Chương 2846
Lưu Ly Tuyết Tuyết
23/09/2022
Nếu như không phải cố ky đứa bé trong bụng cô, anh hiện tại nhất định sẽ làm ra vài chuyện gì với cô, để cô hối hận.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác anh lại kiêng ky cái bụng cô.
Đều nói mẫu dựa tử quý, đại khái chính là ý này.
Thượng Quan Mặc tỉ mỉ giúp cô lau sạch kế tay: “Đi ngủ sớm một chút đi!”
Anh đi đâu?
Anh lại muốn ra ngoài, đi suốt đêm không về?
Lục Họa không hỏi ra lời.
Thượng Quan Mặc về tới phòng tăm, anh ném khăn mặt vào trong chậu bắt đầu giặt, lúc này lách tách, có vật gì nhỏ vào trong nước, nhiễm đỏ làn nước trong veo.
Anh chảy máu mũi.
Thượng Quan Mặc vươn tay lau máu mũi, ni đó vô ích, anh chỉ càng lau ra càng nhiều máu mũi hơn.
Anh ngắng đầu nhìn mình trong gương, hiện tại sắc mặt anh tái nhọt, giỗng như một con quỷ Anh rõ ràng hơn bắt cứ ai, chỉ sợ là độc Đoạn Trường Thảo lại tái phát rồi.
Trước đây Thượng Quan Mặc không hề sợ chết, nhưng là bây giò đã khác, anh đã có vợ con, vợ con anh đang ở bên ngoài.
Anh rất sợ bản thân đột nhiên ngã xuống, hơn nữa ngã xuống nơi vợ con không nhìn thây.
Thượng Quan Mặc nhanh chóng Xoay người, bước chân anh vội vã đi ra ngoài, thẳng đến Lục Họa.
Lúc này, chỉ có Lục Họa mới có thể cho anh cảm giác an toàn.
Anh phải đi đến Lục Họa bên người.
Trong phòng vân là yên tĩnh, Lục Họa còn co rúc ở trên giường, Thượng Quan Mặc đi tới, mất thây chỉ một chút xíu sẽ đến gân cô, anh muốn đi đến bên cạnh cô.
Thế nhưng, cảm giác đau đón thốt nhiên làm cho anh hai mắt tối sầm, anh nhắm mắt lại, thân thể cao to như ngọc lúc này ngã xuống.
Lục Họa không ngủ, sợ anh buổi tối lại ra ngoài, cho nên khi tiếng “phịch”
trầm đục truyền đến, cô ngồi bật dậy, chỉ ¡ thấy Thượng Quan Mặc ngã xuông cách cô xa một hai mét.
Đồng tử cô đột nhiên co rút, vén chăn chạy vội xuông giường, cô vươn tay ôm lẫy anh: “Thượng Quan Mặc!
Chồng ơi! Chồng Ơi, Tảnh làm sao vậy!”
Thượng Quan Mặc đã hôn mê, nghe không được lời cô, cũng không thê cho ra bất kỳ phản ứng nào.
Tay chân Lục Họa lạnh băng, cô biết tình huồng mình lo lắng nhất vẫn là xảy ra, Đoạn Trường Thảo trong cơ thể anh vẫn phát độc rồi, còn phát nhanh như vậy, khí thế hung hung, không đề cho cô bát luận cơ hội thở dôc nào.
“Chồng ơi, không sao, em sẽ cứu anh, em nhất định có thể cứu anh.”
ñ Lục Họa đi lật ngăn tủ, cô muốn lấy ngân châm, thế nhưng rất đáng tiếc những vật nguy hiểm này đêu bị Thượng Quan Mặc sai người lấy cô ngay cả châm cũng không có Ôi Hơn nữa lần trước lúc cô lấy: tâm đâu huyết lần thứ ba đã thất bại, y thuật của cô căn bản không liễn được tâm đầu huyết lần thú: lai Cô phải về nhà xin mẹ giúp đố..
