Chương 986: Tên Cô, Đã Thành Cám Ky
Lưu Ly Tuyết Tuyết
10/06/2021
Thời gian ba năm như thuỷ triều, cuốn trôi ddi hết thảy mọi chuyện phát sinh năm đó, người kia, dường như trong một đêm liền phai nhạt ra khỏi tầm mắt mọi người.
Dường như tắt cả mọi người đã quên mắt cô.
Nhưng vừa dường như, cô vẫn sống ở tận sâu nơi ký ức của tất cả mọi người.
Tên của cô, đã thành cắm ky.
Wow.
Lục Hàn Đình chuẩn bị quà sinh nhật cho Thượng Quan Mật Nhi, mọi người nhanh chóng bật ra tiếng chờ mong lại hưng phần, rốt cuộc là quà gì?
Lúc này Nghiêm Kiên lui về phía sau hai bước, hai người áo đen từ phía sau tiến lên, bọn họ vỗ tay một cái, ngọn đèn bên trong tiệc sinh nhật nhanh chóng dập tắt.
Trong tầm mắt một vùng tăm tối, tràn đầy cảm giác thần bí khẩn trương.
Lúc này “bùm” một tiếng, kèm theo một tiếng vang, trong đại sảnh party nhanh chóng sáng rực pháo hoa đầy sắc màu, pháo hoa nỗ tung, hệt như mưa sao băng rơi xuống.
Cuối cùng tất cả pháo hoa viết thành chữ M, trên chữ M còn bỏ thêm một vương miện công chúa, ngụ ý chúc công chúa sinh nhật vui vẻ.
Lục Hàn Đình tặng một màn pháo hoa tựa như ma thuật cho Thượng Quan Mật Nhi, giống như trong cảnh phim thần tượng lãng mạn, đâm thẳng vào trái tim thiếu nữ.
Pháo hoa kết thúc, đèn đại sảnh lần nữa sáng lên.
Wow.
Đám phu nhân thiên kim nhóm cũng không nhịn được, bọn ho giơ tay che miệng mình, là ước ao ghen ty quấn lấy Thượng Quan Mật Nhị, “Công chúa, Lục tổng thật sự rất quá lãng mạn, trái tim thiếu nữ của tôi đập thình thịch đây này.”
“Người có thể khiên Lục tổng tặng quà như vậy, khẳng định chỉ có mỗi công chúa chúng ta thôi.”
“Công chúa, chắc chuyện vui của cô và Lục tổng sắp ngót nghét đến nơi rồi nhỉ?”
Thượng Quan Mật Nhi bị vây quanh mặt đỏ bừng, cô ta thật sự không có ngờ đến Lục Hàn Đình lại tặng một màn pháo hoa cho mình, thông thường đám thương nhân đều tặng dây chuyền, nhẫn kim cương gì đó, Thượng Quan Mật Nhi là công chúa được cưng chiều nhất Hoa Tây Châu, căn bản cũng không thiếu máy thứ đó, hơn nữa dưới cái nhìn của cô ta, đàn ông tặng châu báu kim cương chính là qua loa lấy lệ, không hề có gu thưởng thức.
Hiện tại Lục Hàn Đình lại ngay trong vương cung tặng cô ta một hồi pháo hoa, tim Thượng Quan Mật Nhi đập bịch bịch, cô ta thừa nhận cô ta đã quyết sống chết yêu người đàn ông Lục Hàn Đình này rồi.
Ánh mắt của cô ta không sai, ba năm trước đây khi từ lần đầu tiên gặp mặt Lục Hàn Đình, cô ta đã biết người đàn ông này từ trong xương tủy tản ra ưu nhã tự phụ, gu thưởng thức không tầm thường, là một người đàn ông tinh xảo lại mị lực bắn ra bốn phía.
Thượng Quan Mật Nhi cũng không có biểu hiện đắc ý gì, cô ta thiết lập hình tượng là một cô gái đơn thuần, nhanh chóng dùng hai tay nhỏ che khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên của mình, sau đó ỏng ẹo nhìn về phía người bên cạnh: “Ai nha, các cô đều chọc tôi, tôi không chơi với mấy cô nữa.”
Thượng Quan Mật Nhi xoay người chạy.
Mọi người ở phía sau cười nói: “Công chúa, cô chạy đi đâu thé, tôi thấy công chúa bỏ lại sinh nhật của mình đi gọi điện cho Lục tổng chứ gì! Ha ha.”
