Chương 752: Không công bằng!
Lưu Ly Tuyết Tuyết
26/04/2021
Tất cả mọi người bắt đầu châm chọc Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán đã quen, bây giờ có thể ung dung mặt không đổi sắc, cô cũng không muốn phản ứng những người này, dứt khoát xem bọn họ là không khí.
Hạ Tịch Quán không chút sứt mẻ, đám người kia cảm giác như đánh vào gối, thậm chí so với thái độ đạm mạc ung dung của Hạ Tịch Quán, bọn họ hoàn toàn là tự làm mình bẽ mặt, tự tìm khó chịu.
Đám người kia ngượng ngùng ngậm miệng.
Lúc này Dạ Huỳnh lên tiếng nói: “Được rồi, chúng ta tới nhìn xem kết quả của Đài D, kết quả của hai đài hôm nay tôi cũng mới nhận được thôi.”
Nói Dạ Huỳnh mở ra kết quả Đài D, bà ta liếc mắt lập tức cả người cứng đờ.
“Trưởng đài Dạ, bác làm sao thế, có phải thành tích Đài D thực sự quá khó coi không? Làm hỏng hết cả thương hiệu đài chúng ta không?”
“Để tôi đoán cho, tỉ lệ người xem Đài D chắc khoảng 10%, 10% thôi, không thể nhiều hơn nữa.”
*Yên Nhiên tiểu thư lập kỷ lục tỉ lệ nghe cao nhát của đài chúng ta, xem ra Hạ Tịch Quán đã lập nên kỷ lục thấp nhất rồi ấy nhỉ?”
“Trưởng đài, đừng che đậy giúp cho Hạ Tịch Quán nữa, mau để chúng tôi xem nào, cũng để chúng tôi biết thử kỷ lục thấp nhất là thế nào.”
Lũ người kia sốt sắng, xoa xoa tay muốn xem kết quả của Đài Ð: Dạ Huỳnh từ trong lúc khiếp sợ chậm hoàn hồn, sắc mặt bà ta âm trầm đặt kết quả Đài D xuống dưới.
Có người kích động cầm lên tờ báo cáo, lớn tiếng đọc: “Để tôi đọc cho mọi người nghe này, để mọi người cười vui nè, hiện tại tỷ lệ nghe đài của Đài D là 8%… 85? So với tỉ lệ người xem thành phố là… Là 75%?”
Người kia cho là mắt mình hoa rồi, gã ta siết quả đấm xoa xoa mắt mình, nhưng, không hề sai.
Trời đất ơi!
Lúc đầu bọn họ cho rằng Lệ Yên Nhiên đã là kỷ lục cao nhất, nhưng Hạ Tịch Quán trong nháy mắt liền phá kỷ lục, tự mình lập nên kỷ lục cao nhất trong lịch sử.
Tại sao có thể như vậy?
Nhóm người bọn họ lúc đầu chuẩn bị thưởng kịch vui của Hạ Tịch Quán, một | bụng cười nhạo và châm chọc đều đã chuẩn bị xong, hiện tại liền cầm như hến.
Toàn bộ phòng họp yên tĩnh đến kiềm nén quỷ dị, ngay cả một cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được rõ ràng.
Hạ Tịch Quán cũng cầm lên tờ báo cáo, nói thật chính cô cũng rất hoảng sợ, cô hoàn toàn thật không ngờ thành tích Đài D lại cách thành tích của Lệ Yên Nhiên một khoảng xa tít tắp đến thế.
Phải biết rằng đêm đó đường dây nóng gọi đến Lệ Yên Nhiên đến cháy máy, mà chỗ Hạ Tịch Quán chỉ có mỗi cuộc gọi của Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình!
Ha Tich Quán đã hiểu, đều là do Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình chẳng những chủ động tặng cô lên hotsearch ngồi chơi, mà còn một thân kéo lên toàn bộ tỷ lệ nghe đài của Đài D.
Hạ Tịch Quán hiện tại dở khóc dở cười, cô thực sự không biết mình có nện cảm kích Lục Hàn Đình không?
Khuôn mặt xinh đẹp kia của Lệ Yên Nhiên lại cháy phừng phừng, vì cô ta cũng biết là do Lục Hàn Đình kéo lên tỷ lệ nghe đài toàn bộ D. Vì sao? Vì sao Hạ Tịch Quán luôn muốn cướp đi tất cả của cô ta như thế, vì sao Hạ Tịch Quán có thể dễ như trở bàn tay đạt được tất cả mơ ước cá cô
Không công bằng!
Sắc mặt Dạ Huỳnh cũng rất khó coi: “Được rồi, cuộc họp hôm nay dừng ở đây, mọi người bắt đầu chuẩn bị công việc tối nay đi”
Dạ Huỳnh vội vàng cho tan họp.
– Hạ Tịch Quán không liếc đến sắc mặt đang biến đổi của đám người kia, cô đứng dậy đi ra ngoài.
