Chương 37: Trí Mạng Nữ Nhân (2)
Đường Ngọc
05/01/2022
Vtrans: Jang Jang
Edit: Monei
Ngày hôm sau là thứ hai, ngày mà ai đi làm cũng ghét.
Giang Ly Ly bị ép phải từ bỏ mộng tưởng "Trí mạng nữ nhân", ngoan ngoãn đi làm một luật sư thực tập.
Đến Luật sở, cô đưa cho Kim Du một túi trang điểm.
Cô đã hứa với Kim Du, muốn cho cô ấy một chút đồ trang điểm.
Kim Du mở ra túi ra xem —— Cái này không phải một chút đồ, rõ ràng là một đống đồ a!
Cô ấy kém chút nữa muốn đem trả lại cho Giang Ly Ly: "Nhiều như vậy?"
"Thử nhiều loại mới biết được cái nào thích hợp nhất với mình a." Giang Ly Ly cười nói, "Cậu nếu là muốn cám ơn mình, thì mời mình đi ăn cơm trưa đi?"
"Không thành vấn đề!"
Kim Du không quên nhắc nhở Giang Ly Ly chuẩn bị tư liệu làm chứng chỉ thực tập.
Có chứng chỉ thực tập, các cô thực tập mới hữu hiệu a.
Chỉ chốc lát sau, luật sư khác trong tổ lục đục tới, Giang Ly Ly và Kim Du đều được bàn giao công việc, hai người chạy không ngừng đến phòng hành chính tài vụ, thỉnh thoảng còn làm ở máy photocopy.
Bận đến hơn mười hai giờ, cả hai cuối cùng cũng có thời gian nghỉ, đang chuẩn bị đi ăn cơm, Dương luật sư liền từ văn phòng ra ——
"Các cô còn đang? Vừa vặn, giúp tôi đi cục Công Thương làm một chuyện." Dương luật sư nói xong, đưa ra một phần văn kiện.
Kim Du tiếp nhận lấy, cẩn thận nhắc nhở nói: "Dương luật sư, lúc này cục Công Thương tan việc, chúng ta. . . . . ."
"A, không phải để các cô bây giờ đi." Dương luật sư nhìn đồng hồ trên tay một chút, "Còn chưa ăn cơm sao? Cơm nước xong xuôi rồi đi."
"Được a." Kim Du cười tươi một tiếng, "Cảm ơn Dương luật sư."
Dương luật sư thuận miệng “Ừ" một tiếng, sải bước đi.
Giang Ly Ly và Kim Du không chần chừ mở văn kiện, nhìn một chút, cùng nhau lộ ra vẻ mặt thất vọng —— Lại là một công việc không có chút kỹ thuật nào, không khác gì chân chạy việc a.
"Ông trời ơi!" Kim Du ôm văn kiện, biểu lộ vẻ mặt muốn khóc, "Toàn bộ kỳ thực tập chúng ta đều làm những việc này sao?"
"Sẽ không." Giang Ly Ly nói, "Luật sư phụ giáo có trách nhiệm với luật sư thực tập theo văn bản quy định rõ ràng, Dương luật sư là luật sư lớn tuổi, hắn biết rõ mình hẳn là phải làm gì với chúng ta. Chúng ta không cần phải gấp gáp, trước tiên làm quen tiết tấu cùng quá trình công việc của tổ, sau đó mới chuẩn bị làm bản án."
Dưới sự cổ vũ của Giang Ly Ly, Kim Du cũng hồi sinh lại sức sống, kéo tay lại Giang Ly Ly: "Đi, mang cậu đi ăn bột gạo!"
Kim Du là một người nghiện ăn hàng, trước khi đi làm cô ấy đã tìm hết trên mạng Internet những hàng quán ngon ở gần Luật sở, cửa hàng bột gạo này đứng đầu trong bảng xếp hạng mà cô ấy muốn ăn.
Cửa hàng làm ăn khá thuận lời, vào giờ cao điểm thường không có một vị trí trống không.
