Cung Đấu Kịch: Hoàng Tử Lập Uy
Chương 3:
Thỉnh Cật Nhất Oản Thảo Môi
05/11/2024
Sau cái chết của hắn, Liễu Hạm Vãn bị đả kích nặng nề đến mức hộc máu, tinh thần suy sụp. Nàng tĩnh dưỡng nửa năm, rồi sau đó như một kẻ ẩn mình trong bóng tối, âm thầm thanh trừng những kẻ đã hại chết con mình. Nàng thậm chí còn khiến hai nhân vật quyền lực nhất trong cung chịu tổn thất nặng nề, giúp nữ chính dọn dẹp hai chướng ngại lớn nhất trên con đường của mình.
Trong những lần mọi người nhắc đến chuyện cũ, Cửu hoàng tử - hoàng tử yểu mệnh chưa bao giờ lộ mặt - thường được nhắc đến qua những câu chuyện ly kỳ trong cung.
Triệu Viễn nghĩ đến hình ảnh Liễu Hạm Vãn điên cuồng báo thù cho con trai trong kịch, lòng bỗng xao xuyến. Đây là mẹ hắn ở kiếp này sao?
Liệu người khác có thể thích hắn thật lòng được không?
Kiếp trước, cha mẹ hắn dường như chưa từng để tâm nhiều đến hắn. Một đứa trẻ quá hiểu chuyện, dường như luôn dễ bị người ta xem nhẹ. Triệu Viễn nghĩ, nếu đã là hoàng tử, thì ở kiếp này, hắn sẽ không bao giờ sống kiểu hiểu chuyện và khôn ngoan đến mức phải kìm nén bản thân nữa. Hắn nhất định phải sống vì chính mình một lần.
Vừa nghĩ đến đó, hắn liền nghe giọng nói của mẹ từ bên ngoài: “Xảo Vân, ta thấy bụng có chút khó chịu, ngươi đi gọi thái y đến xem cho ta đi.”
“Chờ đã, lần này gọi người nào trẻ hơn một chút, nhìn lạ mặt.”
Đây không phải lần đầu nàng gọi thái y, nhưng hai vị trước tuy có kinh nghiệm, tuổi đã cao, mà lại chẳng tìm ra vấn đề gì cụ thể cho nàng cả. Vì vậy, Liễu Hạm Vãn quyết định đổi người.
Xảo Vân ngẩn ra một lúc rồi nhanh chóng hiểu ý, “Vâng, thưa chủ tử.”
Triệu Viễn nằm trong bụng, thực ra hắn đã biết rõ vấn đề là gì.
Liễu Hạm Vãn và Xảo Vân, nói cho đúng thì không phải là những người thiếu tâm kế, nhưng hạn chế lớn nhất của các nàng là kiến thức chưa nhiều, thế lực lại yếu ớt. Dù có cẩn thận thế nào, Liễu Hạm Vãn cũng chỉ là một tuyển hầu nho nhỏ, không có bếp riêng, thức ăn đều do người khác chuẩn bị. Hiện tại, trong cung có nhiều phi tần mang thai, mọi người đều để mắt tới, nên không ai dám ngang nhiên bỏ độc vào thức ăn, vì ngay cả đầu bếp Ngự Thiện Phòng cũng không muốn mất mạng.
Nhưng dù không có độc, vẫn có những món ăn kỵ nhau, phối hợp sai hoặc món quá lạnh, không thích hợp cho phụ nữ mang thai. Liễu Hạm Vãn cảm thấy khó chịu là vì những món ăn như vậy.
Triệu Viễn thì có cách giải quyết. Kiếp trước, hắn vốn sở hữu một không gian riêng, bên trong có một mảnh đất, một căn phòng nhỏ, và một ít y thư. Khi còn nhỏ, vì quá cô độc, hắn thường xuyên xem đi xem lại những sách thuốc trong không gian ấy, còn mảnh đất thì hắn biến thành một khu vườn trồng thảo dược.
Dù kiếp trước hắn chết sớm, mới tám tuổi đã qua đời, nhưng nhờ năng lực đặc biệt và trí nhớ tốt, chỉ cần muốn học, hắn rất nhanh có thể đạt được thành quả.
