Chương 2831
Lưu Ly Tuyết Tuyết
20/09/2022
“Chồng, em đã nói, chúng ta kết hôn còn có chuyện mang thai cứ giấu trước, em sợ bô mẹ cũng lo lãng theo em, trong khoảng thời gian này em không muôn di chuyên, chỉ muôn an tâm dưỡng thai, như vậy đi, chờ em mang thai đầy ba tháng, em liền dẫn anh đi ra mắt bố mẹ em nhé.” Lục Họa tiếp tục trì hoãn.
Thượng Quan Mặc không suy nghĩ nhiều, Bất? bắt cóc hòn ngọc quý trên tay người khác, tiên trảm hậu tâu lại làm cho cô hoài thai, anh cũng SỢ.
“Vậy được rôi, trong khoảng thời gian này chúng ta an tâm dưỡng thai trước, đợi đầy ba tháng anh cùng em về nhà.” Thượng Quan Mặc đồng ý.
Lục Họa thoáng an tâm.
“Chồng, em muốn ngủ một lát.” . truyện tiên hiệp hay
“Ăn chút gì trước đãi”
“Em không muốn ăn, không thấy đói chút nào, chờ em dậy rôi ăn nha!” Lục Họa nhỏ giọng nói.
Thượng Quan Mặc thấy vẻ mặt cô vẻ mệt mỏi cũng liền đồng ý: “Vậy em ngủ đi, anh ở bên cạnh em.
Đa Thượng Quan Mặc chuyển tật cả văn kiện sang, anh ngôi ở trên giường bắt đầu làm việc, Lục Họa tìm một vị trí trên eo anh thoải mái nhắm mắt.
Bên tai truyền đến tiêng “sàn sạt”, là anh đang lật xem văn kiện, là anh cậm bút máy ký tên, ý thức Lục Họa dần dần mờ nhạt, trong tiếng. xào xạc đều là thời gian Ì hạnh phúc của bọn họ, cô không biết mình còn có thê ở cùng anh bao lâu.
Nhưng giờ khắc này thật sự rất hạnh phúc, hạnh phúc đên nỗi cô bắt đầu quyền luyễn nhân thế này.
“Vợ, em nói chúng ta đặt tên gì con?”
Thượng Quan Mặc dịu dàng hỏi.
Lục Họa buôn ngủ, cô nhằm mắt lại câu môi cười: “Em mới mang thai, con vân là một cục mâm mà thôi, anh đã muốn đặt tên cho con rồi, có sớm quá không?”
“Không hề sớm chút nào, anh lựa vài cái tên, em xem có được hay không?”
“Tên gì?”
“Đức, nghĩa là làm người chính trực, đoan chánh; Kiệt, nghĩa là tài hoa xuất chúng, chỉ số lỔ siêu quần; Sâm, ý nghĩa là tôn quý hiển đạt, thanh danh hiển hách; Diệp, con sau này sẽ cuộc đời rạng rỡ, tiền đồ tốt đẹp…
Bồ mẹ yêu con, tất trở nên tính toán sâu xa, hiện tại chỉ một cái tên đã làm khó Thượng Quan Mặc.
Anh cảm thấy tên này cũng được, cái tên kia cũng không tệ, hận không thể đặt hết cho con cả trăm cái tên.
Lục Họa lại nghe ra không thích hợp, cô chu mội nói: “Chồng này, vì sao anh lấy đều là tên con trai thế hả?”
Nói rồi, Lục Họa còn hừ một tiếng: “Em còn nhớ kỹ mấy ngày hôm trước em hỏi anh thích con trai hay con gái, khi đó anh trả lời rất quy cách, nói nam nữ đều thích, chỉ cần em sinh, hiện tại thế nào, sao đột nhiên thay đổi rồi hả? Anh cũng quá thiên vị rồi đấy, chỉ thích con trai à?”
“Nếu như trong bụng em là một bé gái thì làm sao, anh còn muôn nhét con vào lại Bội Lục Họa thật đúng là không ngờ Thượng Quan Mặc là một người trọng nam khinh nữ, trông anh có giống đâu chứ.
Thượng Quan Mặc nhanh chóng nhắc ty, thề: “Vợ ơi, anh thật sự là trai gái đều thích, chỉ cần là em sinh, thế nhưng đây là thai đầu, anh hy vọng là con trai, bởi vì, nêu như là con trai, anh và con có thể cùng nhau bảo vệ em.”
