Chương 50:
Rubii
04/01/2021
Đã gần hai giờ sáng, trời hơi đọng sương, hôm nay đêm đêm quang mây, gió nhẹ, sự im lặng của mọi thứ đang yên giấc ngủ khiến tâm trạng con người ta vô thức chìm vào suy nghĩ, mi mắt trĩu nặng, Áp Ánh Ly dựa lưng, mắt nhìn ra cảnh vật bên đường, vẫn còn le lói một chút ánh sáng từ những quán ăn vỉa hè đêm khuya. Chợt cô ta nhận ra...
Đã bao lâu rồi cô ta chưa ngắm nhìn thành phố này nhỉ?
Chắc cũng đã mười năm?
Từ khi ba mẹ qua đời, cô và Áp Ánh Nguyệt gia nhập tổ chức, có lẽ từ cái ngày hôm đó hai chị em đã không còn tự do và chưa lần nào nhìn lại thành phố họ đang sống, những con người bận rộn với công việc, với áp lực cuộc sống nhưng trên môi vẫn luôn tươi cười.
Tại sao vậy? Vì họ hạnh phúc với những gì họ làm.
Còn hai chị em Áp Ánh Ly thì sao?
Suốt ngày làm nhiệm vụ cho tổ chức, luôn bị bọn họ giám sát mọi hành động, nguy hiểm thì luôn rình rập khiến hai chị em cô lúc nào cũng cảnh giác. Dần dần những thứ đó đã thay đổi bản tính hiền lành trong con người Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt.
Không biết hai người đã trở nên tàn nhẫn từ lúc nào?
...
Áp Ánh Nguyệt lái xe vào trong một chung cư, đậu xe ở vị trí gần lối đi ra. Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt bước xuống xe, bọn họ vào thang máy để đi lên lầu mười. Hai chị em cô ở đây đã được mười năm rồi, vừa lên lầu mười, Áp Ánh Ly đã cua vào dãy phòng mình, sau đó nhấn mã số mở cửa.
Áp Ánh Nguyệt vào sau khoá cửa lại, cô ta tiện tay ném đồ đạc sang ghế sofa rồi cầm lấy remote mở ti vi.
"Chị đi tắm đi."
"Được rồi." Áp Ánh Ly lại mở tủ quần áo, lấy ra chiếc váy ngủ mỏng manh màu đen, cùng quần trong rồi đi vào phòng tắm.
Trong lúc đó, Áp Ánh Nguyệt ở bên ngoài lo dọn dẹp lại căn phòng một chút rồi cô ta lấy sẵn đồ để đi tắm.
Nửa tiếng sau, Áp Ánh Ly đi ra với váy ngủ trên người, chiếc đầm mỏng đến độ có thể nhìn thấy được quần trong và đôi gò bồng trần trụi, cô ta thoải mái nằm trên giường.
"Chị mấy ngày nay chị hãy ở trong nhà đi."
"Mọi chuyện tới nước này sao mà chị có thể manh động được." Áp Ánh Ly nửa nằm nửa ngồi dựa vào thành giường.
"Nếu như những lần trước, tổ chức sẽ giải quyết cho chị nhưng lần này lại liên quan đến Cư Phong bang, em không nghĩ tổ chức lại giao cho chị nhiệm vụ nguy hiểm như vậy. Cư Phong bang rất lớn mạnh, thế nào bọn họ cũng sẽ biết đến sự mất tích của chị mà cho người truy tìm."
"Em quên rồi sao? Lần nào mà tổ chức không giao cho chị những nhiệm vụ nguy hiểm nhưng những lần trước chị đều hoàn thành, chỉ có duy nhất lần này..."
Áp Ánh Nguyệt cười khẩy, trên mặt thể hiện rõ thái độ xem thường, cô ta buông những lời gay gắt:
"Tổ chức đang muốn biến chị thành bia đỡ đạn cho họ để thực hiện những phi vụ bất chính. Thật hèn mà!"
"Em cẩn thận đi! Chúng ta đang bị họ giám sát, đừng nói ra những lời đó, không chừng em sẽ gặp nguy hiểm." Áp Ánh Ly không đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn vào màn hình ti vi.
Sở dĩ Áp Ánh Nguyệt mở ti vi mục đích chính không phải để xem những chương trình hay trên đó mà là muốn lợi dụng chúng để làm nhiễu loạn âm thanh. Nếu có máy nghe lén hay có người theo dõi thì chúng cũng sẽ không nghe rõ cuộc nói chuyện của hai người.
"Em không sợ! Chủ yếu là chị thôi, bọn họ thật quá đáng!"
"Thôi em đi tắm đi, đã khuya rồi tắm đêm không tốt. Chị không muốn nói về chuyện này nữa." Áp Ánh Ly hạ gối nằm xuống, cô ta quay lưng về phía Áp Ánh Nguyệt.
