Chương 216: Cùng Nhau Đi Hết Quãng Đời Còn Lại
Lưu Ly Tuyết Tuyết
12/03/2021
Hạ Tịch Quán bước xuống giường, đi đến cửa số sát đất, cô đưa tay mở rèm cửa nhìn ra ngoài, đôi mắt cô đột nhiên co rút lại.
Lúc giữa đêm bầu trời vẫn tối đen, nhưng lúc này vô số đèn hoa đăng từ mặt đất bay lên trời, giống như vô số ngôi sao sáng li ti tỏa sáng khắp Hải Thành.
Hàng ngàn ngọn hải đăng, tỏa sáng rực trời.
Lúc này Diệp Linh đã chuẩn bị sẵn một tô mì trường thọ mang vào, cô đứng trước cửa sổ hút một ngụm mì: “Wow, Quán Quán, tớ đã nhìn thấy cách đàn ông dỗ dành phụ nữ không ít, nhưng Lục tiên sinh nhà cậu cũng quá cao tay rồi đấy. Vì chúc mừng sinh nhật cậu mà anh ta đốt hết đèn hải đăng khắp Hải Thành, bản tra xét nhiệt độ sáng mai chắc sẽ lên mức báo động luôn mắt.” Ngay lúc này “ding” một tiếng, là tin nhắn WeChat của Lục Hàn Đình: “Nguyện đèn mãi không vụt tắt, đôi ta cùng nhau đi hết quãng đời còn lại.” Vào ngày sinh nhật thứ 20 của mình, Hạ Tịch Quán ôm chiếc điện thoại nằm trước cửa số sát đất, đôi mắt trong veo in đầy trời sao, đôi môi đỏ mọng khẽ cong, cô rep tin Lục tiên sinh, cuộc đời còn lại mong anh chỉ giáo.
Mới sáng sớm, Hạ Tịch Quán đã vội vàng đến khách sạn sáu sao Đế Hào, hôm nay Hạ Chấn Quốc lại chỉ một khoản tiền khổng lồ để bao đại sảnh sang trọng nhất ở đây để tổ chức sinh nhật cho cô và Hạ Nghiên Nghiên, tất cả quý tộc thượng lưu ở Hải Thành đều tham dự.
Hotsearch trên Weibo hôm nay cũng bùng nỗ từ rất sớm, tìm kiếm phổ biến đầu tiên là cả trời đèn hải đăng ở Hải Thành, top comment phía dưới đều là fan của Hạ Nghiên Nghiên náo nhiệt vui vẻ.
“Hôm nay là ngày tôi chứng kiến khoảnh khắc lịch sử, để kỷ niệm sinh nhật Nghiên Nghiên nhà tôi, Lục tổng vậy mà đã dùng đèn hoa đăng thắp sáng cả bốn chín thành(*).” (*) Bốn chín thành dùng để chỉ bốn cổng hoàng thành và chín cổng nội thành của Trung Quốc. Bốn cổng của hoàng thành là cổng Thiên An, cổng Địa An, cổng Tây An, cổng Đông An. Chín cổng của nội thành là Dương Môn, Sùng Văn Môn, Tuyên Vũ Môn, Triêu Dương Môn, Phụ Thành Môn, Đông Trực Môn, Tây Trực Môn, An Định Môn, Đức Thắng Môn.
“Nghe nói Lục tổng sẽ đến dự tiệc sinh nhật của Ngiên Nghiên.” “Lục tổng với Nghiên Nghiên kết hôn mau đi.” “Suyt, nói nhỏ thôi, Hạ Tịch Quán cách vách cũng đang tổ chức sinh nhật đấy, sau khi bị đá cô ta đã rất đáng thương rồi, tốt nhát đừng để cô ta ganh ty nữa.” “Nghe nói vị lão đầu quỷ phu gì đó của U Lan Uyển cũng sẽ đến chúc mừng sinh nhật Hạ Tịch Quán, có kịch hay xem đó, cầu livestream.” Khi Hạ Tịch Quán nhìn thấy sự náo nhiệt bên ngoài khách sạn Đế Hào, rất nhiều fan của Hạ Nghiên Nghiên đã chạy đến chỗ cô ta, cầm biểu ngữ và hoa chúc mừng sinh nhật Hạ Nghiên Nghiên, đúng là đủ mọi cảnh nhỉ.