Hiện tại trong không gian của hắn vẫn còn một ít dược liệu mà hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước. Nếu muốn, hắn có thể lấy thuốc ra để mẹ hắn uống, cũng không phải việc khó khăn gì. Nhưng nghĩ đến tình cảnh trong cung, Triệu Viễn tạm thời từ bỏ ý định này. Hậu cung lúc này đang chú ý rất nhiều đến các phi tần mang thai. Hiện tại chỉ là một số món ăn kỵ nhau, chứ chưa có ai ra tay quá ác liệt.
Nếu hắn giúp mẹ giải quyết vấn đề này mà để thái y phát hiện có dấu hiệu bất thường, tin tức truyền ra ngoài thì không biết hậu quả sẽ là gì. Những thủ đoạn sau đó có thể sẽ còn tàn nhẫn hơn gấp bội.
Ít nhất hiện tại, những món ăn này chỉ gây tổn thương nhỏ cho cơ thể mẹ hắn, chưa đến mức nghiêm trọng.
Còn về phần hắn, thật ra cũng không có gì đáng lo. Kiếp trước, hắn đã phát hiện ra rằng có lẽ nhờ gắn liền với một không gian đặc biệt liên quan đến y dược, nên dù không gian ấy chẳng có gì quá đặc biệt, nó vẫn giúp hắn tránh được bệnh tật và độc dược nguy hiểm. Nó có thể kéo dài sinh mệnh cho hắn, giúp hắn dần hồi phục từ từ.
Vì vậy, những món ăn không phù hợp này nhiều lắm chỉ khiến hắn sinh ra có phần ốm yếu, nhưng vẫn có thể giữ được mạng, không đến mức gây sinh non.
Dĩ nhiên, nếu là một vết thương trí mạng kiểu như bị dao đâm thì hắn vẫn sẽ chết. Kiếp trước, hắn bị kẻ xấu bắt cóc và cũng qua đời vì lý do đó.
Không gian của hắn có cơ chế bảo vệ, khi có người nhìn thấy, hắn không thể hoàn toàn đi vào không gian ấy, điều này giúp tránh việc không gian bị người khác phát hiện. Nhưng khi hắn bị kẻ xấu bắt cóc thì lại thành bất lợi, vì những kẻ đó coi hắn là mối đe dọa và không hề có ý định tha mạng cho hắn. Chúng cũng chẳng dây dưa với cha mẹ hắn lâu, chỉ muốn moi thông tin từ hắn, cuối cùng hành hạ hắn đến chết.
Trong những lần mọi người nhắc đến chuyện cũ, Cửu hoàng tử - hoàng tử yểu mệnh chưa bao giờ lộ mặt - thường được nhắc đến qua những câu chuyện ly kỳ trong cung.
Triệu Viễn nghĩ đến hình ảnh Liễu Hạm Vãn điên cuồng báo thù cho con trai trong kịch, lòng bỗng xao xuyến. Đây là mẹ hắn ở kiếp này sao?
Liệu người khác có thể thích hắn thật lòng được không?
Kiếp trước, cha mẹ hắn dường như chưa từng để tâm nhiều đến hắn. Một đứa trẻ quá hiểu chuyện, dường như luôn dễ bị người ta xem nhẹ. Triệu Viễn nghĩ, nếu đã là hoàng tử, thì ở kiếp này, hắn sẽ không bao giờ sống kiểu hiểu chuyện và khôn ngoan đến mức phải kìm nén bản thân nữa. Hắn nhất định phải sống vì chính mình một lần.
Vừa nghĩ đến đó, hắn liền nghe giọng nói của mẹ từ bên ngoài: “Xảo Vân, ta thấy bụng có chút khó chịu, ngươi đi gọi thái y đến xem cho ta đi.”
“Chờ đã, lần này gọi người nào trẻ hơn một chút, nhìn lạ mặt.”
Đây không phải lần đầu nàng gọi thái y, nhưng hai vị trước tuy có kinh nghiệm, tuổi đã cao, mà lại chẳng tìm ra vấn đề gì cụ thể cho nàng cả. Vì vậy, Liễu Hạm Vãn quyết định đổi người.
Xảo Vân ngẩn ra một lúc rồi nhanh chóng hiểu ý, “Vâng, thưa chủ tử.”
