Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ
Chương 26:
Xuân Quang Hảo
18/07/2024
“Cho dù quan hệ của họ không tốt, nhưng hai người họ đều mang họ Thẩm, cậu nghĩ chú ấy sẽ giúp tớ sao?”
“Cũng đúng ha...”
Thời Vi thở dài một hơi, xem ra có hơi thất vọng.
Quý Dĩ Ninh không nhịn được mỉm cười, "Được rồi mà, chuyện ly hôn cũng không thể một sớm một chiều, hiện tại tớ ưu tiên tìm công việc và chuyển ra ngoài, còn chuyện khác từ từ tính.”
“Ừa, buổi chiều tớ xin nghỉ để đi xem phòng với cậu.”
“Không cần đâu, mình tớ đi cũng được.”
Thời Vi đành gật gật đầu, "Được thôi, vậy đến lúc đó có chuyện gì thì cậu gọi điện cho tớ nha, chuyển nhà thì chọn cuối tuần nào đó, tớ giúp cậu.”
“Yên tâm, tớ còn cần cậu giúp một tay, tớ sẽ không khách sáo đâu.”
Hai người cơm nước xong, tạm biệt nhau ở cửa nhà hàng. Quý Dĩ Ninh liên hệ vài người môi giới, đi xem qua vài căn nhà, vừa ý nhất với căn có phòng ngủ khoảng hơn sáu mươi mét vuông.
Cho dù là phong cách trang trí hay vị trí của căn nhà này cô đều thích, chỉ là tiền thuê có hơi đắt. Nghĩ đến số tiền còn lại của mình trong thẻ ngân hàng không còn bao nhiêu, Quý Dĩ Ninh định sẽ chọn một căn khác rẻ hơn, cách trung tâm thành phố cũng xa hơn.
Có điều cô không vội vàng ký hợp đồng với người môi giới, dự định chờ kết quả phỏng vấn việc làm có rồi mới quyết định có thuê hay không.
Lúc cô quay về biệt thự cũng đã là chạng vạng, hơn sáu giờ chiều.
Thẩm Yến Chi ngồi trong phòng khách nghe thấy tiếng cửa mở, anh ta ngẩng đầu lên nhìn, đột nhiên ngây ngẩn.
Hôm nay Quý Dĩ Ninh mặc một chiếc váy xanh nhạt, tóc buộc đuôi ngựa cao, lộ ra cái cần cổ trắng ngần mảnh mai, gọn gàng sạch sẽ, lại pha thêm chút hoạt bát.
Từ sau khi hai người kết hôn, cô thường phải đi các loại yến tiệc cùng với anh, từng hành vi cử chỉ ở nhà cũng dựa theo tiêu chuẩn của phu nhân hào môn.
Có một lần mẹ anh ta đến đây, nhìn thấy cô mặc áo ngủ ở nhà với mái tóc búi cao, bà đã nhắc nhở cô sau này phải chú ý đến hình tượng của mình, từ đó cô không bao giờ buộc tóc lên nữa.
Không thể không nói, Quý Dĩ Ninh tràn đầy sức sống như vậy so với Quý Dĩ Ninh của trước kia bị khuôn sáo của nhà họ Thẩm gò bó càng hấp dẫn hơn, cũng khiến cho anh ta rung động.
Nhưng rung động đồng thời cũng đi kèm với bất an, dù sao anh ta cũng cảm thấy cô như thế này có thể rời khỏi anh ta bất cứ lúc nào.
“Cũng đúng ha...”
Thời Vi thở dài một hơi, xem ra có hơi thất vọng.
Quý Dĩ Ninh không nhịn được mỉm cười, "Được rồi mà, chuyện ly hôn cũng không thể một sớm một chiều, hiện tại tớ ưu tiên tìm công việc và chuyển ra ngoài, còn chuyện khác từ từ tính.”
“Ừa, buổi chiều tớ xin nghỉ để đi xem phòng với cậu.”
“Không cần đâu, mình tớ đi cũng được.”
Thời Vi đành gật gật đầu, "Được thôi, vậy đến lúc đó có chuyện gì thì cậu gọi điện cho tớ nha, chuyển nhà thì chọn cuối tuần nào đó, tớ giúp cậu.”
“Yên tâm, tớ còn cần cậu giúp một tay, tớ sẽ không khách sáo đâu.”
Hai người cơm nước xong, tạm biệt nhau ở cửa nhà hàng. Quý Dĩ Ninh liên hệ vài người môi giới, đi xem qua vài căn nhà, vừa ý nhất với căn có phòng ngủ khoảng hơn sáu mươi mét vuông.
Cho dù là phong cách trang trí hay vị trí của căn nhà này cô đều thích, chỉ là tiền thuê có hơi đắt. Nghĩ đến số tiền còn lại của mình trong thẻ ngân hàng không còn bao nhiêu, Quý Dĩ Ninh định sẽ chọn một căn khác rẻ hơn, cách trung tâm thành phố cũng xa hơn.
Có điều cô không vội vàng ký hợp đồng với người môi giới, dự định chờ kết quả phỏng vấn việc làm có rồi mới quyết định có thuê hay không.
Lúc cô quay về biệt thự cũng đã là chạng vạng, hơn sáu giờ chiều.
Thẩm Yến Chi ngồi trong phòng khách nghe thấy tiếng cửa mở, anh ta ngẩng đầu lên nhìn, đột nhiên ngây ngẩn.
Hôm nay Quý Dĩ Ninh mặc một chiếc váy xanh nhạt, tóc buộc đuôi ngựa cao, lộ ra cái cần cổ trắng ngần mảnh mai, gọn gàng sạch sẽ, lại pha thêm chút hoạt bát.
Từ sau khi hai người kết hôn, cô thường phải đi các loại yến tiệc cùng với anh, từng hành vi cử chỉ ở nhà cũng dựa theo tiêu chuẩn của phu nhân hào môn.
Có một lần mẹ anh ta đến đây, nhìn thấy cô mặc áo ngủ ở nhà với mái tóc búi cao, bà đã nhắc nhở cô sau này phải chú ý đến hình tượng của mình, từ đó cô không bao giờ buộc tóc lên nữa.
Không thể không nói, Quý Dĩ Ninh tràn đầy sức sống như vậy so với Quý Dĩ Ninh của trước kia bị khuôn sáo của nhà họ Thẩm gò bó càng hấp dẫn hơn, cũng khiến cho anh ta rung động.
Nhưng rung động đồng thời cũng đi kèm với bất an, dù sao anh ta cũng cảm thấy cô như thế này có thể rời khỏi anh ta bất cứ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.