Cùng Lão Đàn Ông Nhà Giàu Kết Hôn Trước Yêu Sau
Chương 131: Phiên Ngoại
Ngôn Chi Thâm Thâm
06/10/2021
Lộ Chỉ đang quay một bộ phim điện ảnh mới tên là 《Hai mặt 》chủ đề về
thời dân quốc, khai thác về kía cạnh bản chất hai mặt của con người,
kịch bản này đã được Lâu Hàn viết hơn nữa năm, lúc chọn diễn viên cũng
chọn rất là lâu. Trong bộ phim này Lộ Chỉ đóng vai nam chính, đồng thời
cũng là hai người giữa hai bờ thiện ác, cậu sống ở đất nước này vài năm, tất cả âm mưu của giới quan chức được cậu đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Bộ điện ảnh này có rất nhiều diễn viên, tình huống cũng được biến đổi liên tục, không xem kỹ là không hề biết được kẻ nào là người tốt kẻ nào là xấu. Ngay cả vai chính cũng là người biến đổi linh hoạt hai mặt của mình.
《Hai mặt 》 công chiếu vào tháng 11, doanh thu bán vé hoàn toàn bùng nổ.
Kỹ thuật của diễn viên không có chỗ chê, cốt truyện được biến hóa liên tục, vừa mạo hiểm lại kích thích, điểm quan trọng là nam chính đẹp trai khỏi bàn.
Lộ Chỉ không hề bất ngờ khi càng thêm nổi tiếng.
Đây là bộ phim điện ảnh thứ hai cậu quay, trong khi các bạn cùng tuổi còn đang lo sợ vì không có vai diễn, thì cậu đã được đứng ở vị trí rất cao rồi.
Đại học năm tư không có nhiều khóa lắm, nhưng đây là thời điểm để chuẩn bị cho lúc tốt nghiệp. Sinh viên khóa biểu diễn cũng phải chuẩn bị tiết mục để ra mắt. Nửa học kỳ này, Lộ Chỉ nhận một vai nhỏ trong phim của Phong Miễn, coi như là vào vai khách mời, cũng có ghi hình một chương trình tống nghệ.
Tháng 12, cậu quay lại trường để thi cuối kỳ, đồng thời tập luyện với bạn học để chuẩn bị cho tiết mục sắp tới.
Bắc Kinh đã bắt đầu vào đông, tuyết cũng đã rơi.
Lúc Lộ Chỉ đang ngồi trang điểm với Đào Đông thì nhận được điện thoại của Trương Cập.
“Tiểu Chỉ, năm nay đài Chanh có tổ chức một buổi lễ trao giải, có gửi thư mời cho cậu, cậu muốn đi không?”
Trương Cập cũng đã ra dáng người đại diện kim bài, lúc nói chuyện cũng không hề to tiếng nữa. Trong tay hắn cũng đã có thêm hai nghệ sĩ mới, không còn giống như là lúc trước, chỉ dẫn dắt một mình Lộ Chỉ.
Hiện tại Lộ Chỉ cũng không quan tâm lắm đến việc đi đóng phim, nên lịch trình của cậu cũng không nhiều, phần lớn thời gian đều tập trung vào việc học nâng cao kỹ năng diễn xuất của mình.
Lộ Chỉ cũng đã nói với Trương Cập cậu chỉ đóng phim một hai năm nữa thôi, sau đó cậu liền chuyển sang làm đạo diễn.
Đào Đông thò đầu qua trêu ghẹo: “Ai đó? Có phải là chú Tần của cậu hay không?”
“Không phải.” Lộ Chỉ liếc hắn, hỏi Trương Cập: “Anh Cập, lễ trao giải diễn ra khi nào?”
“Ngày 1 tháng 3 và ngày 6 tháng 8. Tiểu Chỉ quan hệ của chúng ta tốt nên anh mới nói cho cậu đó,” Trương Cập thấp giọng, “Cậu đừng có đi nói với người khác đó?”
“Em đang ở cạnh bạn học.”
“Được rồi, cũng không có gì. Vừa nãy tôi có nghe lén cấp trên nói chuyện, bọn họ nói nam chính năm nay vẫn là cậu. Này, năm trước cậu đã không đi rồi, năm nay mà không đi nữa ban tổ chức rất xấu hổ đó, cậu thấy đúng không?”
Lộ Chỉ chớp mắt, nghi ngờ nói: “Vẫn là em sao? Nhưng năm nay em chỉ quay có một bộ phim thôi.”
“Đâu phải ai quay phim nhiều cũng là giỏi, chủ yếu là phim cậu đóng.” Trương Cập có hơi kích động, giọng cũng nâng cao: “Cậu xem Lâu Hàn đó, một năm hai năm cũng chỉ quay có một bộ phim, không phải người ta cũng nhận được giải thưởng sao, năm nào cũng lấy giải đạo diễn xuất sắc nhất đó?!”
Bởi vì nhờ có Lộ Chỉ, nên quan hệ giữa Trương Cập với Lâu Hàn cũng tốt lên.
“Lâu đạo thật sự rất giỏi mà,” Lộ Chỉ vẫn cảm thấy có hơi hổ thẹm: “Anh Cập, tuy rằng em cũng muốn có được giải thưởng này, nhưng không phải năm ngoái em cũng nhận được một lần rồi sao? Em nghĩ dù sao cũng phải nhường cơ hội cho người khác chứ, có khả năng năm sau em không làm diễn viên nữa rồi.”
“Ai ui, tổ tông của tôi ơi, cậu để ý một chút có được không, bao nhiêu người muốn cái giải thưởng này mà không được kìa! Cậu nhìn xem Vinh Kỳ của công ty chúng ta kìa, năm trước hắn vì không nhận được giải thưởng, nên năm nay liền quay về thừa kế công ty của nhà rồi kìa! Diễn viên không có dễ làm như vậy đâu, trong buổi trao giải, cậu nhất định không được nói mấy lời này có biết không?” Trương Cập bị cậu làm cho tức chết, đứa nhỏ này sao mà ngốc như thế chứ!
Lộ Chỉ nghe xong rất muốn cười, “Vinh Kỳ phải vì không nhận được giải mà đi về làm người thừa kế, mà là do sức khỏe của chú Vinh không tốt, chuyện của Vinh gia không ai quản.”
Trương Cập không thể hiểu được chuyện của giới nhà giàu, lắc đầu nói: “Được được được, nói như thế thôi, lễ trao giải năm nay cậu nhất định phải đến!”
Cúp điện thoại.
“Tiểu Chỉ, vẫn là nam chính xuất sắc nhất? Chúc mừng chúc mừng.” Đào Đông ngồi bên cạnh cười không thôi, “Nhưng sao tôi cứ có cảm giác cậu đang cãi nhau với người đại diện của mình vậy, giải thưởng này hình như anh ấy rất quan tâm đến.”