Hạ Tịch Quán đã quen, bây giờ có thể ung dung mặt không đổi sắc, cô cũng không muốn phản ứng những người này, dứt khoát xem bọn họ là không khí.
Hạ Tịch Quán không chút sứt mẻ, đám người kia cảm giác như đánh vào gối, thậm chí so với thái độ đạm mạc ung dung của Hạ Tịch Quán, bọn họ hoàn toàn là tự làm mình bẽ mặt, tự tìm khó chịu.
Đám người kia ngượng ngùng ngậm miệng.
Lúc này Dạ Huỳnh lên tiếng nói: “Được rồi, chúng ta tới nhìn xem kết quả của Đài D, kết quả của hai đài hôm nay tôi cũng mới nhận được thôi.”
Nói Dạ Huỳnh mở ra kết quả Đài D, bà ta liếc mắt lập tức cả người cứng đờ.
“Trưởng đài Dạ, bác làm sao thế, có phải thành tích Đài D thực sự quá khó coi không? Làm hỏng hết cả thương hiệu đài chúng ta không?”
“Để tôi đoán cho, tỉ lệ người xem Đài D chắc khoảng 10%, 10% thôi, không thể nhiều hơn nữa.”
*Yên Nhiên tiểu thư lập kỷ lục tỉ lệ nghe cao nhát của đài chúng ta, xem ra Hạ Tịch Quán đã lập nên kỷ lục thấp nhất rồi ấy nhỉ?”
“Trưởng đài, đừng che đậy giúp cho Hạ Tịch Quán nữa, mau để chúng tôi xem nào, cũng để chúng tôi biết thử kỷ lục thấp nhất là thế nào.”
Lũ người kia sốt sắng, xoa xoa tay muốn xem kết quả của Đài Ð: Dạ Huỳnh từ trong lúc khiếp sợ chậm hoàn hồn, sắc mặt bà ta âm trầm đặt kết quả Đài D xuống dưới.
Có người kích động cầm lên tờ báo cáo, lớn tiếng đọc: “Để tôi đọc cho mọi người nghe này, để mọi người cười vui nè, hiện tại tỷ lệ nghe đài của Đài D là 8%… 85? So với tỉ lệ người xem thành phố là… Là 75%?”
Người kia cho là mắt mình hoa rồi, gã ta siết quả đấm xoa xoa mắt mình, nhưng, không hề sai.
Trời đất ơi!
Lúc đầu bọn họ cho rằng Lệ Yên Nhiên đã là kỷ lục cao nhất, nhưng Hạ Tịch Quán trong nháy mắt liền phá kỷ lục, tự mình lập nên kỷ lục cao nhất trong lịch sử.
Tại sao có thể như vậy?
Nhóm người bọn họ lúc đầu chuẩn bị thưởng kịch vui của Hạ Tịch Quán, một | bụng cười nhạo và châm chọc đều đã chuẩn bị xong, hiện tại liền cầm như hến.
Toàn bộ phòng họp yên tĩnh đến kiềm nén quỷ dị, ngay cả một cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được rõ ràng.
Hạ Tịch Quán cũng cầm lên tờ báo cáo, nói thật chính cô cũng rất hoảng sợ, cô hoàn toàn thật không ngờ thành tích Đài D lại cách thành tích của Lệ Yên Nhiên một khoảng xa tít tắp đến thế.
Phải biết rằng đêm đó đường dây nóng gọi đến Lệ Yên Nhiên đến cháy máy, mà chỗ Hạ Tịch Quán chỉ có mỗi cuộc gọi của Lục Hàn Đình.
Lục Hàn Đình!
Ha Tich Quán đã hiểu, đều là do Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình chẳng những chủ động tặng cô lên hotsearch ngồi chơi, mà còn một thân kéo lên toàn bộ tỷ lệ nghe đài của Đài D.
Hạ Tịch Quán hiện tại dở khóc dở cười, cô thực sự không biết mình có nện cảm kích Lục Hàn Đình không?
Khuôn mặt xinh đẹp kia của Lệ Yên Nhiên lại cháy phừng phừng, vì cô ta cũng biết là do Lục Hàn Đình kéo lên tỷ lệ nghe đài toàn bộ D. Vì sao? Vì sao Hạ Tịch Quán luôn muốn cướp đi tất cả của cô ta như thế, vì sao Hạ Tịch Quán có thể dễ như trở bàn tay đạt được tất cả mơ ước cá cô
Không công bằng!
Sắc mặt Dạ Huỳnh cũng rất khó coi: “Được rồi, cuộc họp hôm nay dừng ở đây, mọi người bắt đầu chuẩn bị công việc tối nay đi”
Dạ Huỳnh vội vàng cho tan họp.
– Hạ Tịch Quán không liếc đến sắc mặt đang biến đổi của đám người kia, cô đứng dậy đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.