Chương 3
Ô Mông Tiểu Yến
11/05/2017
An Địch Mĩ Áo mệt mỏi vô cùng nên ngủ rất lâu, đang ngủ say thì đột
nhiên có cái vật lông xù gì đó chọc vào mặt hắn gây rối, khiến hắn không thể ngủ yên được.
“Ngô… Ân… Tránh ra…”An Địch Mĩ Áo thò bàn tay ra muốn tóm lấy vật gây rối không biết tên kia, quơ quơ được mấy nhát rồi lại nhắm tiếp tục ngủ. Hắn thật sự rất mệt.
Nhưng vật lông xù gì đó lại không chịu dừng lại mà tiếp tục bò đi lên người hắn, lần này càng quá phận trực tiếp vói đến phía sau hắn quẫy nhiễu cái mông hắn, rồi lại muốn tiến vào khe hở ở giữa hai đồi thịt.
Nó đó bị điên cuồng chà đạp đến đau muốn chết, An Địch Mĩ Áo không thể nén lại tiếng rên rỉ, mở ra con ngươi cao quý mĩ lệ như hoa Tử La Lan. Lập tức đập vào mắt hắn là khuôn mặt xấu xí dữ tợn vô cùng dọa người của dã thú, hắn rúc vào lồng ngực ôn nhu của dã thú.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng rốt cuộc cũng tỉnh rồi! Cưng thật dâm đãng nha, gọi như thế nào đều không tỉnh, sờ tiểu thí mắt của cưng một chút lập tức liền tỉnh! Thật sự là tiểu mẫu cẩu danh bất hư truyền tao Mĩ Mĩ!”Kim mâu thâm thúy mê người tà tà nhìn hắn, cười cười nói.
“Tử dâm thú, ngươi nói cái gì!”An Địch Mĩ Áo nổi trận lôi đình, muốn giơ tay lên đánh nó lại phát hiện ra toàn thân hắn mềm yếu vô lực, nhất là phần địa phương dưới eo đau nhức vô cùng, tựa như bị mấy chục cỗ xe ngựa to nghiền qua.
An Địch Mĩ Áo nhớ tới hôm nay bị dã thú thao một trận, thích đến chết đi sống lại, còn hôn mê bất tỉnh. Khuôn mặt tuyệt sắc lập tức nhiễm một rặng mây hồng, đối với dã thú đang ôm chính mình càng thêm tức giận thế nhưng hắn lại không khí lực đánh trả, chỉ có thể bất đắc dĩ cắn răng mà trừng dã thú.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng trừng ta làm gì! Tất cả những điều ta nói đều là sự thật, chính cưng cũng thừa nhận cưng là tiểu mẫu cẩu siêu cấp khiếm thao, còn cầu ta thao chết cưng !”Dã thú hoàn toàn không để ý đến nộ khí của hắn, tiếp tục khiêu khích.
Bộ dạng Tiểu Mĩ Mĩ sinh khí thật sự đáng yêu, nhất là khi bị chọc giận tới mức trừng mắt lộ khuôn mặt đầy bất đắc dĩ thì lại càng đáng yêu đến không chịu nổi!
Dã thú thật sự rất xấu!!
” Thúi lắm! Ta sẽ không bao giờ nói những lời hạ lưu không biết xấu hổ đó!”An Địch Mĩ Áo tức giận đến nỗi mặt ngọc đỏ cả lên, quên mất thân phận cao quý của chính mình,lửa giận ngút trời chửi ầm lên.
Từ sau khi quen biết dã thú, hắn mỗi ngày đều mắng chửi thô tục, dã thú thật sự rất đáng giận thế nhưng lại dám mắng hắn là tao mẫu cẩu, nói hắn là đồ khiếm thao, tuy rằng… mấy cái đó là sự thật, nhưng hắn tuyệt sẽ không thừa nhận!
“Tiểu Mĩ Mĩ, trí nhớ của cưng thật sự có vấn đề rồi, rõ ràng ban ngày cưng vừa mới qua! Dã thú ca ca, ta là đồ lẳng lơ, ta là tao mẫu cẩu khiếm thao, cầu ngươi hung hăng thao chết ta…”Dã thú cố ý học tiếng kêu của An Địch Mĩ Áo lúc ân ái cộng thêm ánh mắt tà nịnh làm cho trở nên tục tĩu đến cực điểm, để người ta nhịn không được mà đỏ mặt.
“Im miệng! Thối dâm thú, ngươi đi chết đi!”An Địch Mĩ Áo vừa xấu hổ vừa giận muốn chết, hận không thể đào động chui vào. Hắn không mặt mũi nào mà thấy người khác nữa rồi!
Không đếm xỉa tới thân thể vẫn đang đau, An Địch Mĩ Áo tức giận đẩy dã thú ra giãy dụa muốn ngồi dậy, lúc này hắn mới phát hiện ra thì ra bây giờ đã là buổi tối rồi!
Trên bầu trời đêm trăng sáng vằng vặc, xung quan còn có mấy khỏa tinh linh lóng lánh đáng yêu. Nơi này không giống như u ám giới chỉ có màu đen, mà nó giống như Nhân Giới giống nhau, ngày đêm rõ ràng. Hơn nữa, vô luận là ban ngày hay ban đêm vĩnh viễn đều có ánh sáng, nhiệt đội ấm áp như mùa xuân, không có trời đổ mưa, cảnh vật thanh u mĩ lệ, thật là một đào nguyên hiếm có.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng thẹn quá hoá giận!”Dã thú cũng ngồi dậy, từ phía sau ôm lấy hắn, thấp giọng xấu xa cười nói.
“Tử dâm thú, cút đi!”An Địch Mĩ Áo sinh khí lại muốn đẩy nó ra, nhưng dã thú không chịu lại ôm hắn chặt hơn.
“Tiểu Mĩ Mĩ, đừng nóng nữa! Nóng giận sẽ là cưng già đi, sẽ biến dạng đó!”Dã thú không để ý tới An Địch Mĩ Áo phản kháng, vươn ra lưỡi thú nóng ướt liếm hai má tức giận đến đỏ bừng của hắn.
“Cái gì! Ta sẽ xấu đi sao? Trời ạ, mau đưa cho ta gương!” An Địch Mĩ Áo siêu cấp yêu cái đẹp, cái gì hắn cũng không sợ ngoại trừ mình sẽ xấu đi. Nghe thấy dã thú nói vậy An Địch Mĩ Áo kinh hoảng kêu lên, nhất thời hoa dung thất sắc.
“Đừng nóng vội, Tiểu Mĩ Mĩ! Yên tâm, cưng không có xấu đi, cưng vẫn đẹp như thế!”Dã thú nhìn hắn mà bất đắc dĩ cười nói. Khắp thiên hạ thật sự tìm không ra ai so với Tiểu Mĩ Mĩ yêu cái đẹp hơn, cho dù là “Người kia” cũng không có khoa trương như vậy!
An Địch Mĩ Áo vẫn không yên lòng, cắn răng nhịn xuống đau nhức ở eo, bò gần đến hồ nước.
Cúi đầu vừa nhìn mắt nước đang chiếu rọi một khuôn mặt thiếu niên kiều hồng, vẻ mặt có chút mệt mỏi nhưng lại vẫn như trước đó vạn phần mĩ lệ. Khí chất cao quý dung mạo giống như thần tiên, thật sự là có một không hai, không có một ai có thể thoát khỏi mị lực của hắn!
An Địch Mĩ Áo rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, hoàn hảo, hắn không có xấu đi! Không thì hắn nhất định sẽ sống không nổi, dung mạo chính là sinh mệnh của hắn!
“Dã thú chết tiệt, thế nhưng dám doạ ta! Đáng giận!”An Địch Mĩ Áo quay đầu, trừng dã thú tức giận mắng.
“Tiểu Mĩ Mĩ, Cưng làm sao mà khả ái như vậy!”Dã thú cười ha ha, muốn hôn hắn, lại bị hắn chán ghét né tránh.
“Dã thú chết tiệt, đừng chạm ta! Ngươi là một tên lừa gạt, về sau đừng mơ tưởng chạm ta dù chỉ là một chút!”Nhìn nó vẫn toàn thân ô hắc, siêu cấp vô cùng bẩn dã thú, An Địch Mĩ Áo tức càng thêm tức. Nghĩ đến chính mình giữa ban ngày ban mặt như vậy không biết xấu hổ hấp dẫn nó, hi sinh nhiều như vậy, còn đáp ứng cấp dã thú sinh hài tử, hơn nó còn bị nó tươi sống thao đến choáng váng, kết quả vẫn là không thể khiến nó tắm rửa được, liền tức giận đến muốn điên rồi!
Đều là do dã thú làm rất mãnh liệt, khiến hắn hoàn toàn quên chuyện muốn tắm rửa cho dã thú!
“Ta như thế nào lừa cưng?”Dã thú biết rõ hắn nói cái gì như lại giải vờ vô tội.
“Ngươi tên hỗn đản này còn giả ngu, ngươi rõ ràng đáp ứng ta là sẽ tắm rửa, kết quả ngươi hiện tại đã tắm chưa? Ngươi căn bản không tuân thủ ước định, ngươi là cái đồ siêu cấp đại lừa đảo!”An Địch Mĩ Áo càng nghĩ càng giận, chỉ vào nó tức giận mắng. Không nghĩ tới chính mình đã vắt hết óc làm nhiều chuyện như vậy nhưng mà vẫn không có biện pháp khiến dã thú tắm rửa, hắn tức giận đến muốn hộc máu!
“Tiểu Mĩ Mĩ, thật sự là oan uổng cho ta mà a! Ta nơi nào không có tuân thủ ước định, ta đã làm theo như cưng nói xuống nước tắm rửa, là do cưng chỉ biết lo cho chính mình thích, căn bản quên chuyện giúp ta tắm rửa. Chuyện ta không thể tắm rửa toàn bộ là do cưng, sao có thể trách ta!”
“Ngươi… Ngươi nói bậy! Ta lúc ấy nói là tắm xong rồi mới làm, kết quả mới tắm đến một nửa, ngươi liền muốn bá vương ngạnh thượng cung, ngươi vô sỉ!”An Địch Mĩ Áo đương nhiên không sẽ thừa nhận, lập tức phản bác.
“Ta…”
Dã thú mới mở miệng, lập tức liền bị An Địch Mĩ Áo đánh gãy, uy hiếp nói: “Ta mặc kệ, ngươi lập tức đi tắm cho ta, không thì ngươi đừng tưởng lại cùng ta làm nữa, cũng đừng tưởng ta sẽ sinh hài tử cho ngươi!”Hôm nay hắn nhất định phải bắt dã thú tắm cho bằng được không thì hắn không cam lòng.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng đã mang thai rồi! cưng không muốn cũng phải sinh cho ta! Này uy hiếp cũng vô dụng nga!”Dã thú cười xấu xa nói, Tiểu Mĩ Mĩ thật sự quá khả ái mà thế nhưng lại đem chuyện đó ra uy hiếp nó!
“Cái gì! Ta đã mang thai?”An Địch Mĩ Áo há to miệng kinh ngạc, nhanh chóng cúi đầu xem bụng của mình. Bụng không có lớn vẫn bằng phẳng như trước nhìn không ra có cái gì gọi là dấu hiệu mang thai. Bất quá trước khi hắn ngất xỉu thật sự có cảm giác thú tinh chạy tới chỗ sâu trong bụng, cái loại cảm giác này cùng cảm giác trước kia thực không giống nhau. Chẳng lẽ hắn thật sự mang thai?!
“Ân! qua mấy tháng nữa, cưng sẽ làm mẹ, cưng sẽ sinh hạ một tiểu dã thú, cũng có thể là một ổ!”Dã thú gật đầu, nghĩ đến hắn cùng Tiểu Mĩ Mĩ rất nhanh sẽ có hài tử, giống như Chu Lợi Địch cùng người kia giống nhau, liền vô cùng vui sướng hưng phấn.
“Sinh một ổ?!”An Địch Mĩ Áo thiếu chút nữa té xỉu, sinh một đứa thôi cũng đã thực khủng bố rồi vậy mà còn sinh một ổ chẳng phải hắn sẽ biến thành heo mẹ sao! Dọa chết người!