Hạ Tịch Quán bước vào, từ xa đã thấy Hạ Nghiên Nghiên đang bị nhóm quý cô tiểu thư Hải Thành vây quanh.
“Nghiên Nghiên, Lục tổng thật sự là yêu chiều cô đó, thắp cả đèn hoa đăng khắp Hải Thành, quá lãng mạn rồi đấy.” “Tôi biết ngay là Lục tổng chẳng qua chỉ bị con ả nhà quê Hạ Tịch Quán kia nhất thời quyến rũ thôi, cô mới là tình yêu đích thực của anh ấy.” “Nghiên Nghiên, cô thành Lục phu nhân rồi thì đừng quên chúng tôi đó.” Hạ Nghiên Nghiên diện một chiếc váy hoa thanh lịch, đội vương miện trên đầu, trông dịu dàng ngọt ngào như cô công chúa nhỏ của bữa tiệc sinh nhật này.
Trên môi cô ta nở nụ cười ngọt ngào, hôm đó Lục Hàn Đình ở quán bar đã nói rằng sẽ tạo bất ngờ cho cô ta Vào ngày sinh nhật của cô ta, nhưng cô ta không ngờ rằng Lục Hàn Đình lại tặng cô ta bất ngờ lớn như vậy, thắp hải đăng tỏa sáng cả bốn chín thành.
Bây giờ Weibo đã bùng nổ, mấy cô thiên kim Hải Thành quái gỡ này vài ngày trước cười nhạo cô ta bây giờ lại vây đến nịnh hót, chúng tinh phủng nguyệt(*) cô ta, cảm giác này thật quá sảng khoái.
(*) Chúng tinh phủng nguyệt: rất nhiều ngôi sao sáng tôn lên vẻ đẹp của ánh trăng, ý chỉ được mọi người ủng hộ, tán thành hoặc vây quanh người mà bọn họ yêu mến.
Lúc này Hạ Nghiên Nghiên mới ngắng đầu nhìn thấy Hạ Tịch Quán, cô ta nhanh chóng cười nói: “Quán Quán, hôm nay Lục tổng thắp đèn hải đăng chúc mừng sinh nhật cho chị, em không giận chị chứ?”
Lúc giữa đêm bầu trời vẫn tối đen, nhưng lúc này vô số đèn hoa đăng từ mặt đất bay lên trời, giống như vô số ngôi sao sáng li ti tỏa sáng khắp Hải Thành.
Hàng ngàn ngọn hải đăng, tỏa sáng rực trời.
Lúc này Diệp Linh đã chuẩn bị sẵn một tô mì trường thọ mang vào, cô đứng trước cửa sổ hút một ngụm mì: “Wow, Quán Quán, tớ đã nhìn thấy cách đàn ông dỗ dành phụ nữ không ít, nhưng Lục tiên sinh nhà cậu cũng quá cao tay rồi đấy. Vì chúc mừng sinh nhật cậu mà anh ta đốt hết đèn hải đăng khắp Hải Thành, bản tra xét nhiệt độ sáng mai chắc sẽ lên mức báo động luôn mắt.” Ngay lúc này “ding” một tiếng, là tin nhắn WeChat của Lục Hàn Đình: “Nguyện đèn mãi không vụt tắt, đôi ta cùng nhau đi hết quãng đời còn lại.” Vào ngày sinh nhật thứ 20 của mình, Hạ Tịch Quán ôm chiếc điện thoại nằm trước cửa số sát đất, đôi mắt trong veo in đầy trời sao, đôi môi đỏ mọng khẽ cong, cô rep tin Lục tiên sinh, cuộc đời còn lại mong anh chỉ giáo.
Mới sáng sớm, Hạ Tịch Quán đã vội vàng đến khách sạn sáu sao Đế Hào, hôm nay Hạ Chấn Quốc lại chỉ một khoản tiền khổng lồ để bao đại sảnh sang trọng nhất ở đây để tổ chức sinh nhật cho cô và Hạ Nghiên Nghiên, tất cả quý tộc thượng lưu ở Hải Thành đều tham dự.
