Chương 134: Tự Cầu Phúc
Lưu Ly Tuyết Tuyết
11/01/2021
Song Song bị dọa toát mò hôi lạnh, ấp a ấp úng đáp:
“Chủ… chủ nhiệm Chu, Tịch Quán đã tới, nhưng mà
Tịch Quán… Tịch Quán đã đi vệ sinh rồi.”
Song Song đổ mò hôi lạnh thay Hạ Tịch Quán, cô
đang nói dối, từ sáng tới giờ cô vẫn chưa gặp Hạ Tịch
Quán.
Bây giờ chủ nhiệm Chu và tất cả mọi người đều tới
đây, vậy mà nhân vật chính lại biến mát…
Chu Bình liếc mắt một cái cũng biết Song Song đang
nói dối: “Song Song, cô cũng học nói dối à, nói đi, Hạ
Tịch Quán bây giờ đang ở đâu?”
TIỒI: hội
Quần chúng ăn dưa bên cạnh liền ồn ào lên tiếng.
“Chủ nhiệm Chu, tôi nghĩ là Hạ Tịch Quán sợ quá cho
nên lâm trận bỏ trốn rồi?”
(48gw{21j’“ Cầu Phúc 2@&`’
“Tôi cảm thấy có khả năng đấy, Hạ Tịch Quán biết
mình không thể qua được bài kiểm tra này, sợ bị biến
thành trò cười cho nên mới chạy trốn.”
Hạ Nghiên Nghiên cũng tới, ở Xu Mật cô ta được coi
như là trung tâm mọi sự chú ý, bây giờ cũng đứng ở
ngay chính giữa, trong mắt có tia sáng lóe lên, ba
ngày nay Hạ Tịch Quán đều phải quét dọn vệ sinh,
đừng nói 12800 loại dược liệu, kể cả chỉ 800 loại dược
liệu cô cũng không thể nào nhớ nủi.
Hạ Nghiên Nghiên đi tới bên cạnh người Chu Bình,
chớp chớp mi dịu dàng nói: “Chủ nhiệm Chu, tôi cảm
thấy Quán Quán chỉ là quá lo lắng thôi, nếu như con
bé không đến thì chúng ta đừng làm khó dễ con bé.”
Triệu Lập Anh vội đáp lời: “Nghiên Nghiên, em lúc nào
cũng đối xử tốt với mọi người, thế nhưng Hạ Tịch
Quán này cơ bản là không hề cảm kích, Xu Mật là cơ
sở nghiên cứu Đông y, là một địa phương thần thánh,
nếu như Hạ Tịch Quán lâm trận bỏ trốn, thì chúng ta
sẽ ra thông báo phê bình tới toàn thành phố, như vậy
giới y học sẽ cho cô ta vào danh sách đen.”
(48gw{21j’“ Cầu Phúc 2@08&`’
Hạ Tịch Quán lâm trận bỏ trốn thì hậu quả sẽ rất
nghiêm trọng, Hạ Nghiên Nghiên nghe vậy liền yên
tâm.
Lập tức Hạ Nghiên Nghiên liền lộ ra bộ mặt khẩn
trương: “Chủ Nhiệm Chu, nghiêm trọng như vậy sao,
tôi nghĩ Quán Quán chỉ là nhất thời nông nổi thôi…”
Hạ Nghiên Nghiên còn chưa nói xong, một giọng nói
trong trẻo vọng tới: “Mới sáng sớm đã nhao nhao ầm
ĩ, tôi còn muốn ngủ nữa đấy.”
Cả đám không khỏi giật mình, đây là… Hạ Tịch Quán.
Song Song vội chạy ra phía trước, đưa tay kéo rèm
cửa, chỉ thấy một bóng người nhỏ nhắn nằm dài trên
ghé, là Hạ Tịch Quán.
Cả đám không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
“Trời ơi, Hạ Tịch Quán không chạy à.”
(Œ48gw{21j’“ Cầu Phúc -2@W&`’
“Nhưng Hạ Tịch Quán đang làm gì vậy, đang ngủ?”