Lộ Chỉ mím môi, kỹ thuật diễn của mình được người khác tán thành cũng cảm thấy vui vẻ, nói: “Cảm ơn. Cũng đâu có gì đâu, anh Cập chỉ hơi kích động chút thôi. Năm ngoái tôi cũng được mời đến nhưng anh ấy đâu có khẩn trương như vậy, tự nhiên năm nay lại kích động lên.”
Lộ Chỉ thật ra là không biết, lễ trao giải của năm ngoái Trương Cập vui đến muốn hỏng luôn.
Tiếc là lúc đó cậu bận sinh Mật Mật với Điềm Điềm, không đi được, Tần Tư Hoán bên cậu một bước cũng không rời, cũng không cho Trương Cập đến làm phiền cậu.
Đào Đông đột nhiên hơi nghĩ sâu xa: “Tôi nhớ lại lúc cậu mới vào đại học, cậu lúc đó còn đi đóng vai quần chúng với Khương Thời Ngạn, hiện tại cảnh ngộ của hai người đúng là một trời một vực.”
Khương Thời Ngạn gặp chuyện gì cũng tính toán tỉ mỉ, còn hay nịnh nọt, lúc hắn mới vào ký túc xá vẫn còn sống chung với mọi người rất tốt, nhưng mà lại không chấp nhận được chuyện bạn của mình giỏi hơn mình.
Cuối cùng, hắn lại chạy đi câu dẫn đạo diễn, tự hủy đi tương lai của mình.
Nếu nghiêm túc đánh giá, kỹ thuật diễn của Khương Thời Ngạn cũng không hề kém với Lộ Chỉ.
Lộ Chỉ là là thuộc dạng trời sinh, vừa đẹp vừa có tài, rất thích hợp để ăn chén cơm này; Khương Thời Ngạn tuy không bằng cậu, nhưng về mặt diễn xuất lại không hề thua kém.
“Nếu như cậu ấy chịu an phận hơn, thì cũng đâu đến nỗi như bây giờ.” Đào Đông nâng tay, ôm lấy vai Lộ Chỉ, cười: “Tiểu Chỉ, con đường này cậu đi đúng là rất thoải mái. Bất quá phía sau cậu có chỗ dựa, tôi tuy rằng rất ngưỡng mộ nhưng sẽ không đố kỵ. Tôi nghe nói tốt nghiệp xong cậu chuyển qua lĩnh vực đạo diễn hả?”
Lộ Chỉ gật đầu: “Ừ, tôi nhìn thấy Lâu Hàn tự mình viết kịch bản tự mình quay phim, đột nhiên tôi cũng rất muốn đi làm đạo diễn.”
“Nhưng làm đạo diễn không hề giống như làm diễn viên, đạo diễn chỉ là ở phía sau màn còn diễn viên thì,” Đào Đông liếc nhìn gương mặt của Lộ Chỉ, “Tiểu Chỉ cậu lớn lên đẹp như vậy, ở trong giới này cậu đã có chỗ đứng rồi, cuộc sống so với chúng tôi cũng dễ dàng hơn. Không phải ai cũng có cơ hội được đi đóng phim, cậu là người vừa có kỹ thuật diễn vừa có gương mặt, là điển hình của việc sinh ra là để ăn chén cơm này. Chuyển qua làm đạo diễn, có hơi tiếc nha.”
Lộ Chỉ rất thích nói chuyện phiếm với Đào Đông, hai người tuy rằng bằng tuổi, nhưng Đào Đông lại suy nghĩ chính chắn ở cậu.
“Cũng không có gì để tiếc,” Lộ Chỉ chống cằm, “Lúc học cao trung, bố tôi muốn cho tôi học tài chính, sau đó sẽ đi du học, cuối cùng về thừa kế công ty. Nhưng sau đó công ty nhà chúng tôi phá sản. Sau khi vào đại học, tôi vốn dĩ cũng không muốn nổi tiếng, nhưng tôi lại rất thích diễn xuất, đánh bậy đánh bạ cũng hợp mắt đạo diễn, được nhân vật tốt. Chắc là mọi người đều cảm thấy tôi lớn lên đẹp, khán giả chỉ cần nhìn gương mặt của tôi, nên cũng không có yêu cầu cao gì.”
Đào Đông ngồi đó nghe Lộ Chỉ nói, không cắt ngang mà lại ngồi rất nghiêm túc.
“Nhưng tôi vẫn luôn rất cô gắng. Lúc quay phim cũng rất nghiêm túc, cho dù là vai quần chúng hay là xác chết, tôi cảm thấy mình rất may mắn. Nhưng phần may mắn này là do tôi tự mình tìm được.” Lộ Chỉ quay đầu nhìn về phía Đào Đông: “Đối với tôi mà nói, đi làm diễn viên sẽ dễ hơn là đi làm đạo diễn, nhưng mà sống trên đời này, tôi không phải chỉ làm duy nhất một chuyện, tôi muốn làm nhiều chuyện khác hơn, để xem mình có phù hợp với nó hay không.”
Sự nghiệp diễn viên này đối với cậu mà nói thật sự là quá thuận lợi, cũng đủ làm người khác thấy đỏ mắt rồi, càng miễn bàn đến chuyện cậu mới 21 tuổi.
Lộ Chỉ đôi lúc cũng sẽ cảm thấy sợ, nhưng khi hết sợ cậu lại càng nâng cao kỹ thuật biểu diễn của mình hơn, cố gắng hóa thân vào nhân vật, khi quyết định chuyển sang làm đạo diễn, cậu cũng tốn rất nhiều thời gian để chuẩn bị, đi nghe giảng lớp đạo diễn, đến thư viện để mượn sách, còn đi thỉnh giáo Lâu Hàn nữa.
*
Ngày 1 tháng 3 lễ trao giải của đài Chanh diễn ra, Lộ Chỉ vừa lúc thi cuối kỳ xong.
Trong phòng trang điểm, thay đồ xong Lộ Chỉ liền lên xe đi với Trương Cập đến nơi diễn ra buổi lễ.
Vừa mở cửa xe ra, Lộ Chỉ liền ngẩng người.
Bên cạnh cửa xe của cậu xuất hiện một người vốn không nên xuất hiện ở đây.
Hơn 6 giờ chiều, sắc trời cũng đã dần tối, Lộ Chỉ cong môi, có hơi ngốc: “Chú?”
Người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen, rũ mi: “Đi xuống a, em ở đây thất thần cái gì.”
“Anh đến đây thì Mật Mật với Điềm Điềm phải làm sao?” Lộ Chỉ nghĩ đến đầu tiên là hai đứa nhỏ trong nhà, Tần Tư Hoán không nhà, thì bọn nhỏ ở đâu?