Triệu Viễn nằm trong bụng, thực ra hắn đã biết rõ vấn đề là gì.
Liễu Hạm Vãn và Xảo Vân, nói cho đúng thì không phải là những người thiếu tâm kế, nhưng hạn chế lớn nhất của các nàng là kiến thức chưa nhiều, thế lực lại yếu ớt. Dù có cẩn thận thế nào, Liễu Hạm Vãn cũng chỉ là một tuyển hầu nho nhỏ, không có bếp riêng, thức ăn đều do người khác chuẩn bị. Hiện tại, trong cung có nhiều phi tần mang thai, mọi người đều để mắt tới, nên không ai dám ngang nhiên bỏ độc vào thức ăn, vì ngay cả đầu bếp Ngự Thiện Phòng cũng không muốn mất mạng.
Nhưng dù không có độc, vẫn có những món ăn kỵ nhau, phối hợp sai hoặc món quá lạnh, không thích hợp cho phụ nữ mang thai. Liễu Hạm Vãn cảm thấy khó chịu là vì những món ăn như vậy.
Triệu Viễn thì có cách giải quyết. Kiếp trước, hắn vốn sở hữu một không gian riêng, bên trong có một mảnh đất, một căn phòng nhỏ, và một ít y thư. Khi còn nhỏ, vì quá cô độc, hắn thường xuyên xem đi xem lại những sách thuốc trong không gian ấy, còn mảnh đất thì hắn biến thành một khu vườn trồng thảo dược.
Dù kiếp trước hắn chết sớm, mới tám tuổi đã qua đời, nhưng nhờ năng lực đặc biệt và trí nhớ tốt, chỉ cần muốn học, hắn rất nhanh có thể đạt được thành quả.
Hiện tại trong không gian của hắn vẫn còn một ít dược liệu mà hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước. Nếu muốn, hắn có thể lấy thuốc ra để mẹ hắn uống, cũng không phải việc khó khăn gì. Nhưng nghĩ đến tình cảnh trong cung, Triệu Viễn tạm thời từ bỏ ý định này. Hậu cung lúc này đang chú ý rất nhiều đến các phi tần mang thai. Hiện tại chỉ là một số món ăn kỵ nhau, chứ chưa có ai ra tay quá ác liệt.
Nếu hắn giúp mẹ giải quyết vấn đề này mà để thái y phát hiện có dấu hiệu bất thường, tin tức truyền ra ngoài thì không biết hậu quả sẽ là gì. Những thủ đoạn sau đó có thể sẽ còn tàn nhẫn hơn gấp bội.
Ít nhất hiện tại, những món ăn này chỉ gây tổn thương nhỏ cho cơ thể mẹ hắn, chưa đến mức nghiêm trọng.
Còn về phần hắn, thật ra cũng không có gì đáng lo. Kiếp trước, hắn đã phát hiện ra rằng có lẽ nhờ gắn liền với một không gian đặc biệt liên quan đến y dược, nên dù không gian ấy chẳng có gì quá đặc biệt, nó vẫn giúp hắn tránh được bệnh tật và độc dược nguy hiểm. Nó có thể kéo dài sinh mệnh cho hắn, giúp hắn dần hồi phục từ từ.
Vì vậy, những món ăn không phù hợp này nhiều lắm chỉ khiến hắn sinh ra có phần ốm yếu, nhưng vẫn có thể giữ được mạng, không đến mức gây sinh non.
Dĩ nhiên, nếu là một vết thương trí mạng kiểu như bị dao đâm thì hắn vẫn sẽ chết. Kiếp trước, hắn bị kẻ xấu bắt cóc và cũng qua đời vì lý do đó.
Không gian của hắn có cơ chế bảo vệ, khi có người nhìn thấy, hắn không thể hoàn toàn đi vào không gian ấy, điều này giúp tránh việc không gian bị người khác phát hiện. Nhưng khi hắn bị kẻ xấu bắt cóc thì lại thành bất lợi, vì những kẻ đó coi hắn là mối đe dọa và không hề có ý định tha mạng cho hắn. Chúng cũng chẳng dây dưa với cha mẹ hắn lâu, chỉ muốn moi thông tin từ hắn, cuối cùng hành hạ hắn đến chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.