“Ân! Người của Thần tộc có thể dễ dàng sinh hạ nhiều bào thai, mẫu hậu của ta cũng nhiều lần sinh rất nhiều song bào thai, tam bào thai! Ta chính là tam bào thai!”Năng lực sinh dục của Thần tộc đều mạnh đến phi thường, giống như Chu Lợi Địch chỉ sinh một là chuyện chưa từng có, chắc là bởi vì Chu Lợi Địch là nhân loại nên mới vậy!
Mẹ ngươi sau là heo mẹ sao! Thế nhưng lại sinh nhiều như vậy, “An Địch Mĩ Áo nghe xong lập tức kêu to, cũng không sợ sẽ làm dã thú sinh khí. Chỉ có heo mẹ mới có thể sinh nhiều như vậy, còn mỗi lần mang thai đều là vài cái. Thật khủng bố!
Hiện tại, hắn đối với thần hậu càng thêm tò mò, cũng càng thêm chán ghét, một nữ nhân sinh nhiều hài tử như vậy, khẳng định là giống như heo mẹ lại còn vừa già vừa xấu, dáng người hoàn toàn biến hình!
Hừ, loại nữ nhân giống trư này cư nhiên còn dám xưng là đệ nhất mỹ nhân của Thần Giới, thật sự là không biết xấu hổ! Đúng là chuyện đáng buồn cười nhất thế giới này mà vậy mà nàng ta còn muốn ghen tị với hắn còn sai dã thú đi để trả thù! Bất quá Thần Hậu nằm mơ cũng không có nghĩ đến con trai của nàng đã bị tuyệt thế mỹ mạo của hắn mê hoặc, nàng biết nhất định sẽ tức chết! Ha ha ha…
“Heo mẹ!”Ngoài dự đoán dã thú sau khi nghe được An Địch Mĩ Áo nói Thần Hậu là heo mẹ. Dã thú không có sinh khí, chỉ nhẹ giọng mà lẩm bẩm, khóe miệng giơ lên một mạt ý cười kỳ quái, giống như là nhớ ra chuyện gì đó.
“Dã thú chết tiệt, ngươi đừng tưởng nói sang chuyện khác là xong mau đi tắm cho ta! Không thì ta sẽ đem hài tử nhốt lại ở trong bụng, làm cho để nó không thể chui ra được!”An Địch Mĩ Áo đột nhiên nhớ tới dã thú còn chưa đi tắm,lại tiếp tục mắng dã thú.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng nói cái gì? Cưng muốn đem hài tử nhốt lại trong bụng, không cho nó chui ra!?”Dã thú sửng sốt một chút, cười ha ha, chỉ có Tiểu Mĩ Mĩ mới nói được những câu khả ái như vậy!
“Đúng thế! Cho nên ngươi tốt nhất là nhanh chóng mà đi tắm đi, không thì ta sẽ đem tiểu dã thú của ngươi nhốt lại trong bụng, không để cho nó chui ra! Hừ!”An Địch Mĩ Áo chống nạnh hừ nói, đầy mặt đắc ý. Hắn thật sự rất thông minh mà, thế nhưng lại nghĩ ra biện pháp tốt như thế, dã thú nhất định sẽ bị dọa mà ngoan ngoãn đi tắm rửa!
Dã thú cười đến bụng đến phát đau, nó đối với Tiểu Mĩ Mĩ hoàn toàn hết chỗ nói rồi. Hắn có biết sinh hài tử là chuyện xảy ra như thế nào không? Đợi đến khi hài tử muốn chào đời thì cho dù là hắn nói không muốn cũng phải sinh, thế mà hắn lại muốn đem hài tử nghẹn ở trong bụng không cho chui ra, thật sự là chuyện chết cười mà! Ha ha ha ha ha…
“Vô liêm sỉ dã thú, ngươi cười cái gì! Ta là nói thật nga, ngươi tốt nhất nhanh chóng cút vào trong nước cho ta, đem mình xát thật sạch sẽ! Không thì cả đời ngươi đừng nghĩ ta sẽ đem con của ngươi sinh ra!”An Địch Mĩ Áo buồn bực mà nâng tay đã mềm nhũn đi đánh dã thú nhưn không thể đánh làm dã thú đau mà chính mình lại đau đến chảy nước mắt, còn chút xíu là gọi ra tiếng rồi.
Ban ngày dã thú đem hắn ép buộc đến thảm, hiện tại toàn thân hắn trên dưới không có một chỗ nào là tốt cả! Đặc biệt là mông sắp phân thành hai nửa rồi quả nhiên đồng thời bị thú hành cùng thú đuôi thao vẫn là vô cùng miễn cưỡng!
“Tiểu Mĩ Mĩ, cung thật sự muốn ta tắm sao? Kỳ thật ta không tắm tất cả là vì muốn tốt cho cưng!”Dã thú ai thán một tiếng, mặt đầy biều tình ta tất cả đều là vì cưng suy nghĩ.
“Ngươi nói cái gì? Ngươi không tắm là muốn tốt cho ta?!”An Địch Mĩ Áo hoài nghi mình có nghe lầm hay không, chuyện vớ vẩn không biết xấu hổ thế mà nó còn có thể nói ra miệng được.
“Bởi vì ta sợ sau khi tắm xong sẽ đem cưng mê chết, khiến cưng yêu ta đến chết!”Dã thú tà tà cười.
An Địch Mĩ Áo ngây ngốc nhìn dã thú, hắn vông cùng hoài nghi dã thú có phải bị bệnh hay không, thế nhưng lại nói ra chuyện đáng buồn cười như vậy, bộ dạng nó xấu xí tới cực điểm như thế mà lại nghĩ đem hắn mê chết, còn khiến hắn yêu nó đến chết? Ha ha ha, đúng là làm cho người ta cười đến rụng răng rồi!
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng không tin sao?”Dã thú nhíu mày.
“Nếu Ta là trư thì ta sẽ tin ngươi!”An Địch Mĩ Áo khinh thường mắng.
Dã thú lộ ra bộ dáng bị đả kích, trong mắt chợt lóe một tia tà cười, xem ra đã đến thời điểm khiến Tiểu Mĩ Mĩ xem dung mạo thật sự của nó rồi.
“Tiểu Mĩ Mĩ, chúng ta đánh cược đi! Nếu sau khi ta tắm xong là một siêu cấp soái thú đem cưng mê chết, cưng liền ngoan ngoãn sinh hạ con của chúng ta! Còn muốn bắt chước kêu như heo mẹ bên trong mông còn tắc cà rốt!”Dã thú cười đến vô cùng gian trá.
“Được!”An Địch Mĩ Áo lập tức đáp ứng, ngay cả suy xét một chút cũng không có. Hắn sẽ không bao giờ tin dã thú sẽ biến thành soái! Dã thú tưởng biến soái để khiến hắn mê chết hả trừ phi nó đầu thai chuyển thế một lần nữa mới có chuyện đó!
Dã thú khóe miệng giương càng cao, Tiểu Mĩ Mĩ quả này xong đời rồi!
Dã thú đứng lên, đôi cánh màu đen to lớn vung lên, thân thể cao lớn lập tức rời mặt đất hướng về thác nước phía trước mặt bay tới, rất nhanh liền không thấy bóng dáng đâu cả.
An Địch Mĩ Áo lười biếng ngáp một cái. Trong lúc chờ dã thú trở về hắn nhàm chán mà chơi đùa mái tóc bạc của mình. Dã thú sau khi tắm xong sẽ biến thành con gì. Hắn tuyệt đối không có chút tò mò nào, những người quái dị sau khi tắm rửa thì vẫn quái dị như trước thôi, tuyệt đối không có khả năng bởi vì tắm rửa một chút liền biến thành siêu cấp mĩ nam. Hắn chỉ là hi vọng dã thú có thể trở nên sạch sẽ không còn bẩn thỉu hôi hám như trước nữa, lúc trước nó bẩn khiến hắn không thể chịu đựng được.
Đang trong lúc miên man suy nghĩ, bên trong thác nước đột nhiên truyền đến một tiếng nổ, dã thú tắm rửa xong đi ra! An Địch Mĩ Áo ngẩng đầu, lập tức trừng lớn tử nhãn, trên khuôn mặt tuyệt mỹ như tiên tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Dưới ánh trăng sáng tỏ, có một cực đại hắc thú hung vĩ uy nhiêm tràn ngập khí phách đang bay ra, bộ dạng cực kì mê người!
Một đôi hoa văn giác kỳ quái dưới ánh trăng trở nên toả sáng, trong kim mâu sáng ngời hữu thần luôn toả ra tà khí, có ma lực làm người khác phải khiếp sợ. Làm người ta không dám cùng Y đối diện, đẹp nhất là bộ tóc của Y, đen óng mượt mà thi thoảng còn lộ ra một tầng sắc quang ám lam, Lông mi thật dài lóe ra đôi mắt thần bí cao quý màu xanh tím.( từ lúc này trở đi mình sẽ gọi Hắc Nặc Lỗ Tư là Y không kêu là nó nữa vì Hắc Nặc Lỗ Tư đã biến thành người rồi ah)
Hảo soái! An Địch Mĩ Áo chưa bao giờ thấy qua người mê người như thế, tử nhãn nhất không chớp chỉ chăm chăm nhìn người đó.
“Tiểu Mĩ Mĩ, thế nào? Ta rất đẹp trai phải không! Cưng có hay không đã bị ta mê chết rồi!”Dã thú phi thường vừa lòng biểu hiện của ái nhân. Bay đến trước mặt hắn. Nhìn bộ dáng hắn si mê mà tà cười.
An Địch Mĩ Áo lúc này mới lấy lại tinh thần, khó có thể tin mà lên tiếng: “Ngươi thật sự là dã thú, Hắc Nặc Lỗ Tư?”
Hắn là tại không thể tin được người siêu cấp đẹp trai như vậy lại là Hắc Nặc Lỗ Tư xấu xí! Thế nhưng đôi mắt kia thanh âm khiến người ta chán ghét kia, nó chính là bằng chứng chứng tỏ người đó là Hắc Nặc Lỗ Tư không sai đi đâu được!
“Cưng không cần hoài nghi, ta đích xác là Hắc Nặc Lỗ Tư là trượng phu của cưng đây!”Dã thú gật đầu. Xem ra tuy rằng thật lâu rồi y không có tắm rửa vậy mà diện mạo lại không có cái gì biến hóa!
“Ngươi thật là Hắc Nặc Lỗ Tư?! Như thế nào có thể!”An Địch Mĩ Áo vẫn không thể tin được. Quá thần kỳ, dã thú chỉ là tắm rửa một cái vậy mà có thể biến hoá lớn như vậy, thật sự từ siêu cấp xấu thú biến thành siêu cấp soái ca!
“Tiểu Mĩ Mĩ. Ta không phải sớm cùng cưng từng nói ta là siêu cấp soái ca sao, là cưng không chịu tin ta nói thôi!”Dã thú cười đến đắc ý: “Tiểu Mĩ Mĩ, cưng thua rồi! Hiện tại nhanh lên bắt chước heo mẹ kêu, trong mông còn phải sáp cà rốt nga!”Dã thú biến ra một bó cà rốt to.
“Không cần! Tuy rằng ngươi biến thành soái ca nhưng ta không có bị ngươi mê chết cho nên ta không có thua!”An Địch Mĩ Áo kinh hoảng hướng phía sau lui, sợ hãi lắc đầu.
Quả này xong đời rồi, sớm trước thế này hắn đã không cùng dã thú đánh cuộc rồi hắn chết cũng không muốn bắt chước heo mẹ kêu còn trong mông phải nhét của cà rốt nữa.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng đều chảy nước miếng, còn nói không bị ta mê chết!”Dã thú bất đắc dĩ lắc đầu, Tiểu Mĩ Mĩ luôn thích nói dối, thật sự là không ngoan a!
An Địch Mĩ Áo xấu hổ đến đỏ mặt, vội vàng lau đi khoé miệng nhưng mà hắn lại phát hiện hắn bị dã thú lừa.
“Dã thú chết tiệt, ngươi lại gạt ta! Ta căn bản không có chảy nước miếng!”
“Tuy rằng không chảy nhưng mà cưng sắp chảy rồi kìa!”Dã thú áp đảo hắn, khủng bố cười dâm đãng: “Tiểu Mĩ Mĩ, sáng ngày cưng nói qua muốn để ta đi tiểu tại ngươi trong mông cưng, nhưng cưng lại hôn mê trước nên hiện tại ta muốn đòi lại nha! Ta muốn trước tiên đi tiểu ở trong mông cưng rồi nhét cà rốt vào, sau đó nghe cưng bắt chước heo mẹ kêu!”Vừa tưởng tượng đến cái loại hình ảnh kia liền có thể khiến y nơi nào đó lập tức cứng lên.