Giang Ly Ly và Kim Du gọi xong món ăn, đợi mười mấy phút mới có chỗ ngồi.
Các cô vừa ngồi xuống, Giang Ly Ly liền nghe thấy có người gọi:
"Ly Ly!"
Thanh âm không thể quen thuộc hơn.
Giang Ly Ly nghe thấy nội tâm của mình phát ra một trận tiếng cười trào phúng ——
Cao ốc Quốc Kim cùng tập đoàn Diệp thị bất quá khoảng cách có một cước chân ga, cô nghĩ tới về sau có thể sẽ đụng phải Diệp Gia Diễn hoặc là Trang Nhã Nghiên, chỉ là không nghĩ nhanh như vậy.
Giang Ly Ly giả bộ dáng vẻ điềm nhiên như không có việc gì, theo tiếng nhìn qua, ánh mắt vượt qua bả vai Trang Nhã Nghiên, trông thấy Chu Dương Thanh đang vẫy tay về phía cô.
Trong nội tâm cô hoảng hốt ——
Trang Nhã Nghiên giả tạo dưới lớp vỏ bọc là bạn tốt, một mực gọi tên của cô.
Nhưng Chu Dương Thanh không giống, mà kêu một tiếng "Phu nhân", cô cũng không biết phải giải thích thế nào với Kim Du.
Loại tình huống này, cô chỉ có thể chủ động!
Giang Ly Ly vẫy gọi ra hiệu Trang Nhã Nghiên cùng Chu Dương Thanh tới, một bên thấp giọng nói cho Kim Du: "Bọn hắn là đồng nghiệp của chồng mình."
Chu Dương Thanh và Trang Nhã Nghiên ngồi xuống phía đối diện, Giang Ly Ly vượt lên trước mở miệng: "Dương Thanh, Nhã Nghiên, thật là trùng hợp nha!"
Chu Dương Thanh sửng sốt một chút, xém chút xé nát lá phiếu trong tay.
Phu nhân thế mà trực tiếp kêu tên của hắn —— Đây là tình huống như thế nào a?
Trang Nhã Nghiên rất bình tĩnh, dùng chân đụng đụng Chu Dương Thanh, ra hiệu hắn tỉnh táo, nhìn sang Kim Du hỏi: "Ly Ly, đây là đồng nghiệp của cô sao?"
"Ờ, chúng tôi đều là luật sư thực tập Hằng Tín." Giang Ly Ly đóng vai trò trung gian giới thiệu ba người biết nhau.
Kim Du với ai đều như quen thuộc, hỏi: "Mọi người ở tập đoàn Diệp thị làm ở bộ phận nào a?"
Chu Dương Thanh lanh mồm lanh miệng nói: "Tôi là trợ lý Diệp tổng chúng ta, vị mỹ nữ kia là thư ký Diệp tổng."
Người bên cạnh vị Diệp Tổng kia, nhất định rất lợi hại!
Kim Du hướng hai người bọn họ cặp mắt kính nể, tiếp lấy nhìn về phía Giang Ly Ly ——
Giang Ly Ly uống một hớp, một mặt bình tĩnh nói: "Chồng mình cũng là trợ lý Diệp tổng!"
"Khục!" Chu Dương Thanh rốt cuộc minh bạch tới tình huống sẽ như thế nào, bị sặc.
"Dương Thanh," Giang Ly Ly đưa cho Chu Dương Thanh một tờ giấy, "Anh cẩn thận một chút a."
Chu Dương Thanh nhận lấy tờ giấy, một bên gật đầu, một bên lau khóe miệng, cuối cùng tự uống nước tự an ủi.
Cơm nước xong xuôi, Giang Ly Ly cùng Kim Du đi cục Công Thương, Chu Dương Thanh và Trang Nhã Nghiên thì về công ty.
Chu Dương Thanh vừa lái xe một bên buồn bực: "Trang thư ký, phu nhân vì cái gì mà không dám nói chồng mình là Diệp tổng chúng ta a?"