Hạ Tịch Quán đúng là đang ngủ, thì nghe thấy tiếng
nói chuyện ồn ào bên tai, cô miễn cưỡng hé mắt ra
sau đó xoay người, tìm tư thế thoải mái để tiếp tục
ngủ.
Chu Bình cùng với đám quần chúng muốn ăn dưa
sáng sớm đã tói đây, vậy mà cô nãi nãi này còn đang
ngủ.
Song Song chạy lên đẩy người Hạ Tịch Quán: “Tịch
Quán, đừng ngủ nữa, mau tỉnh lại đi, chủ nhiệm Chu
tới rồi.”
Song Song gấp tới phát khóc rồi. Hàng mi thon dài
của Hạ Tịch Quán khẽ run rấy, thời điểm mở mắt ra
liền nghe thấy tiếng răn dạy của Chu Bình: “Hạ Tịch
Quán, mặt trời lên cao ba thước rồi cô vẫn còn ngủ,
cô có phải đã quên mắt ngày hôm nay rồi không?”
Đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ của Hạ Tịch Quán lập
(48gw{21j’“ Cầu Phúc 2@W&`’
tức mở lớn, cô bị dọa bật thẳng dậy, giống một đứa trẻ
cúi đầu nhìn Chu Bình: “Chủ… chủ nhiệm Chu, thật xin
lôi
Rạng sáng nay cô mới ngủ, cho nên bây giờ vẫn rất
buồn ngủ.
“Đủ rồi.” Chu Bình chặn lòi: “Hạ Tịch Quán, tôi không
muốn lãng phí thời gian với cô nữa, bây giờ tôi sẽ bắt
đầu kiểm tra cô, nếu như cô không trả lời được hoặc
trả lời sai thì hãy lập tức rời khỏi Xu Mật, đồng thời
phải gánh chịu mọi hậu quả.”
Hạ Tịch Quán liền đứng thẳng lưng lên: “Vâng, chủ
nhiệm Chu.”
Song Song nhìn bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ của Hạ
Tịch Quán, còn chưa kịp rửa mặt, Song Song cũng
muốn khóc theo: Tịch Quán, cô tự cầu phúc đi.
Chu Bình ngồi xuống, bắt đầu kiểm tra: “Hạ Tịch
Quán, đương quy ở ngăn tủ số mấy?”
“Chủ… chủ nhiệm Chu, Tịch Quán đã tới, nhưng mà
Tịch Quán… Tịch Quán đã đi vệ sinh rồi.”
Song Song đổ mò hôi lạnh thay Hạ Tịch Quán, cô
đang nói dối, từ sáng tới giờ cô vẫn chưa gặp Hạ Tịch
Quán.
Bây giờ chủ nhiệm Chu và tất cả mọi người đều tới
đây, vậy mà nhân vật chính lại biến mát…
Chu Bình liếc mắt một cái cũng biết Song Song đang
nói dối: “Song Song, cô cũng học nói dối à, nói đi, Hạ
Tịch Quán bây giờ đang ở đâu?”
TIỒI: hội
Quần chúng ăn dưa bên cạnh liền ồn ào lên tiếng.
“Chủ nhiệm Chu, tôi nghĩ là Hạ Tịch Quán sợ quá cho
nên lâm trận bỏ trốn rồi?”
(48gw{21j’“ Cầu Phúc 2@&`’
“Tôi cảm thấy có khả năng đấy, Hạ Tịch Quán biết
mình không thể qua được bài kiểm tra này, sợ bị biến
thành trò cười cho nên mới chạy trốn.”
Hạ Nghiên Nghiên cũng tới, ở Xu Mật cô ta được coi
như là trung tâm mọi sự chú ý, bây giờ cũng đứng ở
ngay chính giữa, trong mắt có tia sáng lóe lên, ba
ngày nay Hạ Tịch Quán đều phải quét dọn vệ sinh,
đừng nói 12800 loại dược liệu, kể cả chỉ 800 loại dược
liệu cô cũng không thể nào nhớ nủi.
Hạ Nghiên Nghiên đi tới bên cạnh người Chu Bình,
chớp chớp mi dịu dàng nói: “Chủ nhiệm Chu, tôi cảm
thấy Quán Quán chỉ là quá lo lắng thôi, nếu như con
bé không đến thì chúng ta đừng làm khó dễ con bé.”