“Không cần! Dã thú chết tiệt, mau cút đi… Không cho phép chạm vào ta, lăn ra…”An Địch Mĩ Áo liều mạng giãy dụa, kinh hoảng mắng.Tuy rằng không phải chưa từng bị dã thú tiểu vào trong mông hay bị rất nhiều thứ gì đó cắm vào nhưng thật sự cùng lúc làm hai việc này. Thật sự quá hạ lưu mà. Hắn tuyệt đối không muốn!
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng tốt nhất là nên ngoan ngoãn nghe lời, không thì ta cần phải gọi nhóm ‘Tiểu dã thú ‘ nha!”Dã thú nghiêm mặt, không kiên nhẫn uy hiếp.
“Không! Cầu ngươi trăm ngàn lần đừung kêu bọn chúng!”An Địch Mĩ Áo lập tức sợ tới mức hoa dung thất sắc, nhanh chóng lắc đầu, ôm dã thú đáng thương cầu xin “Dã thú ca ca cầu ngươi tha ta đi! Ngươi ban ngày làm rất mãnh liệt cho đến tận bây giờ ta vẫn còn rất đau, hiện tại mà bị ngươi tiếp tục chơi đùa nữa, ta nhất định sẽ chết!”
“Vậy cưng muốn không giữ lời hứa chứ gì?”Dã thú nhíu mày, biểu tình phi thường khủng bố.
“… Không phải! Chỉ là muốn cầu ngươi để cho ta nghỉ ngơi một lát, hai ngày nữa lại để cho ngươi làm có được hay không?”An Địch Mĩ Áo rất muốn gật đầu, thế nhưng đối mặt với biểu tình hù chết người của dã thú thật sự không dám, chỉ có thể tiếp tục nịnh dã thú. Trước hết phải kéo dài thời gian, tại đợi vài ngày nữa nói không chừng dã thú sẽ quên đi!
Muốn dùng kế hoãn binh sao, nằm mơ đi! Dã thú nhếch môi cười, đang muốn Bá Vương ngạnh thượng cung tách mở hai chân An Địch Mĩ Áo đem thịt heo bổng cắm vào hậu huyệt An Địch Mĩ Áo thì đột nhiên truyền đến một đạo tiếng nói băng lãnh lanh lảnh, thanh âm này là của…
“Chủ nhân!”
Dã thú cùng An Địch Mĩ Áo đồng thời quay đầu, dưới ánh trăng không biết từ khi nào đã có một bộ xương không đứng như một khối ở đó, là tâm phúc của Hắc Nặc Lỗ Tư — Địa Ngục sứ giả Bội La!
Thật nhàm chán a! An Địch Mĩ Áo ngồi ở ven hồ, nhìn hình ảnh phản chiếu mĩ lệ của mình, đầy mặt ỉu xìu, không có như trước mà tự kỷ say mê.
Ai! Môi đỏ mọng hé mở phát ra một tiếng than dài, An Địch Mĩ Áo nằm trên bụi hoa nhìn bầu trời xanh thăm thẳm,vẻ mặt có chút cô đơn.
Thật sự là không có chút gì thú vị mà ! Không thể tưởng được mấy ngày khi không có dã thú ở bên người sẽ nhàm chán như vậy, ngay cả hứng thú thưởng thức mỹ mạo tuyệt trần của chính mình cũng không có!
Dã thú rời đi dị giới đã hai ngày rồi. Đêm đó Bội La đột nhiên đến, nói cho dã thú là hài tử của huynh đệ sinh đôi của y Quang Minh Chi Thần Mễ Nhĩ Thác Tư cùng Chu Lợi Địch đã đầy tháng muốn mời toàn bộ thần giớ tham gia tiệc đầy tháng. Dã thú vốn định hắn đi nhưng lại sợ bị thần hậu phát hiện sẽ đem hắn bắt lại nên hắn đành phải ở đây chờ dã thú quay về!
Đây là lần đầu tiên cùng với dã thú tách ra, dã thú chiệt tiệt đáng giận lâu như vậy còn chưa trở lại, y rõ ràng nói là hai ngày sau liền trở lại! Hôm nay đã hai ngày rồi!
Lúc đầu hắn rất lo lắng khi dã thú đi Thiên Giới Thần Hậu sẽ không cho y trở về, nhưng dã thú nói Thần Hậu bởi vì một ít nguyên nhân cho nên rất sợ nhìn thấy hắn, từ sau khi y đến Địa Ngục Thần Hậu rất lâu rồi không cùng y gặp mặt!
Kỳ thật đối với chuyện hai mẹ con bọn họ An Địch Mĩ Áo rất có nhiều chỗ nghĩ mãi mà không rõ! Dân gian lưu truyền thần thoại là bởi vì Thần Hậu sau khi thấy dã thú lớn lên rất xấu cho nên mới chán ghét y, đem y vứt ở trong địa ngục.
Song từ khi dã thú tắm rửa xong y rõ ràng tuyệt đối không xấu hơn nữa còn rất oai hùng soái cực kỳ! Thần Hậu đến tột cùng là bởi vì nguyên nhân gì mà chán ghét dã thú? Chẳng lẽ trước đây dã thú cũng rất bẩn không muốn tắm rửa cho nên Thần Hậu không biết dã thú rất đẹp trai?
An Địch Mĩ Áo suy nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ thông suốt được, cuối cùng quyết định đợi dã thú trở về trực tiếp hỏi y mới được!
Nhớ tới dã thú, đến nay hắn vẫn không thể tin được, ngày đó ban đêm nhìn đến siêu cấp soái ca là Hắc Nặc Lỗ Tư, rõ ràng bộ dạng vô cùng xấu xí như thế nào mà đột nhiên trở nên oai hùng mê người như vậy! Dù có thế nào, hắn rốt cuộc có thể không cần lo lắng hài tử của bọn họ sinh ra sẽ xấu!
Cúi đầu nhìn bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, trên mặt tràn đầy nghi hoặc. Qua mấy tháng nữa, bụng của hắn thật sự sẽ to lên, giống nữ nhân giống nhau sinh ra hài tử sao?
Kỳ thật hắn rất nghi ngờ nam nhân có thể mang thai được sao nhưng mà không phải là Chu Lợi Địch cũng đã mang thai và đẻ rồi đấy thôi.Hắn đã tận mắt chứng kiến thấy bụng Chu Lợi Địch to như bụng nữ nhân vậy!
Bàn tay sờ bụng, An Địch Mĩ Áo hơi hơi giơ lên khóe môi. Không biết bên trong là thú hay người, là cont trai hay con gái, sẽ giống hắn hay là giống dã thú!
Hắn hi vọng đứa trẻ sinh ra sẽ là người và phải là con trai, vì nếu sinh ra là con gái nhỡ may lớn lên lại xinh đẹp hơn hắn, thì hắn nhất định sẽ sinh khí.
Ai! An Địch Mĩ Áo u oán than một tiếng, chẳng lẽ chính mình đời này thật sự sẽ ở cùng dã thú một chỗ, giống nữ nhân mà vì y sinh con dưỡng cái?
Nếu muốn chạy trốn bây giờ là thời cơ tốt nhất, dã thú không ở đây cũng không có để người trông coi hắn. Chỉ là nếu tìm được lối ra của dị giới hắn là có thể trở lại Nhân Giới, tiếp tục làm An Lỗ Đặc quốc vương hô phong hoán vũ, sống cuộc sống của một vị vua…
Đột nhiên, hậu huyệt truyền đến một trận cảm giác tao dương, thân thể nhanh chóng trở nên rất nóng. Đối loại cảm giác này, An Địch Mĩ Áo phi thường quen thuộc, đó là điềm báo hắn đang phát tình.
Mày liễu tinh tế hơi hơi nhăn lại, tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ là dã thú đã biết được hắn muốn chạy trốn, cho nên kêu “Tiểu dã thú “Ma pháp trừng phạt hắn? Thế nhưng dã thú đang ở Thiên Giới rất xa nơi này mà làm sao có thể sẽ biết tâm tư của hắn, bất quá dã thú là Hắc Ám chi Thần nên chuyện y biết cũng không lấy làm kỳ quái.
“Ngô…”Hậu huyệt càng ngày càng ngứa, dưới bụng tựa như có đoàn lửa đang cháy vậy, An Địch Mĩ Áo nhịn không được bắt đầu rên rỉ, thân thể hơi vặn vẹo.
Hắn đã không thể nhịn được nữa bàn tay bắt đầu cách hoa phục vuốt ve chính mình, owrng chừng cảm giác tao dương sẽ giảm bắt ai ngờ càng càng không đủ hắn cảm thất rất trống rỗng, trong cơ thể dục hoả càng ngày càng dâng lên.
“A ngô… Hừ… Ân cáp…”Bàn tay ngọc tuyết trắng mĩ lệ thuần thục vuốt ve thân thể chính mình, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch không ngừng phun ra tiếng rên rỉ mềm mại mê người. Hai chân gắt gao xoắn cùng một chỗ, hậu huyệt giống có hang vạn con kiến đang bò, ngứa đến phát đau, thậm chí còn cảm giác được một cỗ ẩm ướt đang trào ra, tiểu huyệt dâm đãng lại bắt đầu chảy nước.
An Địch Mĩ Áo ở trong lòng không ngừng mắng dã thú chết tiệt, cũng dám như vậy chỉnh hắn, đợi đến lúc trở về nhất định phải ắng chết y, hắn sắp khó chịu đến chết rồi! Ô…
An Địch Mĩ Áo cũng không biết đột nhiên hắn phát tình không phải là dã thú làm, mà là có nguyên nhân khác.
“A a… Úc a… Ngô… Hừ a a…”Tiếng rên rỉ càng ngày càng phóng đãng tao mị, động tác cũng càng lúc càng nóng bỏng lẳng lơ.
Cách lớp quần áo vuốt ve chính mình đã không thể thỏa mãn được hắn rồi, An Địch Mĩ Áo kéo ra vạt áo, lộ ra lồng ngực trắng nõn, ngón tay tinh tế linh hoạt nắm lấy hồng anh bắt đầu nhu niết ngoạn chơi, ngón trỏ nhẹ nhàng gảy lên hắc bảo nhũ hoàn mà dã thú đã đeo cho hắn.
Khoái cảm trước ngực càng làm dục hoả trong cơ thể không thể dập tắt được, An Địch Mĩ Áo nhắm nhãn thần, đỏ mặt đưa tay vói vào vạt áo rồi cởi quần, quả nhiên hậu huyệt chỗ đó đã ướt.
Tuy rằn rất thẹn thùng nhưng hắn vẫn chìm đắm trong bể dục vọng của mình, đem vạt áo khai mở rồi kéo ra thắt lưng, một tay bộ lộng ngọc hành đã có chút phát cứng rắn, tay khác chọc vào hậu huyệt mà khấy động hậu huyệt đã ngứa đến khó nhịn.
An Địch Mĩ Áo hoàn toàn bị dục hỏa khống chế, liền như vậy tại thanh thiên bạch nhật ở trong dị giới không hơi người, quần áo hỗn độn hai chân mở rộng, không có nửa điểm xấu hổ nằm trên bụi hoa phóng đãng tự an ủi.
Trải qua nhiều ngày bị dã thú biến thái dâm ngoạn điều giáo, An Địch Mĩ Áo thường xuyên tự an ủi, đối với loại này sự sớm hô hấp giống như quen thuộc tự nhiên, huống hồ bốn phía không ai, không cần cảm thấy thẹn thùng, vô luận hắn làm cái gì cũng sẽ không có người thấy!
Cứ như vậy được một lúc, An Địch Mĩ Áo càng thêm phóng đãng, liếm liếm đôi môi đầy đặn, bàn tay càng dùng lực xoa nắn các điểm mẫn cảm của mình, hạ lưu đùa bỡn ngọc hành cùng tiểu huyệt của mình. Lồng ngực tuyết trắng hơi vặn vẹo làm cho nhũ hoàn đên đầu vú nhẹ nhàng rung động, phát ra âm thanh kỳ quái tục tĩu.