“Chú đưa hai đứa nhỏ cho ông bà trông ngồi,” Tần Tư Hoán nói: “Đây không phải là lần đầu tiên em tham gia lễ trao giải sao? Chú muốn đến để nhìn em.”
Lộ Chỉ còn ngồi trên xe, Trương Cập cũng đúng lúc lên tiếng “Tần tổng”, sau đó liền không lên tiếng nữa, hắn rất sợ Tần tổng đó.
Tần Tư Hoán vẫn đứng bên cạnh xe của Lộ Chỉ, hôm qua bọn họ mới nói chuyện điện thoại xong, hiện tại đã gặp mặt rồi, Lộ Chỉ rất vui vẻ nắm lấy tay của Tần Tư Hoán, “Anh Cập nói năm nay em vẫn được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc.”
“Bảo bảo giỏi quá.” Tần Tư Hoán khen cậu.wattpadtien161099
“Chú, lát nữa anh cùng đi thảm đỏ với em hả?” Lộ Chỉ hỏi.
Tần Tư Hoán ngừng lại, rũ mắt, thấp giọng nói: “Không đi cùng nhau, anh là nhà đầu tư, sẽ có người giới thiệu anh sau.”
Lộ Chỉ không phát hiện ra điểm khác thường của hắn, vui vẻ nói với hắn mấy câu, Tần Tư Hoán trước sau vẫn ôn nhu như cũ, không nhìn ra cảm xúc.
Lộ Chỉ bước xuống xe, cậu vẫy vẫy tay với Tần Tư Hoán, “Em đi trước nha?”
Người đàn ông gật đầu, cong môi: “Ừ.”
Lộ Chỉ liền thẳng lưng đi thảm đỏ.
Âu phục cậu đang mặc là do Tần Tư Hoán tài trợ, giá cả xa xỉ, là hàng thủ công, mặc trên người cậu vừa tôn dáng vừa đẹp mắt, kết hợp với gương mặt của cậu vừa xinh đẹp vừa câu người.
Âu phục ôm sát vòng eo của cậu, mông rất cong, chân vừa thẳng vừa dài, lúc cậu bước trên thảm đỏ rất có khí chất của công tử con nhà giàu.
Tần Tư Hoán cách cửa xe, không quan tâm đến dòng người tấp nập, nhìn chằm chằm Lộ Chỉ bước đi trên thảm đỏ, cuối cùng đóng của xe lại.
Thật ra hắn biết, Lộ Chỉ không thích quan hệ của hắn và cậu bị người khác biết.
Bảo bối nhỏ không thích đem đời sống cá nhân lên màn ảnh.
Nhưng mà Tần Tư Hoán lại rất muốn cho toàn thế giới biết quan hệ của hắn với Lộ Chỉ.
Hắn không cùng đi thảm đỏ với cậu, cũng coi là đồng ý với suy nghĩ của cậu.
Nhưng mà lại nhịn không được thấy hơi ủy khuất thôi.
Lộ Chỉ không có đóng nhiều phim lắm, ở trong giới người biết đến cậu không nhiều lắm, đa số điều quen trong các chương trình tống nghệ, cũng không có quen thân lắm.
Vào hội trường, đi theo nhân viên công tác ngồi vào chỗ.
Cách từ xa cậu đã nhìn thấy được Tần Tư Hoán mặc một bộ âu phục màu đen đang đi trên thảm đỏ.
Nhóm người tài trợ đa số tuổi điều không còn nhỏ, có người còn trọc cả đầu, mấy người đó đều có rất nhiều nữ minh tinh vây quanh.
Tần Tư Hoán thật sự rất thu hút sự chú ý.wattpadtien161099
Hắn tuổi còn trẻ, lại đẹp trai, lúc lạnh mặt không nói lời nào, rất hấp dẫn người khác.
Nhưng mà lại không có nữ minh tinh nào dám lên nói chuyện với hắn.
Người đàn ông nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, như là nhìn ra được ánh mắt của Lộ Chỉ, nên nghiêng người nhìn về phía bên đây.
Lộ Chỉ theo bản năng cúi đầu, đem mặt của mình giấu sau biển quảng cáo.
Đào Thanh Ứng ngồi bên cạnh cậu, nghi hoặc, hỏi: “Tiểu Chỉ, cậu sao thế?”
Tự nhiên thấy nhớ nhớ, Lộ Chỉ hơi xấu hổ cúi đầu.
Cậu đỏ mặt, không được tự nhiên nói: “Không, không sao hết.”
Đào Thanh Ứng cười một cái: “Lễ trao giải sắp bắt đầu rồi, có rất nhiều phóng viên đang chụp hình đó, cậu nhớ ngồi thẳng người, đừng để người khác chụp được khoảnh khắc không tốt.”
Lộ Chỉ nuốt nước miếng, ngồi thẳng, “Ừm.”
Trong lòng vẫn cảm thấy hơi sợ.
Cậu nhìn lén bị Tần Tư Hoán thấy rồi.
Lễ trao giải do đài Chanh tổ chức đều có rất nhiều người nổi tiếng được mời đến, chào đón minh tinh không cũng đã hơn 2 giờ rồi.
8 giờ 30 tối, lễ trao giải chính thức bắt đầu.
Hai MC đang mở màn chương trình, lại cảm ơn các nhà tài trợ, đọc tên Tần Tư Hoán xong, mới bắt đầu phần trao giải.
Làm Lộ Chỉ ngoài ý muốn nhất chính là, đạo diễn xuất sắc nhất năm nay không phải là Lâu Hàn.
Khi Phong Miễn lên sân khấu, có hơi xấu hổ gãi đầu, MC đưa micro cho hắn, hỏi hắn có cảm nghĩ gì khi nhận giải, hắn chỉ xấu hổ cười nói: “Đầu tiên, tôi muốn nói một chuyện đó là từ đó đến nay tôi chưa bao giờ tham gia lễ trao giải, nhưng mà tôi cũng rất muốn cảm nhận thử khi nhận lấy giải thưởng của Lâu Hàn. Thật ra là, tôi nghe nói giải thưởng này vốn không phải là của tôi, nghe ban tổ chức nói giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất của năm nay là muốn trao cho Lâu Hàn.”
Dưới sân khấu cười vang.
Phong Miễn khụ một tiếng, lại nói: “Tôi thừa nhận, Lâu đạo thật sự là một đạo diễn rất giỏi, tôi cũng rất thích những bộ phim mà Lâu Hàn đã quay. Tôi tiếc nuối nhất chính là, năm nay Lâu đạo lại không muốn cái giải thưởng này.”
Lộ Chỉ nhìn trên sân khấu, có hơi ngốc.
