Chương 2673
Lưu Ly Tuyết Tuyết
11/08/2022
“Lâm Mặc…”
Lâm Mặc nói không có chút hứng thú nào với cô ta, cậu xoay người rời đi, chỉ chừa cho Triệu Hàm Hàm một bóng lưng lạnh lùng vô tình.
Tan học, Có Vũ nhanh chóng chạy tới, vẻ mặt hóng chuyện nói: “chị Họa Họa, thì ra anh rễ là một. thiếu niên thiên tài, trường cấp 2 của bọn em đều đang lưu truyền truyền thuyết của anh rễ đó.”
Anh… rễ?
“Vũ Vũ, em gọi ai là anh rễ thế hả?”
“Lâm Mặc chứ ai, lễ nào anh ây không phải anh rễ sao, nhưng hai người đã đi khách sạn đã thuê phòng…”
Nhìn đôi mắt to ngây thơ vô tội của Có Vũ, Lục Họa thật muốn bịt kín miệng cô bé lại, không phải, không phải, cậu mới không phải!
Lúc này hai mắt Cố Vũ sáng ngòi, lớn tiếng nói: “Chị Họa Họa chị xem, anh rễ tới rồi!”
Lục Họa quay đầu, Lâm Mặc đi ra, cậu nhìn cô, đang đi tới hướng cô.
Tiếng “anh rể” kia của Cố Vũ cậu chắc đã nghe được, Lục Họa đau đầu, vừa rồi cô thực sự nên bịt miệng Có Vũ lại.
“Vũ Vũ, chúng ta về nhà!” Lục Họa không có các loại Lâm Mặc, trực tiếp kéo Có Vũ lên xe.
Đợi Lâm Mặc đi tới, chiếc xe sang trọng đã lái đi, rất rõ ràng Lục Họa vân còn đang giận, không để ý tới cậu. .
||||| Truyện đề cử: Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi |||||
Trên xe.
Cố Vũ kỳ quái nhìn Lục Họa: “Chị Họa Họa, chị cãi nhau với anh rễ đây Ti Lục Họa nghiêm mặt nói: “Vũ Vũ, cậu ta không phải anh rê, đừng gọi lung tung.”
“Ah, em biết rồi.”
“Em biết cái gì?”
“Chị và anh rễ thực sự đã cãi nhau.”
“8 ` “Chị Họa Họa, ngày mai là cuối tuần, chúng ta lại đên 1949 chơi một chút đi!” Cô Vũ nói.
Lục Họa không muốn đi, thế nhưng Cố Vũ trực tiếp nói với tài xé: “Đến 1949.”
Đến 1949, Lục Họa và Cố Vũ lại ngồi ở vị trí văng vẻ kia, vị trí này tốt, vừa.
khiêm tốn, vừa có thể quan sát tất cả.
“Chị Họa Họa, chị mau nhìn nơi đói”
Lúc này Cố Vũ hưng phần chỉ tay nói.
Lục Họa theo ngón tay của Có Vũ nhìn lại, chỉ thầy trên quầy bar phía trước tụ tập vài thiếu nam thiếu nữ, nhạn sắc bọn họ cũng rất cao, khí chất còn có chút cao ngạo, vừa nhìn chính là biết ngay đám học giỏi.
“Chị Họa Họa, chị còn không biết Sao, mây người ‹ đó chính là học bá” ở chỗ chúng ta, đều là một đường cử đi học, bình thường bọn họ cũng không chơi với người thường, học bá chỉ chơi với học bá chơi, không ngờ bọn họ ở chỗ này ăn uông, em cũng nhìn một lần cHG thỏa.” Cô Vũ giới thiệu.
Học bá: n sinh xuất sắc.
Lâm Mặc nói không có chút hứng thú nào với cô ta, cậu xoay người rời đi, chỉ chừa cho Triệu Hàm Hàm một bóng lưng lạnh lùng vô tình.
Tan học, Có Vũ nhanh chóng chạy tới, vẻ mặt hóng chuyện nói: “chị Họa Họa, thì ra anh rễ là một. thiếu niên thiên tài, trường cấp 2 của bọn em đều đang lưu truyền truyền thuyết của anh rễ đó.”
Anh… rễ?
“Vũ Vũ, em gọi ai là anh rễ thế hả?”
“Lâm Mặc chứ ai, lễ nào anh ây không phải anh rễ sao, nhưng hai người đã đi khách sạn đã thuê phòng…”
Nhìn đôi mắt to ngây thơ vô tội của Có Vũ, Lục Họa thật muốn bịt kín miệng cô bé lại, không phải, không phải, cậu mới không phải!
Lúc này hai mắt Cố Vũ sáng ngòi, lớn tiếng nói: “Chị Họa Họa chị xem, anh rễ tới rồi!”
Lục Họa quay đầu, Lâm Mặc đi ra, cậu nhìn cô, đang đi tới hướng cô.
Tiếng “anh rể” kia của Cố Vũ cậu chắc đã nghe được, Lục Họa đau đầu, vừa rồi cô thực sự nên bịt miệng Có Vũ lại.
“Vũ Vũ, chúng ta về nhà!” Lục Họa không có các loại Lâm Mặc, trực tiếp kéo Có Vũ lên xe.
Đợi Lâm Mặc đi tới, chiếc xe sang trọng đã lái đi, rất rõ ràng Lục Họa vân còn đang giận, không để ý tới cậu. .
||||| Truyện đề cử: Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi |||||
Trên xe.
Cố Vũ kỳ quái nhìn Lục Họa: “Chị Họa Họa, chị cãi nhau với anh rễ đây Ti Lục Họa nghiêm mặt nói: “Vũ Vũ, cậu ta không phải anh rê, đừng gọi lung tung.”
“Ah, em biết rồi.”
“Em biết cái gì?”
“Chị và anh rễ thực sự đã cãi nhau.”
“8 ` “Chị Họa Họa, ngày mai là cuối tuần, chúng ta lại đên 1949 chơi một chút đi!” Cô Vũ nói.
Lục Họa không muốn đi, thế nhưng Cố Vũ trực tiếp nói với tài xé: “Đến 1949.”
Đến 1949, Lục Họa và Cố Vũ lại ngồi ở vị trí văng vẻ kia, vị trí này tốt, vừa.
khiêm tốn, vừa có thể quan sát tất cả.
“Chị Họa Họa, chị mau nhìn nơi đói”
Lúc này Cố Vũ hưng phần chỉ tay nói.
Lục Họa theo ngón tay của Có Vũ nhìn lại, chỉ thầy trên quầy bar phía trước tụ tập vài thiếu nam thiếu nữ, nhạn sắc bọn họ cũng rất cao, khí chất còn có chút cao ngạo, vừa nhìn chính là biết ngay đám học giỏi.
“Chị Họa Họa, chị còn không biết Sao, mây người ‹ đó chính là học bá” ở chỗ chúng ta, đều là một đường cử đi học, bình thường bọn họ cũng không chơi với người thường, học bá chỉ chơi với học bá chơi, không ngờ bọn họ ở chỗ này ăn uông, em cũng nhìn một lần cHG thỏa.” Cô Vũ giới thiệu.
Học bá: n sinh xuất sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.