“Vợ, em là tiểu Công chúa của anh và con trai, điều này đến già cũng sẽ không thay đồi.”
Trong lòng Lục Họa ngọt ngào, thì ra anh nghĩ như vậy.
Thượng Quan Mặc không suy nghĩ nhiều, Bất? bắt cóc hòn ngọc quý trên tay người khác, tiên trảm hậu tâu lại làm cho cô hoài thai, anh cũng SỢ.
“Vậy được rôi, trong khoảng thời gian này chúng ta an tâm dưỡng thai trước, đợi đầy ba tháng anh cùng em về nhà.” Thượng Quan Mặc đồng ý.
Lục Họa thoáng an tâm.
“Chồng, em muốn ngủ một lát.” . truyện tiên hiệp hay
“Ăn chút gì trước đãi”
“Em không muốn ăn, không thấy đói chút nào, chờ em dậy rôi ăn nha!” Lục Họa nhỏ giọng nói.
Thượng Quan Mặc thấy vẻ mặt cô vẻ mệt mỏi cũng liền đồng ý: “Vậy em ngủ đi, anh ở bên cạnh em.
Đa Thượng Quan Mặc chuyển tật cả văn kiện sang, anh ngôi ở trên giường bắt đầu làm việc, Lục Họa tìm một vị trí trên eo anh thoải mái nhắm mắt.
Bên tai truyền đến tiêng “sàn sạt”, là anh đang lật xem văn kiện, là anh cậm bút máy ký tên, ý thức Lục Họa dần dần mờ nhạt, trong tiếng. xào xạc đều là thời gian Ì hạnh phúc của bọn họ, cô không biết mình còn có thê ở cùng anh bao lâu.
Nhưng giờ khắc này thật sự rất hạnh phúc, hạnh phúc đên nỗi cô bắt đầu quyền luyễn nhân thế này.
“Vợ, em nói chúng ta đặt tên gì con?”
Thượng Quan Mặc dịu dàng hỏi.
Lục Họa buôn ngủ, cô nhằm mắt lại câu môi cười: “Em mới mang thai, con vân là một cục mâm mà thôi, anh đã muốn đặt tên cho con rồi, có sớm quá không?”
“Không hề sớm chút nào, anh lựa vài cái tên, em xem có được hay không?”
“Tên gì?”
“Đức, nghĩa là làm người chính trực, đoan chánh; Kiệt, nghĩa là tài hoa xuất chúng, chỉ số lỔ siêu quần; Sâm, ý nghĩa là tôn quý hiển đạt, thanh danh hiển hách; Diệp, con sau này sẽ cuộc đời rạng rỡ, tiền đồ tốt đẹp…
Bồ mẹ yêu con, tất trở nên tính toán sâu xa, hiện tại chỉ một cái tên đã làm khó Thượng Quan Mặc.
Anh cảm thấy tên này cũng được, cái tên kia cũng không tệ, hận không thể đặt hết cho con cả trăm cái tên.
Lục Họa lại nghe ra không thích hợp, cô chu mội nói: “Chồng này, vì sao anh lấy đều là tên con trai thế hả?”
Nói rồi, Lục Họa còn hừ một tiếng: “Em còn nhớ kỹ mấy ngày hôm trước em hỏi anh thích con trai hay con gái, khi đó anh trả lời rất quy cách, nói nam nữ đều thích, chỉ cần em sinh, hiện tại thế nào, sao đột nhiên thay đổi rồi hả? Anh cũng quá thiên vị rồi đấy, chỉ thích con trai à?”
“Nếu như trong bụng em là một bé gái thì làm sao, anh còn muôn nhét con vào lại Bội Lục Họa thật đúng là không ngờ Thượng Quan Mặc là một người trọng nam khinh nữ, trông anh có giống đâu chứ.
Thượng Quan Mặc nhanh chóng nhắc ty, thề: “Vợ ơi, anh thật sự là trai gái đều thích, chỉ cần là em sinh, thế nhưng đây là thai đầu, anh hy vọng là con trai, bởi vì, nêu như là con trai, anh và con có thể cùng nhau bảo vệ em.”
“Vợ, em là tiểu Công chúa của anh và con trai, điều này đến già cũng sẽ không thay đồi.”
Trong lòng Lục Họa ngọt ngào, thì ra anh nghĩ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.