Trang Nhã Nghiên lướt ngón tay mảnh khảnh trên màn hình, thản nhiên nói: "Cô ấy luôn luôn rất khiêm tốn."
Chu Dương Thanh ngẫm lại cũng là, trở lại công ty, hắn quyết định đem chuyện này nói cho Diệp tổng bọn hắn.
Diệp Gia Diễn ở công ty ăn cơm trưa, ăn xong liền uống cà phê, không có thời gian nghỉ ngơi, liền tiếp tục công việc.
Chu Dương Thanh tiến đến muốn cùng hắn nói chút chuyện, cuối cùng ở trước bàn làm việc của hắn bồi hồi, không nói lời nào cũng không đi, trên mặt liền viết lên Hai chữ "khó xử".
Diệp Gia Diễn trực tiếp hỏi: "Chuyện gì?"
Cơ hội tới!
Chu Dương Thanh không kịp chờ đợi thốt ra: "Diệp tổng, tôi cùng Trang thư ký đi một quán ăn, gặp phu nhân, cô ấy cùng đồng nghiệp cũng ở nơi đó ăn. A, anh yên tâm, là đồng nghiệp nữ."
Diệp Gia Diễn cũng không ngẩng đầu lên: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó. . . . . ." Chu Dương Thanh cười hắc hắc, "Phu nhân không thừa nhận có quan hệ cùng với anh a!"
Động tác trên tay Diệp Gia Diễn dừng lại, ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng, thanh âm yếu ớt: "Nói hết lời."
"A, là như vậy ——" Chu Dương Thanh tiếp tục nói, "Tôi cùng đồng nghiệp phu nhân nói tôi là trợ lý của anh, phu nhân nói chồng cô ấy cũng là trợ lý của ngài. . . . . ."
Diệp Gia Diễn: . . . . . ."
Chu Dương Thanh tự mình phân tích một phen, rồi sửa lại: "Diệp tổng, tôi rút lại lời nói mới rồi. Phu nhân không phải không thừa nhận có quan hệ với anh, mà là cô ấy không thừa nhận anh."
. . . . . ." Diệp Gia Diễn nhìn Chu Dương Thanh một chút, ném cho hắn mấy phần văn kiện, "Trong hôm nay xử lý cho xong."
Chu Dương Thanh mở văn kiện ra nhìn một chút, buồn bực nói: "Diệp tổng, những thứ này cũng không cần gấp."
Diệp Gia Diễn lành lạnh nói: "Có vội hay không, do tôi quyết định."
". . . . . ."
Chu Dương Thanh cảm thấy hối hận vì đã nói cho Diệp Gia Diễn. Coi như hắn cái miệng hại cái thân!
Cuối cùng, Chu Dương Thanh ôm văn kiện khóc không ra nước mắt đi ra ngoài.
Sau khi cửa phòng đóng lại, trong phòng trở lại sự yên tĩnh vốn có.
Diệp Gia Diễn dựa vào phía sau ghế một chút, cầm điện thoại, mở tin nhắn Wechat của Giang Ly Ly, viết một chút rồi lại xóa, cuối cùng để điện thoại xuống, như có điều suy nghĩ, híp mắt.——
Dám cùng hắn kết hôn, mà không dám thừa nhận mình là phu nhân của hắn, coi hắn là cái gì?
Chuyện này, hắn nhất định phải cùng Giang Ly Ly nói rõ ràng.
Diệp Gia Diễn không biết là, giờ này khắc này, Giang Ly Ly đang bồi Kim Du nói chuyện về hắn.
"Mình có xem qua phỏng vấn của Diệp Gia Diễn, hắn quá đẹp!"
"Nếu hắn tham gia ngành giải trí, đây tuyệt đối là đỉnh cấp lưu lượng!"
"Ly Ly, mình quá ghen tị với chồng của cậu, hắn có thể cùng Diệp Gia Diễn làm việc với nhau!"
