn xong rồi, về phòng trước ạ.”
Tô Tiểu Đường lên lầu.
Thư ký riêng đi tới: “Sếp, đại tiểu thư sao như đang rầu rĩ không vui thế kia?”
Thư ký riêng có thể nhìn ra được chuyện này Dương Kim Đậu cũng đã sớm nhìn ra, mấy ngày này Tiêu Thành chưa từng xuât hiện, con gái bà liên hồn vía lên mây, rõ ràng đang đợi Tiêu Thành qua đây.
“Mẹ con chúng tôi mới vừa gặp lại, Băng Băng chắc có chút không quen.”
Dương Kim Đậu ưu nhã cắt một khối thịt bò: “Mấy ngày này chỗ Tiêu Thành có động tĩnh nào không?”
“Thưa sếp, hai ngày này Tiêu Thành ở cùng Tiêu Đình Đình, nghe nói… Tiêu Thành đáp ứng hôn sự rồi, Tiêu gia đang chuẩn bị hôn lễ.”
Dương Kim Đậu không nhiều lời, bà biết lời ngày ấy Tiêu Thành đã nghe lọt.
“Sếp, đây là đồ Tiêu Thành giao cho đại tiểu thư.” Thư ký riêng đưa đến một vật.
Tiêu Thành nhìn cánh cửa phòng đóng chặt trước mắt, anh vươn tay, đặt trên chốt cửa, muốn mở rộng cửa.
Thế nhưng một giây kế tiếp, động tác mở cửa ấy cứng lại rồi.
Chậm rãi, anh thu tay mình lại, xoay người đi.
Tiêu Thành đi tới hành lang mờ tối, đốt một điều thuốc, làn khói mịt mù mơ hồ gương mặt anh tuần kia.
Rất nhanh, một chuỗi chuông điện thoại di động vang lên, điện thoại tới.
Là Tiêu lão gia tử gọi.
Tiêu Thành ấn phím nhận nghe, giọng nói Tiêu lão gia tử nhanh chóng truyền tới: “A Thành, con bây giờ ở đâu, thân thể Đình Đình khó chịu, vào bệnh viện rồi, con có thể tới thăm Đình Đình một chút không?”
Tiêu Thành đưa nửa đoạn điều thuốc lá tới bên môi hít sâu một hơi, trong ngọn lửa màu đỏ tươi đang nhảy múa, anh gật đầu: “Được, con lập tức đi qua.”
Dương Kim Đậu và Tô Tiêu Đường ngồi chung một chỗ ăn cơm tối, Dương Kim Đậu nhìn con gái mình nói: “Băng Băng, mẹ thấy con đã nghỉ ngơi khỏe rồi, chúng ta chuẩn bị rời khỏi nơi này đi! Cùng mẹ về nhà, quên đi tất cả trước ki, cũng quên cái tên Tô Tiểu Đường này, về sau con chính là thiên kim Dương thị, thượng lưu danh viện, mẹ sẽ sắp xếp để con ra nước ngoài học bổ túc, cuộc sống tươi đẹp của con vừa mới bắt đầu.”
Tô Tiểu Đường cúi đầu ăn, hàng mi dài an tĩnh rủ xuống, cũng không có trả lời.
Mấy ngày này cô vẫn rất an tĩnh, không mở miệng nói chuyện.
Lúc này “cạch” một tiếng, cổng lớn biệt thự đột nhiên mở ra.
Tô Tiểu Đường khựng lại, nhanh chóng ngắng đầu nhìn qua.
Đi vào là thư ký riêng của Dương Kim Đậu.
Trong chốc lát đó ánh sáng trong mắt Tô Tiểu Đường nhanh chóng tắt đi, cô để chén đũa xuống: “Con ăn xong rồi, về phòng trước ạ.”
Tô Tiểu Đường lên lầu.
Thư ký riêng đi tới: “Sếp, đại tiểu thư sao như đang rầu rĩ không vui thế kia?”
Thư ký riêng có thể nhìn ra được chuyện này Dương Kim Đậu cũng đã sớm nhìn ra, mấy ngày này Tiêu Thành chưa từng xuât hiện, con gái bà liên hồn vía lên mây, rõ ràng đang đợi Tiêu Thành qua đây.
“Mẹ con chúng tôi mới vừa gặp lại, Băng Băng chắc có chút không quen.”
Dương Kim Đậu ưu nhã cắt một khối thịt bò: “Mấy ngày này chỗ Tiêu Thành có động tĩnh nào không?”
“Thưa sếp, hai ngày này Tiêu Thành ở cùng Tiêu Đình Đình, nghe nói… Tiêu Thành đáp ứng hôn sự rồi, Tiêu gia đang chuẩn bị hôn lễ.”
Dương Kim Đậu không nhiều lời, bà biết lời ngày ấy Tiêu Thành đã nghe lọt.
“Sếp, đây là đồ Tiêu Thành giao cho đại tiểu thư.” Thư ký riêng đưa đến một vật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.