“A a… Úc cáp… Xấu dã thú, ta rất ngứa, nóng quá a… Ân a… Hừ ân… Mau tới sờ ta… Úc ân… Cầu ngươi dùng sức sờ ta… Ân a… Chính là như vậy… Úc ngô…”An Địch Mĩ Áo nhắm mắt lại, ảo tưởng bàn tay đang vuốt ve chính mình là của dã thú, tưởng tượng rằng y đang dùng bàn tay to lớn sỗ sàng đùa bỡn thân thể mình, tự động phát ra âm thanh rên rỉ phong tao hạ lưu phóng đãng.
Đang lúc đang đù giỡn mình, thân thể nóng đến sắp nổ tung, tiểu huyệt càng ngứa đến mức khiến người ta không thể chịu đựng được, An Địch Mĩ Áo càng ngày càng khát cầu dã thú.
“Nga a… A… Dã thú, tiểu tao huyệt đang chảy nước, ngứa chết người ta rồi… Úc a a… Hảo ca ca, cầu ngươi mau cho ta của ngươi siêu cấp lang nha bổng… A a… Sáp ta… Úc úc úc… Van cầu ngươi mau hung hăng thao ta tiểu tao huyệt… Ngô a a… Úc nga… Tiểu Mĩ Mĩ tưởng bị sáp huyệt… Ta muốn a… Úc a… Ngô…”
Ảo tưởng dã thú chính tại đùa nghịch hắn, khiến An Địch Mĩ Áo dục hỏa đốt người, sau huyệt càng là đói khát mấp máy, điên cuồng muốn có cái gì nhồi đầy nó.
Khó chịu mở mắt ngồi dậy, do dự một chút lập tức nhìn quanh bốn phía xem xem có thứ gì hay không có thể bỏ vào tiểu huyệt, tiểu huyệt không có cái gì cho vào lại ngứa đến mức khiến người ta thống khổ tới phát cuồng.
Chung quanh cái gì cũng không có, chỉ có những đoá hoa tươi xinh đẹp cùng với những quả anh đào đỏ tươi. Hắn nôn nóng đứng lên, tùy hái một số quả anh đào đã chin mọng, lại vơ một ít hoa thủy tiên, rồi lại quay về chỗ vừa rồi nằm ra tách hai chân ra rồi gập sát lại trước ngực, khẩn cấp đem anh đào cùng hoa thủy tiên bỏ vào hậu huyệt đang tao dương đói khát.
“A – “ Khi quả anh đào thứ nhất nhét vào An Địch Mĩ Áo kêu một tiếng, bất quá bởi vì bên trong tất cả đều là dâm thủy, phi thường mềm mại nên không tạo cho hắn cảm giác đau đớn. Hắn lập tức bỏ quả anh đào thứ hai đi vào, tiếp đến là quả thứ ba rồi quả thứ tư, Làm cho những quả anh đào bóng loáng theo thông đạo thấp nhuyễn không ngừng lăn vào chỗ sâu.
“Ân… thật trướng… A a…”Đôi mắt khép hờ phủ đầy tình dục, đôi môi đỏ mọng khả ái khẽ cong rồi hừ nhẹ. Dã thú không ở đây ngón tay của hắn lại không đủ dài nên chỉ có thể phóng mấy thứ này vào,nếu không làm đến chỗ sâu nhất hắn liền không có khoái cảm.
Sau khi đem mấy quả anh đào bỏ vào tao huyệt An Địch Mĩ Áo bắt đầu nhét mấy đoá hoa thủy tiên toàn bộ nhét vào.
“Úc a… thật đầy nha…” Tiểu huyệt tinh xảo hồng diễm đỏ như hoa tường vi màu đỏ bị mấy quả anh đào cùng mấy đóa hoa nhét đầy, chống đỡ đến nỗi huyệt khẩu không thể khép lại.
“Ngô, dã thú ca ca, sáp ta…”An Địch Mĩ Áo vươn ra cái lưỡi đinh hương tục tĩu liếm đến ẩm ướt ngón trỏ thon dài của chính mình, nhắm mắt tiếp tục ảo tưởng đó là móng vuốt của dã thú, tay kia tiếp tục ở hậu huyệt sáp loạn,làm cho quả cùng hoa tươi bọ nhồi đến chỗ sau nhất, tiểu huyệt đỏ tươi chảy ra dâm thuỷ.
“Thật sự là dâm tiện vô sỉ!”
Thanh âm nữ nhân tràn ngập khinh thường đột nhiên vang lên, làm cho An Địch Mĩ Áo bừng tỉnh, hắn lập tức mở to mắt, nơi này có người khác!!! Có người rình coi hắn, đáng chết!!!
An Địch Mĩ Áo kinh hoảng ngồi dậy lập tức tìm kiếm người nào mà gan to bằng trời dám nhìn trộm hắn.
Đẹp quá! An Địch Mĩ Áo trợn mắt há hốc mồm nhìn người nhìn trộm mình, so với khi nhìn khuôn mặt thật của Hắc Nặc Lỗ Tư còn muốn kinh ngạc hơn.
Đó là một nữ nhân rất đẹp, vẻ đẹp của nàng e rằng không thể dùng bất cứ ngôn ngữ nào có thể hình dung. Sáng lạn giống như vầng thái dương, mái tóc dài cuộn sóng dài đến chấm đất cắm trên đó là một căn Bạch Vũ, đôi mắt sáng long lanh đẹp đến nỗi làm người ta khó có thể tin được, dáng người đầy đặn thướt tha mặc một bộ trường bào phủ đầy kim sắc làm lộ ra làm da lóng lánh trong suốt, lóng lánh như kiểu phát ra hàng vạn kim quang.
Nữ nhân này thật sự rất đẹp, xinh đẹp đến mức khiến người ta loá mắt không dám nhìn thẳng!
An Địch Mĩ Áochưa từng nghĩ tới trên đời này lại có một nữ nhân có thể sinh đẹp đến vậy, vẻ đẹp này so với vẻ đẹp của hắn người tự nhận là người xinh đẹp nhất toàn thiên hạ cũng không có chút nào gọi là nép vế.
Trong tâm hắn nhanh chóng dâng lên một cỗ ghen tị!
Nàng rốt cuộc là đến từ nơi nào, hắn rõ ràng nhớ rằng ở đây không có ngườ mà a! Nữ nhân này cũng dám đột nhiên chạy tới nhìn trộm hắn, thật sự là tội đáng chết vạn lần!
“Hạ lưu!”An Địch Mĩ Áo vừa muốn mắng chửi, đối phương đã kịp mở miệng trước.
Trên khuôn mặt mĩ lệ hiện đầy vẻ giận dữ, ánh mắt lạnh băng trừng An Địch Mĩ Áo, thanh âm thanh thúy tràn đầy vẻ xem thường.
Bị người nhìn lén An Địch Mĩ Áo đã phi thường sinh khí rồi hơn nữa trong thâm tâm lại còn ghen tị nữ nhân kia so với hắn bộ dạng còn đẹp hơn, hiện tại lại bị nhục nhã, làm cho hắn tức càng thêm tức, quả thực muốn tức điên rồi.
Hoàn toàn quên chính mình hiện tại quần áo không chỉnh tề một thân tục tĩu, phẫn nộ chỉ vào nữ nhân chưa kịp mở miệng lại bị nữ nhân kia giành trước.
“Ta tưởng ngươi là cái nhân vật gì giỏi giang, có thể đem Hắc Tư mê hoặc, không nghĩ tới lại là một hồ ly tinh so kỹ nữ còn dâm đãng hạ lưu hơn!”Nữ nhân thần bí trong nháy mắt đã đến trước mặt An Địch Mĩ Áo, từ trên cao nhìn xuống với ánh mắt coi thường, tựa như nhìn thấy loại côn trùng ti tiện xấu xí nhất.
“Xú nữ nhân, ngươi cũng dám mắng ta! Có phải là ngươi không muốn sống nữa không!”An Địch Mĩ Áo tức giận đến sắp nổ tung rồi, hắn lớn như vậy chưa từng có người nào dám nhục mạ khinh bỉ hắn. Bất quá Hắc Tư là ai? Chẳng lẽ là Hắc Nặc Lỗ Tư? Chẳng lẽ nữ nhân này là tình nhân trước kia của Hắc Nặc Lỗ Tư, không thì vì cái gì mà nàng lại chửi mình là hồ ly tinh!
Chuẩn rồi! Nữ nhân này nhất định là tình nhân trước kia của dã thú, hắn nhớ rõ rằng dã thú đã từng nói hắn không phải là người đẹp nhất trên đời này! Chính mình vẫn cho rằng khi đó y chỉ muốn chọc tức hắn, không hề nghĩ đến lời đó là sự thật!
Nữ nhân trước mắt này tuyệt đối mới là người đẹp nhất trên đời, hắn tin tưởng sẽ không bao giờ tìm ra người nào có thể so với nàng mĩ lệ cao quý hơn! Bởi vì vẻ đẹp nàng chính là cực hạn rồi!
“Xú nữ nhân?”Nữ nhân thần bí hơi hơi nhăn lại mày, mặt đầy vẻ khó có thể tin, nàng không ngờ rằng An Địch Mĩ Áo cũng dám mắng nàng.
“Ngươi là cái đồ nữ nhân xấu xí hạ lưu, rốt cuộc ngươi là ai? Là ai sai ngươi chạy đến nơi này nhìn trộm ta, ngươi có phải bị bệnh hay không! Bà già ghê tởm biến thái, mau quỳ xuống hướng ta dập đầu thỉnh tội,có thể ta sẽ tha mạng chó cho ngươi!”An Địch Mĩ Áo cố nén cảm giác ngứa ngáy ở hậu huyệt, giãy dụa đứng lên, chống nạnh chỉ vào nữ nhân thần bí hung hăng mà mắng.
Hắn đã vẫn cho răng nữ nhân trước mắt này chính là tình nhân trước kia của Hắc Nặc Lỗ Tư cố ý chạy đén chỗ này đánh ghen cho nên hắn quyết định mắng đến khi nàng không còn mặt mũi mới thôi.
“Ngươi… Ngươi…”Nữ nhân thần bí kia bị tức đến nói không ra lời, toàn thân hơi phát run.
“Ngươi cái rắm! Ngươi là cái đồ bà già giống y như heo mẹ, ta cho ngươi biết Hắc Nặc Lỗ Tư là của ta, Y thích người là ta, cái loại giống heo mẹ già như ngươi tốt nhất là lăn xa một chút, Y là tuyệt đối sẽ không thích ngươi đâu! Hừ!”An Địch Mĩ Áo ác độc mắng, bởi vì ghen tị mỹ mạo của nàng cho nên hắn mắng có chút điểm khó nghe.
Hắn muốn nữ nhân kia tức chết. Ai kêu nàng cũng dám có bộ dạng xinh đẹp hơn hắn, vậy nên hắn tối đối không thể tha thứ, hơn nữa nàng còn là tình nhan trước kia của dã thú nên càng đáng hận hơn nữa!
“Heo mẹ già!!! A a a a a — “Nữ nhân thần bí sửng sốt một chút, giống như bị kích động đến phát cuồng, nổi điên mà hét chói tai.
An Địch Mĩ Áo không hề nghĩ đến nàng lại kích động như vậy, vừa hoảng sợ vừa muốn hỏi thì nữ nhân kia lại đình chỉ chói tai.
Ngọc nhan mĩ lệ trắng bệch như tờ giấy,đôi mắt phủ đầy vẻ sợ hãi, hai tròng mắt hung hăng trừng An Địch Mĩ Áo, khóe miệng bỗng nhiên giơ lên một mạt cười lạnh: “An Địch Mĩ Áo- Y Lợi Tu, ngươi lại dám lần nữa nhục mạ ta – thê tử của Thần Vương, Thần Hậu của thiên giới, ta nhất định phải ngươi nếm trải kết cục của việc hai lần dám nhục mà ta!”
Nghe vậy, An Địch Mĩ Áo lập tức ngu ngơ. Cái gì mà thê tử của Thần Vương, Thần hậu của thiên giới! Chẳng lẽ nàng chính là Thần Hậu, mẹ của dã thú?! Không thể nào! Nàng thoạt nhìn còn rất trẻ mà như thế nào có thể sẽ là mẹ của dã thú!