“Lâu đạo nói tác phẩm trong năm nay là tác phẩm cuối cùng của cậu ta, cậu ta nói mình nhận thưởng nhiều rồi nên muốn đem cái này nhường cho tôi.” Phong Miễn chua xót nói: “Lâu đạo chính thức lui vòng, sau này cũng sẽ không ra tác phẩm mới nữa, mấy lời này vốn dĩ do cậu ta tự mình nói, nhưng là ——”
Hắn dừng một lát, nhìn dưới sân khấu người ăn người uống.
Tuy rằng đa số mọi người đều không quan tâm đến việc đạo diễn là ai, nhưng mà Lâu Hàn thật sự rất giỏi, hắn đã tạo ra rất nhiều sản phẩm được mọi người yêu thích, cũng đã nhận được rất nhiều giải thưởng, đột nhiên nói muốn lui vòng, mọi người cũng cảm thấy hơi tiếc.
“Nhưng tại vì Lâu Hàn quá lười, hắn muốn ở nhà vẽ tranh, cho nên không có thời gian quan tâm đến chuyện khác, nên nhờ tôi đến nói một tiếng.” Phong Miễn cầm micro thật sự rất muốn cười, Lâu Hàn thật sự không quan tâm đến cái vòng này lắm, khi tham gia vào lĩnh vực này cũng không hề mang theo mục địch gì, lui vòng cũng tùy ý như thế, có lẽ hắn là một người rất tùy ý, “Cho nên, khi nhận được giải thưởng này, đầu tiên tôi nên cảm ơn Lâu đạo, sau đó là tất cả những người thân quen của tôi, và cũng cảm ơn đến vợ của tôi, đã luôn cùng tôi vượt qua rất nhiều khó khăn để có được như hiện tại.”
Phong Miễn nhìn xuống dưới sân khấu, Phong phu nhân che miệng, đôi mắt hơi ước.
Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay, cũng có người nói về Lâu Hàn.
—— “Thật đáng tiếc a, phim Lâu Hàn quay thật sự rất hay, sau này không còn cơ hội để xem nữa rồi.”
—— “Không phải, chỉ có một mình tôi là cảm thấy mắc cười sap, Lâu Hàn đem giải thưởng này nhường cho Phong Miễn, để Phong Miễn đến đây truyền lời giùm, này……”
—— “Lâu Hàn thật sự là lười hết chỗ nói.”
—— “……”
MC tiếp tục chương trình, kế tiếp là giải nam chính xuất sắc nhất.
Không ngoài dự đoán là Lộ Chỉ.
Lộ Chỉ đi lên sân khấu, ánh đèn màu trắng chiếu thẳng lên người cậu, cậu thẳng người nhận lấy micro từ trong tay MC, nhẹ giọng nói lời cảm ơn: “Rất cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi trong từng vai diễn, nhờ có mọi cùng với Lâu đạo, Phong đạo, Vương đạo, người đại diện của tôi. Nhờ có mọi người nên tôi mới được như ngày hôm nay.”
Cậu cảm ơn theo thông lệ, giọng điệu vẫn bình thường.
Nhưng mà fans nữ ngồi dưới sân khấu lại rất điên cuồng, tất cả mọi người điều biết hai năm trước Lộ Chỉ đã xuất quỹ rồi.
Cậu nói cảm ơn xong, đang chuẩn bị đi xuống.
Có fans kích động liền đứng lên, lớn tiếng hỏi: “Nai con, cậu với Tần tổng là có quan hệ gì nha!”
Nai con là biệt danh fans đặt cho Lộ Chỉ. . truyện ngôn tình
Phóng viên dưới sân khấu cũng không dám lên tiếng.
Bọn họ đều được Tần Tư Hoán dặn là không được hỏi đến chuyện này.
Nhưng mà lúc này đã có fans lên tiếng hỏi rồi.
Các phóng viên như chó dữ nhìn thấy thịt, điên cuồng đưa ống kính về phía Lộ Chỉ.
Ngoại trừ giọng nói của fans, cả hội trường yên lặng đến quỷ dị.
Phân nửa giới giải trí không ai dám đắc tội Tần tổng, hiện tại người đó đang ngồi trên hàng đầu, biểu cảm lạnh lùng, hắn không nhìn lên sân khấu, mà rũ mắt, bắt chéo chân dựa lưng vào ghế.
Hình như là không quan tâm đến vấn đề này lắm.
Nhưng mà nơi đầu gối mười ngón tau đang giao nhau đang không ngừng cử động.
MC cẩn thận quan sát sắc mặt của Tần tổng, đây là nhà đầu tư lớn nhất của bọn họ a, đắc tội không được đâu, hắn cầm lấy micro, lễ phép cười cười nói: “Hôm nay chúng ta ——”
MC vừa mới nói được một nữa, liền nhìn thấy Lộ Chỉ đang đi xuống, lại đang đi lên sân khấu một lần nữa.
Fans bên dưới không ngừng la lên, còn có người nói: “Nai con, có rất nhiều người nói cậu được Tần tổng bao dưỡng, có phải là sự thật không?!”
MC nhíu mày, cảm thấy fans nữ này chỉ số thông minh không được cao cho lắm!
Tần tổng là người có thể đắc tội được hả?!
Hắn chạy nhanh hoà giải, cười nói: “Tất cả chúng tôi đều biết, Nai con, từ……”
Trước mặt hắn bỗng xuất hiện một bàn tay, đầu ngón tay thon dài sạch sẽ, xương ngón tay rõ ràng, mu bàn tay trắng nõn, là một bàn tay rất đẹp.
Giọng nói của MC ngừng lại, liền nghe được giọng nói ôn hòa của thiếu niên: “Có thể cho tôi mượn micro không?”
MC ngơ ngác đưa micro cho cậu.
Lộ Chỉ vươn tay cầm micro.
Cậu dường như sinh ra là dành cho sân khấu, khí chất ôn nhu lại cấm dục, thật sự rất câu người.
Tần Tư Hoán nâng mắt nhìn lên sân khấu, bộ dáng không để ý bắt chéo chân cũng nghiêm túc lên, hầu kết hắn lăn lăn, vẫn là bộ dáng không để ý.
Lộ Chỉ đứng giữa sân khấu, tay cầm micro thanh giọng nói, “Chuyện là, Tần tổng không có bao dưỡng tôi.”
Dưới sân khấu ồn ào lên, fans nữ kia cầm loa nói tiếng, “Chẳng lẽ là cậu bao dưỡng Tần tổng hả?!”
Lộ Chỉ rũ mắt cười, cậu nhìn về phía Tần Tư Hoán đang ngồi dưới sân khấu, nhẹ giọng nói: “Tần tổng đang ngồi ở kia. Tôi nói với mọi người một tiếng, anh ấy là người yêu của tôi.”
Cậu đứng trên sân khấu, tất cả mọi ánh mắt đều nhìn về phía cậu.