Hotsearch trên Weibo hôm nay cũng bùng nỗ từ rất sớm, tìm kiếm phổ biến đầu tiên là cả trời đèn hải đăng ở Hải Thành, top comment phía dưới đều là fan của Hạ Nghiên Nghiên náo nhiệt vui vẻ.
“Hôm nay là ngày tôi chứng kiến khoảnh khắc lịch sử, để kỷ niệm sinh nhật Nghiên Nghiên nhà tôi, Lục tổng vậy mà đã dùng đèn hoa đăng thắp sáng cả bốn chín thành(*).” (*) Bốn chín thành dùng để chỉ bốn cổng hoàng thành và chín cổng nội thành của Trung Quốc. Bốn cổng của hoàng thành là cổng Thiên An, cổng Địa An, cổng Tây An, cổng Đông An. Chín cổng của nội thành là Dương Môn, Sùng Văn Môn, Tuyên Vũ Môn, Triêu Dương Môn, Phụ Thành Môn, Đông Trực Môn, Tây Trực Môn, An Định Môn, Đức Thắng Môn.
“Nghe nói Lục tổng sẽ đến dự tiệc sinh nhật của Ngiên Nghiên.” “Lục tổng với Nghiên Nghiên kết hôn mau đi.” “Suyt, nói nhỏ thôi, Hạ Tịch Quán cách vách cũng đang tổ chức sinh nhật đấy, sau khi bị đá cô ta đã rất đáng thương rồi, tốt nhát đừng để cô ta ganh ty nữa.” “Nghe nói vị lão đầu quỷ phu gì đó của U Lan Uyển cũng sẽ đến chúc mừng sinh nhật Hạ Tịch Quán, có kịch hay xem đó, cầu livestream.” Khi Hạ Tịch Quán nhìn thấy sự náo nhiệt bên ngoài khách sạn Đế Hào, rất nhiều fan của Hạ Nghiên Nghiên đã chạy đến chỗ cô ta, cầm biểu ngữ và hoa chúc mừng sinh nhật Hạ Nghiên Nghiên, đúng là đủ mọi cảnh nhỉ.
Hạ Tịch Quán bước vào, từ xa đã thấy Hạ Nghiên Nghiên đang bị nhóm quý cô tiểu thư Hải Thành vây quanh.
“Nghiên Nghiên, Lục tổng thật sự là yêu chiều cô đó, thắp cả đèn hoa đăng khắp Hải Thành, quá lãng mạn rồi đấy.” “Tôi biết ngay là Lục tổng chẳng qua chỉ bị con ả nhà quê Hạ Tịch Quán kia nhất thời quyến rũ thôi, cô mới là tình yêu đích thực của anh ấy.” “Nghiên Nghiên, cô thành Lục phu nhân rồi thì đừng quên chúng tôi đó.” Hạ Nghiên Nghiên diện một chiếc váy hoa thanh lịch, đội vương miện trên đầu, trông dịu dàng ngọt ngào như cô công chúa nhỏ của bữa tiệc sinh nhật này.
Trên môi cô ta nở nụ cười ngọt ngào, hôm đó Lục Hàn Đình ở quán bar đã nói rằng sẽ tạo bất ngờ cho cô ta Vào ngày sinh nhật của cô ta, nhưng cô ta không ngờ rằng Lục Hàn Đình lại tặng cô ta bất ngờ lớn như vậy, thắp hải đăng tỏa sáng cả bốn chín thành.
Bây giờ Weibo đã bùng nổ, mấy cô thiên kim Hải Thành quái gỡ này vài ngày trước cười nhạo cô ta bây giờ lại vây đến nịnh hót, chúng tinh phủng nguyệt(*) cô ta, cảm giác này thật quá sảng khoái.
(*) Chúng tinh phủng nguyệt: rất nhiều ngôi sao sáng tôn lên vẻ đẹp của ánh trăng, ý chỉ được mọi người ủng hộ, tán thành hoặc vây quanh người mà bọn họ yêu mến.
Lúc này Hạ Nghiên Nghiên mới ngắng đầu nhìn thấy Hạ Tịch Quán, cô ta nhanh chóng cười nói: “Quán Quán, hôm nay Lục tổng thắp đèn hải đăng chúc mừng sinh nhật cho chị, em không giận chị chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.