Chương 2569
Lưu Ly Tuyết Tuyết
16/07/2022
Miễn cưỡng đứng vững, Lục Họa nhìn Lâm Mặc: “Lâm Mặc, tôi tìm cậu có việc, tôi không có ác ý.”
Sắc mặt Lâm Mặc rất không tốt, cậu che chắn Lâm Bất Nhiễm ở trong: ngực mình, cặp mắt Đan Phượng sắc bén âm trâm quét về phía Lục Họa: “Đây là nhà tôi, ở đây không chào đón cậu, mời lập tức rời đị!”
Lục Họa thật sự không có ác ý, bắt kể là tối hôm qua vô ý cát ngang buổi hẹn hò của cậu và Triệu Hàm Hàm hay là với chị của cậu, thế nhưng cậu đối với cô thủy chung lãnh đạm lạnh lùng, mỗi một lần đều không nói lời nào dội một gáo nước lạnh vào mặt cô.
Lục Họa từ nhỏ đã là cành vàng lá ngọc, được tôn như trăng sáng hằng hà tỉnh tú vây quanh, đâu chịu nổi cơn cáu gất và uất ức như thế, trong đôi mắt sáng trong kia dần dần dính vào một tâng hơi nước, cô kiên trì nói: “Lâm Mặc, tôi cân nói chuyện với cậu một chút.”
Lâm Mặc phát động môi mỏng, bật ra một chữ lạnh lẻo: “Cút!”
Cút.
Cậu bảo cô cút.
Lục Họa siết tay, mấy. giây sau cô giận dữ xoay người rời đỉ.
“Ai, A Mặc, cô bạn gái nhỏ của cậu là ai nào…. Đml” Lúc này Ngô Trạch Vũ chạy vào, cậu ta vốn đang hớn hở hóng chuyện, nhụng lúc thầy được Lục Họa cậu ta liên trực tiêp măng tục một tiếng.
Lục Họa không nhìn Ngô Trạch Vũ, trực tiệp chạy.
“A… A Mặc, cô bạn gái nhỏ của cậu là… Lục hoa khôi? Cậu và vị Lục hoa khôi này quen nhau từ khi nào thế?”
Ngô Trạch Vũ đều sợ ngây người.
Nhìn hướng Lục Họa biến mắt, ánh mắt Lâm Mặc âm u không rõ, CÓ Vẻ phá lệ thâm trầm, không ai biết cậu suy nghĩ cái gì.
Lúc này Lâm Bất Nhiễm giật giật, đây Lâm Mặc ra, trạng thái tinh thân của cô ây vân rất không tốt, song đã không chế được tâm tình, cỗ ấy yếu ớt nói: “A Mặc, phải đuổi theo ngay!”
Lâm Mặc mắp môi mỏng một cái, tóc mái nhỏ vụn che trên gương mặt lặng thỉnh ây.
“Con bé thật sự không có ác ý, vừa rồi chị còn căn con bẻ… Bên ngoài vừa dơ vừa loạn, nếu như con bé gặp phải kẻ xâu..
Lâm Bát Nhiễm lời còn chưa nói hết, Lâm Mặc đã đứng dậy, sãi bước đi đi ra ngoài.
Lục Họa đi trong ngõ hẻm, trong lòng cô uất ức không chịu được, nhớ tới thái độ ác liệt lạnh như băng của thiếu niên vừa rồi, cô thề về sau sẽ nói chuyện với cậu nữa.
Cậu bị đuồi học thì cứ thế bị đuổi học đi, còn có chuyện của chị cậu, không chút liên quan gì với cô!
“Ấy, đây không phải là em gái nhỏ vừa rồi sao, hello. em gái nhỏ, chúng ta lại gặp mặt rôi.’ Lục Họa xui xẻo, lại đụng phải hai con ma men ban nãy, hiện tại hai con ma men dâm tà nhìn cô, chặn cô lại.
“Em gái nhỏ, bọn anh thật sự có tiền, một đêm của em bao nhiêu tiền, bọn anh bao em, chỉ cần đêm nay em hầu hạ hai anh thư thái.”
“Em gái nhỏ, đi theo bọn anhl”
Hai con ma men vươn tay, muốn kéo Lục Họa.
Lục Họa đứng không hề động, ánh mắt cô lạnh lùng nhìn bàn tay thô tục của hai gã kia đưa tới: “Tôi cho các người một cơ hội, nêu như các người không muốn tay của mình bị chặt xuông cho chó ăn thì mau chóng biến mắt trước mắt tôi.”
