Chương 908: Sẽ thỏa mãn cô thật tốt
Lưu Ly Tuyết Tuyết
25/05/2021
Lúc này Lục Tư Tước đã đi tới: “Yên tâm đi, con gái cậu giống với mẹ con bé, không phải người phàm, con bé sẽ rất nhanh tỉnh lại thôi.”
Lệ Quân Mặc lại lắc đầu: “Cũng bởi vì như vậy, tôi mới lo lắng, con bé sẽ không chịu để vận mệnh trói buộc, càng là nghịch cảnh, con bé càng cứng cỏi. Đôi khi, tôi hy vọng ngược lại, con bé có thể bình thường một chút.”
Lục Tư Tước thầm chấp nhận cách nói này.
Lúc này Lệ Quân Mặc liếc Lục Tư Tước: “Cậu và Liễu Anh Lạc không sinh con gái, bây giờ lại tốt, con gái tôi ngay cả chậu cũng bị nhà cậu đào đi.”
Lục Tư Tước hừ một tiếng: “Thoả mãn thật ấy! A Đình ở trước mặt cậu cứ như chó săn ấy, chỉ cần cậu huýt sáo một tiếng, nó liền có thể nhảy tặng cậu một đoạn thật cao hứng, thân bố ruột là tôi đây cũng không hưởng thụ được đãi ngộ này đâu đấy.”
Màn hôn lễ thịnh thế kết thúc, Lệ Yên Nhiên chính thức thăng cấp thành Lục phu nhân.
Lục Hàn Đình đứng lan can lầu hai, một tay đút vào trong túi quần, một tay lôi ra chuỗi dây chuyền duy nhất, anh đã nắm đến khớp ngón tay trắng bệch.
Cô đã đồng ý với anh, tương lai dẫu xảy ra chuyện gì, cô sẽ không tháo xuống chuỗi dây chuyền này.
Nhưng mà, ngay lúc nãy cô đã tháo xuống, vứt nó đi.
Cô không muốn chuỗi dây chuyền duy nhất, cũng không cần anh nữa.
Khuôn mặt tuấn tú Lục Hàn Đình liền dâng lên tầng sương lạnh, còn có vẻ ẫn nhẫn chẳng chịt và nỗi đau cực hạn.
Lúc này, anh chỉ muốn đi gặp cô.
Chợt Lệ Yên Nhiên từ phía sau đi tới: “Anh Hàn Đình, anh ở đây làm gì thế?”
Lục Hàn Đình xoay người, thân thể cao ngất thẳng tắp lan ra vẻ thờ ơ, anh nhàn nhạt nhếch khóe miệng: “Câu này hẳn là tôi hỏi cô, việc nên làm tôi cũng đã làm, cưới cô rồi, vậy bây giờ cô cũng nên làm việc cô nên làm, đưa máu cho tôi.”
Lục Hàn Đình nói rất thẳng thắn, giờ nào khắc nào cũng đang nhắc nhở cô ta, cuộc hôn lễ chẳng qua chỉ là một cuộc giao dịch, Lệ Yên Nhiên hóa đá.
Nhưng cô ta rất nhanh nhếch môi: “Anh Hàn Đình, em đã là vợ của anh, tối nay em muốn trở thành người phụ nữ của anh.”
“Ha ha.” Lục Hàn Đình từ trong cổ họng bức ra tiếng cười đáng sợ: “Ý của cô là, nếu như đêm nay tôi không chạm vào cô, cô sẽ không đưa máu cho tôi?”
Lệ Yên Nhiên cảm giác mình hiện tại hoàn toàn có vốn liếng để đàm phán, bởi vì cô ta ở thế chủ động, hẳn là phải từ tay cô ta khống chế quy tắc trò chơi trong tay: “Không sai anh Hàn Đình, em có thể đưa máu cho anh, nhưng mỗi một lần cho máu, đêm đó anh phải thuận theo em.”
Lục Hàn Đình nghe hiểu, nét mặt anh tuần không có tâm tình sóng lớn gì, chỉ là nhướng hàng mày kiếm, sau đó lộ ra một tiếng giễu cọt: “Ngủ cô một lần, cô cho một lần máu, tôi không hiểu sai chứ? Đây là lần đầu tiên tôi thấy con đàn bà thiếu đàn ông như thế, vội vã muồn bị đàn ông ngủ.”
Lệ Yên Nhiên dù sao từ nhỏ cũng nhận được nền giáo dục tốt nhất, bây giờ bị Lục Hàn Đình vừa nói như vậy, khuôn mặt cô ta trong nháy mắt trắng nhọt, anh đã khinh bỉ và chán ghét cô ta đến tận cùng.
Thế nhưng, cô ta sẽ không bỏ qua, cô ta mới không cần lặp lại vận mệnh của mẹ mình, thủ tiết sống cả đời.
Cô ta muốn làm người phụ nữ của Lục Hàn Đình, được anh làm sung sướng, cô ta còn phải sinh cho anh vài đứa con, làm đương gia chủ mẫu chân chính của Lục gia.
“Anh Hàn Đình, anh cũng có thể từ chối, nhưng Hạ Tịch Quán sẽ cứu được thôi.” Lệ Yên Nhiên nói.