Tần Tư Hoán nhớ lại Lộ Chỉ lúc còn học sơ trung, ở trên sân khấu đánh đàn dương cầm, cậu cũng nhìn xuống sân khấu, nhưng lúc đó là gật đài với Sầm Tề Viễn.
Nhưng mà hiện tại cậu đang cầm micro, cũng nhìn xuống dưới sân khấu, nói với mọi người, hắn là người yêu của cậu.
Bộ điện ảnh này có rất nhiều diễn viên, tình huống cũng được biến đổi liên tục, không xem kỹ là không hề biết được kẻ nào là người tốt kẻ nào là xấu. Ngay cả vai chính cũng là người biến đổi linh hoạt hai mặt của mình.
《Hai mặt 》 công chiếu vào tháng 11, doanh thu bán vé hoàn toàn bùng nổ.
Kỹ thuật của diễn viên không có chỗ chê, cốt truyện được biến hóa liên tục, vừa mạo hiểm lại kích thích, điểm quan trọng là nam chính đẹp trai khỏi bàn.
Lộ Chỉ không hề bất ngờ khi càng thêm nổi tiếng.
Đây là bộ phim điện ảnh thứ hai cậu quay, trong khi các bạn cùng tuổi còn đang lo sợ vì không có vai diễn, thì cậu đã được đứng ở vị trí rất cao rồi.
Đại học năm tư không có nhiều khóa lắm, nhưng đây là thời điểm để chuẩn bị cho lúc tốt nghiệp. Sinh viên khóa biểu diễn cũng phải chuẩn bị tiết mục để ra mắt. Nửa học kỳ này, Lộ Chỉ nhận một vai nhỏ trong phim của Phong Miễn, coi như là vào vai khách mời, cũng có ghi hình một chương trình tống nghệ.
Tháng 12, cậu quay lại trường để thi cuối kỳ, đồng thời tập luyện với bạn học để chuẩn bị cho tiết mục sắp tới.
Bắc Kinh đã bắt đầu vào đông, tuyết cũng đã rơi.
Lúc Lộ Chỉ đang ngồi trang điểm với Đào Đông thì nhận được điện thoại của Trương Cập.
“Tiểu Chỉ, năm nay đài Chanh có tổ chức một buổi lễ trao giải, có gửi thư mời cho cậu, cậu muốn đi không?”
Trương Cập cũng đã ra dáng người đại diện kim bài, lúc nói chuyện cũng không hề to tiếng nữa. Trong tay hắn cũng đã có thêm hai nghệ sĩ mới, không còn giống như là lúc trước, chỉ dẫn dắt một mình Lộ Chỉ.
Hiện tại Lộ Chỉ cũng không quan tâm lắm đến việc đi đóng phim, nên lịch trình của cậu cũng không nhiều, phần lớn thời gian đều tập trung vào việc học nâng cao kỹ năng diễn xuất của mình.
Lộ Chỉ cũng đã nói với Trương Cập cậu chỉ đóng phim một hai năm nữa thôi, sau đó cậu liền chuyển sang làm đạo diễn.
Đào Đông thò đầu qua trêu ghẹo: “Ai đó? Có phải là chú Tần của cậu hay không?”
“Không phải.” Lộ Chỉ liếc hắn, hỏi Trương Cập: “Anh Cập, lễ trao giải diễn ra khi nào?”
“Ngày 1 tháng 3 và ngày 6 tháng 8. Tiểu Chỉ quan hệ của chúng ta tốt nên anh mới nói cho cậu đó,” Trương Cập thấp giọng, “Cậu đừng có đi nói với người khác đó?”
“Em đang ở cạnh bạn học.”
“Được rồi, cũng không có gì. Vừa nãy tôi có nghe lén cấp trên nói chuyện, bọn họ nói nam chính năm nay vẫn là cậu. Này, năm trước cậu đã không đi rồi, năm nay mà không đi nữa ban tổ chức rất xấu hổ đó, cậu thấy đúng không?”
Lộ Chỉ chớp mắt, nghi ngờ nói: “Vẫn là em sao? Nhưng năm nay em chỉ quay có một bộ phim thôi.”
“Đâu phải ai quay phim nhiều cũng là giỏi, chủ yếu là phim cậu đóng.” Trương Cập có hơi kích động, giọng cũng nâng cao: “Cậu xem Lâu Hàn đó, một năm hai năm cũng chỉ quay có một bộ phim, không phải người ta cũng nhận được giải thưởng sao, năm nào cũng lấy giải đạo diễn xuất sắc nhất đó?!”
Bởi vì nhờ có Lộ Chỉ, nên quan hệ giữa Trương Cập với Lâu Hàn cũng tốt lên.
“Lâu đạo thật sự rất giỏi mà,” Lộ Chỉ vẫn cảm thấy có hơi hổ thẹm: “Anh Cập, tuy rằng em cũng muốn có được giải thưởng này, nhưng không phải năm ngoái em cũng nhận được một lần rồi sao? Em nghĩ dù sao cũng phải nhường cơ hội cho người khác chứ, có khả năng năm sau em không làm diễn viên nữa rồi.”
“Ai ui, tổ tông của tôi ơi, cậu để ý một chút có được không, bao nhiêu người muốn cái giải thưởng này mà không được kìa! Cậu nhìn xem Vinh Kỳ của công ty chúng ta kìa, năm trước hắn vì không nhận được giải thưởng, nên năm nay liền quay về thừa kế công ty của nhà rồi kìa! Diễn viên không có dễ làm như vậy đâu, trong buổi trao giải, cậu nhất định không được nói mấy lời này có biết không?” Trương Cập bị cậu làm cho tức chết, đứa nhỏ này sao mà ngốc như thế chứ!
Lộ Chỉ nghe xong rất muốn cười, “Vinh Kỳ phải vì không nhận được giải mà đi về làm người thừa kế, mà là do sức khỏe của chú Vinh không tốt, chuyện của Vinh gia không ai quản.”
Trương Cập không thể hiểu được chuyện của giới nhà giàu, lắc đầu nói: “Được được được, nói như thế thôi, lễ trao giải năm nay cậu nhất định phải đến!”
Cúp điện thoại.
“Tiểu Chỉ, vẫn là nam chính xuất sắc nhất? Chúc mừng chúc mừng.” Đào Đông ngồi bên cạnh cười không thôi, “Nhưng sao tôi cứ có cảm giác cậu đang cãi nhau với người đại diện của mình vậy, giải thưởng này hình như anh ấy rất quan tâm đến.”
Lộ Chỉ mím môi, kỹ thuật diễn của mình được người khác tán thành cũng cảm thấy vui vẻ, nói: “Cảm ơn. Cũng đâu có gì đâu, anh Cập chỉ hơi kích động chút thôi. Năm ngoái tôi cũng được mời đến nhưng anh ấy đâu có khẩn trương như vậy, tự nhiên năm nay lại kích động lên.”