Hai con ma men ngần ra, bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới con nhỏ này khẩu khí ngông cuồng đến vậy.
Sắc mặt Lâm Mặc rất không tốt, cậu che chắn Lâm Bất Nhiễm ở trong: ngực mình, cặp mắt Đan Phượng sắc bén âm trâm quét về phía Lục Họa: “Đây là nhà tôi, ở đây không chào đón cậu, mời lập tức rời đị!”
Lục Họa thật sự không có ác ý, bắt kể là tối hôm qua vô ý cát ngang buổi hẹn hò của cậu và Triệu Hàm Hàm hay là với chị của cậu, thế nhưng cậu đối với cô thủy chung lãnh đạm lạnh lùng, mỗi một lần đều không nói lời nào dội một gáo nước lạnh vào mặt cô.
Lục Họa từ nhỏ đã là cành vàng lá ngọc, được tôn như trăng sáng hằng hà tỉnh tú vây quanh, đâu chịu nổi cơn cáu gất và uất ức như thế, trong đôi mắt sáng trong kia dần dần dính vào một tâng hơi nước, cô kiên trì nói: “Lâm Mặc, tôi cân nói chuyện với cậu một chút.”
Lâm Mặc phát động môi mỏng, bật ra một chữ lạnh lẻo: “Cút!”
Cút.
Cậu bảo cô cút.
Lục Họa siết tay, mấy. giây sau cô giận dữ xoay người rời đỉ.
“Ai, A Mặc, cô bạn gái nhỏ của cậu là ai nào…. Đml” Lúc này Ngô Trạch Vũ chạy vào, cậu ta vốn đang hớn hở hóng chuyện, nhụng lúc thầy được Lục Họa cậu ta liên trực tiêp măng tục một tiếng.
Lục Họa không nhìn Ngô Trạch Vũ, trực tiệp chạy.
“A… A Mặc, cô bạn gái nhỏ của cậu là… Lục hoa khôi? Cậu và vị Lục hoa khôi này quen nhau từ khi nào thế?”
Ngô Trạch Vũ đều sợ ngây người.
Nhìn hướng Lục Họa biến mắt, ánh mắt Lâm Mặc âm u không rõ, CÓ Vẻ phá lệ thâm trầm, không ai biết cậu suy nghĩ cái gì.
Lúc này Lâm Bất Nhiễm giật giật, đây Lâm Mặc ra, trạng thái tinh thân của cô ây vân rất không tốt, song đã không chế được tâm tình, cỗ ấy yếu ớt nói: “A Mặc, phải đuổi theo ngay!”
Lâm Mặc mắp môi mỏng một cái, tóc mái nhỏ vụn che trên gương mặt lặng thỉnh ây.
“Con bé thật sự không có ác ý, vừa rồi chị còn căn con bẻ… Bên ngoài vừa dơ vừa loạn, nếu như con bé gặp phải kẻ xâu..
Lâm Bát Nhiễm lời còn chưa nói hết, Lâm Mặc đã đứng dậy, sãi bước đi đi ra ngoài.
Lục Họa đi trong ngõ hẻm, trong lòng cô uất ức không chịu được, nhớ tới thái độ ác liệt lạnh như băng của thiếu niên vừa rồi, cô thề về sau sẽ nói chuyện với cậu nữa.
Cậu bị đuồi học thì cứ thế bị đuổi học đi, còn có chuyện của chị cậu, không chút liên quan gì với cô!
“Ấy, đây không phải là em gái nhỏ vừa rồi sao, hello. em gái nhỏ, chúng ta lại gặp mặt rôi.’ Lục Họa xui xẻo, lại đụng phải hai con ma men ban nãy, hiện tại hai con ma men dâm tà nhìn cô, chặn cô lại.
“Em gái nhỏ, bọn anh thật sự có tiền, một đêm của em bao nhiêu tiền, bọn anh bao em, chỉ cần đêm nay em hầu hạ hai anh thư thái.”
“Em gái nhỏ, đi theo bọn anhl”
Hai con ma men vươn tay, muốn kéo Lục Họa.
Lục Họa đứng không hề động, ánh mắt cô lạnh lùng nhìn bàn tay thô tục của hai gã kia đưa tới: “Tôi cho các người một cơ hội, nêu như các người không muốn tay của mình bị chặt xuông cho chó ăn thì mau chóng biến mắt trước mắt tôi.”
Hai con ma men ngần ra, bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới con nhỏ này khẩu khí ngông cuồng đến vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.