Chương 19:
Rubii
04/01/2021
Áp Ánh Ly nhào tới nhắm ngay ngực Lãnh Triết mà chĩa con dao nhưng anh ta lại kịp né sang một bên, cô ấy vẫn nhất quyết không bỏ cuộc tiếp tục nhào tới ngực anh. Anh ta nãy giờ chỉ né tránh mà không có ý định phản đòn. Lúc này Áp Ánh Ly đành dùng kế, tay vẫn tiếp tục đưa con dao chĩa thẳng vào ngực Lãnh Triết để tập trung sự chú ý của anh ta, đợi anh ta né sang một bên cô ấy lại dùng chân đá mạnh vào lưng Lãnh Triết.
Rắc!!!
Chân mày anh ta nhíu chặt đau đớn, Lãnh Triết bị tấn công bất ngờ không kịp phòng bị ngã quỳ xuống sàn nhà, một tay chống đỡ cơ thể nặng chịt, tay kia ôm lấy phần lưng bị chấn thương, ánh mắt oán trách nhìn Áp Ánh Ly, cô ta chỉ nhún nhún vai như là mình vô tội vậy. Lợi dụng lúc này anh ta đang hoay loay với cái lưng không để ý tới, Áp Ánh Ly đảo mắt nhìn khắp phòng tìm một cái gì đó. Ánh mắt cô ta dừng ở một góc tối, có một chậu hoa bằng sứ, cô ta phi nhanh về phía đó. Hai tay cố sức đem chậu hoa sứ ném mạnh vào kính cửa sổ gây ra một tiếng động lớn, mảnh thủy tinh rơi vương vãi trên sàn nhà. Lãnh Triết nhìn theo hướng tiếng phát ra thấy Áp Ánh Ly đang nhấc một chân định leo ra ngoài thì anh ta nhào tới ôm lấy eo kéo cô vào lòng. Áp Ánh Ly không kịp phản ứng cứ thế bị Lãnh Triết kéo lại vào trong. Cả hai ngã nhào ra đất, cái lưng anh ta bị cô làm bị thương lúc nãy chưa khỏi giờ bị ngã va đập mạnh xuống nền nhà càng nghiêm trọng hơn. Thật ra Lãnh Triết là bị thương trước đó rồi, trong một lần làm nhiệm vụ vì sơ ý mà bị kẻ xấu dùng thanh sắt đập mạnh vào lưng khiến nó bị gãy, anh ta phải tịnh dưỡng hơn ba tháng mới dần hồi phục giờ xem ra vết thương cũ lại tái phát cộng thêm vết thương mới e là...
"Anh! Làm gì vậy?" Áp Ánh Ly xoay cơ thể lại đối diện với anh ta, vùng da giữa trán nhăn nhó.
"Cô bị điên à!? Ở đây là tầng bốn, cô muốn chết hay sao? Nếu lúc nãy cô không may bị mảnh thủy tinh đâm thì sao?"
"Tôi sống chết đâu cần anh lo!" Áp Ánh Ly mạnh miệng nói, không để ý hai chân cô ta đang kẹp lấy thứ nóng bỏng phía dưới của Lãnh Triết, chiếc khăn tắm của anh ta đã rơi ra khi Lãnh Triết nhào lại chỗ Áp Ánh Ly. Cô ta vẫn không biết chân cứ giãy giụa vô tình cọ sát cậu bé.
"Nằm im!" Ánh mắt anh ta đục ngầu cố kiềm nén lửa dục trong người, tay siết ôm chặt cô ấy hơn để Áp Ánh Ly nằm gọn trên người Lãnh Triết.
Trời ơi! Cô ấy cứ như vậy sao anh chịu nổi!
Đây có được xem là cô ta đang quyến rũ anh không?
Rắc!!!
Chân mày anh ta nhíu chặt đau đớn, Lãnh Triết bị tấn công bất ngờ không kịp phòng bị ngã quỳ xuống sàn nhà, một tay chống đỡ cơ thể nặng chịt, tay kia ôm lấy phần lưng bị chấn thương, ánh mắt oán trách nhìn Áp Ánh Ly, cô ta chỉ nhún nhún vai như là mình vô tội vậy. Lợi dụng lúc này anh ta đang hoay loay với cái lưng không để ý tới, Áp Ánh Ly đảo mắt nhìn khắp phòng tìm một cái gì đó. Ánh mắt cô ta dừng ở một góc tối, có một chậu hoa bằng sứ, cô ta phi nhanh về phía đó. Hai tay cố sức đem chậu hoa sứ ném mạnh vào kính cửa sổ gây ra một tiếng động lớn, mảnh thủy tinh rơi vương vãi trên sàn nhà. Lãnh Triết nhìn theo hướng tiếng phát ra thấy Áp Ánh Ly đang nhấc một chân định leo ra ngoài thì anh ta nhào tới ôm lấy eo kéo cô vào lòng. Áp Ánh Ly không kịp phản ứng cứ thế bị Lãnh Triết kéo lại vào trong. Cả hai ngã nhào ra đất, cái lưng anh ta bị cô làm bị thương lúc nãy chưa khỏi giờ bị ngã va đập mạnh xuống nền nhà càng nghiêm trọng hơn. Thật ra Lãnh Triết là bị thương trước đó rồi, trong một lần làm nhiệm vụ vì sơ ý mà bị kẻ xấu dùng thanh sắt đập mạnh vào lưng khiến nó bị gãy, anh ta phải tịnh dưỡng hơn ba tháng mới dần hồi phục giờ xem ra vết thương cũ lại tái phát cộng thêm vết thương mới e là...
"Anh! Làm gì vậy?" Áp Ánh Ly xoay cơ thể lại đối diện với anh ta, vùng da giữa trán nhăn nhó.
"Cô bị điên à!? Ở đây là tầng bốn, cô muốn chết hay sao? Nếu lúc nãy cô không may bị mảnh thủy tinh đâm thì sao?"
"Tôi sống chết đâu cần anh lo!" Áp Ánh Ly mạnh miệng nói, không để ý hai chân cô ta đang kẹp lấy thứ nóng bỏng phía dưới của Lãnh Triết, chiếc khăn tắm của anh ta đã rơi ra khi Lãnh Triết nhào lại chỗ Áp Ánh Ly. Cô ta vẫn không biết chân cứ giãy giụa vô tình cọ sát cậu bé.
"Nằm im!" Ánh mắt anh ta đục ngầu cố kiềm nén lửa dục trong người, tay siết ôm chặt cô ấy hơn để Áp Ánh Ly nằm gọn trên người Lãnh Triết.
Trời ơi! Cô ấy cứ như vậy sao anh chịu nổi!
Đây có được xem là cô ta đang quyến rũ anh không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.