Chương 2236
Lưu Ly Tuyết Tuyết
28/04/2022
Cái gì?
Hà Băng khiếp sợ nhìn Đường Ngọc, hai nhà Đường Dương là thế giao, Đường Ngọc trong nhận thức của cô không phải là người như thề.
“Hà Băng, Đường Ngọc đã biết em là Tô Tiểu Đường rồi, cậu ta đã biết đoạn quá khứ kia của tôi và em, cậu ta vẫn luôn giả vờ.”
Hàng mi Hà Băng run lên, thì ra Đường Ngọc đã biết rồi, vậy anh ta bây giờ cải thay đổi đều có thể hiểu được.
“Đường Ngọc, anh ấy nói đều là thật sao, anh đã biệt hệt rôi?”
Đường Ngọc chật vật nằm trên thảm, anh ta âm u cố chấp nhìn Hà Băng: “Không sai, anh đã biết hét, thì ra Tiêu Thành chính là người đàn ông kia! Hà Băng, là em phản bội anh trước. là máy người phản bội tôi trước!”
Hà Băng biết Đường Ngọc bây giờ thay đổi liên quan rất lớn với cô, hiện tại rút đao đoạn thủy mới là cách tốt nhất, cô ạnh lùng nói: “Đường Ngọc, hủy đính hôn đi! Tôi sẽ không gả cho anh.”
“Không được! Hà Băng, anh sẽ không hủy đính hôn, em là của anh!” Đường Ngọc lắc đầu từ chối.
Lúc này Tiêu Thành kéo lại cổ tay Hà Băng, sau đó kéo cô vào phòng tắm.
Trong phòng tắm.
Tiêu Thành kéo Hà Băng đến dưới vòi hoa sen, sau đó mở ra nước lạnh, nước lạnh trong nháy mắt từ trên đầu Hà Băng dội xuống.
“Tắm chút nước lạnh trước, tôi sẽ sai thủ hạ đi kiếm thuốc giải.” Tiêu Thành trầm giọng nói.
Hà Băng không phản kháng, mặc anh thao túng, cô nâng đôi mắt sáng trong suốt nhìn anh, đột nhiên nói một câu: “Tiêu Thành, anh giả bộ đứng đắn như thế, lẽ nào… anh không muốn sao?”
Yết hầu Tiêu Thành bỗng nhanh chóng trượt lên xuống.
Song, trên mặt Tiêu Thành không có cảm xúc nào, anh thản nhiên nói: “Muốn gì?”
Hà Băng nhếch môi: “Tiêu Thành, ba năm không gặp, anh sao lại nhát nhưữ thế, tôi nói cái gì lẽ nào anh không rõ?”
“Tôi và Đường Ngọc, đó là chuyện của hai người chúng tôi, anh giương mắt chạy tới làm cái gì? Tiêu Thành, anh có phải còn nhớ nhung tôi, dù sao lần trước ở bên ngoài quán bar anh cũng nói, so với vợ anh Tiêu Đình Đình, anh càng thích ngủ với tôi hơn.”
“Hiện tại tôi bị hạ thuốc rồi, không phải đúng lúc cho anh cơ hội sao, anh vẫn còn ở giả ngu cái gì?”
Nước lạnh không ngừng chảy tí tách, tạt ướt quần áo trên người Tiêu Thành, anh nhìn cô gái đã bị nước xối ướt đâm, ánh mát đã hoàn toàn tôi đi, giữa anh và cô cho tới bây giờ chính là một lớp giấy mỏng, một khi bị đâm thủng rồi, có một số việc liền không khống chế được.
Tiêu Thành vươn tay giữ lại gáy cô, cúi đầu định hôn.
Thế nhưng Hà Băng hung hăng quay đầu, tránh được.
Tiêu Thành khựng lại: “Chơi tôi, hửm?”
“Không có, tôi chỉ là muốn nhìn anh còn có thể khốn nạn tới trình độ nào, xem ra anh đối với tôi không có chút áy náy, còn muốn biến tôi thành tình nhân không thấy được ánh sáng, Tiêu Thành, anh chết cái ý niệm này đil!”
“Tiêu thái thái của anh hắn đang ở cách vách đó! Con trai anh đã lớn như vậy, tôi còn thật tò mò, tuổi tác anh nói nhỏ cũng không nhỏ nữa rồi, một người đàn 36 tuổi ông mới vừa dưới giường vợ đã muốn bò lên trên giường tình nhân, anh lấy đâu ra tinh lực vậy?”