Giang Ly Ly: . . . . . ." Cô nên làm gì đây a?
"Ai, Ly Ly, " Kim Du đột nhiên hỏi, "Cậu có thấy qua Diệp Gia Diễn chưa?"
Giang Ly Ly nuốt nước miếng một cái, nói: "Gặp qua rồi a." Bọn cô từ nhỏ đến lớn đều nhìn thấy nhau a.
Kim Du hét lên một tiếng, kém chút nhảy dựng lên: "Cậu cũng quá hạnh phúc! Diệp Gia Diễn ngoài đời thật có phải là đẹp trai hơn?"
“. . . . . . Ờ." Giang Ly Ly có chút qua loa gật đầu, "Là rất đẹp trai."
Kim Du quan sát một phen, "Phốc phốc" Một tiếng cười: "Cậu xem một chút dáng vẻ qua loa của cậu. Được, mình không quấn lấy cậu nữa, chồng cậu mới đẹp trai nhất, phải không?"
“. . . . . ."
Giang Ly Ly cũng không biết nên nói gì.
Cô cũng không thể nói cho Kim Du, chồng cô là Diệp Gia Diễn, Diệp Gia Diễn chính là chồng cô.
Đưa xong tư liệu, hai người trở lại Luật sở đã là hơn ba giờ chiều.
Dương luật sư không ở đây, Kim Du đem tư liệu giao cho tổ luật sư, cuối cùng hỏi: "Từ luật sư, còn chuyện nào cần chúng tôi hỗ trợ nữa không?"
Từ luật sư đem mấy phần văn kiện hướng phía trước đẩy, nói: "Kim du, cô đem những văn kiện này cầm đi lưu trữ. Giang Ly Ly, cô ở lại, có chuyện khác giao cho cô."
Giang Ly Ly cùng Kim Du nhìn đối phương một chút, cùng nhau “Vâng" một tiếng.
Sau khi Kim Du đi, luật sư Từ nhìn đồng hồ, đưa một tờ giấy trên đó viết địa chỉ, đưa cho Giang Ly Ly: "Trước 4:30, cô đến nơi này."
Giang Ly Ly để ý, nhập địa chỉ vào phần mềm bản đồ, biểu hiện đây là một nhà trẻ.
Cô không hiểu hỏi: "Từ luật sư, ngài muốn tôi đi nhà trẻ ——?"
"A, giúp tôi đi đón con một chút." Từ luật sư lại viết địa chỉ lên giấy rồi đưa cho Giang Ly Ly kèm theo một cái chìa khóa, "Đây là địa chỉ nhà tôi và chìa khoá."
Giang Ly Ly, hỏi: "Tôi đem con của ngài đưa về nhà, sau đó thì sao?"
"Tôi còn phải tăng ca, làm phiền cô ở nhà tôi đợi đến lúc tôi tan tầm." Từ luật sư cười cười, "Vất vả cho cô."
"Không vất vả." Giang Ly Ly đem tờ giấy và chìa khoá đẩy về, "Bởi vì tôi sẽ không đi."
Từ luật sư là thành viên quan trọng trong tổ luật của Dương luật sư, ở Luật sổ địa vị cũng rất cao. Bình thường lời hắn nói, người trong tổ vẫn là muốn nghe.
Hắn vạn vạn không nghĩ tới, Giang Ly Ly là một luật sự thực tập sẽ trực tiếp cự tuyệt hắn như vậy, hắn lập tức sầm mặt lại: "Tiểu Giang, cô đây là ý gì?"
Giang Ly Ly đứng nghiêm, hai tay đặt ở trước người, không nhanh không chậm nói:
"Từ luật sư, tôi là luật sự thực tập dưới tay Dương luật sư, có trách nhiệm hỗ trợ công việc trong tổ Dương luật sư, nhưng tôi không có trách nhiệm hỗ trợ công việc nhà. Khoảng cách con của anh tan học còn có hơn một giờ, tôi tin tưởng anh có thể nghĩ ra những biện pháp khác. Không có chuyện gì khác, tôi đi trước."