Lộ Chỉ thật ra là không biết, lễ trao giải của năm ngoái Trương Cập vui đến muốn hỏng luôn.
Tiếc là lúc đó cậu bận sinh Mật Mật với Điềm Điềm, không đi được, Tần Tư Hoán bên cậu một bước cũng không rời, cũng không cho Trương Cập đến làm phiền cậu.
Đào Đông đột nhiên hơi nghĩ sâu xa: “Tôi nhớ lại lúc cậu mới vào đại học, cậu lúc đó còn đi đóng vai quần chúng với Khương Thời Ngạn, hiện tại cảnh ngộ của hai người đúng là một trời một vực.”
Khương Thời Ngạn gặp chuyện gì cũng tính toán tỉ mỉ, còn hay nịnh nọt, lúc hắn mới vào ký túc xá vẫn còn sống chung với mọi người rất tốt, nhưng mà lại không chấp nhận được chuyện bạn của mình giỏi hơn mình.
Cuối cùng, hắn lại chạy đi câu dẫn đạo diễn, tự hủy đi tương lai của mình.
Nếu nghiêm túc đánh giá, kỹ thuật diễn của Khương Thời Ngạn cũng không hề kém với Lộ Chỉ.
Lộ Chỉ là là thuộc dạng trời sinh, vừa đẹp vừa có tài, rất thích hợp để ăn chén cơm này; Khương Thời Ngạn tuy không bằng cậu, nhưng về mặt diễn xuất lại không hề thua kém.
“Nếu như cậu ấy chịu an phận hơn, thì cũng đâu đến nỗi như bây giờ.” Đào Đông nâng tay, ôm lấy vai Lộ Chỉ, cười: “Tiểu Chỉ, con đường này cậu đi đúng là rất thoải mái. Bất quá phía sau cậu có chỗ dựa, tôi tuy rằng rất ngưỡng mộ nhưng sẽ không đố kỵ. Tôi nghe nói tốt nghiệp xong cậu chuyển qua lĩnh vực đạo diễn hả?”
Lộ Chỉ gật đầu: “Ừ, tôi nhìn thấy Lâu Hàn tự mình viết kịch bản tự mình quay phim, đột nhiên tôi cũng rất muốn đi làm đạo diễn.”
“Nhưng làm đạo diễn không hề giống như làm diễn viên, đạo diễn chỉ là ở phía sau màn còn diễn viên thì,” Đào Đông liếc nhìn gương mặt của Lộ Chỉ, “Tiểu Chỉ cậu lớn lên đẹp như vậy, ở trong giới này cậu đã có chỗ đứng rồi, cuộc sống so với chúng tôi cũng dễ dàng hơn. Không phải ai cũng có cơ hội được đi đóng phim, cậu là người vừa có kỹ thuật diễn vừa có gương mặt, là điển hình của việc sinh ra là để ăn chén cơm này. Chuyển qua làm đạo diễn, có hơi tiếc nha.”
Lộ Chỉ rất thích nói chuyện phiếm với Đào Đông, hai người tuy rằng bằng tuổi, nhưng Đào Đông lại suy nghĩ chính chắn ở cậu.
“Cũng không có gì để tiếc,” Lộ Chỉ chống cằm, “Lúc học cao trung, bố tôi muốn cho tôi học tài chính, sau đó sẽ đi du học, cuối cùng về thừa kế công ty. Nhưng sau đó công ty nhà chúng tôi phá sản. Sau khi vào đại học, tôi vốn dĩ cũng không muốn nổi tiếng, nhưng tôi lại rất thích diễn xuất, đánh bậy đánh bạ cũng hợp mắt đạo diễn, được nhân vật tốt. Chắc là mọi người đều cảm thấy tôi lớn lên đẹp, khán giả chỉ cần nhìn gương mặt của tôi, nên cũng không có yêu cầu cao gì.”
Đào Đông ngồi đó nghe Lộ Chỉ nói, không cắt ngang mà lại ngồi rất nghiêm túc.
“Nhưng tôi vẫn luôn rất cô gắng. Lúc quay phim cũng rất nghiêm túc, cho dù là vai quần chúng hay là xác chết, tôi cảm thấy mình rất may mắn. Nhưng phần may mắn này là do tôi tự mình tìm được.” Lộ Chỉ quay đầu nhìn về phía Đào Đông: “Đối với tôi mà nói, đi làm diễn viên sẽ dễ hơn là đi làm đạo diễn, nhưng mà sống trên đời này, tôi không phải chỉ làm duy nhất một chuyện, tôi muốn làm nhiều chuyện khác hơn, để xem mình có phù hợp với nó hay không.”
Sự nghiệp diễn viên này đối với cậu mà nói thật sự là quá thuận lợi, cũng đủ làm người khác thấy đỏ mắt rồi, càng miễn bàn đến chuyện cậu mới 21 tuổi.
Lộ Chỉ đôi lúc cũng sẽ cảm thấy sợ, nhưng khi hết sợ cậu lại càng nâng cao kỹ thuật biểu diễn của mình hơn, cố gắng hóa thân vào nhân vật, khi quyết định chuyển sang làm đạo diễn, cậu cũng tốn rất nhiều thời gian để chuẩn bị, đi nghe giảng lớp đạo diễn, đến thư viện để mượn sách, còn đi thỉnh giáo Lâu Hàn nữa.
*
Ngày 1 tháng 3 lễ trao giải của đài Chanh diễn ra, Lộ Chỉ vừa lúc thi cuối kỳ xong.
Trong phòng trang điểm, thay đồ xong Lộ Chỉ liền lên xe đi với Trương Cập đến nơi diễn ra buổi lễ.
Vừa mở cửa xe ra, Lộ Chỉ liền ngẩng người.
Bên cạnh cửa xe của cậu xuất hiện một người vốn không nên xuất hiện ở đây.
Hơn 6 giờ chiều, sắc trời cũng đã dần tối, Lộ Chỉ cong môi, có hơi ngốc: “Chú?”
Người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen, rũ mi: “Đi xuống a, em ở đây thất thần cái gì.”
“Anh đến đây thì Mật Mật với Điềm Điềm phải làm sao?” Lộ Chỉ nghĩ đến đầu tiên là hai đứa nhỏ trong nhà, Tần Tư Hoán không nhà, thì bọn nhỏ ở đâu?
“Chú đưa hai đứa nhỏ cho ông bà trông ngồi,” Tần Tư Hoán nói: “Đây không phải là lần đầu tiên em tham gia lễ trao giải sao? Chú muốn đến để nhìn em.”
Lộ Chỉ còn ngồi trên xe, Trương Cập cũng đúng lúc lên tiếng “Tần tổng”, sau đó liền không lên tiếng nữa, hắn rất sợ Tần tổng đó.