Ánh mắt sắc bén như chim ưng của Lục Hàn Đình rơi vào trên người Lệ Yên Nhiên: “Tôi sao lại từ chối được chứ, cô đã thèm đàn ông đến thé, vậy tối nay tôi sẽ thỏa mãn cô thật tốt.”
Lệ Quân Mặc lại lắc đầu: “Cũng bởi vì như vậy, tôi mới lo lắng, con bé sẽ không chịu để vận mệnh trói buộc, càng là nghịch cảnh, con bé càng cứng cỏi. Đôi khi, tôi hy vọng ngược lại, con bé có thể bình thường một chút.”
Lục Tư Tước thầm chấp nhận cách nói này.
Lúc này Lệ Quân Mặc liếc Lục Tư Tước: “Cậu và Liễu Anh Lạc không sinh con gái, bây giờ lại tốt, con gái tôi ngay cả chậu cũng bị nhà cậu đào đi.”
Lục Tư Tước hừ một tiếng: “Thoả mãn thật ấy! A Đình ở trước mặt cậu cứ như chó săn ấy, chỉ cần cậu huýt sáo một tiếng, nó liền có thể nhảy tặng cậu một đoạn thật cao hứng, thân bố ruột là tôi đây cũng không hưởng thụ được đãi ngộ này đâu đấy.”
Màn hôn lễ thịnh thế kết thúc, Lệ Yên Nhiên chính thức thăng cấp thành Lục phu nhân.
Lục Hàn Đình đứng lan can lầu hai, một tay đút vào trong túi quần, một tay lôi ra chuỗi dây chuyền duy nhất, anh đã nắm đến khớp ngón tay trắng bệch.
Cô đã đồng ý với anh, tương lai dẫu xảy ra chuyện gì, cô sẽ không tháo xuống chuỗi dây chuyền này.
Nhưng mà, ngay lúc nãy cô đã tháo xuống, vứt nó đi.
Cô không muốn chuỗi dây chuyền duy nhất, cũng không cần anh nữa.
Khuôn mặt tuấn tú Lục Hàn Đình liền dâng lên tầng sương lạnh, còn có vẻ ẫn nhẫn chẳng chịt và nỗi đau cực hạn.
Lúc này, anh chỉ muốn đi gặp cô.
Chợt Lệ Yên Nhiên từ phía sau đi tới: “Anh Hàn Đình, anh ở đây làm gì thế?”
Lục Hàn Đình xoay người, thân thể cao ngất thẳng tắp lan ra vẻ thờ ơ, anh nhàn nhạt nhếch khóe miệng: “Câu này hẳn là tôi hỏi cô, việc nên làm tôi cũng đã làm, cưới cô rồi, vậy bây giờ cô cũng nên làm việc cô nên làm, đưa máu cho tôi.”
Lục Hàn Đình nói rất thẳng thắn, giờ nào khắc nào cũng đang nhắc nhở cô ta, cuộc hôn lễ chẳng qua chỉ là một cuộc giao dịch, Lệ Yên Nhiên hóa đá.
Nhưng cô ta rất nhanh nhếch môi: “Anh Hàn Đình, em đã là vợ của anh, tối nay em muốn trở thành người phụ nữ của anh.”
“Ha ha.” Lục Hàn Đình từ trong cổ họng bức ra tiếng cười đáng sợ: “Ý của cô là, nếu như đêm nay tôi không chạm vào cô, cô sẽ không đưa máu cho tôi?”
Lệ Yên Nhiên cảm giác mình hiện tại hoàn toàn có vốn liếng để đàm phán, bởi vì cô ta ở thế chủ động, hẳn là phải từ tay cô ta khống chế quy tắc trò chơi trong tay: “Không sai anh Hàn Đình, em có thể đưa máu cho anh, nhưng mỗi một lần cho máu, đêm đó anh phải thuận theo em.”
Lục Hàn Đình nghe hiểu, nét mặt anh tuần không có tâm tình sóng lớn gì, chỉ là nhướng hàng mày kiếm, sau đó lộ ra một tiếng giễu cọt: “Ngủ cô một lần, cô cho một lần máu, tôi không hiểu sai chứ? Đây là lần đầu tiên tôi thấy con đàn bà thiếu đàn ông như thế, vội vã muồn bị đàn ông ngủ.”
Lệ Yên Nhiên dù sao từ nhỏ cũng nhận được nền giáo dục tốt nhất, bây giờ bị Lục Hàn Đình vừa nói như vậy, khuôn mặt cô ta trong nháy mắt trắng nhọt, anh đã khinh bỉ và chán ghét cô ta đến tận cùng.
Thế nhưng, cô ta sẽ không bỏ qua, cô ta mới không cần lặp lại vận mệnh của mẹ mình, thủ tiết sống cả đời.
Cô ta muốn làm người phụ nữ của Lục Hàn Đình, được anh làm sung sướng, cô ta còn phải sinh cho anh vài đứa con, làm đương gia chủ mẫu chân chính của Lục gia.
“Anh Hàn Đình, anh cũng có thể từ chối, nhưng Hạ Tịch Quán sẽ cứu được thôi.” Lệ Yên Nhiên nói.
Ánh mắt sắc bén như chim ưng của Lục Hàn Đình rơi vào trên người Lệ Yên Nhiên: “Tôi sao lại từ chối được chứ, cô đã thèm đàn ông đến thé, vậy tối nay tôi sẽ thỏa mãn cô thật tốt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.