An Địch Mĩ Áo còn không có kịp lấy lại tinh thần cũng chỉ thất Thần Hậu nâng lên một ngón tay hướng về phía trán của hắn, một đạo kim quang hướng hắn bay tới, tiếp sau đó là tiếng kêu thảm thiết của An Địch Mĩ Áo vang vọng toàn bộ dị giới…
“Ngô… Ân… Tránh ra…”An Địch Mĩ Áo thò bàn tay ra muốn tóm lấy vật gây rối không biết tên kia, quơ quơ được mấy nhát rồi lại nhắm tiếp tục ngủ. Hắn thật sự rất mệt.
Nhưng vật lông xù gì đó lại không chịu dừng lại mà tiếp tục bò đi lên người hắn, lần này càng quá phận trực tiếp vói đến phía sau hắn quẫy nhiễu cái mông hắn, rồi lại muốn tiến vào khe hở ở giữa hai đồi thịt.
Nó đó bị điên cuồng chà đạp đến đau muốn chết, An Địch Mĩ Áo không thể nén lại tiếng rên rỉ, mở ra con ngươi cao quý mĩ lệ như hoa Tử La Lan. Lập tức đập vào mắt hắn là khuôn mặt xấu xí dữ tợn vô cùng dọa người của dã thú, hắn rúc vào lồng ngực ôn nhu của dã thú.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng rốt cuộc cũng tỉnh rồi! Cưng thật dâm đãng nha, gọi như thế nào đều không tỉnh, sờ tiểu thí mắt của cưng một chút lập tức liền tỉnh! Thật sự là tiểu mẫu cẩu danh bất hư truyền tao Mĩ Mĩ!”Kim mâu thâm thúy mê người tà tà nhìn hắn, cười cười nói.
“Tử dâm thú, ngươi nói cái gì!”An Địch Mĩ Áo nổi trận lôi đình, muốn giơ tay lên đánh nó lại phát hiện ra toàn thân hắn mềm yếu vô lực, nhất là phần địa phương dưới eo đau nhức vô cùng, tựa như bị mấy chục cỗ xe ngựa to nghiền qua.
An Địch Mĩ Áo nhớ tới hôm nay bị dã thú thao một trận, thích đến chết đi sống lại, còn hôn mê bất tỉnh. Khuôn mặt tuyệt sắc lập tức nhiễm một rặng mây hồng, đối với dã thú đang ôm chính mình càng thêm tức giận thế nhưng hắn lại không khí lực đánh trả, chỉ có thể bất đắc dĩ cắn răng mà trừng dã thú.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng trừng ta làm gì! Tất cả những điều ta nói đều là sự thật, chính cưng cũng thừa nhận cưng là tiểu mẫu cẩu siêu cấp khiếm thao, còn cầu ta thao chết cưng !”Dã thú hoàn toàn không để ý đến nộ khí của hắn, tiếp tục khiêu khích.
Bộ dạng Tiểu Mĩ Mĩ sinh khí thật sự đáng yêu, nhất là khi bị chọc giận tới mức trừng mắt lộ khuôn mặt đầy bất đắc dĩ thì lại càng đáng yêu đến không chịu nổi!
Dã thú thật sự rất xấu!!
” Thúi lắm! Ta sẽ không bao giờ nói những lời hạ lưu không biết xấu hổ đó!”An Địch Mĩ Áo tức giận đến nỗi mặt ngọc đỏ cả lên, quên mất thân phận cao quý của chính mình,lửa giận ngút trời chửi ầm lên.
Từ sau khi quen biết dã thú, hắn mỗi ngày đều mắng chửi thô tục, dã thú thật sự rất đáng giận thế nhưng lại dám mắng hắn là tao mẫu cẩu, nói hắn là đồ khiếm thao, tuy rằng… mấy cái đó là sự thật, nhưng hắn tuyệt sẽ không thừa nhận!
“Tiểu Mĩ Mĩ, trí nhớ của cưng thật sự có vấn đề rồi, rõ ràng ban ngày cưng vừa mới qua! Dã thú ca ca, ta là đồ lẳng lơ, ta là tao mẫu cẩu khiếm thao, cầu ngươi hung hăng thao chết ta…”Dã thú cố ý học tiếng kêu của An Địch Mĩ Áo lúc ân ái cộng thêm ánh mắt tà nịnh làm cho trở nên tục tĩu đến cực điểm, để người ta nhịn không được mà đỏ mặt.
“Im miệng! Thối dâm thú, ngươi đi chết đi!”An Địch Mĩ Áo vừa xấu hổ vừa giận muốn chết, hận không thể đào động chui vào. Hắn không mặt mũi nào mà thấy người khác nữa rồi!
Không đếm xỉa tới thân thể vẫn đang đau, An Địch Mĩ Áo tức giận đẩy dã thú ra giãy dụa muốn ngồi dậy, lúc này hắn mới phát hiện ra thì ra bây giờ đã là buổi tối rồi!
Trên bầu trời đêm trăng sáng vằng vặc, xung quan còn có mấy khỏa tinh linh lóng lánh đáng yêu. Nơi này không giống như u ám giới chỉ có màu đen, mà nó giống như Nhân Giới giống nhau, ngày đêm rõ ràng. Hơn nữa, vô luận là ban ngày hay ban đêm vĩnh viễn đều có ánh sáng, nhiệt đội ấm áp như mùa xuân, không có trời đổ mưa, cảnh vật thanh u mĩ lệ, thật là một đào nguyên hiếm có.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng thẹn quá hoá giận!”Dã thú cũng ngồi dậy, từ phía sau ôm lấy hắn, thấp giọng xấu xa cười nói.
“Tử dâm thú, cút đi!”An Địch Mĩ Áo sinh khí lại muốn đẩy nó ra, nhưng dã thú không chịu lại ôm hắn chặt hơn.
“Tiểu Mĩ Mĩ, đừng nóng nữa! Nóng giận sẽ là cưng già đi, sẽ biến dạng đó!”Dã thú không để ý tới An Địch Mĩ Áo phản kháng, vươn ra lưỡi thú nóng ướt liếm hai má tức giận đến đỏ bừng của hắn.
“Cái gì! Ta sẽ xấu đi sao? Trời ạ, mau đưa cho ta gương!” An Địch Mĩ Áo siêu cấp yêu cái đẹp, cái gì hắn cũng không sợ ngoại trừ mình sẽ xấu đi. Nghe thấy dã thú nói vậy An Địch Mĩ Áo kinh hoảng kêu lên, nhất thời hoa dung thất sắc.
“Đừng nóng vội, Tiểu Mĩ Mĩ! Yên tâm, cưng không có xấu đi, cưng vẫn đẹp như thế!”Dã thú nhìn hắn mà bất đắc dĩ cười nói. Khắp thiên hạ thật sự tìm không ra ai so với Tiểu Mĩ Mĩ yêu cái đẹp hơn, cho dù là “Người kia” cũng không có khoa trương như vậy!
An Địch Mĩ Áo vẫn không yên lòng, cắn răng nhịn xuống đau nhức ở eo, bò gần đến hồ nước.
Cúi đầu vừa nhìn mắt nước đang chiếu rọi một khuôn mặt thiếu niên kiều hồng, vẻ mặt có chút mệt mỏi nhưng lại vẫn như trước đó vạn phần mĩ lệ. Khí chất cao quý dung mạo giống như thần tiên, thật sự là có một không hai, không có một ai có thể thoát khỏi mị lực của hắn!
An Địch Mĩ Áo rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, hoàn hảo, hắn không có xấu đi! Không thì hắn nhất định sẽ sống không nổi, dung mạo chính là sinh mệnh của hắn!
“Dã thú chết tiệt, thế nhưng dám doạ ta! Đáng giận!”An Địch Mĩ Áo quay đầu, trừng dã thú tức giận mắng.
“Tiểu Mĩ Mĩ, Cưng làm sao mà khả ái như vậy!”Dã thú cười ha ha, muốn hôn hắn, lại bị hắn chán ghét né tránh.
“Dã thú chết tiệt, đừng chạm ta! Ngươi là một tên lừa gạt, về sau đừng mơ tưởng chạm ta dù chỉ là một chút!”Nhìn nó vẫn toàn thân ô hắc, siêu cấp vô cùng bẩn dã thú, An Địch Mĩ Áo tức càng thêm tức. Nghĩ đến chính mình giữa ban ngày ban mặt như vậy không biết xấu hổ hấp dẫn nó, hi sinh nhiều như vậy, còn đáp ứng cấp dã thú sinh hài tử, hơn nó còn bị nó tươi sống thao đến choáng váng, kết quả vẫn là không thể khiến nó tắm rửa được, liền tức giận đến muốn điên rồi!
Đều là do dã thú làm rất mãnh liệt, khiến hắn hoàn toàn quên chuyện muốn tắm rửa cho dã thú!
“Ta như thế nào lừa cưng?”Dã thú biết rõ hắn nói cái gì như lại giải vờ vô tội.
“Ngươi tên hỗn đản này còn giả ngu, ngươi rõ ràng đáp ứng ta là sẽ tắm rửa, kết quả ngươi hiện tại đã tắm chưa? Ngươi căn bản không tuân thủ ước định, ngươi là cái đồ siêu cấp đại lừa đảo!”An Địch Mĩ Áo càng nghĩ càng giận, chỉ vào nó tức giận mắng. Không nghĩ tới chính mình đã vắt hết óc làm nhiều chuyện như vậy nhưng mà vẫn không có biện pháp khiến dã thú tắm rửa, hắn tức giận đến muốn hộc máu!
“Tiểu Mĩ Mĩ, thật sự là oan uổng cho ta mà a! Ta nơi nào không có tuân thủ ước định, ta đã làm theo như cưng nói xuống nước tắm rửa, là do cưng chỉ biết lo cho chính mình thích, căn bản quên chuyện giúp ta tắm rửa. Chuyện ta không thể tắm rửa toàn bộ là do cưng, sao có thể trách ta!”
“Ngươi… Ngươi nói bậy! Ta lúc ấy nói là tắm xong rồi mới làm, kết quả mới tắm đến một nửa, ngươi liền muốn bá vương ngạnh thượng cung, ngươi vô sỉ!”An Địch Mĩ Áo đương nhiên không sẽ thừa nhận, lập tức phản bác.
“Ta…”
Dã thú mới mở miệng, lập tức liền bị An Địch Mĩ Áo đánh gãy, uy hiếp nói: “Ta mặc kệ, ngươi lập tức đi tắm cho ta, không thì ngươi đừng tưởng lại cùng ta làm nữa, cũng đừng tưởng ta sẽ sinh hài tử cho ngươi!”Hôm nay hắn nhất định phải bắt dã thú tắm cho bằng được không thì hắn không cam lòng.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng đã mang thai rồi! cưng không muốn cũng phải sinh cho ta! Này uy hiếp cũng vô dụng nga!”Dã thú cười xấu xa nói, Tiểu Mĩ Mĩ thật sự quá khả ái mà thế nhưng lại đem chuyện đó ra uy hiếp nó!
“Cái gì! Ta đã mang thai?”An Địch Mĩ Áo há to miệng kinh ngạc, nhanh chóng cúi đầu xem bụng của mình. Bụng không có lớn vẫn bằng phẳng như trước nhìn không ra có cái gì gọi là dấu hiệu mang thai. Bất quá trước khi hắn ngất xỉu thật sự có cảm giác thú tinh chạy tới chỗ sâu trong bụng, cái loại cảm giác này cùng cảm giác trước kia thực không giống nhau. Chẳng lẽ hắn thật sự mang thai?!
“Ân! qua mấy tháng nữa, cưng sẽ làm mẹ, cưng sẽ sinh hạ một tiểu dã thú, cũng có thể là một ổ!”Dã thú gật đầu, nghĩ đến hắn cùng Tiểu Mĩ Mĩ rất nhanh sẽ có hài tử, giống như Chu Lợi Địch cùng người kia giống nhau, liền vô cùng vui sướng hưng phấn.
“Sinh một ổ?!”An Địch Mĩ Áo thiếu chút nữa té xỉu, sinh một đứa thôi cũng đã thực khủng bố rồi vậy mà còn sinh một ổ chẳng phải hắn sẽ biến thành heo mẹ sao! Dọa chết người!
“Ân! Người của Thần tộc có thể dễ dàng sinh hạ nhiều bào thai, mẫu hậu của ta cũng nhiều lần sinh rất nhiều song bào thai, tam bào thai! Ta chính là tam bào thai!”Năng lực sinh dục của Thần tộc đều mạnh đến phi thường, giống như Chu Lợi Địch chỉ sinh một là chuyện chưa từng có, chắc là bởi vì Chu Lợi Địch là nhân loại nên mới vậy!