Tần Tư Hoán vẫn đứng bên cạnh xe của Lộ Chỉ, hôm qua bọn họ mới nói chuyện điện thoại xong, hiện tại đã gặp mặt rồi, Lộ Chỉ rất vui vẻ nắm lấy tay của Tần Tư Hoán, “Anh Cập nói năm nay em vẫn được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc.”
“Bảo bảo giỏi quá.” Tần Tư Hoán khen cậu.wattpadtien161099
“Chú, lát nữa anh cùng đi thảm đỏ với em hả?” Lộ Chỉ hỏi.
Tần Tư Hoán ngừng lại, rũ mắt, thấp giọng nói: “Không đi cùng nhau, anh là nhà đầu tư, sẽ có người giới thiệu anh sau.”
Lộ Chỉ không phát hiện ra điểm khác thường của hắn, vui vẻ nói với hắn mấy câu, Tần Tư Hoán trước sau vẫn ôn nhu như cũ, không nhìn ra cảm xúc.
Lộ Chỉ bước xuống xe, cậu vẫy vẫy tay với Tần Tư Hoán, “Em đi trước nha?”
Người đàn ông gật đầu, cong môi: “Ừ.”
Lộ Chỉ liền thẳng lưng đi thảm đỏ.
Âu phục cậu đang mặc là do Tần Tư Hoán tài trợ, giá cả xa xỉ, là hàng thủ công, mặc trên người cậu vừa tôn dáng vừa đẹp mắt, kết hợp với gương mặt của cậu vừa xinh đẹp vừa câu người.
Âu phục ôm sát vòng eo của cậu, mông rất cong, chân vừa thẳng vừa dài, lúc cậu bước trên thảm đỏ rất có khí chất của công tử con nhà giàu.
Tần Tư Hoán cách cửa xe, không quan tâm đến dòng người tấp nập, nhìn chằm chằm Lộ Chỉ bước đi trên thảm đỏ, cuối cùng đóng của xe lại.
Thật ra hắn biết, Lộ Chỉ không thích quan hệ của hắn và cậu bị người khác biết.
Bảo bối nhỏ không thích đem đời sống cá nhân lên màn ảnh.
Nhưng mà Tần Tư Hoán lại rất muốn cho toàn thế giới biết quan hệ của hắn với Lộ Chỉ.
Hắn không cùng đi thảm đỏ với cậu, cũng coi là đồng ý với suy nghĩ của cậu.
Nhưng mà lại nhịn không được thấy hơi ủy khuất thôi.
Lộ Chỉ không có đóng nhiều phim lắm, ở trong giới người biết đến cậu không nhiều lắm, đa số điều quen trong các chương trình tống nghệ, cũng không có quen thân lắm.
Vào hội trường, đi theo nhân viên công tác ngồi vào chỗ.
Cách từ xa cậu đã nhìn thấy được Tần Tư Hoán mặc một bộ âu phục màu đen đang đi trên thảm đỏ.
Nhóm người tài trợ đa số tuổi điều không còn nhỏ, có người còn trọc cả đầu, mấy người đó đều có rất nhiều nữ minh tinh vây quanh.
Tần Tư Hoán thật sự rất thu hút sự chú ý.wattpadtien161099
Hắn tuổi còn trẻ, lại đẹp trai, lúc lạnh mặt không nói lời nào, rất hấp dẫn người khác.
Nhưng mà lại không có nữ minh tinh nào dám lên nói chuyện với hắn.
Người đàn ông nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, như là nhìn ra được ánh mắt của Lộ Chỉ, nên nghiêng người nhìn về phía bên đây.
Lộ Chỉ theo bản năng cúi đầu, đem mặt của mình giấu sau biển quảng cáo.
Đào Thanh Ứng ngồi bên cạnh cậu, nghi hoặc, hỏi: “Tiểu Chỉ, cậu sao thế?”
Tự nhiên thấy nhớ nhớ, Lộ Chỉ hơi xấu hổ cúi đầu.
Cậu đỏ mặt, không được tự nhiên nói: “Không, không sao hết.”
Đào Thanh Ứng cười một cái: “Lễ trao giải sắp bắt đầu rồi, có rất nhiều phóng viên đang chụp hình đó, cậu nhớ ngồi thẳng người, đừng để người khác chụp được khoảnh khắc không tốt.”
Lộ Chỉ nuốt nước miếng, ngồi thẳng, “Ừm.”
Trong lòng vẫn cảm thấy hơi sợ.
Cậu nhìn lén bị Tần Tư Hoán thấy rồi.
Lễ trao giải do đài Chanh tổ chức đều có rất nhiều người nổi tiếng được mời đến, chào đón minh tinh không cũng đã hơn 2 giờ rồi.
8 giờ 30 tối, lễ trao giải chính thức bắt đầu.
Hai MC đang mở màn chương trình, lại cảm ơn các nhà tài trợ, đọc tên Tần Tư Hoán xong, mới bắt đầu phần trao giải.
Làm Lộ Chỉ ngoài ý muốn nhất chính là, đạo diễn xuất sắc nhất năm nay không phải là Lâu Hàn.
Khi Phong Miễn lên sân khấu, có hơi xấu hổ gãi đầu, MC đưa micro cho hắn, hỏi hắn có cảm nghĩ gì khi nhận giải, hắn chỉ xấu hổ cười nói: “Đầu tiên, tôi muốn nói một chuyện đó là từ đó đến nay tôi chưa bao giờ tham gia lễ trao giải, nhưng mà tôi cũng rất muốn cảm nhận thử khi nhận lấy giải thưởng của Lâu Hàn. Thật ra là, tôi nghe nói giải thưởng này vốn không phải là của tôi, nghe ban tổ chức nói giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất của năm nay là muốn trao cho Lâu Hàn.”
Dưới sân khấu cười vang.
Phong Miễn khụ một tiếng, lại nói: “Tôi thừa nhận, Lâu đạo thật sự là một đạo diễn rất giỏi, tôi cũng rất thích những bộ phim mà Lâu Hàn đã quay. Tôi tiếc nuối nhất chính là, năm nay Lâu đạo lại không muốn cái giải thưởng này.”
Lộ Chỉ nhìn trên sân khấu, có hơi ngốc.
“Lâu đạo nói tác phẩm trong năm nay là tác phẩm cuối cùng của cậu ta, cậu ta nói mình nhận thưởng nhiều rồi nên muốn đem cái này nhường cho tôi.” Phong Miễn chua xót nói: “Lâu đạo chính thức lui vòng, sau này cũng sẽ không ra tác phẩm mới nữa, mấy lời này vốn dĩ do cậu ta tự mình nói, nhưng là ——”
Hắn dừng một lát, nhìn dưới sân khấu người ăn người uống.