Edit: Monei
Ngày hôm sau là thứ hai, ngày mà ai đi làm cũng ghét.
Giang Ly Ly bị ép phải từ bỏ mộng tưởng "Trí mạng nữ nhân", ngoan ngoãn đi làm một luật sư thực tập.
Đến Luật sở, cô đưa cho Kim Du một túi trang điểm.
Cô đã hứa với Kim Du, muốn cho cô ấy một chút đồ trang điểm.
Kim Du mở ra túi ra xem —— Cái này không phải một chút đồ, rõ ràng là một đống đồ a!
Cô ấy kém chút nữa muốn đem trả lại cho Giang Ly Ly: "Nhiều như vậy?"
"Thử nhiều loại mới biết được cái nào thích hợp nhất với mình a." Giang Ly Ly cười nói, "Cậu nếu là muốn cám ơn mình, thì mời mình đi ăn cơm trưa đi?"
"Không thành vấn đề!"
Kim Du không quên nhắc nhở Giang Ly Ly chuẩn bị tư liệu làm chứng chỉ thực tập.
Có chứng chỉ thực tập, các cô thực tập mới hữu hiệu a.
Chỉ chốc lát sau, luật sư khác trong tổ lục đục tới, Giang Ly Ly và Kim Du đều được bàn giao công việc, hai người chạy không ngừng đến phòng hành chính tài vụ, thỉnh thoảng còn làm ở máy photocopy.
Bận đến hơn mười hai giờ, cả hai cuối cùng cũng có thời gian nghỉ, đang chuẩn bị đi ăn cơm, Dương luật sư liền từ văn phòng ra ——
"Các cô còn đang? Vừa vặn, giúp tôi đi cục Công Thương làm một chuyện." Dương luật sư nói xong, đưa ra một phần văn kiện.
Kim Du tiếp nhận lấy, cẩn thận nhắc nhở nói: "Dương luật sư, lúc này cục Công Thương tan việc, chúng ta. . . . . ."
"A, không phải để các cô bây giờ đi." Dương luật sư nhìn đồng hồ trên tay một chút, "Còn chưa ăn cơm sao? Cơm nước xong xuôi rồi đi."
"Được a." Kim Du cười tươi một tiếng, "Cảm ơn Dương luật sư."
Dương luật sư thuận miệng “Ừ" một tiếng, sải bước đi.
Giang Ly Ly và Kim Du không chần chừ mở văn kiện, nhìn một chút, cùng nhau lộ ra vẻ mặt thất vọng —— Lại là một công việc không có chút kỹ thuật nào, không khác gì chân chạy việc a.
"Ông trời ơi!" Kim Du ôm văn kiện, biểu lộ vẻ mặt muốn khóc, "Toàn bộ kỳ thực tập chúng ta đều làm những việc này sao?"
"Sẽ không." Giang Ly Ly nói, "Luật sư phụ giáo có trách nhiệm với luật sư thực tập theo văn bản quy định rõ ràng, Dương luật sư là luật sư lớn tuổi, hắn biết rõ mình hẳn là phải làm gì với chúng ta. Chúng ta không cần phải gấp gáp, trước tiên làm quen tiết tấu cùng quá trình công việc của tổ, sau đó mới chuẩn bị làm bản án."
Dưới sự cổ vũ của Giang Ly Ly, Kim Du cũng hồi sinh lại sức sống, kéo tay lại Giang Ly Ly: "Đi, mang cậu đi ăn bột gạo!"
Kim Du là một người nghiện ăn hàng, trước khi đi làm cô ấy đã tìm hết trên mạng Internet những hàng quán ngon ở gần Luật sở, cửa hàng bột gạo này đứng đầu trong bảng xếp hạng mà cô ấy muốn ăn.
Cửa hàng làm ăn khá thuận lời, vào giờ cao điểm thường không có một vị trí trống không.
