Chương 2520
Lưu Ly Tuyết Tuyết
04/07/2022
Điểm Điểm ngắng đầu, đôi mắt to đen láy chóp chớp, cười ngọt ngào: “Không g đâu, bố chính Ìà bố của con mà.
Diệp Minh nằm mơ cũng không nghĩ tới mình cũng sẽ bị một cô bé dây dưa, anh nửa đời trước lăn lộn nơi đầu đường xó chợ, trước khi gặp Hà Băng, „phụ nữ trẻ con không dám mơ, anh vẫn cảm thầy anh sẽ không có được hạnh phúc đó.
Nhưng bây giờ, hết thảy đều trở nên huyện ảo.
Diệp Minh rât thích con nít, anh vẫn luôn muôn cùng Hà Băng sinh con, con trai con gái đều được, chỉ cần là Hà Băng sinh, anh đều thích.
Nhìn cô bé trước mắt này, trong đôi mắt to đen láy chớp chớp ây lộ ra vẻ lanh lợi thông minh, quá giông Hà Băng.
Diệp Minh rất thích cô bé này.
“Cô bé, chú thật sự không phải là bố con, con đi một mình sao, có phải lạc đường rồi hay không, chú bảo đón con về nhé.”
“Bố, con không đi một mình, mẹ con ỏ chỗ này.”
“Mẹ con? Đang ở đâu vậy?” Diệp Minh nhìn một chút trong hành lang, không nhìn thấy người nào.
Mẹ cô bé đang ở đâu? . Ngôn Tình Tổng Tài
Lúc này phía sau truyền đến giọng Hà Băng: “Diệp Minh, anh đang nói chữ SP với ai thế?”
Diệp Minh xoay người, Hà Băng đã xuông giường đi tới.
Hà Băng nhìn Điểm Điểm: “Đây là…”
Điểm Điểm liền kéo lại ống tay áo Diệp Minh, còn dõng dạc gọi: “Bồ.”
Diệp Minh: “…”
Diệp Minh cảm giác mình nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, anh lập tức nói ngay: “Băng Băng, em nghe anh giải thích, cô bé này đột nhiên ở đâu nhô ra, còn gọi “âm là bố, anh thật sự không làm chuyện có lỗi với em, anh thề, em phải tin tưởng anh.”
Phản ứng đầu tiên của Diệp Minh là sợ Hà Bằng hiểu lầm, cô sẽ hiểu lầm cô bé này là con của anh và người phụ nữ khác.
Anh trong sạch mài Lúc này Điểm Điểm buông lỏng Diệp Minh ra, non nót kêu lên: “Mẹ.”
Mẹ… mẹ?
Diệp Minh nghi ngờ mình xuất nghe nhầm, cô bé gọi… gọi Hà Băng là cái gì, mẹ?
Trời ạI Điểm Điểm nhào qua ôm lấy chân Hà Băng.
“Cô bé, dì… dì đó không phối mẹ con, bọn chú còn chưa có con…” Diệp Minh nỗ lực giải thích.
Lúc này Hà Băng đưa tay xoa xoa đầu Điễm Điểm, sau đó mặt cong mày cười nhìn vê phía Diệp Minh: “Diệp Minh, em giói thiệu cho anh một chút, đây là Điểm Điểm, con gái của em, con bé năm nay ba tuồi rồi, con bé cũng là con gái của anh, con gái ruột.”
Oanh.
Trong nháy ì mắt như vậy, đầu Diệp Minh trực tiếp nỗ tung, không suy nghĩ gì được nữa.
Bên tai không ngừng quanh quân những lời của Hà Bằng Điểm Điểm là con gái của anh.
Anh vậy mà… có con gái?
Anh vậy mà lại… có con gái!
Diệp Minh nằm mơ cũng không nghĩ tới mình cũng sẽ bị một cô bé dây dưa, anh nửa đời trước lăn lộn nơi đầu đường xó chợ, trước khi gặp Hà Băng, „phụ nữ trẻ con không dám mơ, anh vẫn cảm thầy anh sẽ không có được hạnh phúc đó.
Nhưng bây giờ, hết thảy đều trở nên huyện ảo.
Diệp Minh rât thích con nít, anh vẫn luôn muôn cùng Hà Băng sinh con, con trai con gái đều được, chỉ cần là Hà Băng sinh, anh đều thích.
Nhìn cô bé trước mắt này, trong đôi mắt to đen láy chớp chớp ây lộ ra vẻ lanh lợi thông minh, quá giông Hà Băng.
Diệp Minh rất thích cô bé này.
“Cô bé, chú thật sự không phải là bố con, con đi một mình sao, có phải lạc đường rồi hay không, chú bảo đón con về nhé.”
“Bố, con không đi một mình, mẹ con ỏ chỗ này.”
“Mẹ con? Đang ở đâu vậy?” Diệp Minh nhìn một chút trong hành lang, không nhìn thấy người nào.
Mẹ cô bé đang ở đâu? . Ngôn Tình Tổng Tài
Lúc này phía sau truyền đến giọng Hà Băng: “Diệp Minh, anh đang nói chữ SP với ai thế?”
Diệp Minh xoay người, Hà Băng đã xuông giường đi tới.
Hà Băng nhìn Điểm Điểm: “Đây là…”
Điểm Điểm liền kéo lại ống tay áo Diệp Minh, còn dõng dạc gọi: “Bồ.”
Diệp Minh: “…”
Diệp Minh cảm giác mình nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, anh lập tức nói ngay: “Băng Băng, em nghe anh giải thích, cô bé này đột nhiên ở đâu nhô ra, còn gọi “âm là bố, anh thật sự không làm chuyện có lỗi với em, anh thề, em phải tin tưởng anh.”
Phản ứng đầu tiên của Diệp Minh là sợ Hà Bằng hiểu lầm, cô sẽ hiểu lầm cô bé này là con của anh và người phụ nữ khác.
Anh trong sạch mài Lúc này Điểm Điểm buông lỏng Diệp Minh ra, non nót kêu lên: “Mẹ.”
Mẹ… mẹ?
Diệp Minh nghi ngờ mình xuất nghe nhầm, cô bé gọi… gọi Hà Băng là cái gì, mẹ?
Trời ạI Điểm Điểm nhào qua ôm lấy chân Hà Băng.
“Cô bé, dì… dì đó không phối mẹ con, bọn chú còn chưa có con…” Diệp Minh nỗ lực giải thích.
Lúc này Hà Băng đưa tay xoa xoa đầu Điễm Điểm, sau đó mặt cong mày cười nhìn vê phía Diệp Minh: “Diệp Minh, em giói thiệu cho anh một chút, đây là Điểm Điểm, con gái của em, con bé năm nay ba tuồi rồi, con bé cũng là con gái của anh, con gái ruột.”
Oanh.
Trong nháy ì mắt như vậy, đầu Diệp Minh trực tiếp nỗ tung, không suy nghĩ gì được nữa.
Bên tai không ngừng quanh quân những lời của Hà Bằng Điểm Điểm là con gái của anh.
Anh vậy mà… có con gái?
Anh vậy mà lại… có con gái!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.