“Vẫn là chân thành nhắc nhở anh một tiếng, chuyện phòng the phải điều độ, nêu không… dễ dàng bị hói đầu, còn dễ dàng nhiễm bệnh đó, ông chú àI”
Hà Băng khiếp sợ nhìn Đường Ngọc, hai nhà Đường Dương là thế giao, Đường Ngọc trong nhận thức của cô không phải là người như thề.
“Hà Băng, Đường Ngọc đã biết em là Tô Tiểu Đường rồi, cậu ta đã biết đoạn quá khứ kia của tôi và em, cậu ta vẫn luôn giả vờ.”
Hàng mi Hà Băng run lên, thì ra Đường Ngọc đã biết rồi, vậy anh ta bây giờ cải thay đổi đều có thể hiểu được.
“Đường Ngọc, anh ấy nói đều là thật sao, anh đã biệt hệt rôi?”
Đường Ngọc chật vật nằm trên thảm, anh ta âm u cố chấp nhìn Hà Băng: “Không sai, anh đã biết hét, thì ra Tiêu Thành chính là người đàn ông kia! Hà Băng, là em phản bội anh trước. là máy người phản bội tôi trước!”
Hà Băng biết Đường Ngọc bây giờ thay đổi liên quan rất lớn với cô, hiện tại rút đao đoạn thủy mới là cách tốt nhất, cô ạnh lùng nói: “Đường Ngọc, hủy đính hôn đi! Tôi sẽ không gả cho anh.”
“Không được! Hà Băng, anh sẽ không hủy đính hôn, em là của anh!” Đường Ngọc lắc đầu từ chối.
Lúc này Tiêu Thành kéo lại cổ tay Hà Băng, sau đó kéo cô vào phòng tắm.
Trong phòng tắm.
Tiêu Thành kéo Hà Băng đến dưới vòi hoa sen, sau đó mở ra nước lạnh, nước lạnh trong nháy mắt từ trên đầu Hà Băng dội xuống.
“Tắm chút nước lạnh trước, tôi sẽ sai thủ hạ đi kiếm thuốc giải.” Tiêu Thành trầm giọng nói.
Hà Băng không phản kháng, mặc anh thao túng, cô nâng đôi mắt sáng trong suốt nhìn anh, đột nhiên nói một câu: “Tiêu Thành, anh giả bộ đứng đắn như thế, lẽ nào… anh không muốn sao?”
Yết hầu Tiêu Thành bỗng nhanh chóng trượt lên xuống.
Song, trên mặt Tiêu Thành không có cảm xúc nào, anh thản nhiên nói: “Muốn gì?”
Hà Băng nhếch môi: “Tiêu Thành, ba năm không gặp, anh sao lại nhát nhưữ thế, tôi nói cái gì lẽ nào anh không rõ?”
“Tôi và Đường Ngọc, đó là chuyện của hai người chúng tôi, anh giương mắt chạy tới làm cái gì? Tiêu Thành, anh có phải còn nhớ nhung tôi, dù sao lần trước ở bên ngoài quán bar anh cũng nói, so với vợ anh Tiêu Đình Đình, anh càng thích ngủ với tôi hơn.”
“Hiện tại tôi bị hạ thuốc rồi, không phải đúng lúc cho anh cơ hội sao, anh vẫn còn ở giả ngu cái gì?”
Nước lạnh không ngừng chảy tí tách, tạt ướt quần áo trên người Tiêu Thành, anh nhìn cô gái đã bị nước xối ướt đâm, ánh mát đã hoàn toàn tôi đi, giữa anh và cô cho tới bây giờ chính là một lớp giấy mỏng, một khi bị đâm thủng rồi, có một số việc liền không khống chế được.
Tiêu Thành vươn tay giữ lại gáy cô, cúi đầu định hôn.
Thế nhưng Hà Băng hung hăng quay đầu, tránh được.
Tiêu Thành khựng lại: “Chơi tôi, hửm?”
“Không có, tôi chỉ là muốn nhìn anh còn có thể khốn nạn tới trình độ nào, xem ra anh đối với tôi không có chút áy náy, còn muốn biến tôi thành tình nhân không thấy được ánh sáng, Tiêu Thành, anh chết cái ý niệm này đil!”
“Tiêu thái thái của anh hắn đang ở cách vách đó! Con trai anh đã lớn như vậy, tôi còn thật tò mò, tuổi tác anh nói nhỏ cũng không nhỏ nữa rồi, một người đàn 36 tuổi ông mới vừa dưới giường vợ đã muốn bò lên trên giường tình nhân, anh lấy đâu ra tinh lực vậy?”
“Vẫn là chân thành nhắc nhở anh một tiếng, chuyện phòng the phải điều độ, nêu không… dễ dàng bị hói đầu, còn dễ dàng nhiễm bệnh đó, ông chú àI”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.