Giang Ly Ly và Kim Du gọi xong món ăn, đợi mười mấy phút mới có chỗ ngồi.
Các cô vừa ngồi xuống, Giang Ly Ly liền nghe thấy có người gọi:
"Ly Ly!"
Thanh âm không thể quen thuộc hơn.
Giang Ly Ly nghe thấy nội tâm của mình phát ra một trận tiếng cười trào phúng ——
Cao ốc Quốc Kim cùng tập đoàn Diệp thị bất quá khoảng cách có một cước chân ga, cô nghĩ tới về sau có thể sẽ đụng phải Diệp Gia Diễn hoặc là Trang Nhã Nghiên, chỉ là không nghĩ nhanh như vậy.
Giang Ly Ly giả bộ dáng vẻ điềm nhiên như không có việc gì, theo tiếng nhìn qua, ánh mắt vượt qua bả vai Trang Nhã Nghiên, trông thấy Chu Dương Thanh đang vẫy tay về phía cô.
Trong nội tâm cô hoảng hốt ——
Trang Nhã Nghiên giả tạo dưới lớp vỏ bọc là bạn tốt, một mực gọi tên của cô.
Nhưng Chu Dương Thanh không giống, mà kêu một tiếng "Phu nhân", cô cũng không biết phải giải thích thế nào với Kim Du.
Loại tình huống này, cô chỉ có thể chủ động!
Giang Ly Ly vẫy gọi ra hiệu Trang Nhã Nghiên cùng Chu Dương Thanh tới, một bên thấp giọng nói cho Kim Du: "Bọn hắn là đồng nghiệp của chồng mình."
Chu Dương Thanh và Trang Nhã Nghiên ngồi xuống phía đối diện, Giang Ly Ly vượt lên trước mở miệng: "Dương Thanh, Nhã Nghiên, thật là trùng hợp nha!"
Chu Dương Thanh sửng sốt một chút, xém chút xé nát lá phiếu trong tay.
Phu nhân thế mà trực tiếp kêu tên của hắn —— Đây là tình huống như thế nào a?
Trang Nhã Nghiên rất bình tĩnh, dùng chân đụng đụng Chu Dương Thanh, ra hiệu hắn tỉnh táo, nhìn sang Kim Du hỏi: "Ly Ly, đây là đồng nghiệp của cô sao?"
"Ờ, chúng tôi đều là luật sư thực tập Hằng Tín." Giang Ly Ly đóng vai trò trung gian giới thiệu ba người biết nhau.
Kim Du với ai đều như quen thuộc, hỏi: "Mọi người ở tập đoàn Diệp thị làm ở bộ phận nào a?"
Chu Dương Thanh lanh mồm lanh miệng nói: "Tôi là trợ lý Diệp tổng chúng ta, vị mỹ nữ kia là thư ký Diệp tổng."
Người bên cạnh vị Diệp Tổng kia, nhất định rất lợi hại!
Kim Du hướng hai người bọn họ cặp mắt kính nể, tiếp lấy nhìn về phía Giang Ly Ly ——
Giang Ly Ly uống một hớp, một mặt bình tĩnh nói: "Chồng mình cũng là trợ lý Diệp tổng!"
"Khục!" Chu Dương Thanh rốt cuộc minh bạch tới tình huống sẽ như thế nào, bị sặc.
"Dương Thanh," Giang Ly Ly đưa cho Chu Dương Thanh một tờ giấy, "Anh cẩn thận một chút a."
Chu Dương Thanh nhận lấy tờ giấy, một bên gật đầu, một bên lau khóe miệng, cuối cùng tự uống nước tự an ủi.
Cơm nước xong xuôi, Giang Ly Ly cùng Kim Du đi cục Công Thương, Chu Dương Thanh và Trang Nhã Nghiên thì về công ty.
Chu Dương Thanh vừa lái xe một bên buồn bực: "Trang thư ký, phu nhân vì cái gì mà không dám nói chồng mình là Diệp tổng chúng ta a?"