Nhưng là, Thượng Quaï Mặc không cho cô đi, trong ngoài đâu đâu cũng là người gác.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác anh lại kiêng ky cái bụng cô.
Đều nói mẫu dựa tử quý, đại khái chính là ý này.
Thượng Quan Mặc tỉ mỉ giúp cô lau sạch kế tay: “Đi ngủ sớm một chút đi!”
Anh đi đâu?
Anh lại muốn ra ngoài, đi suốt đêm không về?
Lục Họa không hỏi ra lời.
Thượng Quan Mặc về tới phòng tăm, anh ném khăn mặt vào trong chậu bắt đầu giặt, lúc này lách tách, có vật gì nhỏ vào trong nước, nhiễm đỏ làn nước trong veo.
Anh chảy máu mũi.
Thượng Quan Mặc vươn tay lau máu mũi, ni đó vô ích, anh chỉ càng lau ra càng nhiều máu mũi hơn.
Anh ngắng đầu nhìn mình trong gương, hiện tại sắc mặt anh tái nhọt, giỗng như một con quỷ Anh rõ ràng hơn bắt cứ ai, chỉ sợ là độc Đoạn Trường Thảo lại tái phát rồi.
Trước đây Thượng Quan Mặc không hề sợ chết, nhưng là bây giò đã khác, anh đã có vợ con, vợ con anh đang ở bên ngoài.
Anh rất sợ bản thân đột nhiên ngã xuống, hơn nữa ngã xuống nơi vợ con không nhìn thây.
Thượng Quan Mặc nhanh chóng Xoay người, bước chân anh vội vã đi ra ngoài, thẳng đến Lục Họa.
Lúc này, chỉ có Lục Họa mới có thể cho anh cảm giác an toàn.
Anh phải đi đến Lục Họa bên người.
Trong phòng vân là yên tĩnh, Lục Họa còn co rúc ở trên giường, Thượng Quan Mặc đi tới, mất thây chỉ một chút xíu sẽ đến gân cô, anh muốn đi đến bên cạnh cô.
Thế nhưng, cảm giác đau đón thốt nhiên làm cho anh hai mắt tối sầm, anh nhắm mắt lại, thân thể cao to như ngọc lúc này ngã xuống.
Lục Họa không ngủ, sợ anh buổi tối lại ra ngoài, cho nên khi tiếng “phịch”
trầm đục truyền đến, cô ngồi bật dậy, chỉ ¡ thấy Thượng Quan Mặc ngã xuông cách cô xa một hai mét.
Đồng tử cô đột nhiên co rút, vén chăn chạy vội xuông giường, cô vươn tay ôm lẫy anh: “Thượng Quan Mặc!
Chồng ơi! Chồng Ơi, Tảnh làm sao vậy!”
Thượng Quan Mặc đã hôn mê, nghe không được lời cô, cũng không thê cho ra bất kỳ phản ứng nào.
Tay chân Lục Họa lạnh băng, cô biết tình huồng mình lo lắng nhất vẫn là xảy ra, Đoạn Trường Thảo trong cơ thể anh vẫn phát độc rồi, còn phát nhanh như vậy, khí thế hung hung, không đề cho cô bát luận cơ hội thở dôc nào.
“Chồng ơi, không sao, em sẽ cứu anh, em nhất định có thể cứu anh.”
ñ Lục Họa đi lật ngăn tủ, cô muốn lấy ngân châm, thế nhưng rất đáng tiếc những vật nguy hiểm này đêu bị Thượng Quan Mặc sai người lấy cô ngay cả châm cũng không có Ôi Hơn nữa lần trước lúc cô lấy: tâm đâu huyết lần thứ ba đã thất bại, y thuật của cô căn bản không liễn được tâm đầu huyết lần thú: lai Cô phải về nhà xin mẹ giúp đố..
Nhưng là, Thượng Quaï Mặc không cho cô đi, trong ngoài đâu đâu cũng là người gác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.