Mẹ ngươi sau là heo mẹ sao! Thế nhưng lại sinh nhiều như vậy, “An Địch Mĩ Áo nghe xong lập tức kêu to, cũng không sợ sẽ làm dã thú sinh khí. Chỉ có heo mẹ mới có thể sinh nhiều như vậy, còn mỗi lần mang thai đều là vài cái. Thật khủng bố!
Hiện tại, hắn đối với thần hậu càng thêm tò mò, cũng càng thêm chán ghét, một nữ nhân sinh nhiều hài tử như vậy, khẳng định là giống như heo mẹ lại còn vừa già vừa xấu, dáng người hoàn toàn biến hình!
Hừ, loại nữ nhân giống trư này cư nhiên còn dám xưng là đệ nhất mỹ nhân của Thần Giới, thật sự là không biết xấu hổ! Đúng là chuyện đáng buồn cười nhất thế giới này mà vậy mà nàng ta còn muốn ghen tị với hắn còn sai dã thú đi để trả thù! Bất quá Thần Hậu nằm mơ cũng không có nghĩ đến con trai của nàng đã bị tuyệt thế mỹ mạo của hắn mê hoặc, nàng biết nhất định sẽ tức chết! Ha ha ha…
“Heo mẹ!”Ngoài dự đoán dã thú sau khi nghe được An Địch Mĩ Áo nói Thần Hậu là heo mẹ. Dã thú không có sinh khí, chỉ nhẹ giọng mà lẩm bẩm, khóe miệng giơ lên một mạt ý cười kỳ quái, giống như là nhớ ra chuyện gì đó.
“Dã thú chết tiệt, ngươi đừng tưởng nói sang chuyện khác là xong mau đi tắm cho ta! Không thì ta sẽ đem hài tử nhốt lại ở trong bụng, làm cho để nó không thể chui ra được!”An Địch Mĩ Áo đột nhiên nhớ tới dã thú còn chưa đi tắm,lại tiếp tục mắng dã thú.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng nói cái gì? Cưng muốn đem hài tử nhốt lại trong bụng, không cho nó chui ra!?”Dã thú sửng sốt một chút, cười ha ha, chỉ có Tiểu Mĩ Mĩ mới nói được những câu khả ái như vậy!
“Đúng thế! Cho nên ngươi tốt nhất là nhanh chóng mà đi tắm đi, không thì ta sẽ đem tiểu dã thú của ngươi nhốt lại trong bụng, không để cho nó chui ra! Hừ!”An Địch Mĩ Áo chống nạnh hừ nói, đầy mặt đắc ý. Hắn thật sự rất thông minh mà, thế nhưng lại nghĩ ra biện pháp tốt như thế, dã thú nhất định sẽ bị dọa mà ngoan ngoãn đi tắm rửa!
Dã thú cười đến bụng đến phát đau, nó đối với Tiểu Mĩ Mĩ hoàn toàn hết chỗ nói rồi. Hắn có biết sinh hài tử là chuyện xảy ra như thế nào không? Đợi đến khi hài tử muốn chào đời thì cho dù là hắn nói không muốn cũng phải sinh, thế mà hắn lại muốn đem hài tử nghẹn ở trong bụng không cho chui ra, thật sự là chuyện chết cười mà! Ha ha ha ha ha…
“Vô liêm sỉ dã thú, ngươi cười cái gì! Ta là nói thật nga, ngươi tốt nhất nhanh chóng cút vào trong nước cho ta, đem mình xát thật sạch sẽ! Không thì cả đời ngươi đừng nghĩ ta sẽ đem con của ngươi sinh ra!”An Địch Mĩ Áo buồn bực mà nâng tay đã mềm nhũn đi đánh dã thú nhưn không thể đánh làm dã thú đau mà chính mình lại đau đến chảy nước mắt, còn chút xíu là gọi ra tiếng rồi.
Ban ngày dã thú đem hắn ép buộc đến thảm, hiện tại toàn thân hắn trên dưới không có một chỗ nào là tốt cả! Đặc biệt là mông sắp phân thành hai nửa rồi quả nhiên đồng thời bị thú hành cùng thú đuôi thao vẫn là vô cùng miễn cưỡng!
“Tiểu Mĩ Mĩ, cung thật sự muốn ta tắm sao? Kỳ thật ta không tắm tất cả là vì muốn tốt cho cưng!”Dã thú ai thán một tiếng, mặt đầy biều tình ta tất cả đều là vì cưng suy nghĩ.
“Ngươi nói cái gì? Ngươi không tắm là muốn tốt cho ta?!”An Địch Mĩ Áo hoài nghi mình có nghe lầm hay không, chuyện vớ vẩn không biết xấu hổ thế mà nó còn có thể nói ra miệng được.
“Bởi vì ta sợ sau khi tắm xong sẽ đem cưng mê chết, khiến cưng yêu ta đến chết!”Dã thú tà tà cười.
An Địch Mĩ Áo ngây ngốc nhìn dã thú, hắn vông cùng hoài nghi dã thú có phải bị bệnh hay không, thế nhưng lại nói ra chuyện đáng buồn cười như vậy, bộ dạng nó xấu xí tới cực điểm như thế mà lại nghĩ đem hắn mê chết, còn khiến hắn yêu nó đến chết? Ha ha ha, đúng là làm cho người ta cười đến rụng răng rồi!
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng không tin sao?”Dã thú nhíu mày.
“Nếu Ta là trư thì ta sẽ tin ngươi!”An Địch Mĩ Áo khinh thường mắng.
Dã thú lộ ra bộ dáng bị đả kích, trong mắt chợt lóe một tia tà cười, xem ra đã đến thời điểm khiến Tiểu Mĩ Mĩ xem dung mạo thật sự của nó rồi.
“Tiểu Mĩ Mĩ, chúng ta đánh cược đi! Nếu sau khi ta tắm xong là một siêu cấp soái thú đem cưng mê chết, cưng liền ngoan ngoãn sinh hạ con của chúng ta! Còn muốn bắt chước kêu như heo mẹ bên trong mông còn tắc cà rốt!”Dã thú cười đến vô cùng gian trá.
“Được!”An Địch Mĩ Áo lập tức đáp ứng, ngay cả suy xét một chút cũng không có. Hắn sẽ không bao giờ tin dã thú sẽ biến thành soái! Dã thú tưởng biến soái để khiến hắn mê chết hả trừ phi nó đầu thai chuyển thế một lần nữa mới có chuyện đó!
Dã thú khóe miệng giương càng cao, Tiểu Mĩ Mĩ quả này xong đời rồi!
Dã thú đứng lên, đôi cánh màu đen to lớn vung lên, thân thể cao lớn lập tức rời mặt đất hướng về thác nước phía trước mặt bay tới, rất nhanh liền không thấy bóng dáng đâu cả.
An Địch Mĩ Áo lười biếng ngáp một cái. Trong lúc chờ dã thú trở về hắn nhàm chán mà chơi đùa mái tóc bạc của mình. Dã thú sau khi tắm xong sẽ biến thành con gì. Hắn tuyệt đối không có chút tò mò nào, những người quái dị sau khi tắm rửa thì vẫn quái dị như trước thôi, tuyệt đối không có khả năng bởi vì tắm rửa một chút liền biến thành siêu cấp mĩ nam. Hắn chỉ là hi vọng dã thú có thể trở nên sạch sẽ không còn bẩn thỉu hôi hám như trước nữa, lúc trước nó bẩn khiến hắn không thể chịu đựng được.
Đang trong lúc miên man suy nghĩ, bên trong thác nước đột nhiên truyền đến một tiếng nổ, dã thú tắm rửa xong đi ra! An Địch Mĩ Áo ngẩng đầu, lập tức trừng lớn tử nhãn, trên khuôn mặt tuyệt mỹ như tiên tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Dưới ánh trăng sáng tỏ, có một cực đại hắc thú hung vĩ uy nhiêm tràn ngập khí phách đang bay ra, bộ dạng cực kì mê người!
Một đôi hoa văn giác kỳ quái dưới ánh trăng trở nên toả sáng, trong kim mâu sáng ngời hữu thần luôn toả ra tà khí, có ma lực làm người khác phải khiếp sợ. Làm người ta không dám cùng Y đối diện, đẹp nhất là bộ tóc của Y, đen óng mượt mà thi thoảng còn lộ ra một tầng sắc quang ám lam, Lông mi thật dài lóe ra đôi mắt thần bí cao quý màu xanh tím.( từ lúc này trở đi mình sẽ gọi Hắc Nặc Lỗ Tư là Y không kêu là nó nữa vì Hắc Nặc Lỗ Tư đã biến thành người rồi ah)
Hảo soái! An Địch Mĩ Áo chưa bao giờ thấy qua người mê người như thế, tử nhãn nhất không chớp chỉ chăm chăm nhìn người đó.
“Tiểu Mĩ Mĩ, thế nào? Ta rất đẹp trai phải không! Cưng có hay không đã bị ta mê chết rồi!”Dã thú phi thường vừa lòng biểu hiện của ái nhân. Bay đến trước mặt hắn. Nhìn bộ dáng hắn si mê mà tà cười.
An Địch Mĩ Áo lúc này mới lấy lại tinh thần, khó có thể tin mà lên tiếng: “Ngươi thật sự là dã thú, Hắc Nặc Lỗ Tư?”
Hắn là tại không thể tin được người siêu cấp đẹp trai như vậy lại là Hắc Nặc Lỗ Tư xấu xí! Thế nhưng đôi mắt kia thanh âm khiến người ta chán ghét kia, nó chính là bằng chứng chứng tỏ người đó là Hắc Nặc Lỗ Tư không sai đi đâu được!
“Cưng không cần hoài nghi, ta đích xác là Hắc Nặc Lỗ Tư là trượng phu của cưng đây!”Dã thú gật đầu. Xem ra tuy rằng thật lâu rồi y không có tắm rửa vậy mà diện mạo lại không có cái gì biến hóa!
“Ngươi thật là Hắc Nặc Lỗ Tư?! Như thế nào có thể!”An Địch Mĩ Áo vẫn không thể tin được. Quá thần kỳ, dã thú chỉ là tắm rửa một cái vậy mà có thể biến hoá lớn như vậy, thật sự từ siêu cấp xấu thú biến thành siêu cấp soái ca!
“Tiểu Mĩ Mĩ. Ta không phải sớm cùng cưng từng nói ta là siêu cấp soái ca sao, là cưng không chịu tin ta nói thôi!”Dã thú cười đến đắc ý: “Tiểu Mĩ Mĩ, cưng thua rồi! Hiện tại nhanh lên bắt chước heo mẹ kêu, trong mông còn phải sáp cà rốt nga!”Dã thú biến ra một bó cà rốt to.
“Không cần! Tuy rằng ngươi biến thành soái ca nhưng ta không có bị ngươi mê chết cho nên ta không có thua!”An Địch Mĩ Áo kinh hoảng hướng phía sau lui, sợ hãi lắc đầu.
Quả này xong đời rồi, sớm trước thế này hắn đã không cùng dã thú đánh cuộc rồi hắn chết cũng không muốn bắt chước heo mẹ kêu còn trong mông phải nhét của cà rốt nữa.
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng đều chảy nước miếng, còn nói không bị ta mê chết!”Dã thú bất đắc dĩ lắc đầu, Tiểu Mĩ Mĩ luôn thích nói dối, thật sự là không ngoan a!
An Địch Mĩ Áo xấu hổ đến đỏ mặt, vội vàng lau đi khoé miệng nhưng mà hắn lại phát hiện hắn bị dã thú lừa.
“Dã thú chết tiệt, ngươi lại gạt ta! Ta căn bản không có chảy nước miếng!”
“Tuy rằng không chảy nhưng mà cưng sắp chảy rồi kìa!”Dã thú áp đảo hắn, khủng bố cười dâm đãng: “Tiểu Mĩ Mĩ, sáng ngày cưng nói qua muốn để ta đi tiểu tại ngươi trong mông cưng, nhưng cưng lại hôn mê trước nên hiện tại ta muốn đòi lại nha! Ta muốn trước tiên đi tiểu ở trong mông cưng rồi nhét cà rốt vào, sau đó nghe cưng bắt chước heo mẹ kêu!”Vừa tưởng tượng đến cái loại hình ảnh kia liền có thể khiến y nơi nào đó lập tức cứng lên.