Thượng Quan Mật Nhi rời đại sảnh party, cô đứng trên hành lang lấy điện thoại của mình ra, bắm dãy số đã quen thuộc đến tận xương.
Nhạc chờ vang lên một lần, sau đó được nhận, một giọng nói trầm thấp giàu có từ tính chậm rãi truyền dến bên tai: “Alo.”
Đầu dây bên kia là Lục Hàn Đình!
Thượng Quan Mật Nhi năm điện thoại, âm thanh lại ngọt lại kiều gọi anh một tiếng: “Lục tiên sinh…”
Lúc này, trong phi trường, một chiếc máy bay tư nhân xa hoa chậm rãi hạ xuống, trên thân máy bay có chữ “L” màu vàng.
Đây là máy bay tư nhân của Lục Hàn Đình, cũng là tượng trưng cho thân phận tôn quý, đệ nhất tài phiệt độc nhất vô nhị của anh bây giờ.
Đã có rất nhiều người đang đợi, trên cổ bọn họ treo thẻ làm việc, cung kính nghiêm cẩn đứng ở hai bên, bọn họ đều đang đợi Lục Hàn Đình xuống máy bay.
Rất nhanh dáng người đồ sộ của Lục Hàn Đình liền xông vào trong tầm mắt, ba năm không gặp, khuôn mặt tuấn tú 360 độ không một góc chết kia của Lục Hàn Đình càng thêm góc cạnh thâm thúy, mỗi một đường nét trên khuôn mặt tuấn tú đó đều giống như họa sỉ tỉ mỉ khắc họa, đôi mày kiếm ẫn dưới mái tóc mai, anh nhấp nhẹ môi mỏng, anh tuấn đến mức khiến người ta căm phẫn.
Đều nói thời gian là tài sản quý báu nhất của người đàn ông, những góc cạnh sắc bén rực rỡ một thời trên người Lục Hàn Đình càng thêm được trau chuốt, anh bị thời gian lắng đọng thành một thân thâm trầm nội liễm, ba năm nay thắm nhuần vẻ sát phạt chốn thương trường lại càng khiến anh vẻ trải đời thâm hậu.
Lục Hàn Đình bây giờ 32 tuổi, đã trở thành sự tồn tại mà bất kỳ người phụ nữ nào đều không cách nào cự tuyệt, ở vô số đêm tối, anh đều đi vào trong giấc mộng của đám thiên kim tiểu thư kia.
Dường như tắt cả mọi người đã quên mắt cô.
Nhưng vừa dường như, cô vẫn sống ở tận sâu nơi ký ức của tất cả mọi người.
Tên của cô, đã thành cắm ky.
Wow.
Lục Hàn Đình chuẩn bị quà sinh nhật cho Thượng Quan Mật Nhi, mọi người nhanh chóng bật ra tiếng chờ mong lại hưng phần, rốt cuộc là quà gì?
Lúc này Nghiêm Kiên lui về phía sau hai bước, hai người áo đen từ phía sau tiến lên, bọn họ vỗ tay một cái, ngọn đèn bên trong tiệc sinh nhật nhanh chóng dập tắt.
Trong tầm mắt một vùng tăm tối, tràn đầy cảm giác thần bí khẩn trương.
Lúc này “bùm” một tiếng, kèm theo một tiếng vang, trong đại sảnh party nhanh chóng sáng rực pháo hoa đầy sắc màu, pháo hoa nỗ tung, hệt như mưa sao băng rơi xuống.
Cuối cùng tất cả pháo hoa viết thành chữ M, trên chữ M còn bỏ thêm một vương miện công chúa, ngụ ý chúc công chúa sinh nhật vui vẻ.
Lục Hàn Đình tặng một màn pháo hoa tựa như ma thuật cho Thượng Quan Mật Nhi, giống như trong cảnh phim thần tượng lãng mạn, đâm thẳng vào trái tim thiếu nữ.
Pháo hoa kết thúc, đèn đại sảnh lần nữa sáng lên.
Wow.
Đám phu nhân thiên kim nhóm cũng không nhịn được, bọn ho giơ tay che miệng mình, là ước ao ghen ty quấn lấy Thượng Quan Mật Nhị, “Công chúa, Lục tổng thật sự rất quá lãng mạn, trái tim thiếu nữ của tôi đập thình thịch đây này.”
“Người có thể khiên Lục tổng tặng quà như vậy, khẳng định chỉ có mỗi công chúa chúng ta thôi.”