Triệu Lập Anh vội đáp lời: “Nghiên Nghiên, em lúc nào
cũng đối xử tốt với mọi người, thế nhưng Hạ Tịch
Quán này cơ bản là không hề cảm kích, Xu Mật là cơ
sở nghiên cứu Đông y, là một địa phương thần thánh,
nếu như Hạ Tịch Quán lâm trận bỏ trốn, thì chúng ta
sẽ ra thông báo phê bình tới toàn thành phố, như vậy
giới y học sẽ cho cô ta vào danh sách đen.”
(48gw{21j’“ Cầu Phúc 2@08&`’
Hạ Tịch Quán lâm trận bỏ trốn thì hậu quả sẽ rất
nghiêm trọng, Hạ Nghiên Nghiên nghe vậy liền yên
tâm.
Lập tức Hạ Nghiên Nghiên liền lộ ra bộ mặt khẩn
trương: “Chủ Nhiệm Chu, nghiêm trọng như vậy sao,
tôi nghĩ Quán Quán chỉ là nhất thời nông nổi thôi…”
Hạ Nghiên Nghiên còn chưa nói xong, một giọng nói
trong trẻo vọng tới: “Mới sáng sớm đã nhao nhao ầm
ĩ, tôi còn muốn ngủ nữa đấy.”
Cả đám không khỏi giật mình, đây là… Hạ Tịch Quán.
Song Song vội chạy ra phía trước, đưa tay kéo rèm
cửa, chỉ thấy một bóng người nhỏ nhắn nằm dài trên
ghé, là Hạ Tịch Quán.
Cả đám không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
“Trời ơi, Hạ Tịch Quán không chạy à.”
(Œ48gw{21j’“ Cầu Phúc -2@W&`’
“Nhưng Hạ Tịch Quán đang làm gì vậy, đang ngủ?”
Hạ Tịch Quán đúng là đang ngủ, thì nghe thấy tiếng
nói chuyện ồn ào bên tai, cô miễn cưỡng hé mắt ra
sau đó xoay người, tìm tư thế thoải mái để tiếp tục
ngủ.
Chu Bình cùng với đám quần chúng muốn ăn dưa
sáng sớm đã tói đây, vậy mà cô nãi nãi này còn đang
ngủ.
Song Song chạy lên đẩy người Hạ Tịch Quán: “Tịch
Quán, đừng ngủ nữa, mau tỉnh lại đi, chủ nhiệm Chu
tới rồi.”
Song Song gấp tới phát khóc rồi. Hàng mi thon dài
của Hạ Tịch Quán khẽ run rấy, thời điểm mở mắt ra
liền nghe thấy tiếng răn dạy của Chu Bình: “Hạ Tịch
Quán, mặt trời lên cao ba thước rồi cô vẫn còn ngủ,
cô có phải đã quên mắt ngày hôm nay rồi không?”
Đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ của Hạ Tịch Quán lập
(48gw{21j’“ Cầu Phúc 2@W&`’
tức mở lớn, cô bị dọa bật thẳng dậy, giống một đứa trẻ
cúi đầu nhìn Chu Bình: “Chủ… chủ nhiệm Chu, thật xin
lôi
Rạng sáng nay cô mới ngủ, cho nên bây giờ vẫn rất
buồn ngủ.
“Đủ rồi.” Chu Bình chặn lòi: “Hạ Tịch Quán, tôi không
muốn lãng phí thời gian với cô nữa, bây giờ tôi sẽ bắt
đầu kiểm tra cô, nếu như cô không trả lời được hoặc
trả lời sai thì hãy lập tức rời khỏi Xu Mật, đồng thời
phải gánh chịu mọi hậu quả.”
Hạ Tịch Quán liền đứng thẳng lưng lên: “Vâng, chủ
nhiệm Chu.”
Song Song nhìn bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ của Hạ
Tịch Quán, còn chưa kịp rửa mặt, Song Song cũng
muốn khóc theo: Tịch Quán, cô tự cầu phúc đi.
Chu Bình ngồi xuống, bắt đầu kiểm tra: “Hạ Tịch
Quán, đương quy ở ngăn tủ số mấy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.