Chương 240: Hạ Nghiên Nghiên Quỳ Xuống Hạ Nghiên Nghiên nhìn Hạ Tịch Quán đứng phía trước, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng lộ ra m
Lưu Ly Tuyết Tuyết
12/03/2021
Quần chúng đang ăn dưa cũng xì xào bàn tán, “Thật ra thì Nghiên Nghiên cũng rất đáng thương.” “Đúng vậy, ai mà không yêu Lục tổng chứ, Hạ Tịch Quán biết rằng Nghiên Nghiên thích Lục tổng nhưng không nói ra sự thật. Thay vào đó, lại trong tiệc sinh nhật của mình bày ra một vở kịch, bây giờ nghĩ lại thủ đoạn này… thật đúng là độc ác! Song Song suýt chết vì tức giận, trước đây cô thật sự đánh giá thắp Hạ Nghiên Nghiên, sao cô không biết kỹ năng diễn xuất của cô ta tốt như vậy, thế này thì giành được cả giải ảnh hậu, Oscar luôn đó.
Song Song muốn bước tới, nhưng Hạ Tịch Quán đã giữ cô lại.
Hạ Tịch Quán lúc này mới nhìn Hạ Nghiên Nghiên, rất tốt, Hạ Nghiên Nghiên đã nắm bắt sơ hở trong kế hoạch của cô, tiến hành phản công quyết liệt, đây mới chính là Hạ Nghiên Nghiên trong trí nhớ của cô, rốt cuộc cô ta cũng thi triển tài nghệ của mình ra rồi.
Cánh lưng thon thả xinh đẹp Hạ Tịch Quán thẳng tắp, đôi mắt trong veo toát ra ánh sáng mát lạnh sáng ngời, đúng là càng ngày càng thú vị rồi nhỉ.
Đôi mắt đẫm lệ của Hạ Nghiên Nghiên toát lên vẻ tính toán mưu mô xảo quyệt, Hạ Tịch Quán nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi sao, không, đây mới chính là bắt đầu! “Quán Quán, chị biết em hận chị, em hận bố đã gửi em đến nông thôn, làm em chỉ học đến cấp ba, nhưng chị đã trở thành người Hoa Hạ đầu tiên đi du học Thánh Lê viện nước F, đúng vậy, đều do chị sai, giờ chị quỳ xuống xin em.” “Phịch” một tiếng, Hạ Nghiên Nghiên thực sự quỳ xuống.
Song Song muốn bước tới, nhưng Hạ Tịch Quán đã giữ cô lại.
Hạ Tịch Quán lúc này mới nhìn Hạ Nghiên Nghiên, rất tốt, Hạ Nghiên Nghiên đã nắm bắt sơ hở trong kế hoạch của cô, tiến hành phản công quyết liệt, đây mới chính là Hạ Nghiên Nghiên trong trí nhớ của cô, rốt cuộc cô ta cũng thi triển tài nghệ của mình ra rồi.
Cánh lưng thon thả xinh đẹp Hạ Tịch Quán thẳng tắp, đôi mắt trong veo toát ra ánh sáng mát lạnh sáng ngời, đúng là càng ngày càng thú vị rồi nhỉ.
Đôi mắt đẫm lệ của Hạ Nghiên Nghiên toát lên vẻ tính toán mưu mô xảo quyệt, Hạ Tịch Quán nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi sao, không, đây mới chính là bắt đầu! “Quán Quán, chị biết em hận chị, em hận bố đã gửi em đến nông thôn, làm em chỉ học đến cấp ba, nhưng chị đã trở thành người Hoa Hạ đầu tiên đi du học Thánh Lê viện nước F, đúng vậy, đều do chị sai, giờ chị quỳ xuống xin em.” “Phịch” một tiếng, Hạ Nghiên Nghiên thực sự quỳ xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.