“Không cần! Dã thú chết tiệt, mau cút đi… Không cho phép chạm vào ta, lăn ra…”An Địch Mĩ Áo liều mạng giãy dụa, kinh hoảng mắng.Tuy rằng không phải chưa từng bị dã thú tiểu vào trong mông hay bị rất nhiều thứ gì đó cắm vào nhưng thật sự cùng lúc làm hai việc này. Thật sự quá hạ lưu mà. Hắn tuyệt đối không muốn!
“Tiểu Mĩ Mĩ, cưng tốt nhất là nên ngoan ngoãn nghe lời, không thì ta cần phải gọi nhóm ‘Tiểu dã thú ‘ nha!”Dã thú nghiêm mặt, không kiên nhẫn uy hiếp.
“Không! Cầu ngươi trăm ngàn lần đừung kêu bọn chúng!”An Địch Mĩ Áo lập tức sợ tới mức hoa dung thất sắc, nhanh chóng lắc đầu, ôm dã thú đáng thương cầu xin “Dã thú ca ca cầu ngươi tha ta đi! Ngươi ban ngày làm rất mãnh liệt cho đến tận bây giờ ta vẫn còn rất đau, hiện tại mà bị ngươi tiếp tục chơi đùa nữa, ta nhất định sẽ chết!”
“Vậy cưng muốn không giữ lời hứa chứ gì?”Dã thú nhíu mày, biểu tình phi thường khủng bố.
“… Không phải! Chỉ là muốn cầu ngươi để cho ta nghỉ ngơi một lát, hai ngày nữa lại để cho ngươi làm có được hay không?”An Địch Mĩ Áo rất muốn gật đầu, thế nhưng đối mặt với biểu tình hù chết người của dã thú thật sự không dám, chỉ có thể tiếp tục nịnh dã thú. Trước hết phải kéo dài thời gian, tại đợi vài ngày nữa nói không chừng dã thú sẽ quên đi!
Muốn dùng kế hoãn binh sao, nằm mơ đi! Dã thú nhếch môi cười, đang muốn Bá Vương ngạnh thượng cung tách mở hai chân An Địch Mĩ Áo đem thịt heo bổng cắm vào hậu huyệt An Địch Mĩ Áo thì đột nhiên truyền đến một đạo tiếng nói băng lãnh lanh lảnh, thanh âm này là của…
“Chủ nhân!”
Dã thú cùng An Địch Mĩ Áo đồng thời quay đầu, dưới ánh trăng không biết từ khi nào đã có một bộ xương không đứng như một khối ở đó, là tâm phúc của Hắc Nặc Lỗ Tư — Địa Ngục sứ giả Bội La!
Thật nhàm chán a! An Địch Mĩ Áo ngồi ở ven hồ, nhìn hình ảnh phản chiếu mĩ lệ của mình, đầy mặt ỉu xìu, không có như trước mà tự kỷ say mê.
Ai! Môi đỏ mọng hé mở phát ra một tiếng than dài, An Địch Mĩ Áo nằm trên bụi hoa nhìn bầu trời xanh thăm thẳm,vẻ mặt có chút cô đơn.
Thật sự là không có chút gì thú vị mà ! Không thể tưởng được mấy ngày khi không có dã thú ở bên người sẽ nhàm chán như vậy, ngay cả hứng thú thưởng thức mỹ mạo tuyệt trần của chính mình cũng không có!
Dã thú rời đi dị giới đã hai ngày rồi. Đêm đó Bội La đột nhiên đến, nói cho dã thú là hài tử của huynh đệ sinh đôi của y Quang Minh Chi Thần Mễ Nhĩ Thác Tư cùng Chu Lợi Địch đã đầy tháng muốn mời toàn bộ thần giớ tham gia tiệc đầy tháng. Dã thú vốn định hắn đi nhưng lại sợ bị thần hậu phát hiện sẽ đem hắn bắt lại nên hắn đành phải ở đây chờ dã thú quay về!
Đây là lần đầu tiên cùng với dã thú tách ra, dã thú chiệt tiệt đáng giận lâu như vậy còn chưa trở lại, y rõ ràng nói là hai ngày sau liền trở lại! Hôm nay đã hai ngày rồi!
Lúc đầu hắn rất lo lắng khi dã thú đi Thiên Giới Thần Hậu sẽ không cho y trở về, nhưng dã thú nói Thần Hậu bởi vì một ít nguyên nhân cho nên rất sợ nhìn thấy hắn, từ sau khi y đến Địa Ngục Thần Hậu rất lâu rồi không cùng y gặp mặt!
Kỳ thật đối với chuyện hai mẹ con bọn họ An Địch Mĩ Áo rất có nhiều chỗ nghĩ mãi mà không rõ! Dân gian lưu truyền thần thoại là bởi vì Thần Hậu sau khi thấy dã thú lớn lên rất xấu cho nên mới chán ghét y, đem y vứt ở trong địa ngục.
Song từ khi dã thú tắm rửa xong y rõ ràng tuyệt đối không xấu hơn nữa còn rất oai hùng soái cực kỳ! Thần Hậu đến tột cùng là bởi vì nguyên nhân gì mà chán ghét dã thú? Chẳng lẽ trước đây dã thú cũng rất bẩn không muốn tắm rửa cho nên Thần Hậu không biết dã thú rất đẹp trai?
An Địch Mĩ Áo suy nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ thông suốt được, cuối cùng quyết định đợi dã thú trở về trực tiếp hỏi y mới được!
Nhớ tới dã thú, đến nay hắn vẫn không thể tin được, ngày đó ban đêm nhìn đến siêu cấp soái ca là Hắc Nặc Lỗ Tư, rõ ràng bộ dạng vô cùng xấu xí như thế nào mà đột nhiên trở nên oai hùng mê người như vậy! Dù có thế nào, hắn rốt cuộc có thể không cần lo lắng hài tử của bọn họ sinh ra sẽ xấu!
Cúi đầu nhìn bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, trên mặt tràn đầy nghi hoặc. Qua mấy tháng nữa, bụng của hắn thật sự sẽ to lên, giống nữ nhân giống nhau sinh ra hài tử sao?
Kỳ thật hắn rất nghi ngờ nam nhân có thể mang thai được sao nhưng mà không phải là Chu Lợi Địch cũng đã mang thai và đẻ rồi đấy thôi.Hắn đã tận mắt chứng kiến thấy bụng Chu Lợi Địch to như bụng nữ nhân vậy!
Bàn tay sờ bụng, An Địch Mĩ Áo hơi hơi giơ lên khóe môi. Không biết bên trong là thú hay người, là cont trai hay con gái, sẽ giống hắn hay là giống dã thú!
Hắn hi vọng đứa trẻ sinh ra sẽ là người và phải là con trai, vì nếu sinh ra là con gái nhỡ may lớn lên lại xinh đẹp hơn hắn, thì hắn nhất định sẽ sinh khí.
Ai! An Địch Mĩ Áo u oán than một tiếng, chẳng lẽ chính mình đời này thật sự sẽ ở cùng dã thú một chỗ, giống nữ nhân mà vì y sinh con dưỡng cái?
Nếu muốn chạy trốn bây giờ là thời cơ tốt nhất, dã thú không ở đây cũng không có để người trông coi hắn. Chỉ là nếu tìm được lối ra của dị giới hắn là có thể trở lại Nhân Giới, tiếp tục làm An Lỗ Đặc quốc vương hô phong hoán vũ, sống cuộc sống của một vị vua…
Đột nhiên, hậu huyệt truyền đến một trận cảm giác tao dương, thân thể nhanh chóng trở nên rất nóng. Đối loại cảm giác này, An Địch Mĩ Áo phi thường quen thuộc, đó là điềm báo hắn đang phát tình.
Mày liễu tinh tế hơi hơi nhăn lại, tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ là dã thú đã biết được hắn muốn chạy trốn, cho nên kêu “Tiểu dã thú “Ma pháp trừng phạt hắn? Thế nhưng dã thú đang ở Thiên Giới rất xa nơi này mà làm sao có thể sẽ biết tâm tư của hắn, bất quá dã thú là Hắc Ám chi Thần nên chuyện y biết cũng không lấy làm kỳ quái.
“Ngô…”Hậu huyệt càng ngày càng ngứa, dưới bụng tựa như có đoàn lửa đang cháy vậy, An Địch Mĩ Áo nhịn không được bắt đầu rên rỉ, thân thể hơi vặn vẹo.
Hắn đã không thể nhịn được nữa bàn tay bắt đầu cách hoa phục vuốt ve chính mình, owrng chừng cảm giác tao dương sẽ giảm bắt ai ngờ càng càng không đủ hắn cảm thất rất trống rỗng, trong cơ thể dục hoả càng ngày càng dâng lên.
“A ngô… Hừ… Ân cáp…”Bàn tay ngọc tuyết trắng mĩ lệ thuần thục vuốt ve thân thể chính mình, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch không ngừng phun ra tiếng rên rỉ mềm mại mê người. Hai chân gắt gao xoắn cùng một chỗ, hậu huyệt giống có hang vạn con kiến đang bò, ngứa đến phát đau, thậm chí còn cảm giác được một cỗ ẩm ướt đang trào ra, tiểu huyệt dâm đãng lại bắt đầu chảy nước.
An Địch Mĩ Áo ở trong lòng không ngừng mắng dã thú chết tiệt, cũng dám như vậy chỉnh hắn, đợi đến lúc trở về nhất định phải ắng chết y, hắn sắp khó chịu đến chết rồi! Ô…
An Địch Mĩ Áo cũng không biết đột nhiên hắn phát tình không phải là dã thú làm, mà là có nguyên nhân khác.
“A a… Úc a… Ngô… Hừ a a…”Tiếng rên rỉ càng ngày càng phóng đãng tao mị, động tác cũng càng lúc càng nóng bỏng lẳng lơ.
Cách lớp quần áo vuốt ve chính mình đã không thể thỏa mãn được hắn rồi, An Địch Mĩ Áo kéo ra vạt áo, lộ ra lồng ngực trắng nõn, ngón tay tinh tế linh hoạt nắm lấy hồng anh bắt đầu nhu niết ngoạn chơi, ngón trỏ nhẹ nhàng gảy lên hắc bảo nhũ hoàn mà dã thú đã đeo cho hắn.
Khoái cảm trước ngực càng làm dục hoả trong cơ thể không thể dập tắt được, An Địch Mĩ Áo nhắm nhãn thần, đỏ mặt đưa tay vói vào vạt áo rồi cởi quần, quả nhiên hậu huyệt chỗ đó đã ướt.
Tuy rằn rất thẹn thùng nhưng hắn vẫn chìm đắm trong bể dục vọng của mình, đem vạt áo khai mở rồi kéo ra thắt lưng, một tay bộ lộng ngọc hành đã có chút phát cứng rắn, tay khác chọc vào hậu huyệt mà khấy động hậu huyệt đã ngứa đến khó nhịn.
An Địch Mĩ Áo hoàn toàn bị dục hỏa khống chế, liền như vậy tại thanh thiên bạch nhật ở trong dị giới không hơi người, quần áo hỗn độn hai chân mở rộng, không có nửa điểm xấu hổ nằm trên bụi hoa phóng đãng tự an ủi.
Trải qua nhiều ngày bị dã thú biến thái dâm ngoạn điều giáo, An Địch Mĩ Áo thường xuyên tự an ủi, đối với loại này sự sớm hô hấp giống như quen thuộc tự nhiên, huống hồ bốn phía không ai, không cần cảm thấy thẹn thùng, vô luận hắn làm cái gì cũng sẽ không có người thấy!
Cứ như vậy được một lúc, An Địch Mĩ Áo càng thêm phóng đãng, liếm liếm đôi môi đầy đặn, bàn tay càng dùng lực xoa nắn các điểm mẫn cảm của mình, hạ lưu đùa bỡn ngọc hành cùng tiểu huyệt của mình. Lồng ngực tuyết trắng hơi vặn vẹo làm cho nhũ hoàn đên đầu vú nhẹ nhàng rung động, phát ra âm thanh kỳ quái tục tĩu.