Trang Nhã Nghiên lướt ngón tay mảnh khảnh trên màn hình, thản nhiên nói: "Cô ấy luôn luôn rất khiêm tốn."
Chu Dương Thanh ngẫm lại cũng là, trở lại công ty, hắn quyết định đem chuyện này nói cho Diệp tổng bọn hắn.
Diệp Gia Diễn ở công ty ăn cơm trưa, ăn xong liền uống cà phê, không có thời gian nghỉ ngơi, liền tiếp tục công việc.
Chu Dương Thanh tiến đến muốn cùng hắn nói chút chuyện, cuối cùng ở trước bàn làm việc của hắn bồi hồi, không nói lời nào cũng không đi, trên mặt liền viết lên Hai chữ "khó xử".
Diệp Gia Diễn trực tiếp hỏi: "Chuyện gì?"
Cơ hội tới!
Chu Dương Thanh không kịp chờ đợi thốt ra: "Diệp tổng, tôi cùng Trang thư ký đi một quán ăn, gặp phu nhân, cô ấy cùng đồng nghiệp cũng ở nơi đó ăn. A, anh yên tâm, là đồng nghiệp nữ."
Diệp Gia Diễn cũng không ngẩng đầu lên: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó. . . . . ." Chu Dương Thanh cười hắc hắc, "Phu nhân không thừa nhận có quan hệ cùng với anh a!"
Động tác trên tay Diệp Gia Diễn dừng lại, ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng, thanh âm yếu ớt: "Nói hết lời."
"A, là như vậy ——" Chu Dương Thanh tiếp tục nói, "Tôi cùng đồng nghiệp phu nhân nói tôi là trợ lý của anh, phu nhân nói chồng cô ấy cũng là trợ lý của ngài. . . . . ."
Diệp Gia Diễn: . . . . . ."
Chu Dương Thanh tự mình phân tích một phen, rồi sửa lại: "Diệp tổng, tôi rút lại lời nói mới rồi. Phu nhân không phải không thừa nhận có quan hệ với anh, mà là cô ấy không thừa nhận anh."
. . . . . ." Diệp Gia Diễn nhìn Chu Dương Thanh một chút, ném cho hắn mấy phần văn kiện, "Trong hôm nay xử lý cho xong."
Chu Dương Thanh mở văn kiện ra nhìn một chút, buồn bực nói: "Diệp tổng, những thứ này cũng không cần gấp."
Diệp Gia Diễn lành lạnh nói: "Có vội hay không, do tôi quyết định."
". . . . . ."
Chu Dương Thanh cảm thấy hối hận vì đã nói cho Diệp Gia Diễn. Coi như hắn cái miệng hại cái thân!
Cuối cùng, Chu Dương Thanh ôm văn kiện khóc không ra nước mắt đi ra ngoài.
Sau khi cửa phòng đóng lại, trong phòng trở lại sự yên tĩnh vốn có.
Diệp Gia Diễn dựa vào phía sau ghế một chút, cầm điện thoại, mở tin nhắn Wechat của Giang Ly Ly, viết một chút rồi lại xóa, cuối cùng để điện thoại xuống, như có điều suy nghĩ, híp mắt.——
Dám cùng hắn kết hôn, mà không dám thừa nhận mình là phu nhân của hắn, coi hắn là cái gì?
Chuyện này, hắn nhất định phải cùng Giang Ly Ly nói rõ ràng.
Diệp Gia Diễn không biết là, giờ này khắc này, Giang Ly Ly đang bồi Kim Du nói chuyện về hắn.
"Mình có xem qua phỏng vấn của Diệp Gia Diễn, hắn quá đẹp!"
"Nếu hắn tham gia ngành giải trí, đây tuyệt đối là đỉnh cấp lưu lượng!"
"Ly Ly, mình quá ghen tị với chồng của cậu, hắn có thể cùng Diệp Gia Diễn làm việc với nhau!"
Giang Ly Ly: . . . . . ." Cô nên làm gì đây a?