“Công chúa, chắc chuyện vui của cô và Lục tổng sắp ngót nghét đến nơi rồi nhỉ?”
Thượng Quan Mật Nhi bị vây quanh mặt đỏ bừng, cô ta thật sự không có ngờ đến Lục Hàn Đình lại tặng một màn pháo hoa cho mình, thông thường đám thương nhân đều tặng dây chuyền, nhẫn kim cương gì đó, Thượng Quan Mật Nhi là công chúa được cưng chiều nhất Hoa Tây Châu, căn bản cũng không thiếu máy thứ đó, hơn nữa dưới cái nhìn của cô ta, đàn ông tặng châu báu kim cương chính là qua loa lấy lệ, không hề có gu thưởng thức.
Hiện tại Lục Hàn Đình lại ngay trong vương cung tặng cô ta một hồi pháo hoa, tim Thượng Quan Mật Nhi đập bịch bịch, cô ta thừa nhận cô ta đã quyết sống chết yêu người đàn ông Lục Hàn Đình này rồi.
Ánh mắt của cô ta không sai, ba năm trước đây khi từ lần đầu tiên gặp mặt Lục Hàn Đình, cô ta đã biết người đàn ông này từ trong xương tủy tản ra ưu nhã tự phụ, gu thưởng thức không tầm thường, là một người đàn ông tinh xảo lại mị lực bắn ra bốn phía.
Thượng Quan Mật Nhi cũng không có biểu hiện đắc ý gì, cô ta thiết lập hình tượng là một cô gái đơn thuần, nhanh chóng dùng hai tay nhỏ che khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên của mình, sau đó ỏng ẹo nhìn về phía người bên cạnh: “Ai nha, các cô đều chọc tôi, tôi không chơi với mấy cô nữa.”
Thượng Quan Mật Nhi xoay người chạy.
Mọi người ở phía sau cười nói: “Công chúa, cô chạy đi đâu thé, tôi thấy công chúa bỏ lại sinh nhật của mình đi gọi điện cho Lục tổng chứ gì! Ha ha.”
Thượng Quan Mật Nhi rời đại sảnh party, cô đứng trên hành lang lấy điện thoại của mình ra, bắm dãy số đã quen thuộc đến tận xương.
Nhạc chờ vang lên một lần, sau đó được nhận, một giọng nói trầm thấp giàu có từ tính chậm rãi truyền dến bên tai: “Alo.”
Đầu dây bên kia là Lục Hàn Đình!
Thượng Quan Mật Nhi năm điện thoại, âm thanh lại ngọt lại kiều gọi anh một tiếng: “Lục tiên sinh…”
Lúc này, trong phi trường, một chiếc máy bay tư nhân xa hoa chậm rãi hạ xuống, trên thân máy bay có chữ “L” màu vàng.
Đây là máy bay tư nhân của Lục Hàn Đình, cũng là tượng trưng cho thân phận tôn quý, đệ nhất tài phiệt độc nhất vô nhị của anh bây giờ.
Đã có rất nhiều người đang đợi, trên cổ bọn họ treo thẻ làm việc, cung kính nghiêm cẩn đứng ở hai bên, bọn họ đều đang đợi Lục Hàn Đình xuống máy bay.
Rất nhanh dáng người đồ sộ của Lục Hàn Đình liền xông vào trong tầm mắt, ba năm không gặp, khuôn mặt tuấn tú 360 độ không một góc chết kia của Lục Hàn Đình càng thêm góc cạnh thâm thúy, mỗi một đường nét trên khuôn mặt tuấn tú đó đều giống như họa sỉ tỉ mỉ khắc họa, đôi mày kiếm ẫn dưới mái tóc mai, anh nhấp nhẹ môi mỏng, anh tuấn đến mức khiến người ta căm phẫn.
Đều nói thời gian là tài sản quý báu nhất của người đàn ông, những góc cạnh sắc bén rực rỡ một thời trên người Lục Hàn Đình càng thêm được trau chuốt, anh bị thời gian lắng đọng thành một thân thâm trầm nội liễm, ba năm nay thắm nhuần vẻ sát phạt chốn thương trường lại càng khiến anh vẻ trải đời thâm hậu.
Lục Hàn Đình bây giờ 32 tuổi, đã trở thành sự tồn tại mà bất kỳ người phụ nữ nào đều không cách nào cự tuyệt, ở vô số đêm tối, anh đều đi vào trong giấc mộng của đám thiên kim tiểu thư kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.