“A a… Úc cáp… Xấu dã thú, ta rất ngứa, nóng quá a… Ân a… Hừ ân… Mau tới sờ ta… Úc ân… Cầu ngươi dùng sức sờ ta… Ân a… Chính là như vậy… Úc ngô…”An Địch Mĩ Áo nhắm mắt lại, ảo tưởng bàn tay đang vuốt ve chính mình là của dã thú, tưởng tượng rằng y đang dùng bàn tay to lớn sỗ sàng đùa bỡn thân thể mình, tự động phát ra âm thanh rên rỉ phong tao hạ lưu phóng đãng.
Đang lúc đang đù giỡn mình, thân thể nóng đến sắp nổ tung, tiểu huyệt càng ngứa đến mức khiến người ta không thể chịu đựng được, An Địch Mĩ Áo càng ngày càng khát cầu dã thú.
“Nga a… A… Dã thú, tiểu tao huyệt đang chảy nước, ngứa chết người ta rồi… Úc a a… Hảo ca ca, cầu ngươi mau cho ta của ngươi siêu cấp lang nha bổng… A a… Sáp ta… Úc úc úc… Van cầu ngươi mau hung hăng thao ta tiểu tao huyệt… Ngô a a… Úc nga… Tiểu Mĩ Mĩ tưởng bị sáp huyệt… Ta muốn a… Úc a… Ngô…”
Ảo tưởng dã thú chính tại đùa nghịch hắn, khiến An Địch Mĩ Áo dục hỏa đốt người, sau huyệt càng là đói khát mấp máy, điên cuồng muốn có cái gì nhồi đầy nó.
Khó chịu mở mắt ngồi dậy, do dự một chút lập tức nhìn quanh bốn phía xem xem có thứ gì hay không có thể bỏ vào tiểu huyệt, tiểu huyệt không có cái gì cho vào lại ngứa đến mức khiến người ta thống khổ tới phát cuồng.
Chung quanh cái gì cũng không có, chỉ có những đoá hoa tươi xinh đẹp cùng với những quả anh đào đỏ tươi. Hắn nôn nóng đứng lên, tùy hái một số quả anh đào đã chin mọng, lại vơ một ít hoa thủy tiên, rồi lại quay về chỗ vừa rồi nằm ra tách hai chân ra rồi gập sát lại trước ngực, khẩn cấp đem anh đào cùng hoa thủy tiên bỏ vào hậu huyệt đang tao dương đói khát.
“A – “ Khi quả anh đào thứ nhất nhét vào An Địch Mĩ Áo kêu một tiếng, bất quá bởi vì bên trong tất cả đều là dâm thủy, phi thường mềm mại nên không tạo cho hắn cảm giác đau đớn. Hắn lập tức bỏ quả anh đào thứ hai đi vào, tiếp đến là quả thứ ba rồi quả thứ tư, Làm cho những quả anh đào bóng loáng theo thông đạo thấp nhuyễn không ngừng lăn vào chỗ sâu.
“Ân… thật trướng… A a…”Đôi mắt khép hờ phủ đầy tình dục, đôi môi đỏ mọng khả ái khẽ cong rồi hừ nhẹ. Dã thú không ở đây ngón tay của hắn lại không đủ dài nên chỉ có thể phóng mấy thứ này vào,nếu không làm đến chỗ sâu nhất hắn liền không có khoái cảm.
Sau khi đem mấy quả anh đào bỏ vào tao huyệt An Địch Mĩ Áo bắt đầu nhét mấy đoá hoa thủy tiên toàn bộ nhét vào.
“Úc a… thật đầy nha…” Tiểu huyệt tinh xảo hồng diễm đỏ như hoa tường vi màu đỏ bị mấy quả anh đào cùng mấy đóa hoa nhét đầy, chống đỡ đến nỗi huyệt khẩu không thể khép lại.
“Ngô, dã thú ca ca, sáp ta…”An Địch Mĩ Áo vươn ra cái lưỡi đinh hương tục tĩu liếm đến ẩm ướt ngón trỏ thon dài của chính mình, nhắm mắt tiếp tục ảo tưởng đó là móng vuốt của dã thú, tay kia tiếp tục ở hậu huyệt sáp loạn,làm cho quả cùng hoa tươi bọ nhồi đến chỗ sau nhất, tiểu huyệt đỏ tươi chảy ra dâm thuỷ.
“Thật sự là dâm tiện vô sỉ!”
Thanh âm nữ nhân tràn ngập khinh thường đột nhiên vang lên, làm cho An Địch Mĩ Áo bừng tỉnh, hắn lập tức mở to mắt, nơi này có người khác!!! Có người rình coi hắn, đáng chết!!!
An Địch Mĩ Áo kinh hoảng ngồi dậy lập tức tìm kiếm người nào mà gan to bằng trời dám nhìn trộm hắn.
Đẹp quá! An Địch Mĩ Áo trợn mắt há hốc mồm nhìn người nhìn trộm mình, so với khi nhìn khuôn mặt thật của Hắc Nặc Lỗ Tư còn muốn kinh ngạc hơn.
Đó là một nữ nhân rất đẹp, vẻ đẹp của nàng e rằng không thể dùng bất cứ ngôn ngữ nào có thể hình dung. Sáng lạn giống như vầng thái dương, mái tóc dài cuộn sóng dài đến chấm đất cắm trên đó là một căn Bạch Vũ, đôi mắt sáng long lanh đẹp đến nỗi làm người ta khó có thể tin được, dáng người đầy đặn thướt tha mặc một bộ trường bào phủ đầy kim sắc làm lộ ra làm da lóng lánh trong suốt, lóng lánh như kiểu phát ra hàng vạn kim quang.
Nữ nhân này thật sự rất đẹp, xinh đẹp đến mức khiến người ta loá mắt không dám nhìn thẳng!
An Địch Mĩ Áochưa từng nghĩ tới trên đời này lại có một nữ nhân có thể sinh đẹp đến vậy, vẻ đẹp này so với vẻ đẹp của hắn người tự nhận là người xinh đẹp nhất toàn thiên hạ cũng không có chút nào gọi là nép vế.
Trong tâm hắn nhanh chóng dâng lên một cỗ ghen tị!
Nàng rốt cuộc là đến từ nơi nào, hắn rõ ràng nhớ rằng ở đây không có ngườ mà a! Nữ nhân này cũng dám đột nhiên chạy tới nhìn trộm hắn, thật sự là tội đáng chết vạn lần!
“Hạ lưu!”An Địch Mĩ Áo vừa muốn mắng chửi, đối phương đã kịp mở miệng trước.
Trên khuôn mặt mĩ lệ hiện đầy vẻ giận dữ, ánh mắt lạnh băng trừng An Địch Mĩ Áo, thanh âm thanh thúy tràn đầy vẻ xem thường.
Bị người nhìn lén An Địch Mĩ Áo đã phi thường sinh khí rồi hơn nữa trong thâm tâm lại còn ghen tị nữ nhân kia so với hắn bộ dạng còn đẹp hơn, hiện tại lại bị nhục nhã, làm cho hắn tức càng thêm tức, quả thực muốn tức điên rồi.
Hoàn toàn quên chính mình hiện tại quần áo không chỉnh tề một thân tục tĩu, phẫn nộ chỉ vào nữ nhân chưa kịp mở miệng lại bị nữ nhân kia giành trước.
“Ta tưởng ngươi là cái nhân vật gì giỏi giang, có thể đem Hắc Tư mê hoặc, không nghĩ tới lại là một hồ ly tinh so kỹ nữ còn dâm đãng hạ lưu hơn!”Nữ nhân thần bí trong nháy mắt đã đến trước mặt An Địch Mĩ Áo, từ trên cao nhìn xuống với ánh mắt coi thường, tựa như nhìn thấy loại côn trùng ti tiện xấu xí nhất.
“Xú nữ nhân, ngươi cũng dám mắng ta! Có phải là ngươi không muốn sống nữa không!”An Địch Mĩ Áo tức giận đến sắp nổ tung rồi, hắn lớn như vậy chưa từng có người nào dám nhục mạ khinh bỉ hắn. Bất quá Hắc Tư là ai? Chẳng lẽ là Hắc Nặc Lỗ Tư? Chẳng lẽ nữ nhân này là tình nhân trước kia của Hắc Nặc Lỗ Tư, không thì vì cái gì mà nàng lại chửi mình là hồ ly tinh!
Chuẩn rồi! Nữ nhân này nhất định là tình nhân trước kia của dã thú, hắn nhớ rõ rằng dã thú đã từng nói hắn không phải là người đẹp nhất trên đời này! Chính mình vẫn cho rằng khi đó y chỉ muốn chọc tức hắn, không hề nghĩ đến lời đó là sự thật!
Nữ nhân trước mắt này tuyệt đối mới là người đẹp nhất trên đời, hắn tin tưởng sẽ không bao giờ tìm ra người nào có thể so với nàng mĩ lệ cao quý hơn! Bởi vì vẻ đẹp nàng chính là cực hạn rồi!
“Xú nữ nhân?”Nữ nhân thần bí hơi hơi nhăn lại mày, mặt đầy vẻ khó có thể tin, nàng không ngờ rằng An Địch Mĩ Áo cũng dám mắng nàng.
“Ngươi là cái đồ nữ nhân xấu xí hạ lưu, rốt cuộc ngươi là ai? Là ai sai ngươi chạy đến nơi này nhìn trộm ta, ngươi có phải bị bệnh hay không! Bà già ghê tởm biến thái, mau quỳ xuống hướng ta dập đầu thỉnh tội,có thể ta sẽ tha mạng chó cho ngươi!”An Địch Mĩ Áo cố nén cảm giác ngứa ngáy ở hậu huyệt, giãy dụa đứng lên, chống nạnh chỉ vào nữ nhân thần bí hung hăng mà mắng.
Hắn đã vẫn cho răng nữ nhân trước mắt này chính là tình nhân trước kia của Hắc Nặc Lỗ Tư cố ý chạy đén chỗ này đánh ghen cho nên hắn quyết định mắng đến khi nàng không còn mặt mũi mới thôi.
“Ngươi… Ngươi…”Nữ nhân thần bí kia bị tức đến nói không ra lời, toàn thân hơi phát run.
“Ngươi cái rắm! Ngươi là cái đồ bà già giống y như heo mẹ, ta cho ngươi biết Hắc Nặc Lỗ Tư là của ta, Y thích người là ta, cái loại giống heo mẹ già như ngươi tốt nhất là lăn xa một chút, Y là tuyệt đối sẽ không thích ngươi đâu! Hừ!”An Địch Mĩ Áo ác độc mắng, bởi vì ghen tị mỹ mạo của nàng cho nên hắn mắng có chút điểm khó nghe.
Hắn muốn nữ nhân kia tức chết. Ai kêu nàng cũng dám có bộ dạng xinh đẹp hơn hắn, vậy nên hắn tối đối không thể tha thứ, hơn nữa nàng còn là tình nhan trước kia của dã thú nên càng đáng hận hơn nữa!
“Heo mẹ già!!! A a a a a — “Nữ nhân thần bí sửng sốt một chút, giống như bị kích động đến phát cuồng, nổi điên mà hét chói tai.
An Địch Mĩ Áo không hề nghĩ đến nàng lại kích động như vậy, vừa hoảng sợ vừa muốn hỏi thì nữ nhân kia lại đình chỉ chói tai.
Ngọc nhan mĩ lệ trắng bệch như tờ giấy,đôi mắt phủ đầy vẻ sợ hãi, hai tròng mắt hung hăng trừng An Địch Mĩ Áo, khóe miệng bỗng nhiên giơ lên một mạt cười lạnh: “An Địch Mĩ Áo- Y Lợi Tu, ngươi lại dám lần nữa nhục mạ ta – thê tử của Thần Vương, Thần Hậu của thiên giới, ta nhất định phải ngươi nếm trải kết cục của việc hai lần dám nhục mà ta!”
Nghe vậy, An Địch Mĩ Áo lập tức ngu ngơ. Cái gì mà thê tử của Thần Vương, Thần hậu của thiên giới! Chẳng lẽ nàng chính là Thần Hậu, mẹ của dã thú?! Không thể nào! Nàng thoạt nhìn còn rất trẻ mà như thế nào có thể sẽ là mẹ của dã thú!
An Địch Mĩ Áo còn không có kịp lấy lại tinh thần cũng chỉ thất Thần Hậu nâng lên một ngón tay hướng về phía trán của hắn, một đạo kim quang hướng hắn bay tới, tiếp sau đó là tiếng kêu thảm thiết của An Địch Mĩ Áo vang vọng toàn bộ dị giới…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.