"Ai, Ly Ly, " Kim Du đột nhiên hỏi, "Cậu có thấy qua Diệp Gia Diễn chưa?"
Giang Ly Ly nuốt nước miếng một cái, nói: "Gặp qua rồi a." Bọn cô từ nhỏ đến lớn đều nhìn thấy nhau a.
Kim Du hét lên một tiếng, kém chút nhảy dựng lên: "Cậu cũng quá hạnh phúc! Diệp Gia Diễn ngoài đời thật có phải là đẹp trai hơn?"
“. . . . . . Ờ." Giang Ly Ly có chút qua loa gật đầu, "Là rất đẹp trai."
Kim Du quan sát một phen, "Phốc phốc" Một tiếng cười: "Cậu xem một chút dáng vẻ qua loa của cậu. Được, mình không quấn lấy cậu nữa, chồng cậu mới đẹp trai nhất, phải không?"
“. . . . . ."
Giang Ly Ly cũng không biết nên nói gì.
Cô cũng không thể nói cho Kim Du, chồng cô là Diệp Gia Diễn, Diệp Gia Diễn chính là chồng cô.
Đưa xong tư liệu, hai người trở lại Luật sở đã là hơn ba giờ chiều.
Dương luật sư không ở đây, Kim Du đem tư liệu giao cho tổ luật sư, cuối cùng hỏi: "Từ luật sư, còn chuyện nào cần chúng tôi hỗ trợ nữa không?"
Từ luật sư đem mấy phần văn kiện hướng phía trước đẩy, nói: "Kim du, cô đem những văn kiện này cầm đi lưu trữ. Giang Ly Ly, cô ở lại, có chuyện khác giao cho cô."
Giang Ly Ly cùng Kim Du nhìn đối phương một chút, cùng nhau “Vâng" một tiếng.
Sau khi Kim Du đi, luật sư Từ nhìn đồng hồ, đưa một tờ giấy trên đó viết địa chỉ, đưa cho Giang Ly Ly: "Trước 4:30, cô đến nơi này."
Giang Ly Ly để ý, nhập địa chỉ vào phần mềm bản đồ, biểu hiện đây là một nhà trẻ.
Cô không hiểu hỏi: "Từ luật sư, ngài muốn tôi đi nhà trẻ ——?"
"A, giúp tôi đi đón con một chút." Từ luật sư lại viết địa chỉ lên giấy rồi đưa cho Giang Ly Ly kèm theo một cái chìa khóa, "Đây là địa chỉ nhà tôi và chìa khoá."
Giang Ly Ly, hỏi: "Tôi đem con của ngài đưa về nhà, sau đó thì sao?"
"Tôi còn phải tăng ca, làm phiền cô ở nhà tôi đợi đến lúc tôi tan tầm." Từ luật sư cười cười, "Vất vả cho cô."
"Không vất vả." Giang Ly Ly đem tờ giấy và chìa khoá đẩy về, "Bởi vì tôi sẽ không đi."
Từ luật sư là thành viên quan trọng trong tổ luật của Dương luật sư, ở Luật sổ địa vị cũng rất cao. Bình thường lời hắn nói, người trong tổ vẫn là muốn nghe.
Hắn vạn vạn không nghĩ tới, Giang Ly Ly là một luật sự thực tập sẽ trực tiếp cự tuyệt hắn như vậy, hắn lập tức sầm mặt lại: "Tiểu Giang, cô đây là ý gì?"
Giang Ly Ly đứng nghiêm, hai tay đặt ở trước người, không nhanh không chậm nói:
"Từ luật sư, tôi là luật sự thực tập dưới tay Dương luật sư, có trách nhiệm hỗ trợ công việc trong tổ Dương luật sư, nhưng tôi không có trách nhiệm hỗ trợ công việc nhà. Khoảng cách con của anh tan học còn có hơn một giờ, tôi tin tưởng anh có thể nghĩ ra những biện pháp khác. Không có chuyện gì khác, tôi đi trước."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.