Tuy rằng đa số mọi người đều không quan tâm đến việc đạo diễn là ai, nhưng mà Lâu Hàn thật sự rất giỏi, hắn đã tạo ra rất nhiều sản phẩm được mọi người yêu thích, cũng đã nhận được rất nhiều giải thưởng, đột nhiên nói muốn lui vòng, mọi người cũng cảm thấy hơi tiếc.
“Nhưng tại vì Lâu Hàn quá lười, hắn muốn ở nhà vẽ tranh, cho nên không có thời gian quan tâm đến chuyện khác, nên nhờ tôi đến nói một tiếng.” Phong Miễn cầm micro thật sự rất muốn cười, Lâu Hàn thật sự không quan tâm đến cái vòng này lắm, khi tham gia vào lĩnh vực này cũng không hề mang theo mục địch gì, lui vòng cũng tùy ý như thế, có lẽ hắn là một người rất tùy ý, “Cho nên, khi nhận được giải thưởng này, đầu tiên tôi nên cảm ơn Lâu đạo, sau đó là tất cả những người thân quen của tôi, và cũng cảm ơn đến vợ của tôi, đã luôn cùng tôi vượt qua rất nhiều khó khăn để có được như hiện tại.”
Phong Miễn nhìn xuống dưới sân khấu, Phong phu nhân che miệng, đôi mắt hơi ước.
Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay, cũng có người nói về Lâu Hàn.
—— “Thật đáng tiếc a, phim Lâu Hàn quay thật sự rất hay, sau này không còn cơ hội để xem nữa rồi.”
—— “Không phải, chỉ có một mình tôi là cảm thấy mắc cười sap, Lâu Hàn đem giải thưởng này nhường cho Phong Miễn, để Phong Miễn đến đây truyền lời giùm, này……”
—— “Lâu Hàn thật sự là lười hết chỗ nói.”
—— “……”
MC tiếp tục chương trình, kế tiếp là giải nam chính xuất sắc nhất.
Không ngoài dự đoán là Lộ Chỉ.
Lộ Chỉ đi lên sân khấu, ánh đèn màu trắng chiếu thẳng lên người cậu, cậu thẳng người nhận lấy micro từ trong tay MC, nhẹ giọng nói lời cảm ơn: “Rất cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi trong từng vai diễn, nhờ có mọi cùng với Lâu đạo, Phong đạo, Vương đạo, người đại diện của tôi. Nhờ có mọi người nên tôi mới được như ngày hôm nay.”
Cậu cảm ơn theo thông lệ, giọng điệu vẫn bình thường.
Nhưng mà fans nữ ngồi dưới sân khấu lại rất điên cuồng, tất cả mọi người điều biết hai năm trước Lộ Chỉ đã xuất quỹ rồi.
Cậu nói cảm ơn xong, đang chuẩn bị đi xuống.
Có fans kích động liền đứng lên, lớn tiếng hỏi: “Nai con, cậu với Tần tổng là có quan hệ gì nha!”
Nai con là biệt danh fans đặt cho Lộ Chỉ. . truyện ngôn tình
Phóng viên dưới sân khấu cũng không dám lên tiếng.
Bọn họ đều được Tần Tư Hoán dặn là không được hỏi đến chuyện này.
Nhưng mà lúc này đã có fans lên tiếng hỏi rồi.
Các phóng viên như chó dữ nhìn thấy thịt, điên cuồng đưa ống kính về phía Lộ Chỉ.
Ngoại trừ giọng nói của fans, cả hội trường yên lặng đến quỷ dị.
Phân nửa giới giải trí không ai dám đắc tội Tần tổng, hiện tại người đó đang ngồi trên hàng đầu, biểu cảm lạnh lùng, hắn không nhìn lên sân khấu, mà rũ mắt, bắt chéo chân dựa lưng vào ghế.
Hình như là không quan tâm đến vấn đề này lắm.
Nhưng mà nơi đầu gối mười ngón tau đang giao nhau đang không ngừng cử động.
MC cẩn thận quan sát sắc mặt của Tần tổng, đây là nhà đầu tư lớn nhất của bọn họ a, đắc tội không được đâu, hắn cầm lấy micro, lễ phép cười cười nói: “Hôm nay chúng ta ——”
MC vừa mới nói được một nữa, liền nhìn thấy Lộ Chỉ đang đi xuống, lại đang đi lên sân khấu một lần nữa.
Fans bên dưới không ngừng la lên, còn có người nói: “Nai con, có rất nhiều người nói cậu được Tần tổng bao dưỡng, có phải là sự thật không?!”
MC nhíu mày, cảm thấy fans nữ này chỉ số thông minh không được cao cho lắm!
Tần tổng là người có thể đắc tội được hả?!
Hắn chạy nhanh hoà giải, cười nói: “Tất cả chúng tôi đều biết, Nai con, từ……”
Trước mặt hắn bỗng xuất hiện một bàn tay, đầu ngón tay thon dài sạch sẽ, xương ngón tay rõ ràng, mu bàn tay trắng nõn, là một bàn tay rất đẹp.
Giọng nói của MC ngừng lại, liền nghe được giọng nói ôn hòa của thiếu niên: “Có thể cho tôi mượn micro không?”
MC ngơ ngác đưa micro cho cậu.
Lộ Chỉ vươn tay cầm micro.
Cậu dường như sinh ra là dành cho sân khấu, khí chất ôn nhu lại cấm dục, thật sự rất câu người.
Tần Tư Hoán nâng mắt nhìn lên sân khấu, bộ dáng không để ý bắt chéo chân cũng nghiêm túc lên, hầu kết hắn lăn lăn, vẫn là bộ dáng không để ý.
Lộ Chỉ đứng giữa sân khấu, tay cầm micro thanh giọng nói, “Chuyện là, Tần tổng không có bao dưỡng tôi.”
Dưới sân khấu ồn ào lên, fans nữ kia cầm loa nói tiếng, “Chẳng lẽ là cậu bao dưỡng Tần tổng hả?!”
Lộ Chỉ rũ mắt cười, cậu nhìn về phía Tần Tư Hoán đang ngồi dưới sân khấu, nhẹ giọng nói: “Tần tổng đang ngồi ở kia. Tôi nói với mọi người một tiếng, anh ấy là người yêu của tôi.”
Cậu đứng trên sân khấu, tất cả mọi ánh mắt đều nhìn về phía cậu.
Tần Tư Hoán nhớ lại Lộ Chỉ lúc còn học sơ trung, ở trên sân khấu đánh đàn dương cầm, cậu cũng nhìn xuống sân khấu, nhưng lúc đó là gật đài với Sầm Tề Viễn.
Nhưng mà hiện tại cậu đang cầm micro, cũng nhìn xuống dưới sân khấu, nói với mọi người, hắn là người yêu của cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.