Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ
Chương 31:
Xuân Quang Hảo
18/07/2024
Kiểu nói chuyện lạnh nhạt của Quý Dĩ Ninh khiến cơn giận trong lòng Thẩm Yến Chi càng sâu sắc hơn, cũng cất cao giọng hơn, “Em đừng quên tiền thuốc men của bố em…”
Anh ta vẫn chưa nói xong thì Quý Dĩ Ninh đã lạnh lùng ngắt lời người đàn ông này, “Thẩm Yến Chi, nếu tôi nhớ nhầm thì gần đây con của chú hai nhà anh du học sắp về rồi, anh không muốn chuyện mình ngoại tình bị người nhà biết chứ?”
Vì chú hai không có năng lực nên ông cụ Thẩm đã bỏ nhiều công sức đào tạo cho em họ của anh ta. Vì cả Thẩm thị to như thế không thể trao hết cho Thẩm Yến Chi được. Mấy năm nay, Thẩm Yến Chi luôn thể hiện tốt trước mặt ông cụ Thẩm, bây giờ là lúc mấu chốt, không thể để cô tiết lộ chuyện anh ta ngoại tình được.
Quý Dĩ Ninh chọn dọn ra ngoài cũng vì cân nhắc đến chuyện này.
Người ở đầu dây bên kia im lặng, sau một lúc lâu, chợt có tiếng cười nhẹ vang lên.
“Dĩ Ninh, vậy mà lúc trước anh không nhận ra em là một con thỏ biết cắn người.”
Giọng nói của anh ta cực kỳ lạnh lùng, còn kèm theo sự tức giận rõ ràng, Quý Dĩ Ninh cụp mắt, chợt thấy lòng đau thương, lúc trước bọn họ thích nhau đến thế, cuối cùng lại đi đến cái tình cảnh uy hiếp chê ghét lẫn nhau.
“Đây là những gì anh dạy tôi.”
Thẩm Yến Chi không nói gì nữa, sau khi cười lạnh, anh ta cúp máy.
Quý Dĩ Ninh đặt điện thoại xuống cố nén sự chua xót trong lòng, ép mình không nghĩ tới Thẩm Yến Chi nữa. Thời Vi quay đầu lại thấy sự yếu mềm lướt qua trong mắt cô, lòng cô ấy lẳng lặng thở dài. Dẫu sao thì đó cũng là tình yêu đích thực, chắc là Quý Dĩ Ninh cần một thời gian rất dài mới có thể từ từ xóa nhòa sự đau khổ và thất vọng vì Thẩm Yến Chi phản bội mình.
Sau khi dọn hết đồ lên nhà mới, Quý Dĩ Ninh chuẩn bị mời Thời Vi ăn cơm nhưng cô ấy lại từ chối.
“Tối nay tớ có hẹn với bạn trai, mà bây giờ cậu cũng mới dọn nhà xong, cần dùng tiền nhiều chỗ, cậu tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu đi. Sau khi có lương rồi thì chúng ta lại hẹn đi ăn cơm sau. Tớ đi trước nhé, tạm biệt!”
Quý Dĩ Ninh còn chưa nói gì thì Thời Vi đã vội đi mất, cô biết là Thời Vi thương mình nên lòng rất ấm áp. Tuy là không có tình yêu đôi lứa nhưng cô còn có tình bạn, tình thân, chuyện này đủ cho cuộc sống của cô đầy hy vọng.
Nếu Thời Vi đi rồi thì cô cũng không định ăn cơm ở ngoài, cô đi siêu thị mua gia vị và nguyên liệu về nấu cơm.
Anh ta vẫn chưa nói xong thì Quý Dĩ Ninh đã lạnh lùng ngắt lời người đàn ông này, “Thẩm Yến Chi, nếu tôi nhớ nhầm thì gần đây con của chú hai nhà anh du học sắp về rồi, anh không muốn chuyện mình ngoại tình bị người nhà biết chứ?”
Vì chú hai không có năng lực nên ông cụ Thẩm đã bỏ nhiều công sức đào tạo cho em họ của anh ta. Vì cả Thẩm thị to như thế không thể trao hết cho Thẩm Yến Chi được. Mấy năm nay, Thẩm Yến Chi luôn thể hiện tốt trước mặt ông cụ Thẩm, bây giờ là lúc mấu chốt, không thể để cô tiết lộ chuyện anh ta ngoại tình được.
Quý Dĩ Ninh chọn dọn ra ngoài cũng vì cân nhắc đến chuyện này.
Người ở đầu dây bên kia im lặng, sau một lúc lâu, chợt có tiếng cười nhẹ vang lên.
“Dĩ Ninh, vậy mà lúc trước anh không nhận ra em là một con thỏ biết cắn người.”
Giọng nói của anh ta cực kỳ lạnh lùng, còn kèm theo sự tức giận rõ ràng, Quý Dĩ Ninh cụp mắt, chợt thấy lòng đau thương, lúc trước bọn họ thích nhau đến thế, cuối cùng lại đi đến cái tình cảnh uy hiếp chê ghét lẫn nhau.
“Đây là những gì anh dạy tôi.”
Thẩm Yến Chi không nói gì nữa, sau khi cười lạnh, anh ta cúp máy.
Quý Dĩ Ninh đặt điện thoại xuống cố nén sự chua xót trong lòng, ép mình không nghĩ tới Thẩm Yến Chi nữa. Thời Vi quay đầu lại thấy sự yếu mềm lướt qua trong mắt cô, lòng cô ấy lẳng lặng thở dài. Dẫu sao thì đó cũng là tình yêu đích thực, chắc là Quý Dĩ Ninh cần một thời gian rất dài mới có thể từ từ xóa nhòa sự đau khổ và thất vọng vì Thẩm Yến Chi phản bội mình.
Sau khi dọn hết đồ lên nhà mới, Quý Dĩ Ninh chuẩn bị mời Thời Vi ăn cơm nhưng cô ấy lại từ chối.
“Tối nay tớ có hẹn với bạn trai, mà bây giờ cậu cũng mới dọn nhà xong, cần dùng tiền nhiều chỗ, cậu tiết kiệm được bao nhiêu hay bấy nhiêu đi. Sau khi có lương rồi thì chúng ta lại hẹn đi ăn cơm sau. Tớ đi trước nhé, tạm biệt!”
Quý Dĩ Ninh còn chưa nói gì thì Thời Vi đã vội đi mất, cô biết là Thời Vi thương mình nên lòng rất ấm áp. Tuy là không có tình yêu đôi lứa nhưng cô còn có tình bạn, tình thân, chuyện này đủ cho cuộc sống của cô đầy hy vọng.
Nếu Thời Vi đi rồi thì cô cũng không định ăn cơm ở ngoài, cô đi siêu thị mua gia vị và nguyên liệu về nấu cơm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.