Áp Ánh Nguyệt không nói nữa, cô ta đứng dậy cầm đồ về phía phòng tắm:
"Chị ngủ ngon."
Đã bao lâu rồi cô ta chưa ngắm nhìn thành phố này nhỉ?
Chắc cũng đã mười năm?
Từ khi ba mẹ qua đời, cô và Áp Ánh Nguyệt gia nhập tổ chức, có lẽ từ cái ngày hôm đó hai chị em đã không còn tự do và chưa lần nào nhìn lại thành phố họ đang sống, những con người bận rộn với công việc, với áp lực cuộc sống nhưng trên môi vẫn luôn tươi cười.
Tại sao vậy? Vì họ hạnh phúc với những gì họ làm.
Còn hai chị em Áp Ánh Ly thì sao?
Suốt ngày làm nhiệm vụ cho tổ chức, luôn bị bọn họ giám sát mọi hành động, nguy hiểm thì luôn rình rập khiến hai chị em cô lúc nào cũng cảnh giác. Dần dần những thứ đó đã thay đổi bản tính hiền lành trong con người Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt.
Không biết hai người đã trở nên tàn nhẫn từ lúc nào?
...
Áp Ánh Nguyệt lái xe vào trong một chung cư, đậu xe ở vị trí gần lối đi ra. Áp Ánh Ly và Áp Ánh Nguyệt bước xuống xe, bọn họ vào thang máy để đi lên lầu mười. Hai chị em cô ở đây đã được mười năm rồi, vừa lên lầu mười, Áp Ánh Ly đã cua vào dãy phòng mình, sau đó nhấn mã số mở cửa.
Áp Ánh Nguyệt vào sau khoá cửa lại, cô ta tiện tay ném đồ đạc sang ghế sofa rồi cầm lấy remote mở ti vi.
"Chị đi tắm đi."
"Được rồi." Áp Ánh Ly lại mở tủ quần áo, lấy ra chiếc váy ngủ mỏng manh màu đen, cùng quần trong rồi đi vào phòng tắm.
Trong lúc đó, Áp Ánh Nguyệt ở bên ngoài lo dọn dẹp lại căn phòng một chút rồi cô ta lấy sẵn đồ để đi tắm.
Nửa tiếng sau, Áp Ánh Ly đi ra với váy ngủ trên người, chiếc đầm mỏng đến độ có thể nhìn thấy được quần trong và đôi gò bồng trần trụi, cô ta thoải mái nằm trên giường.
"Chị mấy ngày nay chị hãy ở trong nhà đi."
"Mọi chuyện tới nước này sao mà chị có thể manh động được." Áp Ánh Ly nửa nằm nửa ngồi dựa vào thành giường.
"Nếu như những lần trước, tổ chức sẽ giải quyết cho chị nhưng lần này lại liên quan đến Cư Phong bang, em không nghĩ tổ chức lại giao cho chị nhiệm vụ nguy hiểm như vậy. Cư Phong bang rất lớn mạnh, thế nào bọn họ cũng sẽ biết đến sự mất tích của chị mà cho người truy tìm."
"Em quên rồi sao? Lần nào mà tổ chức không giao cho chị những nhiệm vụ nguy hiểm nhưng những lần trước chị đều hoàn thành, chỉ có duy nhất lần này..."
Áp Ánh Nguyệt cười khẩy, trên mặt thể hiện rõ thái độ xem thường, cô ta buông những lời gay gắt:
"Tổ chức đang muốn biến chị thành bia đỡ đạn cho họ để thực hiện những phi vụ bất chính. Thật hèn mà!"
"Em cẩn thận đi! Chúng ta đang bị họ giám sát, đừng nói ra những lời đó, không chừng em sẽ gặp nguy hiểm." Áp Ánh Ly không đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn vào màn hình ti vi.
Sở dĩ Áp Ánh Nguyệt mở ti vi mục đích chính không phải để xem những chương trình hay trên đó mà là muốn lợi dụng chúng để làm nhiễu loạn âm thanh. Nếu có máy nghe lén hay có người theo dõi thì chúng cũng sẽ không nghe rõ cuộc nói chuyện của hai người.
"Em không sợ! Chủ yếu là chị thôi, bọn họ thật quá đáng!"
"Thôi em đi tắm đi, đã khuya rồi tắm đêm không tốt. Chị không muốn nói về chuyện này nữa." Áp Ánh Ly hạ gối nằm xuống, cô ta quay lưng về phía Áp Ánh Nguyệt.
Áp Ánh Nguyệt không nói nữa, cô ta đứng dậy cầm đồ về phía phòng tắm:
"Chị ngủ ngon."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.